Người Bình Thường Nhưng Cải Trang A Truyện Tranh ABO - Chương 224

topic

Người Bình Thường Nhưng Cải Trang A Truyện Tranh ABO - Chương 224 :

……

Hình ảnh phản chiếu trong mắt Tần Túc, khiến khán giả trong và ngoài màn hình đều sôi trào.

Tạo hình dừng lại ba giây, ánh mắt Tần Túc rút khỏi vầng sáng xanh mờ nhạt.Đứng trên chiến hạm anh hạ tầm nhìn xuống.

Chăm chú quan sát thân hình đồ sộ của con Cự Phệ Nhuyễn Trùng như một ngọn núi nhỏ.

Trong chớp mắt, chiến hạm giữ nguyên vị trí ở đó.Tần Túc nhảy từ trên chiến hạm xuống, khom lưng, quỳ một gối.

Một tay chạm đất trụ vững, một tay nắm chuôi đao.Tư thế điềm tĩnh, vững vàng đặt lên lưng con Trùng.

Chỉ chạm đất một giây, Tần Túc nhẹ nhàng đứng phắt dậy.Hai chân đứng chỉnh tề, tay phải nâng cao chuôi đao.

Ba ba ba……

Khi thanh đao được Tần Túc giơ cao, ánh sáng lóe lên trên lưng con Cự Phệ Nhuyễn Trùng, theo từng đường nét lưỡi đao.

Một loạt thao tác khiến các học sinh ban 6 và nhóm cư dân bản địa đều hoa cả mắt.

Trong khoảnh khắc, thân hình khổng lồ của con Cự Phệ Nhuyễn Trùng vỡ ra thành những mảng nhỏ, đủ để cư dân có thể khuân vác.

Do hiểu rõ cấu tạo khác nhau giữa các loài Trùng tộc, việc phân xác với Tần Túc trở nên dễ dàng.

Hơn nữa vì toàn thân con Trùng ngoại trừ hàm răng, hầu hết là sụn chứ không phải xương cứng. 

Nên khi chém, anh né vị trí sụn cứng, chỉ chém vào phần thịt bao bên ngoài.Nhắm đúng nơi mỏng để tiết kiệm sức. 

Kỹ thuật điêu luyện của thanh quân đao khiến anh chém nhẹ nhàng mà chuẩn xác.Không cần dùng quá nhiều lực.

Vì đã luyện tập thuần thục trên người con Xích Cánh Trĩ Quạ, Tần Túc chém một tay như cá gặp nước, thuận buồm xuôi gió.

Một màn diễn ra trước mắt, các học sinh ban 6 nhanh chóng thao tác theo, tranh thủ bám sát “đôi chân” của bạn học Tần Túc.

【Cự phệ nhuyễn trùng: “Ơ, đại lão tới chém.Chém tan xác mình luôn?】

【Túc Bảo thật là ngầu quá trời, xuất hiện như này đúng là để hiến tế cho tụi em!】

【Lực sát thương còn cao như vậy.Đúng là một đao 999999999999!】

【Chém vào tim em nè!】

【Nếu Bính Tịch Tịch chịu chém kiểu này, tôi có thể cho Bính Tịch Tịch phá sản luôn!】

【Quyền uy của Đại lão làm tôi muốn xỉu mất!】

【Tưởng tượng Đại lão số 1 như vậy quyên góp giúp dân.Mắt tôi lệ nhoà!】

【Mọi người đều tự giác hỗ trợ, trên thế giới này tốt nhất là ban 6!】

……

Dần dần ánh mắt mọi người rời khỏi người Tần Túc.Đặc biệt là Hạ Mục Chi hiện đang nghiêm túc nghiên cứu và lắp ráp quân đao.

Tần Túc trông như lạnh lùng, vô tình.Đang máy móc phân xác con Cự Phệ Nhuyễn Trùng.

Nhưng mà anh đang lợi dụng việc “chặt xác” để che chắn: xếp những miếng thịt chồng lên nhau thành một bức tường thịt cao.

Chắn ngang tầm nhìn của Hạ Mục Chi và những người phía sau, khiến mọi người không thể thấy anh đang cắt lấy tuyến thể của con Cự Phệ Nhuyễn Trùng rồi đem cất vào thiết bị giữ lạnh.

Từng lớp thịt chất lên càng ngày càng cao, đủ để ngăn mọi ánh mắt. Khi đã che chắn xong, Tần Túc mới chuyển hướng, bắt đầu xử lý vùng đầu của con Trùng.

Bộ phận phát ra tin tức tố của con Cự Phệ Nhuyễn Trùng, sau khi bị Tần Túc tỉ mỉ cắt gọn. Không một tiếng động, được lặng lẽ đưa vào thiết bị bảo quản lạnh.

Khi toàn bộ việc phân xác hoàn tất, tay phải Tần Túc hơi run nhẹ. Dù so với việc chặt xương cứng của Xích Cánh Trĩ Quạ.Thì việc xẻ con trùng này giống như thái dưa cắt rau.

Nhưng điều đó không có nghĩa là dễ dàng.Chuyện đơn giản lặp đi lặp lại nhiều lần vẫn khiến tay mỏi nhức.

Nhất là khi tất cả lực chịu trên một tay duy nhất.

Đổi tay…..

Anh không thể đổi giữa chừng.Nếu đổi tay, chờ lát nữa anh lại xuất hiện trong tầm mắt, khán giả sẽ nghĩ “anh mệt rồi.”

Đại lão nhà ai lại “mệt tay” chứ? Không đời nào.

Sau khi hoàn thành phần lớn công việc trên con Cự Phệ Nhuyễn Trùng lớn nhất.Không để mình biến mất trong khung hình truyện tranh quá lâu.

Tần Túc cho tay phải nghỉ vài giây, điều khiển chiến hạm tiếp cận các khối thịt Cự Phệ Nhuyễn Trùng xung quanh để tiếp tục hỗ trợ.

Quay trở lại vị trí trên chiến hạm, Tần Túc liếc mắt nhìn về phía Hạ Mục Chi.Theo hướng đó đi tới.

Không có nguyên nhân nào khác, đơn giản bởi vì Hạ Mục Chi đang chặn lấy con Cự Phệ Nhuyễn Trùng to thứ hai bằng sức mạnh thuần túy.Giơ đao lớn chém loạn mà chẳng có kỹ thuật gì.

Chỉ cần nhìn một cái là Tần Túc nhận ra Hạ Mục Chi đang chém trúng xương sụn.

“……”

Lần đầu tiên anh thấy có người còn… xui xẻo hơn mình.

Cứ như vậy đi.

Anh dựa vào ‘tri thức là sức mạnh’, hiểu rõ cấu tạo cơ thể Trùng tộc.Nên mới có vận khí tránh được chém vào sụn.

Nhưng Tần Túc mặc kệ.

Anh một kẻ xâm nhập trái phép không mời mà đến.Dựa vào bản lĩnh của chính mình thì vì cái gì không được tính là vận khí tốt ?

“Lớp trưởng đã tới rồi…”