Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 963
topicMệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 963 :Con thú bị nhốt trong lồng (2)
Giang Khải lập tức trợn to mắt, nói cách khác ngày mai có thể gặp lão Vệ!
Nghĩ tới đây, Giang Khải thoáng yên tâm hơn chút.
Sau đó, hắn hỏi thăm một số tình huống liên quan đến trận chiến ngược lao.
Mỗi sáng sớm, người cùng một quốc gia sẽ tiến vào một khu chuẩn bị giống nhau, sau khi chuẩn bị 10 phút sẽ tự tiến vào chiến trường khốn thú.
Không ai biết hôm nay đối thủ của mình là ai, có thể là người quốc gia khác, cũng có thể là dã thú.
Giang Khải nhíu mày nói, “Dã thú hình thể to lớn, rất dễ phân chia với người chơi nhân loại đi? Còn có, cũng có thể thông qua thương thế để phán đoán dã thú và nhân loại?” Lão nhân không biết sao lại cười, “Nếu đúng là như vậy, ngươi cảm thấy chúng ta đều bị mù, không phân biệt được dã thú và người chơi nhân loại sao?” “Một khi tất cả dã thú tiến vào chiến trường khốn thú đều lấy hình thái nhân loại xuất hiện, tất cả nhân loại đều sẽ tiến vào trạng thái ngụy trang, ở trạng thái ngụy trang chúng ta sẽ tạm thời khôi phục bộ phận tàn khuyết trên thân thể, nhưng chiến trường khốn thú sẽ căn cứ vào tình hình thương thế của chúng ta để giảm thuộc tính cơ sở của chúng ta. Sau khi trận chiến EBzkevgcḀ KHXSQṈ thúc, không có trạng thái ngụy trang thì chúng ta sẽ giống như bậy giờ, nên tàn phế thì tàn phế, nên nửa chết nửa sống thì cũng chỉ có thể giữ lại một hơi.” Lão nhân lại bổ sung, “Đương nhiên, đánh đến sau cùng có lẽ chúng ta cũng có thể căn cứ vào kỹ năng, cường độ thuộc tính, cùng hành vi đối xử với người chiến bại để suy đoán ra dã thú và nhân loại, nhưng đoán ra thì sao chứ, ngươi tưởng chúng ta có thể nhường sao?!” “Thứ nhất, muốn chiến thắng nhất định phải tạo ra vết thương trí mạng cho đối phương! Ngươi muốn nhường, trước tiên phải nghĩ đôi phương có đáng để ngươi làm thế hay không.” “Thứ hai, cơ chế liên thắng của nơi này rất tàn khốc, chia hai tình huống, một mặt là khi xuất hiện liên thắng sẽ bị chiến trường khốn thú đặc biệt chú ý, sau đó đối thủ của mội một trận sẽ có thực lực càng ngày càng mạnh, chiến tích cũng càng ngày càng tốt.” “Một mặt khác cũng là loại chúng ta, trên cơ bản đã đánh mất lực chiến đấu, đối thủ gần như đều là dã thú…” Giang Khải trợn to mắt, ngược lao lại tàn khốc như thế, không cho bất kỳ ai cơ hội thở dốc!
Lão nhân tiếp tục nói, “Ngươi có thể tưởng tượng xem, hai người liên thắng 10 trận, dù biết rõ đối phương là người chơi nhân loại, người nào nên từ bỏ liên thắng, người nào nên chiến thắng đây?” “Thời gian đầu mở ra ngược lao, chúng ta cũng muốn nhường để người có thực lực nhanh chóng hoàn thành bách thắng, kết thúc Vĩnh hằng khốn thú ngược lao, nhưng sau đó chúng ta phát hiện hoàn toàn phí công.” “Đến khoảng 20 30 trận, lúc đó hơn phân nửa đối thủ đều không phải người chơi nhân loại, nhường ở giai đoạn đầu không có bất kỳ ý nghĩa gì! Nơi này căn bản không phải giai đoạn hiện tại của chúng ta có thể đối mặt!” Giang Khải nghe xong im lặng một lúc lâu, hắn nhìn lão nhân chống chất vết thương, đột nhiên hỏi, “Lão nhân gia, có thể cho ta hỏi thân phận thật của ngài không?” Lão nhân khẽ hừ một tiếng, “Dù sao tình huống của ta, người bên ngoài cũng có thể kiểm tra được, thêm ngươi cũng không nhiều.
“Dương Quân, phó tư lệnh khu 11, phó quân trưởng Bắc Hà thành.” Giang Khải khẽ nhíu mày, “Dương Quân… Ngài là Chiến Thần Đồ sư từng dẫn đội đánh giết Thú Thần Xích tâm sư vương vương cấp?” Sau thời đại ban đầu, ghi chép đánh giết Thú Thần vương cấp của Hoa Hạ có thể đếm được trên đầu ngón tay, trận chiến ở Bắc Hà thành đó chính là lần nổi tiếng nhất trong mười năm gần đây.
Ánh mắt Dương Quân yếu ớt nhìn bóng tối trước mặt, “Chiến Thần Đồ sư… Đó là chuyện mười năm trước, lớn tuổi, mười năm sau đã tưởng như hai người, hiện tại ta chỉ là một con thú bị nhốt trong lồng mà thôi…” Giang Khải nhìn đồng hồ một chút, hiện tại đã là 6 giờ 40 phút sáng hôm sau.
Trong nhà giam lạnh lẽo mờ tối căn bản không phân biệt được hiện tại là đêm tối hay là ban ngày, chỉ là xung quanh không ngừng vang lên từng tiếng rên rỉ.
Còn mấy phút nữa là bọn họ phải đến khu chuẩn bị chiến đấu.
Giang Khải kiểm tra trạng thái của mình một lúc.
Hiện tại tình trạng của hắn đã đầy.
Điều khiến Giang Khải thấy bất ngờ là, lúc trước xoay Vòng quay vận mệnh ra kết quả là giao dịch ngoài quy định, cũng cho Giang Khải thời gian một năm trả 3000 ức tinh tệ, cộng thêm hai khối bảo thạch cùng cấp với Thái thản chi tâm.
Nhưng Giang Khải lại bị nhốt trong Vô tận luyện ngục một năm lẻ một tháng, lúc hắn rời khỏi Vô tận luyện ngục, theo lý thuyết đã qua thời gian trả lại.
Nhưng ở trong đầu Giang Khải rõ ràng cảm giác được, hắn còn có thời gian mười tháng trả tiền.
Giang Khải nhớ lúc xoay Vòng quay vận mệnh đã từng nhắc đến hiện tại số lượng Chủ thần bài quá ít, khiến lúc ấy đẳng cấp Vòng quay vận mệnh thấp hơn Vô tận luyện ngục, cũng chính vì nguyên nhân này mà lúc ấy Vòng quay vận mệnh phải chịu ảnh hưởng của Vô tận luyện ngục, đổi mới vô hạn.
Nghĩ tới đây, Giang Khải thoáng yên tâm hơn chút.
Sau đó, hắn hỏi thăm một số tình huống liên quan đến trận chiến ngược lao.
Mỗi sáng sớm, người cùng một quốc gia sẽ tiến vào một khu chuẩn bị giống nhau, sau khi chuẩn bị 10 phút sẽ tự tiến vào chiến trường khốn thú.
Không ai biết hôm nay đối thủ của mình là ai, có thể là người quốc gia khác, cũng có thể là dã thú.
Giang Khải nhíu mày nói, “Dã thú hình thể to lớn, rất dễ phân chia với người chơi nhân loại đi? Còn có, cũng có thể thông qua thương thế để phán đoán dã thú và nhân loại?” Lão nhân không biết sao lại cười, “Nếu đúng là như vậy, ngươi cảm thấy chúng ta đều bị mù, không phân biệt được dã thú và người chơi nhân loại sao?” “Một khi tất cả dã thú tiến vào chiến trường khốn thú đều lấy hình thái nhân loại xuất hiện, tất cả nhân loại đều sẽ tiến vào trạng thái ngụy trang, ở trạng thái ngụy trang chúng ta sẽ tạm thời khôi phục bộ phận tàn khuyết trên thân thể, nhưng chiến trường khốn thú sẽ căn cứ vào tình hình thương thế của chúng ta để giảm thuộc tính cơ sở của chúng ta. Sau khi trận chiến EBzkevgcḀ KHXSQṈ thúc, không có trạng thái ngụy trang thì chúng ta sẽ giống như bậy giờ, nên tàn phế thì tàn phế, nên nửa chết nửa sống thì cũng chỉ có thể giữ lại một hơi.” Lão nhân lại bổ sung, “Đương nhiên, đánh đến sau cùng có lẽ chúng ta cũng có thể căn cứ vào kỹ năng, cường độ thuộc tính, cùng hành vi đối xử với người chiến bại để suy đoán ra dã thú và nhân loại, nhưng đoán ra thì sao chứ, ngươi tưởng chúng ta có thể nhường sao?!” “Thứ nhất, muốn chiến thắng nhất định phải tạo ra vết thương trí mạng cho đối phương! Ngươi muốn nhường, trước tiên phải nghĩ đôi phương có đáng để ngươi làm thế hay không.” “Thứ hai, cơ chế liên thắng của nơi này rất tàn khốc, chia hai tình huống, một mặt là khi xuất hiện liên thắng sẽ bị chiến trường khốn thú đặc biệt chú ý, sau đó đối thủ của mội một trận sẽ có thực lực càng ngày càng mạnh, chiến tích cũng càng ngày càng tốt.” “Một mặt khác cũng là loại chúng ta, trên cơ bản đã đánh mất lực chiến đấu, đối thủ gần như đều là dã thú…” Giang Khải trợn to mắt, ngược lao lại tàn khốc như thế, không cho bất kỳ ai cơ hội thở dốc!
Lão nhân tiếp tục nói, “Ngươi có thể tưởng tượng xem, hai người liên thắng 10 trận, dù biết rõ đối phương là người chơi nhân loại, người nào nên từ bỏ liên thắng, người nào nên chiến thắng đây?” “Thời gian đầu mở ra ngược lao, chúng ta cũng muốn nhường để người có thực lực nhanh chóng hoàn thành bách thắng, kết thúc Vĩnh hằng khốn thú ngược lao, nhưng sau đó chúng ta phát hiện hoàn toàn phí công.” “Đến khoảng 20 30 trận, lúc đó hơn phân nửa đối thủ đều không phải người chơi nhân loại, nhường ở giai đoạn đầu không có bất kỳ ý nghĩa gì! Nơi này căn bản không phải giai đoạn hiện tại của chúng ta có thể đối mặt!” Giang Khải nghe xong im lặng một lúc lâu, hắn nhìn lão nhân chống chất vết thương, đột nhiên hỏi, “Lão nhân gia, có thể cho ta hỏi thân phận thật của ngài không?” Lão nhân khẽ hừ một tiếng, “Dù sao tình huống của ta, người bên ngoài cũng có thể kiểm tra được, thêm ngươi cũng không nhiều.
“Dương Quân, phó tư lệnh khu 11, phó quân trưởng Bắc Hà thành.” Giang Khải khẽ nhíu mày, “Dương Quân… Ngài là Chiến Thần Đồ sư từng dẫn đội đánh giết Thú Thần Xích tâm sư vương vương cấp?” Sau thời đại ban đầu, ghi chép đánh giết Thú Thần vương cấp của Hoa Hạ có thể đếm được trên đầu ngón tay, trận chiến ở Bắc Hà thành đó chính là lần nổi tiếng nhất trong mười năm gần đây.
Ánh mắt Dương Quân yếu ớt nhìn bóng tối trước mặt, “Chiến Thần Đồ sư… Đó là chuyện mười năm trước, lớn tuổi, mười năm sau đã tưởng như hai người, hiện tại ta chỉ là một con thú bị nhốt trong lồng mà thôi…” Giang Khải nhìn đồng hồ một chút, hiện tại đã là 6 giờ 40 phút sáng hôm sau.
Trong nhà giam lạnh lẽo mờ tối căn bản không phân biệt được hiện tại là đêm tối hay là ban ngày, chỉ là xung quanh không ngừng vang lên từng tiếng rên rỉ.
Còn mấy phút nữa là bọn họ phải đến khu chuẩn bị chiến đấu.
Giang Khải kiểm tra trạng thái của mình một lúc.
Hiện tại tình trạng của hắn đã đầy.
Điều khiến Giang Khải thấy bất ngờ là, lúc trước xoay Vòng quay vận mệnh ra kết quả là giao dịch ngoài quy định, cũng cho Giang Khải thời gian một năm trả 3000 ức tinh tệ, cộng thêm hai khối bảo thạch cùng cấp với Thái thản chi tâm.
Nhưng Giang Khải lại bị nhốt trong Vô tận luyện ngục một năm lẻ một tháng, lúc hắn rời khỏi Vô tận luyện ngục, theo lý thuyết đã qua thời gian trả lại.
Nhưng ở trong đầu Giang Khải rõ ràng cảm giác được, hắn còn có thời gian mười tháng trả tiền.
Giang Khải nhớ lúc xoay Vòng quay vận mệnh đã từng nhắc đến hiện tại số lượng Chủ thần bài quá ít, khiến lúc ấy đẳng cấp Vòng quay vận mệnh thấp hơn Vô tận luyện ngục, cũng chính vì nguyên nhân này mà lúc ấy Vòng quay vận mệnh phải chịu ảnh hưởng của Vô tận luyện ngục, đổi mới vô hạn.