Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1437

topic

Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1437 :Tẩm cung Anubis
Giang Khải hừ lạnh một tiếng,"Đúng là ở đâu cũng có người ỷ thế hiếp người."
"Tổ tiên trao tặng gì đó, hoàn toàn là lừa gạt!"
"Đừng nói nhiều lời vô dụng như vậy, ai bảo thế lực của Mã Tạp tộc lớn chứ, hoặc là ngươi để lại dấu vết trên đá đo lực đi, bọn họ cũng không dám thu tiền của ngươi." Hoa Thiên Thiên lôi kéo Giang Khải,"Đi mau, thời gian của chúng ta không nhiều."
Những năm qua phạm vi thăm dò của Hoa Thiên Thiên rất lớn, lần này hai người đi khoảng một tuần đã cách khu vực chiếm lĩnh của quốc gia này rất xa.
Nếu đây là ở quốc gia khác, tương đương với bọn họ đã đi vào khu vực không biết.
Tuy hai người vẫn đang đi đường nhưng vẫn không thể tránh việc gặp được dã thú.
Giang Khải cũng không ra tay, tóm lại Hoa Thiên Thiên có thể giải quyết dã thú bình thường, chỉ là giết hơi chậm mà thôi, nhưng cũng không có nguy hiểm gì.
Hắn chỉ phụ trách chém một đao, kiếm chút kinh nghiệm không có ý nghĩa.
Điều đáng tiếc là, Hoa Thiên Thiên vẫn luôn tránh mở Boss, ngay cả tinh anh chiến tướng nếu có thể không đánh thì không đánh, cho nên giết nhiều dã thú như vậy, Giang Khải cũng chưa từng mở một cái bảo rương nào.
"Sao nào, thực lực của ta có dọa được ngươi không?" Hoa Thiên Thiên giải quyết một con Đồng giáp tê ngưu cấp chiến tướng, quay lại nhìn về phía Giang Khải, đắc ý nói.
Vẻ mặt Giang Khải cứng đờ, trong bảy ngày qua con Đồng giáp tê ngưu cấp chiến tướng này là dã thú cao cấp nhất mà Hoa Thiên Thiên giết.
"Thật mạnh..." Giang Khải che giấu lương tâm nói.
Hoa Thiên Thiên đắc ý cười,"Ta nói cho ngươi biết, nếu không phải năng lực của ta bị phong ấn, hiện tại Boss mạnh nhất là Thủ vệ chi chủ, ta cũng có thể nhẹ nhàng đơn đấu!"
Giang Khải suy nghĩ, sau khi mình đột phá Siêu phàm bát giai chắc cũng có thể đơn đấu Thủ vệ chi chủ!
Nhưng cũng không thể để Hoa Thiên Thiên biết, vậy lúc này mình nên dùng biểu cảm gì để làm ra phản ứng mới tính là phản ứng nên có của một người bình thường?
"Không thể nào! Đây chính là Thủ vệ chi chủ!" Giang Khải trợn to mắt, trong mắt đầy vẻ hoảng sợ, kỹ năng diễn hơi khoa trương không kém cạnh tiểu hỗn cầu.
"Ha ha." Hoa Thiên Thiên cười nhạt một tiếng,"Dù sao ta là nhân thần cao cấp, nếu ta phát huy ra toàn bộ năng lực thì ta biết ít ai có thể đánh được với ta, ta đoán cũng có thể miễn cưỡng đánh một trận với Giang Khải."
Giang Khải hơi ngạc nhiên, tên này lại biết mình?
"Ngươi... Biết Giang Khải?" Giang Khải thử hỏi.
"Ta đâu quen biết tên biến thái kia." Hoa Thiên Thiên tỏ vẻ đương nhiên nói,"Nhưng ta từng nghe nói hắn lấy đẳng cấp Siêu phàm bát giai đánh bại Tsukikage Chizuru một trong ba cường giả hàng đầu, đẳng cấp thức tỉnh là nhân thần trung kỳ, sau này hắn còn chiến thắng Smith cũng chiến thắng Thống trị giả Yuri Ouse trong số ba cao thủ hàng đầu, phải nói rằng, ngoại trừ người sống sót thì hiện tại hắn được biết là người mạnh nhất toàn cầu."
Nghĩ đến sự tích của Giang Khải, Hoa Thiên Thiên không nhịn được mắng một câu,"Đúng là một tên biến thái!"
Giang Khải đen cả mặt, nghe Hoa Thiên Thiên mở miệng chửi một câu biến thái như thế lại không thể nổi giận.
"Lấy tầm mắt của ngươi, nếu đặt Giang Khải ở thời đại trước của ngươi, thực lực như thế nào?" Giang Khải tò mò hỏi.
"Cũng là biến thái! Tóm lại, từ đầu tới đuôi hắn đều là biến thái!"
Giang Khải đột nhiên từ bỏ hỏi tăng, nếu còn hỏi tiếp có lẽ hắn sẽ bị mắng thêm mấy lần.
Hắn ngước mắt nhìn đầm lầy màu nâu xám rộng lớn cách đó không xa, trong đầm lầy không ngừng bốc lên khí thể màu xanh, tràn ngập trên không đầm lầy tạo thành một mảng sương mù lớn.
"Cẩn thận chút, đừng đến gần đầm lầy." Hoa Thiên Thiên nói,"Đây chính là một trong ba khu vực tử vong, gọi là tẩm cung Anubis. Nghe nói rất nhiều chết ở, chìm vào đầm lầy biến thành xác ướp, vĩnh viễn bị nhốt ở nơi này."
"Anubis? Tử thần trong thần thoại Hy Lạp?" Giang Khải hỏi.
Hoa Thiên Thiên gật đầu,"Đúng, nhưng ngươi phải biết thần minh trong thần thoại các quốc gia, thật ra từng thật sự tổn tại ở thời đại của chúng ta, đẳng cấp của bọn họ cao hơn nhân thần nhiều, cho nên có thể đảm nhiệm thần chức ở các khu vực."
Giang Khải không khỏi nhíu mày, chẳng lẽ nơi này cũng cất giấu di tích thần minh?
Lúc hắn lại ngẩng đầu nhìn về phía đầm lầy, đột nhiên hắn thấy trong sương mù màu xanh phía trên đầm lầy có một khuôn mặt người đang ẩn hiện.
Đó là một khuôn mặt hồ lang, miệng ngậm lại, đôi mắt như lỗ đen đang nhìn mình chằm chằm.
Dường như hắn ta đang kêu gọi mình.
"Ngươi, ngươi thấy không? Đó là Anubis sao?"
"Chắc vậy." Hoa Thiên Thiên nói,"Đừng nhìn chằm chằm vào đôi mắt kia, một khi tiến vào đầm lầy thì ngươi không ra được."
Giang Khải thu hồi ánh mắt, hiện tại vẫn đi theo Hoa Thiên Thiên tìm kiếm thứ nàng muốn tìm trước.
Mấy ngày sau bọn họ đi dạo quanh một vòng xung quanh đầm lầy, vẫn không có phát hiện gì.
"Ngươi có một loại cảm giác nào đó với thứ muốn tìm không?" Giang Khải hỏi,"Nếu món đồ kia ở xung quanh ngươi, ngươi có thể cảm giác được không?"