Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1436
topicMệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1436 :Đất đai màu mỡ (2)
Hoa Thiên Thiên và Giang Khải cũng rất khiêm tốn, Hoa Thiên Thiên cũng đến đây không chỉ một lần, không có ai tìm bọn họ gây chuyện.
Nhưng thỉnh thoảng có một vài nam tử châu Phi cầm bông hoa không biết lấy từ nơi nào đưa cho Hoa Thiên Thiên, bô bô không biết nói gì với nàng.
Ngôn ngữ giữa mỗi một bộ lạc ở nơi đây có sự khác biệt nhỏ bé, đoán chừng không khác gì ngôn ngữ địa phương Hoa Hạ, Giang Khải cũng nghe không hiểu.
Nhưng sau khi ánh mắt những nam nhân kia thấy Giang Khải, ánh mắt đều trở nên thù địch.
"Hình như ngươi rất được hoan nghênh." Giang Khải nhìn Hoa Thiên Thiên, chưa bao lâu trong tay nàng đã cầm một bó hoa lớn đủ mọi màu sắc, nói.
"Làm gì, không được sao? Dựa vào sắc đẹp của ta, hưởng thụ loại đãi ngộ này không phải rất bình thường sao?" Hoa Thiên Thiên rất cao ngạo nói.
Giang Khải lắc đầu, nói,"Ngươi nhớ nói với bọn họ, ta không phải người theo đuổi ngươi, ta không muốn trở thành kẻ thù chung trong mắt bọn họ."
"Tên này..." Hoa Thiên Thiên cười nói,"Rốt cuộc ngươi nhát gan đến mức nào? Vừa muốn ta bảo vệ, thấy mỹ nữ cũng trốn cực xa."
"Nhát gan một chút sống lâu hơn." Giang Khải từ tốn nói.
Đã sắp đến lượt bọn họ, Hoa Thiên Thiên đột nhiên nói,"Ngươi đến thôn làng mấy tháng còn chưa biết ngươi tên gì, chẳng may chúng ta thất lạc, ta cũng không biết gọi ngươi là gì..."
Nói xong, nàng thấy vẻ mặt hờ hững lạnh lẽo của Giang Khải, nhếch miệng nói,"Được rồi, gọi ngươi là câm điếc đi."
Đến lượt Hoa Thiên Thiên đăng nhập, Giang Khải vốn tưởng nếu quần áo trên người Hoa Thiên Thiên không phải đồ mang ra hiện thực vậy nàng vẫn phải cởi ra.
Dù sao mình cũng có thể nhìn no bụng một lần.
Nhưng ai biết Hoa Thiên Thiên trực tiếp đi vào cửa đăng nhập.
Bộ quần áo da thú này của nàng là đồ mang ra hiện thực!
"Đi thôi, còn chờ gì nữa!" Hoa Thiên Thiên gọi.
Giang Khải chỉ có thể đi theo sau lưng nàng, cũng đi vào cửa đăng nhập.
Thời gian đã qua bốn tháng, Giang Khải lại đăng nhập vào Quỷ Tinh, nhưng lần này hắn xuất hiện ở một khu vực hoàn toàn xa lạ.
Đăng nhập ở nơi này, ngay cả thân phận Sát thủ khát máu của hắn cũng không được thông báo, có lẽ sau khi mình rời khỏi Hoa Hạ, người Hoa từng bị đánh chết đã không được tính là điểm PK nữa.
Sau khi xuất hiện ở cửa đăng nhập, Giang Khải nhìn quanh, khắp nơi đều là người vừa đăng nhập nhưng dưới chân bọn họ không có quảng trường bằng phẳng, nơi này vẫn là một mảnh thảo nguyên.
Hoa Thiên Thiên đang chờ mình, Giang Khải vội vàng đi theo.
"Sợ chết thì bám sát một chút, cho dù nơi này là khu vực đã chiếm lĩnh nhưng vì không có ai dọn dẹp dã thú nên vẫn có cơ hội gặp được dã thú rải rác."
"Hơn nữa, xung quanh bản đồ này đều không có lãnh địa chiếm lĩnh."
"Ngoài ra, rất nhiều lãnh địa bị bộ lạc chiếm cứ, tiến vào lãnh địa của người khác cũng phải đặc biệt cẩn thận."
Giang Khải vội vàng đứng bên cạnh Hoa Thiên Thiên,"Chúng ta đi đâu?"
Hoa Thiên Thiên nhìn về phía nơi xa,"Ta đã đi xem mấy phương hướng kia, không có phát hiện gì, chúng ta đi về phía đông."
"Lần trước ta thấy một khu vực đặc biệt, nổi tiếng là ba khu vực tử vong lớn, nơi đó quá nguy hiểm, chúng ta không vào được nhưng có thể tìm kiếm manh mối ở xung quanh."
"Dù sao ngươi đi theo ta là được, nơi này tràn đầy nguy hiểm, đừng chạy lung tung."
Giang Khải vừa nghe đến "khu vực đặc biệt", theo bản năng đôi mắt cũng phát sáng.
Xem ra, bộ lạc phân trị ở đây cũng có chỗ tốt, đó chính là rất nhiều khu vực nguy hiểm cần tập trung lực lượng đánh hạ, bọn họ đều không đánh hạ.
Nơi này tràn ngập nguy hiểm? Nhưng Giang Khải nghe vào trong tai lại nghe thành "nơi này khắp nơi đều là tiền"!
Sau khi rời khỏi bản đồ hiện tại, Giang Khải phát hiện có người của một vài bộ lạc đang lịch luyện ở bản đồ chưa chiếm lĩnh.
Điều khiến Giang Khải ngạc nhiên là, tỷ lệ Chiến Thần trong những người này cao hơn Hoa Hạ quá nhiều.
Một đội ngũ mười người, có khả năng một nửa đều là Chiến Thần, bọn họ lại trợ giúp đồng bạn chưa đạt tới giai đoạn Chiến Thần tăng đẳng cấp.
Nhiều Chiến Thần như vậy, hiệu suất đi săn của bọn họ rất nhanh.
Thế là sinh ra một loại tuần hoàn lành tính nào đó, bọn họ dùng thời gian ít ỏi có thể bồi dưỡng được Chiến Thần mới, Chiến Thần mới sẽ tiếp tục dẫn dắt tốc nhân tăng đẳng cấp thực lực.
Có lẽ vì thời gian bọn họ ở Quỷ Tinh không thể vượt quá một tháng, nên Giang Khải có vài đội ngũ là một nửa người nghỉ ngơi, một nửa người đi săn.
"Không phải bọn họ lịch luyện hai mươi bốn giờ chứ." Giang Khải hỏi,"Dù thời gian lịch luyện do Mã Tạp tộc quy định, nhưng cũng không thể thông qua cách đăng nhập lần nữa để đi vào Quỷ Tinh tiếp chứ."
Hoa Thiên Thiên cười lạnh một tiếng,"Sau khi logout một tháng không được online."
"Ngoài ra, Mã Tạp tộc thi phí rất cao, bọn họ nhất định phải gom góp đủ nhiều đồ vật, đừng quên, bọn họ còn phải dẫn theo người mới, ngoại trừ một phần của mình thì bọn họ còn phải giao nộp giúp người mới."
Nhưng thỉnh thoảng có một vài nam tử châu Phi cầm bông hoa không biết lấy từ nơi nào đưa cho Hoa Thiên Thiên, bô bô không biết nói gì với nàng.
Ngôn ngữ giữa mỗi một bộ lạc ở nơi đây có sự khác biệt nhỏ bé, đoán chừng không khác gì ngôn ngữ địa phương Hoa Hạ, Giang Khải cũng nghe không hiểu.
Nhưng sau khi ánh mắt những nam nhân kia thấy Giang Khải, ánh mắt đều trở nên thù địch.
"Hình như ngươi rất được hoan nghênh." Giang Khải nhìn Hoa Thiên Thiên, chưa bao lâu trong tay nàng đã cầm một bó hoa lớn đủ mọi màu sắc, nói.
"Làm gì, không được sao? Dựa vào sắc đẹp của ta, hưởng thụ loại đãi ngộ này không phải rất bình thường sao?" Hoa Thiên Thiên rất cao ngạo nói.
Giang Khải lắc đầu, nói,"Ngươi nhớ nói với bọn họ, ta không phải người theo đuổi ngươi, ta không muốn trở thành kẻ thù chung trong mắt bọn họ."
"Tên này..." Hoa Thiên Thiên cười nói,"Rốt cuộc ngươi nhát gan đến mức nào? Vừa muốn ta bảo vệ, thấy mỹ nữ cũng trốn cực xa."
"Nhát gan một chút sống lâu hơn." Giang Khải từ tốn nói.
Đã sắp đến lượt bọn họ, Hoa Thiên Thiên đột nhiên nói,"Ngươi đến thôn làng mấy tháng còn chưa biết ngươi tên gì, chẳng may chúng ta thất lạc, ta cũng không biết gọi ngươi là gì..."
Nói xong, nàng thấy vẻ mặt hờ hững lạnh lẽo của Giang Khải, nhếch miệng nói,"Được rồi, gọi ngươi là câm điếc đi."
Đến lượt Hoa Thiên Thiên đăng nhập, Giang Khải vốn tưởng nếu quần áo trên người Hoa Thiên Thiên không phải đồ mang ra hiện thực vậy nàng vẫn phải cởi ra.
Dù sao mình cũng có thể nhìn no bụng một lần.
Nhưng ai biết Hoa Thiên Thiên trực tiếp đi vào cửa đăng nhập.
Bộ quần áo da thú này của nàng là đồ mang ra hiện thực!
"Đi thôi, còn chờ gì nữa!" Hoa Thiên Thiên gọi.
Giang Khải chỉ có thể đi theo sau lưng nàng, cũng đi vào cửa đăng nhập.
Thời gian đã qua bốn tháng, Giang Khải lại đăng nhập vào Quỷ Tinh, nhưng lần này hắn xuất hiện ở một khu vực hoàn toàn xa lạ.
Đăng nhập ở nơi này, ngay cả thân phận Sát thủ khát máu của hắn cũng không được thông báo, có lẽ sau khi mình rời khỏi Hoa Hạ, người Hoa từng bị đánh chết đã không được tính là điểm PK nữa.
Sau khi xuất hiện ở cửa đăng nhập, Giang Khải nhìn quanh, khắp nơi đều là người vừa đăng nhập nhưng dưới chân bọn họ không có quảng trường bằng phẳng, nơi này vẫn là một mảnh thảo nguyên.
Hoa Thiên Thiên đang chờ mình, Giang Khải vội vàng đi theo.
"Sợ chết thì bám sát một chút, cho dù nơi này là khu vực đã chiếm lĩnh nhưng vì không có ai dọn dẹp dã thú nên vẫn có cơ hội gặp được dã thú rải rác."
"Hơn nữa, xung quanh bản đồ này đều không có lãnh địa chiếm lĩnh."
"Ngoài ra, rất nhiều lãnh địa bị bộ lạc chiếm cứ, tiến vào lãnh địa của người khác cũng phải đặc biệt cẩn thận."
Giang Khải vội vàng đứng bên cạnh Hoa Thiên Thiên,"Chúng ta đi đâu?"
Hoa Thiên Thiên nhìn về phía nơi xa,"Ta đã đi xem mấy phương hướng kia, không có phát hiện gì, chúng ta đi về phía đông."
"Lần trước ta thấy một khu vực đặc biệt, nổi tiếng là ba khu vực tử vong lớn, nơi đó quá nguy hiểm, chúng ta không vào được nhưng có thể tìm kiếm manh mối ở xung quanh."
"Dù sao ngươi đi theo ta là được, nơi này tràn đầy nguy hiểm, đừng chạy lung tung."
Giang Khải vừa nghe đến "khu vực đặc biệt", theo bản năng đôi mắt cũng phát sáng.
Xem ra, bộ lạc phân trị ở đây cũng có chỗ tốt, đó chính là rất nhiều khu vực nguy hiểm cần tập trung lực lượng đánh hạ, bọn họ đều không đánh hạ.
Nơi này tràn ngập nguy hiểm? Nhưng Giang Khải nghe vào trong tai lại nghe thành "nơi này khắp nơi đều là tiền"!
Sau khi rời khỏi bản đồ hiện tại, Giang Khải phát hiện có người của một vài bộ lạc đang lịch luyện ở bản đồ chưa chiếm lĩnh.
Điều khiến Giang Khải ngạc nhiên là, tỷ lệ Chiến Thần trong những người này cao hơn Hoa Hạ quá nhiều.
Một đội ngũ mười người, có khả năng một nửa đều là Chiến Thần, bọn họ lại trợ giúp đồng bạn chưa đạt tới giai đoạn Chiến Thần tăng đẳng cấp.
Nhiều Chiến Thần như vậy, hiệu suất đi săn của bọn họ rất nhanh.
Thế là sinh ra một loại tuần hoàn lành tính nào đó, bọn họ dùng thời gian ít ỏi có thể bồi dưỡng được Chiến Thần mới, Chiến Thần mới sẽ tiếp tục dẫn dắt tốc nhân tăng đẳng cấp thực lực.
Có lẽ vì thời gian bọn họ ở Quỷ Tinh không thể vượt quá một tháng, nên Giang Khải có vài đội ngũ là một nửa người nghỉ ngơi, một nửa người đi săn.
"Không phải bọn họ lịch luyện hai mươi bốn giờ chứ." Giang Khải hỏi,"Dù thời gian lịch luyện do Mã Tạp tộc quy định, nhưng cũng không thể thông qua cách đăng nhập lần nữa để đi vào Quỷ Tinh tiếp chứ."
Hoa Thiên Thiên cười lạnh một tiếng,"Sau khi logout một tháng không được online."
"Ngoài ra, Mã Tạp tộc thi phí rất cao, bọn họ nhất định phải gom góp đủ nhiều đồ vật, đừng quên, bọn họ còn phải dẫn theo người mới, ngoại trừ một phần của mình thì bọn họ còn phải giao nộp giúp người mới."