Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1597
topicMệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1597 :Cơ hội duy nhất
Dưới sự nghiền ép của thực lực, cho dù Giang Khải đã bỏ ra tất cả vốn liếng nhưng vẫn thương tích đầy mình.
Nếu không phải Cửu kiếp truy mệnh Không giết không thôi đuổi giết, e rằng hiện tại Giang Khải đã chiến tử!
"Thái cực sinh vạn tượng!"
"Nộ long bào hao!" Lần này long vương lấy công làm thủ, phun ra lượng lớn dung nham ngăn cản mấy vạn Truy mệnh.
Trong nháy mắt Nộ long bào hao bao phủ đao trận, thực lực cả hai chênh lệch quá xa!
"Thế thân lừa gạt!" Giang Khải không thể không dùng một lần thế thân cuối cùng.
Long vương cũng bị Cửu kiếp truy mệnh đuổi giết đến nổi giận.
Đừng thấy chỉ là một thanh phi đao nhưng lực sát thương của nó lại ngoài dự liệu, hộ thuẫn long tộc cũng không thể ngăn cản nó, mấy lần suýt đâm mình bị thương.
Nếu không phải vì tránh né Truy mệnh, nó đã sớm giết Giang Khải!
Hiện tại long vương cũng đã nhận ra, muốn để Truy mệnh dừng lại có lẽ chỉ có hai cách.
Một là hủy đi bản thể Truy mệnh, một là đánh giết Giang Khải.
Bản thể Truy mệnh có chất liệu cứng rắn, trên tay mình không có vũ khí cường lực, vậy chỉ có thể lựa chọn cái sau.
"Tiểu tử, kết thúc đi!"
"Long huyết phí đằng nhị trọng, Long huyết tế thiên!"
Giang Khải trợn to mắt, Long huyết phí đằng còn có tầng thứ hai?
Sau khi mở ra Long huyết tế thiên, thực lực của Hỏa thần long vương lại tăng lên.
Cả người Hỏa thần long vương bộc phát ra khối không khí màu đỏ tươi đẹp, thực lực tăng gấp mấy lần!
Lần này, ngay cả đám người Trần Dung cũng không thể tin nổi.
"Cấp thôn thiên, nó tuyệt đối là cấp thôn thiên!"
"Chế đi! Phi long phá thiên!"
Một tia sáng đỏ hiện lên, gần như vượt qua cực hạn mắt thường của những cường giả cấp thần minh này!
Cho dù Giang Khải mở ra Quỷ nhãn chuyên chú vẫn không thể thấy rõ bóng dáng long vương.
"Điều này..." Trong lòng Giang Khải hoảng sợ, ngay cả nhìn cũng không nhìn rõ, chứ đừng nói đến né tránh.
Nhưng ngay lúc Hỏa thần long vương sắp đánh giết Giang Khải, đột nhiên khối không khí màu đỏ quanh người Hỏa thần long vương lại biến mất...
Tốc độ của nó rõ ràng giảm xuống, Giang Khải có thể rõ ràng bắt được tung tích của nó.
Lúc này, Giang Khải cũng không có thời gian suy nghĩ đã xảy ra chuyện gì, cắn chặt răng, giận quát một tiếng,"Kiếm phá tam giới!"
Hỏa thần long vương phát hiện trạng thái của mình biến mất, trong mắt lóe lên vẻ khác lạ?
"Có người động đến món đồ kia? Không có khả năng, không ai có thể tiếp nhận nguyên thần phản phệ của món bảo vật kia!"...
Tiểu hỗn cầu hắt hơi một cái, khó chịu dùng móng vuốt nhỏ xoa mũi, tiếp tục tìm kiếm trứng thú.
Vừa tìm được một viên trứng rồng, biết đâu gần đó còn có nữa.
Dù sao đã hoàn thành nhiệm vụ, hiện tại nó cũng không giúp được việc đánh nhau kia.
Huống chi tìm trứng rồng mới là chuyện chính, chuyện khác đều có thể để sau!...
Trạng thái của Hỏa thần long vương đột nhiên biến mất, đây là cơ hội duy nhất, Giang Khải hao tổn hết sức lực đánh ra Kiếm phá tam giới!
Giữa không trung, một ngọn lửa màu xanh lao tới cự long!
Nhưng cho dù trạng thái long huyết của Hỏa thần long vương đã biến mất, đánh giết Hỏa thần long vương vẫn cực kỳ khó khăn.
Trảm Yêu kiếm hơi sáng lên như đang nhắc nhở Giang Khải điều gì đó.
Trong đầu Giang Khải lập tức nhớ lại lời dạy bảo của sư phụ.
Kiếm phá tam giới nhìn như ba bạo, nhưng muốn phát huy uy lực chân chính của nó nên một mạch mà thành, coi ba bạo là một kích!
Trong giây lát, oanh một tiếng, giữa không trung bộc phát ra một đoàn lửa chói mắt, ngọn lửa điên cuồng lăn lộn ra bên ngoài, chiếu sáng toàn bộ Dung nham chi tâm.
Toàn bộ Dung nham chi tâm chấn động dữ dội.
Những đám người đang cố gắng tiến vào Dung nham chi tâm, lúc này thấy vực sâu như một bộ hỏa pháo phun ra một ánh lửa, xông thẳng tới chân trời!
Đám người Trần Dung vội vàng lấy ra hộ thuẫn của mình để chống cự dư chấn.
Sau một lát, ánh lửa còn chưa hoàn toàn biến mất, mọi người lo lắng tìm kiếm thứ gì đó trong giao chiến.
"Lão đại!" Lưu Bắc Hà trợn hai mắt, tim đập rộn lên, vô cùng lo lắng.
Hoa Thiên Thiên bị tiếng nổ mạnh đánh thức, nàng ngạc nhiên nhìn tình cảnh trước mắt.
Cảm giác đầu đau muốn nứt ra trước đó biến mất, nhưng nàng lại bị tình cảnh trước mắt dọa sợ,"Giang Khải..."
Cuối cùng, ánh sáng mạnh tản đi, nhưng lúc này mọi người thấy một người máu me đầm đìa, lung lay sắp đổ đứng trước mặt Hỏa thần long vương.
Trạng thái của Hỏa thần long vương tốt hơn Giang Khải một chút, tuy long lân cả người bị hủy diệt hơn phân nửa, thân thể máu thịt be bét, trước ngực xuất hiện một lỗ máu cực lớn nhưng thương thế của nó đang nhanh chóng khép lại, tiếp tục như vậy e rằng không lâu nữa nó có thể khôi phục.
Giang Khải biết rõ lúc này là cơ hội tốt nhất để đánh giết Hỏa thần long vương nhưng hắn không còn chút sức lực nào, bây giờ còn chưa rơi xuống đã là kỳ tích.
Hỏa thần long vương nhìn về phía Giang Khải, hơi híp mắt lại,"Có thể khống chế năng lượng đến tình cảnh như thế, tiểu tử, ngươi thật sự khiến ta lau mắt mà nhìn."
Nếu không phải Cửu kiếp truy mệnh Không giết không thôi đuổi giết, e rằng hiện tại Giang Khải đã chiến tử!
"Thái cực sinh vạn tượng!"
"Nộ long bào hao!" Lần này long vương lấy công làm thủ, phun ra lượng lớn dung nham ngăn cản mấy vạn Truy mệnh.
Trong nháy mắt Nộ long bào hao bao phủ đao trận, thực lực cả hai chênh lệch quá xa!
"Thế thân lừa gạt!" Giang Khải không thể không dùng một lần thế thân cuối cùng.
Long vương cũng bị Cửu kiếp truy mệnh đuổi giết đến nổi giận.
Đừng thấy chỉ là một thanh phi đao nhưng lực sát thương của nó lại ngoài dự liệu, hộ thuẫn long tộc cũng không thể ngăn cản nó, mấy lần suýt đâm mình bị thương.
Nếu không phải vì tránh né Truy mệnh, nó đã sớm giết Giang Khải!
Hiện tại long vương cũng đã nhận ra, muốn để Truy mệnh dừng lại có lẽ chỉ có hai cách.
Một là hủy đi bản thể Truy mệnh, một là đánh giết Giang Khải.
Bản thể Truy mệnh có chất liệu cứng rắn, trên tay mình không có vũ khí cường lực, vậy chỉ có thể lựa chọn cái sau.
"Tiểu tử, kết thúc đi!"
"Long huyết phí đằng nhị trọng, Long huyết tế thiên!"
Giang Khải trợn to mắt, Long huyết phí đằng còn có tầng thứ hai?
Sau khi mở ra Long huyết tế thiên, thực lực của Hỏa thần long vương lại tăng lên.
Cả người Hỏa thần long vương bộc phát ra khối không khí màu đỏ tươi đẹp, thực lực tăng gấp mấy lần!
Lần này, ngay cả đám người Trần Dung cũng không thể tin nổi.
"Cấp thôn thiên, nó tuyệt đối là cấp thôn thiên!"
"Chế đi! Phi long phá thiên!"
Một tia sáng đỏ hiện lên, gần như vượt qua cực hạn mắt thường của những cường giả cấp thần minh này!
Cho dù Giang Khải mở ra Quỷ nhãn chuyên chú vẫn không thể thấy rõ bóng dáng long vương.
"Điều này..." Trong lòng Giang Khải hoảng sợ, ngay cả nhìn cũng không nhìn rõ, chứ đừng nói đến né tránh.
Nhưng ngay lúc Hỏa thần long vương sắp đánh giết Giang Khải, đột nhiên khối không khí màu đỏ quanh người Hỏa thần long vương lại biến mất...
Tốc độ của nó rõ ràng giảm xuống, Giang Khải có thể rõ ràng bắt được tung tích của nó.
Lúc này, Giang Khải cũng không có thời gian suy nghĩ đã xảy ra chuyện gì, cắn chặt răng, giận quát một tiếng,"Kiếm phá tam giới!"
Hỏa thần long vương phát hiện trạng thái của mình biến mất, trong mắt lóe lên vẻ khác lạ?
"Có người động đến món đồ kia? Không có khả năng, không ai có thể tiếp nhận nguyên thần phản phệ của món bảo vật kia!"...
Tiểu hỗn cầu hắt hơi một cái, khó chịu dùng móng vuốt nhỏ xoa mũi, tiếp tục tìm kiếm trứng thú.
Vừa tìm được một viên trứng rồng, biết đâu gần đó còn có nữa.
Dù sao đã hoàn thành nhiệm vụ, hiện tại nó cũng không giúp được việc đánh nhau kia.
Huống chi tìm trứng rồng mới là chuyện chính, chuyện khác đều có thể để sau!...
Trạng thái của Hỏa thần long vương đột nhiên biến mất, đây là cơ hội duy nhất, Giang Khải hao tổn hết sức lực đánh ra Kiếm phá tam giới!
Giữa không trung, một ngọn lửa màu xanh lao tới cự long!
Nhưng cho dù trạng thái long huyết của Hỏa thần long vương đã biến mất, đánh giết Hỏa thần long vương vẫn cực kỳ khó khăn.
Trảm Yêu kiếm hơi sáng lên như đang nhắc nhở Giang Khải điều gì đó.
Trong đầu Giang Khải lập tức nhớ lại lời dạy bảo của sư phụ.
Kiếm phá tam giới nhìn như ba bạo, nhưng muốn phát huy uy lực chân chính của nó nên một mạch mà thành, coi ba bạo là một kích!
Trong giây lát, oanh một tiếng, giữa không trung bộc phát ra một đoàn lửa chói mắt, ngọn lửa điên cuồng lăn lộn ra bên ngoài, chiếu sáng toàn bộ Dung nham chi tâm.
Toàn bộ Dung nham chi tâm chấn động dữ dội.
Những đám người đang cố gắng tiến vào Dung nham chi tâm, lúc này thấy vực sâu như một bộ hỏa pháo phun ra một ánh lửa, xông thẳng tới chân trời!
Đám người Trần Dung vội vàng lấy ra hộ thuẫn của mình để chống cự dư chấn.
Sau một lát, ánh lửa còn chưa hoàn toàn biến mất, mọi người lo lắng tìm kiếm thứ gì đó trong giao chiến.
"Lão đại!" Lưu Bắc Hà trợn hai mắt, tim đập rộn lên, vô cùng lo lắng.
Hoa Thiên Thiên bị tiếng nổ mạnh đánh thức, nàng ngạc nhiên nhìn tình cảnh trước mắt.
Cảm giác đầu đau muốn nứt ra trước đó biến mất, nhưng nàng lại bị tình cảnh trước mắt dọa sợ,"Giang Khải..."
Cuối cùng, ánh sáng mạnh tản đi, nhưng lúc này mọi người thấy một người máu me đầm đìa, lung lay sắp đổ đứng trước mặt Hỏa thần long vương.
Trạng thái của Hỏa thần long vương tốt hơn Giang Khải một chút, tuy long lân cả người bị hủy diệt hơn phân nửa, thân thể máu thịt be bét, trước ngực xuất hiện một lỗ máu cực lớn nhưng thương thế của nó đang nhanh chóng khép lại, tiếp tục như vậy e rằng không lâu nữa nó có thể khôi phục.
Giang Khải biết rõ lúc này là cơ hội tốt nhất để đánh giết Hỏa thần long vương nhưng hắn không còn chút sức lực nào, bây giờ còn chưa rơi xuống đã là kỳ tích.
Hỏa thần long vương nhìn về phía Giang Khải, hơi híp mắt lại,"Có thể khống chế năng lượng đến tình cảnh như thế, tiểu tử, ngươi thật sự khiến ta lau mắt mà nhìn."