Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1596
topicMệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1596 :Nhiệm vụ của tiểu hỗn cầu
Nhưng khi Giang Khải thấy mặt đất đã bị dung nham bao trùm, không chỉ người Trần gia thôn, ngay cả những người khác xung quanh cũng không thể không bay đến giữa không trung.
Nếu không cách nào đánh giết long vương, những người này đều phải chết!
Không chỉ như thế, bọn họ không cách nào gom góp tài liệu thu thuế, người nhà của bọn họ cũng khó thoát vận rủi.
Thế giới này cũng là như thế, vốn không cho người ta quá nhiều đường sống!
Đột nhiên, Giang Khải nhịn đau đớn, cưỡng ép ngừng thế rơi xuống, lại lao về phía long vương.
"Cửu kiếp truy mệnh! Không chết không thôi!"
Long vương thấy Giang Khải đánh tới, hừ lạnh một tiếng,"Còn chưa hết hy vọng, được, vậy bản tọa cho ngươi thua tâm phục khẩu phục!"...
Ở khu vực hồ dung nham rời xa Nham long chi nhãn, trong một cái hố sâu cực lớn.
Vừa nãy nơi này vẫn là một mảnh dung nham nóng hổi, nhưng lúc này dung nham ở đây như bị rút đi, chỉ để lại một cái hố sâu to lớn.
Trong hố sâu, một con chuột màu đen đang đứng cạnh một quả trứng rồng màu đen và một khối sắt màu đen.
Trứng rồng cao khoảng ba bốn mét, nằm ở đó không nhúc nhích.
Ở một bên khác là một khối sắt đen hình tam giác đang lơ lửng trước mặt tiểu hỗn cầu, khối sắt ảm đạm không ánh sáng, trông không có gì đặc biệt.
Trước đó Giang Khải thả tiểu hỗn cầu ra là muốn nó đi tìm bảo vật.
Dựa theo lời nói của Trần Dung, Hỏa thần long vương thủ hộ một món bảo vật đủ để lay động trời đất.
Chưa nói đến Giang Khải nghi ngờ món bảo vật kia có liên quan với phong ấn Tam thiên thế giới, thậm chí có liên quan đến thực lực long vương, dù không liên quan thì từ trước đến nay Giang Khải đều rất tích cực với việc tìm bảo này.
Đầu tiên tiểu hỗn cầu thu lại trứng rồng, chắc chắn thứ này có mùi vị không tệ.
Làm xong việc chính, lúc này tiểu hỗn cầu mới đi đến phía trước khối sắt, nó thử tiếp xúc với khối sắt đen kia.
Nhưng móng vuốt nhỏ của nó vừa chạm đến khối sắt, khối sắt đột nhiên bộc phát ra sương đen dày đặc, sau đó hình thành một hư tượng cực lớn ở trên không.
Hư tượng như là một nữ tử vô cùng to lớn, cao mấy trăm mét, sương mù bao phủ khuôn mặt của nàng nhưng đôi mắt kia lại nhìn chằm chằm tiểu hỗn cầu.
"Tự ý chạm vào phong ấn thiên ma đạo, giết không tha! Bản tôn khiến ngươi hình thần câu diệt!"
Một luồng lực lượng cực kỳ cường hãn truyền đến theo móng vuốt của tiểu hỗn cầu.
Không gian xung quanh tiểu hỗn cầu vặn vẹo nghiêm trọng, trong hố sâu có phạm vi lớn gấp đôi hai hồ nước Nham long chi nhãn lại có vô số đất đá tự lơ lửng lên.
Một lát sau, cho dù là nhỏ bé như hạt bụi cũng trực tiếp chia năm xẻ bảy!
Lực lượng kinh khủng như vậy, dù là Giang Khải gặp được e rằng cũng không có năng lực chống đỡ.
Tiểu hỗn cầu cũng cảm nhận được sự uy hiếp to lớn, nó đột nhiên phát ra một tiếng kêu chói tai.
"Chi chi chi!"
Sau lưng tiểu hỗn cầu hiện ra hư tượng một con chuột to lớn!
Thân thể của nó còn cao lớn hơn hư tượng nữ thần kia, đôi mắt con chuột lớn đỏ bừng, lúc nhìn hư tượng nữ thần vẻ mặt cực kỳ hờ hững.
Dường như ở trong mắt con chuột lớn này, thần minh cường đại trước mắt như là không khí...
"Đây, đây là..." Nữ thần minh khiếp sợ nhìn con chuột lớn sau lưng tiểu hỗn cầu, cho dù là loại siêu cấp cường giả như nàng lại không biết lai lịch của đối phương.
"So với nguyên thần Thần Thú thôn thiên đỉnh cấp còn cường đại hơn mấy lần? Vì sao thế gian lại có sinh vật khủng bố như thế! Rốt cuộc ngươi là sinh vật gì, tại sao lại có nguyên thần nghịch thiên như thế!"
Tiểu hỗn cầu không trả lời vấn đề của đối phương, nó đột nhiên rít lên một tiếng.
"Rống!"
Tiếng gào thét này xuyên qua tất cả bình chướng trước mặt, trực tiếp khiến hư tượng nữ thần minh chấn động đến hóa thành một đoàn sương đen, trốn vào trong hắc thiết.
Sau khi hư tượng thần minh biến mất, loạn thạch bay xung quanh nặng nề rơi xuống, lại quay về mặt đất, thời không vặn vẹo xung quanh cũng không phục bình thường.
Hư tượng tiểu hỗn cầu biến mất không thấy gì nữa, tiểu hỗn cầu lại nắm lấy khối hắc thiết.
Lần này, nó dễ dàng cầm lấy khối hắc thiết.
"Chi... Chi chi chi!"
Lương thực dự trữ... Không đúng, hoàn thành nhiệm vụ của Giang Khải!...
Sau khi Hỏa thần long vương mở ra Long huyết phí đằng, thực lực tăng mạnh, đã vượt xa suy đoán của Giang Khải.
"Trời ạ, chẳng lẽ Hỏa thần long vương là Thần Thú cấp thôn thiên?" Trần Dung không thể tưởng tượng nổi nhìn Hỏa thần long vương, trong suy nghĩ của nàng lúc này Hỏa thần long vương thể hiện thực lực vượt ra khỏi phạm trù cấp tề thiên.
"Miễn dịch kỹ năng thần chức, lực phòng ngự cần như nghịch thiên, thực lực gần như tới cấp thôn thiên, chẳng trách ngay cả Hỏa thần cũng chết trong tay nó!"
Phải biết rằng, Hỏa thần gặp được long vương sẽ lẽ sẽ không đánh lại, dù sao cường độ nguyên tố hỏa diễm của long vương cực mạnh, lại miễn dịch kỹ năng thần chức, Hỏa thần không chiếm được chút lợi ích nào từ chỗ của nó, nhưng muốn giết chết một Hỏa thần cũng có độ khó quá lớn.
Nếu không cách nào đánh giết long vương, những người này đều phải chết!
Không chỉ như thế, bọn họ không cách nào gom góp tài liệu thu thuế, người nhà của bọn họ cũng khó thoát vận rủi.
Thế giới này cũng là như thế, vốn không cho người ta quá nhiều đường sống!
Đột nhiên, Giang Khải nhịn đau đớn, cưỡng ép ngừng thế rơi xuống, lại lao về phía long vương.
"Cửu kiếp truy mệnh! Không chết không thôi!"
Long vương thấy Giang Khải đánh tới, hừ lạnh một tiếng,"Còn chưa hết hy vọng, được, vậy bản tọa cho ngươi thua tâm phục khẩu phục!"...
Ở khu vực hồ dung nham rời xa Nham long chi nhãn, trong một cái hố sâu cực lớn.
Vừa nãy nơi này vẫn là một mảnh dung nham nóng hổi, nhưng lúc này dung nham ở đây như bị rút đi, chỉ để lại một cái hố sâu to lớn.
Trong hố sâu, một con chuột màu đen đang đứng cạnh một quả trứng rồng màu đen và một khối sắt màu đen.
Trứng rồng cao khoảng ba bốn mét, nằm ở đó không nhúc nhích.
Ở một bên khác là một khối sắt đen hình tam giác đang lơ lửng trước mặt tiểu hỗn cầu, khối sắt ảm đạm không ánh sáng, trông không có gì đặc biệt.
Trước đó Giang Khải thả tiểu hỗn cầu ra là muốn nó đi tìm bảo vật.
Dựa theo lời nói của Trần Dung, Hỏa thần long vương thủ hộ một món bảo vật đủ để lay động trời đất.
Chưa nói đến Giang Khải nghi ngờ món bảo vật kia có liên quan với phong ấn Tam thiên thế giới, thậm chí có liên quan đến thực lực long vương, dù không liên quan thì từ trước đến nay Giang Khải đều rất tích cực với việc tìm bảo này.
Đầu tiên tiểu hỗn cầu thu lại trứng rồng, chắc chắn thứ này có mùi vị không tệ.
Làm xong việc chính, lúc này tiểu hỗn cầu mới đi đến phía trước khối sắt, nó thử tiếp xúc với khối sắt đen kia.
Nhưng móng vuốt nhỏ của nó vừa chạm đến khối sắt, khối sắt đột nhiên bộc phát ra sương đen dày đặc, sau đó hình thành một hư tượng cực lớn ở trên không.
Hư tượng như là một nữ tử vô cùng to lớn, cao mấy trăm mét, sương mù bao phủ khuôn mặt của nàng nhưng đôi mắt kia lại nhìn chằm chằm tiểu hỗn cầu.
"Tự ý chạm vào phong ấn thiên ma đạo, giết không tha! Bản tôn khiến ngươi hình thần câu diệt!"
Một luồng lực lượng cực kỳ cường hãn truyền đến theo móng vuốt của tiểu hỗn cầu.
Không gian xung quanh tiểu hỗn cầu vặn vẹo nghiêm trọng, trong hố sâu có phạm vi lớn gấp đôi hai hồ nước Nham long chi nhãn lại có vô số đất đá tự lơ lửng lên.
Một lát sau, cho dù là nhỏ bé như hạt bụi cũng trực tiếp chia năm xẻ bảy!
Lực lượng kinh khủng như vậy, dù là Giang Khải gặp được e rằng cũng không có năng lực chống đỡ.
Tiểu hỗn cầu cũng cảm nhận được sự uy hiếp to lớn, nó đột nhiên phát ra một tiếng kêu chói tai.
"Chi chi chi!"
Sau lưng tiểu hỗn cầu hiện ra hư tượng một con chuột to lớn!
Thân thể của nó còn cao lớn hơn hư tượng nữ thần kia, đôi mắt con chuột lớn đỏ bừng, lúc nhìn hư tượng nữ thần vẻ mặt cực kỳ hờ hững.
Dường như ở trong mắt con chuột lớn này, thần minh cường đại trước mắt như là không khí...
"Đây, đây là..." Nữ thần minh khiếp sợ nhìn con chuột lớn sau lưng tiểu hỗn cầu, cho dù là loại siêu cấp cường giả như nàng lại không biết lai lịch của đối phương.
"So với nguyên thần Thần Thú thôn thiên đỉnh cấp còn cường đại hơn mấy lần? Vì sao thế gian lại có sinh vật khủng bố như thế! Rốt cuộc ngươi là sinh vật gì, tại sao lại có nguyên thần nghịch thiên như thế!"
Tiểu hỗn cầu không trả lời vấn đề của đối phương, nó đột nhiên rít lên một tiếng.
"Rống!"
Tiếng gào thét này xuyên qua tất cả bình chướng trước mặt, trực tiếp khiến hư tượng nữ thần minh chấn động đến hóa thành một đoàn sương đen, trốn vào trong hắc thiết.
Sau khi hư tượng thần minh biến mất, loạn thạch bay xung quanh nặng nề rơi xuống, lại quay về mặt đất, thời không vặn vẹo xung quanh cũng không phục bình thường.
Hư tượng tiểu hỗn cầu biến mất không thấy gì nữa, tiểu hỗn cầu lại nắm lấy khối hắc thiết.
Lần này, nó dễ dàng cầm lấy khối hắc thiết.
"Chi... Chi chi chi!"
Lương thực dự trữ... Không đúng, hoàn thành nhiệm vụ của Giang Khải!...
Sau khi Hỏa thần long vương mở ra Long huyết phí đằng, thực lực tăng mạnh, đã vượt xa suy đoán của Giang Khải.
"Trời ạ, chẳng lẽ Hỏa thần long vương là Thần Thú cấp thôn thiên?" Trần Dung không thể tưởng tượng nổi nhìn Hỏa thần long vương, trong suy nghĩ của nàng lúc này Hỏa thần long vương thể hiện thực lực vượt ra khỏi phạm trù cấp tề thiên.
"Miễn dịch kỹ năng thần chức, lực phòng ngự cần như nghịch thiên, thực lực gần như tới cấp thôn thiên, chẳng trách ngay cả Hỏa thần cũng chết trong tay nó!"
Phải biết rằng, Hỏa thần gặp được long vương sẽ lẽ sẽ không đánh lại, dù sao cường độ nguyên tố hỏa diễm của long vương cực mạnh, lại miễn dịch kỹ năng thần chức, Hỏa thần không chiếm được chút lợi ích nào từ chỗ của nó, nhưng muốn giết chết một Hỏa thần cũng có độ khó quá lớn.