Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1598
topicMệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1598 :Cơ hội duy nhất (2)
"Dù Long huyết phí đằng của ta chưa từng xuất hiện trạng thái khác thường, ngươi cũng có thể làm bản tôn bị thương.
Giang Khải chật vật ngẩng đầu, vô lực nói,"Điều ta muốn không phải thương tổn ngươi, mà là giết ngươi!"
"Giết ta? Đến bây giờ ngươi còn chưa hiểu, ngươi đứng trước mặt ta không có chút cơ hội..."
Còn chưa đợi long vương nói xong, đột nhiên một thanh phi đao màu đen đánh xuyên qua thân thể long vương từ sau lưng!
Sau khi một kích thành công, Cửu kiếp truy mệnh tiếp tục phát động sự tấn công mạnh với Hỏa thần long vương.
Tuy long vương đang nhanh chóng khôi phục, nhưng bây giờ nó căn bản không có sức chống đỡ công kích của Cửu kiếp truy mệnh.
Cửu kiếp truy mệnh lần lượt xuyên qua thân thể long vương, cho dù nó có năng lực hồi phục cường đại nhưng đối mặt với Cửu kiếp truy mệnh không gì không phá, nó đã cực kỳ suy yếu lại không có cách gì.
Trong sự tấn công mạnh mẽ liên tiếp, cuối cùng Cửu kiếp truy mệnh đâm xuyên qua trái tim long vương, thoát ra từ đầu nó!
Lúc thấy Cửu kiếp truy mệnh bắn ra từ trong thân thể mình, trong mắt Hỏa thần long vương lóe lên vẻ hoảng sợ,"Đáng chết, Cửu kiếp truy mệnh này..."
Giang Khải thấy cảnh này, lúc này mới thở ra một hơi cuối cùng, trên khuôn mặt đầy máu tươi của hắn xuất hiện nụ cười lạnh,"Biết cái gì gọi là không chết không thôi rồi hả?"
"Ngươi vừa nói ta không có cơ hội?" Giang Khải khinh thường khẽ hừ một tiếng.
Xưa nay Dân cờ bạc không chờ được cơ hội, không có cơ hội thì sáng tạo cơ hội!
"Không! Ta lại thua trong tay một nhân thần sơ cấp, lại thua trong tay một ám khí... Nếu không phải Hồn thiên bàn xảy ra vấn đề, sao ngươi có thể thắng bản tôn!" Hỏa thần long vương không cam lòng gầm thét, nhưng không cách nào ngăn cản việc nó rơi xuống từ giữa không trung.
Oanh một tiếng, thân thể khổng lồ của Hỏa thần long vương nặng nề đập ra một cái hố sâu trên mặt đất, trong cơ thể nó chảy ra rất nhiều dung nham, chậm rãi bao phủ thân thể nó.
"Trời ạ, Giang Khải đại ca thật sự chỉ là nhân thần, hắn đánh chết long vương!" Lúc này Trần Đại Ngưu mới phản ứng được, hoảng sợ nói.
Trần Dung cũng tỉnh táo lại trong sự khiếp sợ.
Dù giữa chừng long vương xuất hiện tình huống long huyết mất hiệu lực, cho dù chỉ là hình thái của Hỏa thần long vương cũng cường đại khiến người ta cảm thấy tuyệt vọng.
Ngay cả đám nhân thần cao cấp bọn họ cũng không dám có ý đồ gì với long vương, nó sinh sống ở Dung nham chi tâm không biết bao nhiêu năm, hôm nay nó lại bị một nhân thần sơ cấp đánh giết, vậy sao không khiến người ta thấy khiếp sợ?
"Nhân sơ có thể đạt tới trình độ kinh khủng như vậy? Vượt cấp một cảnh giới lớn, đánh giết Thần Thú long tộc?"
Là thiên tài gần xa nghe tiếng, lúc này Trần Dung đột nhiên phát hiện sự chênh lệch giữa nàng và Giang Khải thật sự quá lớn...
Thân thể Hỏa thần long vương có một phần bị dung nham hòa tan, long trảo, long giác đều bị ăn mòn.
"Nó không phải long thật sự?!" Lúc Trần Dung nhìn sang Hỏa thần long vương, hiện tại thân thể của nó đã biến thành một con giao long to lớn.
Lưu Bắc Hà vội vàng bay đến trên không Hỏa thần long vương, để xác biến thành thẻ bài rồi thu hồi, lại bay đến giữa không trung đỡ lấy Giang Khải.
"Lão đại!" Lưu Bắc Hà lo lắng nhìn Giang Khải, đồng thời giao thẻ bài cho Giang Khải.
"Ta... Không có việc gì..." Ngoài miệng Giang Khải nói vậy, nhưng thân thể lại không chịu nổi mà ngất đi.
Sau khi Hỏa thần long vương chết, rất nhiều dung nham tràn ra khắp nơi, nơi này đã không thể đi săn nữa.
"Nơi này không thể ở lại nữa, mọi người nhanh rút lui!" Trần Dung hô lớn, sau đó đi đến bên cạnh Hoa Thiên Thiên.
Sắc mặt Hoa Thiên Thiên tái nhợt, Trần Dung cũng không biết nàng làm sao nhưng hiện tại không có thời gian hỏi thăm,"Thiên Thiên cô nương, ta đưa ngươi đi!"
Mọi người vội vàng rút lui.
Điều kỳ quái là, cương phong luôn xuất hiện không báo trước lại rất lâu chưa từng xuất hiện.
Lúc chạy trốn giữ mạng, mọi người cũng không quan tâm nhiều như vậy, bay thẳng về phía lối ra.
Cửa vào vực sâu, đội ngũ đang chuẩn bị tiến vào vực sâu ngạc nhiên phát hiện rất nhiều người đang nhanh chóng chạy ra cửa động.
"Đừng đi vào!" Còn có người lớn tiếng nhắc nhở những người khác,"Bên trong bị dung nham bao trùm!"
Trước đó Dung nham chi tâm bộc phát ra ngọn lửa, hiện tại có người nói bên trong bị dung nham bao phủ, việc này chắc chắn có vấn đề, tất cả mọi người không dám tùy tiện tiến vào.
Đội ngũ Trần gia thôn cũng thuận lợi chạy ra khỏi vực sâu, bọn họ ngựa không dừng vó dẫn theo Giang Khải và Hoa Thiên Thiên quay về Trần gia thôn trước.
Ngay lúc bọn họ sắp đi xa, một con chuột nhỏ bò lên từ lối ra vực sâu, chợt nghiêng người nhanh chóng đi theo đám người Trần gia thôn.
Người Trần gia thôn đi chưa bao xa, Dung nham chi tâm dần tản ra sóng nhiệt và ánh sáng đỏ, không lâu sau Dung nham chi tâm đột nhiên phun trào dung nham!
"Điều này..." Một lão giả khiếp sợ nhìn Dung nham chi tâm phun trào, không hề nghi ngờ bọn họ đã không cách nào tiến vào Dung nham chi tâm nữa.
Giang Khải chật vật ngẩng đầu, vô lực nói,"Điều ta muốn không phải thương tổn ngươi, mà là giết ngươi!"
"Giết ta? Đến bây giờ ngươi còn chưa hiểu, ngươi đứng trước mặt ta không có chút cơ hội..."
Còn chưa đợi long vương nói xong, đột nhiên một thanh phi đao màu đen đánh xuyên qua thân thể long vương từ sau lưng!
Sau khi một kích thành công, Cửu kiếp truy mệnh tiếp tục phát động sự tấn công mạnh với Hỏa thần long vương.
Tuy long vương đang nhanh chóng khôi phục, nhưng bây giờ nó căn bản không có sức chống đỡ công kích của Cửu kiếp truy mệnh.
Cửu kiếp truy mệnh lần lượt xuyên qua thân thể long vương, cho dù nó có năng lực hồi phục cường đại nhưng đối mặt với Cửu kiếp truy mệnh không gì không phá, nó đã cực kỳ suy yếu lại không có cách gì.
Trong sự tấn công mạnh mẽ liên tiếp, cuối cùng Cửu kiếp truy mệnh đâm xuyên qua trái tim long vương, thoát ra từ đầu nó!
Lúc thấy Cửu kiếp truy mệnh bắn ra từ trong thân thể mình, trong mắt Hỏa thần long vương lóe lên vẻ hoảng sợ,"Đáng chết, Cửu kiếp truy mệnh này..."
Giang Khải thấy cảnh này, lúc này mới thở ra một hơi cuối cùng, trên khuôn mặt đầy máu tươi của hắn xuất hiện nụ cười lạnh,"Biết cái gì gọi là không chết không thôi rồi hả?"
"Ngươi vừa nói ta không có cơ hội?" Giang Khải khinh thường khẽ hừ một tiếng.
Xưa nay Dân cờ bạc không chờ được cơ hội, không có cơ hội thì sáng tạo cơ hội!
"Không! Ta lại thua trong tay một nhân thần sơ cấp, lại thua trong tay một ám khí... Nếu không phải Hồn thiên bàn xảy ra vấn đề, sao ngươi có thể thắng bản tôn!" Hỏa thần long vương không cam lòng gầm thét, nhưng không cách nào ngăn cản việc nó rơi xuống từ giữa không trung.
Oanh một tiếng, thân thể khổng lồ của Hỏa thần long vương nặng nề đập ra một cái hố sâu trên mặt đất, trong cơ thể nó chảy ra rất nhiều dung nham, chậm rãi bao phủ thân thể nó.
"Trời ạ, Giang Khải đại ca thật sự chỉ là nhân thần, hắn đánh chết long vương!" Lúc này Trần Đại Ngưu mới phản ứng được, hoảng sợ nói.
Trần Dung cũng tỉnh táo lại trong sự khiếp sợ.
Dù giữa chừng long vương xuất hiện tình huống long huyết mất hiệu lực, cho dù chỉ là hình thái của Hỏa thần long vương cũng cường đại khiến người ta cảm thấy tuyệt vọng.
Ngay cả đám nhân thần cao cấp bọn họ cũng không dám có ý đồ gì với long vương, nó sinh sống ở Dung nham chi tâm không biết bao nhiêu năm, hôm nay nó lại bị một nhân thần sơ cấp đánh giết, vậy sao không khiến người ta thấy khiếp sợ?
"Nhân sơ có thể đạt tới trình độ kinh khủng như vậy? Vượt cấp một cảnh giới lớn, đánh giết Thần Thú long tộc?"
Là thiên tài gần xa nghe tiếng, lúc này Trần Dung đột nhiên phát hiện sự chênh lệch giữa nàng và Giang Khải thật sự quá lớn...
Thân thể Hỏa thần long vương có một phần bị dung nham hòa tan, long trảo, long giác đều bị ăn mòn.
"Nó không phải long thật sự?!" Lúc Trần Dung nhìn sang Hỏa thần long vương, hiện tại thân thể của nó đã biến thành một con giao long to lớn.
Lưu Bắc Hà vội vàng bay đến trên không Hỏa thần long vương, để xác biến thành thẻ bài rồi thu hồi, lại bay đến giữa không trung đỡ lấy Giang Khải.
"Lão đại!" Lưu Bắc Hà lo lắng nhìn Giang Khải, đồng thời giao thẻ bài cho Giang Khải.
"Ta... Không có việc gì..." Ngoài miệng Giang Khải nói vậy, nhưng thân thể lại không chịu nổi mà ngất đi.
Sau khi Hỏa thần long vương chết, rất nhiều dung nham tràn ra khắp nơi, nơi này đã không thể đi săn nữa.
"Nơi này không thể ở lại nữa, mọi người nhanh rút lui!" Trần Dung hô lớn, sau đó đi đến bên cạnh Hoa Thiên Thiên.
Sắc mặt Hoa Thiên Thiên tái nhợt, Trần Dung cũng không biết nàng làm sao nhưng hiện tại không có thời gian hỏi thăm,"Thiên Thiên cô nương, ta đưa ngươi đi!"
Mọi người vội vàng rút lui.
Điều kỳ quái là, cương phong luôn xuất hiện không báo trước lại rất lâu chưa từng xuất hiện.
Lúc chạy trốn giữ mạng, mọi người cũng không quan tâm nhiều như vậy, bay thẳng về phía lối ra.
Cửa vào vực sâu, đội ngũ đang chuẩn bị tiến vào vực sâu ngạc nhiên phát hiện rất nhiều người đang nhanh chóng chạy ra cửa động.
"Đừng đi vào!" Còn có người lớn tiếng nhắc nhở những người khác,"Bên trong bị dung nham bao trùm!"
Trước đó Dung nham chi tâm bộc phát ra ngọn lửa, hiện tại có người nói bên trong bị dung nham bao phủ, việc này chắc chắn có vấn đề, tất cả mọi người không dám tùy tiện tiến vào.
Đội ngũ Trần gia thôn cũng thuận lợi chạy ra khỏi vực sâu, bọn họ ngựa không dừng vó dẫn theo Giang Khải và Hoa Thiên Thiên quay về Trần gia thôn trước.
Ngay lúc bọn họ sắp đi xa, một con chuột nhỏ bò lên từ lối ra vực sâu, chợt nghiêng người nhanh chóng đi theo đám người Trần gia thôn.
Người Trần gia thôn đi chưa bao xa, Dung nham chi tâm dần tản ra sóng nhiệt và ánh sáng đỏ, không lâu sau Dung nham chi tâm đột nhiên phun trào dung nham!
"Điều này..." Một lão giả khiếp sợ nhìn Dung nham chi tâm phun trào, không hề nghi ngờ bọn họ đã không cách nào tiến vào Dung nham chi tâm nữa.