Vạn Biến Hư Ảo - Chương 130
topicVạn Biến Hư Ảo - Chương 130 :The Sole
Chương 130: The Sole
“Vậy tại sao ta chẳng nhớ được gì về sự tồn tại về hắn?”
Nén tâm trạng đang nổi sóng, cố giữ đầu óc tỉnh táo lại, cô chợt thấy lo lắng cho sự an toàn của người kia. Tự nhủ rằng nếu hắn gặp nguy hiểm, cô sẽ bất chấp thân phận lao tới cứu.
Nhưng dường như cô nghĩ hơi thừa, đúng hơn là đánh giá thấp năng lực của hắn. Dương Tuấn Vũ đánh đâu thắng đó, đừng nói một đấu một, mình hắn cùng lúc có thể giải quyết 4-5 người đồng cấp.
Trận chiến của Idle và Đường Hạo Thiên khiến người ta đi hết từ sự bất ngờ này tới bất ngờ khác, mỗi chiêu thức họ tung ra đều làm đất trời như tối sầm lại, dù rất quan tâm Dương Tuấn Vũ nhưng cô vẫn thi thoảng phải nhìn sang bên này.
Idle b·ị t·hương cực nặng, cô nhận ra sự sống của hắn đang cạn kiệt nhanh chóng, tình thế rõ ràng rất xấu. Cô tự hỏi bản thân mình nếu Idle c·hết, cô có thể chống lại được tên điên Đường Hạo Thiên kia không?
Là một người luôn lý trí, vốn câu trả lời phải là “Không!” nhưng chẳng biết vì sao, cứ nghĩ tới kẻ kia sẽ lao ra liều mạng, cô không tự chủ muốn nói “Có!”. Điều này khiến Họa Y đột nhiên giật mình.
“Ta làm sao vậy?”
Trong lúc rối bời, bỗng nhiên cô gái kia chẳng biết từ đâu chạy vào phạm vi cuộc đại chiến.
“Là vợ hắn (Idle) sao?”
Họa Y thầm nghĩ.
Nhưng thấy Dương Tuấn Vũ đuổi theo, Họa Y chợt giật mình, trong phút chốc cô cảm thấy tim mình rất đau, bầu trời như sụp xuống.
“Tại sao lại đau như vậy?”
Cô ôm ngực, khó thở, nhìn hắn đuổi theo bảo vệ cô gái nọ. Hắn mở miệng nói gì đó, nhưng cô nàng nhất định không nghe, ánh mắt vẫn đỏ bừng nhìn về phía Idle đang liều mạng.
“Hắn đang nằm trong phạm vi rất nguy hiểm”
Họa Y cố nén nỗi đau bất thường lại, một thứ gì đó như bản năng khiến chân cô bước đi. Cô muốn lao vào đó đẩy hắn ra.
Ngay khoảnh khắc sinh tử ấy, ngay khi cô chuẩn bị bước chân vào vùng đại chiến, thì đột nhiên ánh mắt Họa Y thay đổi, bởi vì cô thấy hắn bỗng chốc hóa thành một con quỷ đáng sợ.
Mọi thứ diễn ra cực nhanh, đòn đánh của Idle và Đường Hạo Thiên v·a c·hạm khiến đất trời mất đi ánh sáng vốn có. Hàng vạn ánh mắt trợn trừng nhìn vào, duy chỉ có Họa Y một chút không rời khỏi hình bóng con quỷ nọ. Tới khi sự dao động từ v·ụ n·ổ giảm xuống, chút ánh sáng le lói xuất hiện, cô nhìn rất rõ hắn nhanh chóng biến trở về hình dáng bình thường, cô gái trong lòng mặc kệ giãy dụa ra sao vẫn bị hắn cứng rắn ôm chặt, che chở hoàn toàn khỏi v·ụ n·ổ kinh thiên ấy.
Sự thoải mái dễ chịu thoáng qua khi thấy hắn bình an còn chưa được bao lâu thì lòng ghen tị, nỗi tức giận kì quái bùng lên khiến Họa Y chỉ nhìn thêm một chút rồi lập tức lách người biến mất giữa muôn trùng quân lính vỡ òa trong chiến thắng.
“Hắn có ý chung nhân rồi sao vẫn muốn gặp riêng mình nói chuyện?”
“Tại sao lại vậy?”
“Cô gái kia là ai?”...
Muôn vàn câu hỏi khiến đầu cô muốn vỡ ra. Họa Y chạy một mạch rời khỏi chiến trường mang theo tâm trạng vô cùng rối bời. Thậm chí, ánh mắt nhòe đi, những giọt lệ châu rơi xuống cô cũng không hay biết.
Trong khoảnh khắc Họa Y rời đi, Dương Tuấn Vũ cũng cảm nhận được, nhưng hình bóng người đó chỉ thoáng qua, hắn không thể nhận thức được rõ ràng.
Sau khi từ chối thành ý của đám người Cửu Long Tinh, Dương Tuấn Vũ nhanh chóng rời đi. Trước đó, hắn cũng xác định tình trạng Idle đã qua cơn nguy kịch, tiếp đó là đi gặp nhạc phụ tương lai, chính là cha của Rin, lão Inuarashi.
Trong cuộc nói chuyện, hắn đã nói thẳng rằng mình không phải người ở Zero mà tình cờ lưu lạc vào đây, rồi liên tiếp trải qua những cuộc chiến đấu sống còn cùng với Rin. Hai người nảy sinh tình cảm, và tới với nhau.
Inuarashi thân là tộc trưởng một dòng dõi thâm căn cố đế, lão đương nhiên hiểu “người bên ngoài” có nghĩa là gì. Chỉ là không nghĩ ra lại có một cách kì quái như vậy để tiến vào Zero này. Nếu thực sự tồn tại một vùng bất ổn không gian như thế sẽ khiến cả Zero phải chấn động. Bởi vì, xưa nay sự giao thương giữa Zero và thế giới rộng lớn bên ngoài chỉ có một lối đi duy nhất- The Sole. Mà để có lối đi đó, Zero hàng ngàn năm qua đã phải trả một cái giá trên trời.
Theo truyền thuyết tổ tiên ghi lại, nguồn gốc ban đầu của cánh cổng The Sole chính là một vùng không gian bất ổn, ngay cả các cao thủ hàng đầu cũng không dám mạo hiểm đi vào, bất cứ ai cố chấp đi qua đều một đi không trở lại. Việc này khiến Zero rất lo lắng.
Nhưng ham muốn với một vùng đất mới, nguồn tài nguyên mới đã thôi thúc những kẻ cầm quyền điên cuồng tìm hiểu mọi cách. Rồi tới một ngày, dưới sự tài trí và nguồn tinh thạch dồi dào, 1000 cao thủ hàng đầu liên tục niệm phép suốt 1 tháng trời để tạo ra The Sole, chính cái tên đã nói lên tất cả tầm quan trọng của nó: Cánh cổng này là tồn tại duy nhất.
Không chỉ dừng lại ở đó, ngay cả khi The Sole được tạo ra, việc di chuyển qua lại giữa hai thế giới vẫn rất khó khăn, mỗi một người đi qua sẽ làm tiêu hao đi lập tức 1 ngàn khối tinh thạch cấp A. Dù cho Zero giàu có, nhưng cái giá này khiến người ta phải than thở, sợ hãi.
Do đó, không phải ai cũng có thể chịu được sự hao phí khủng kh·iếp này. Ngoài một số những gia tộc lớn có đủ tài lực, những gia tộc tầng thấp có khi cả mấy đời cũng không có ai rời khỏi Zero.
Nếu bây giờ xuất hiện một lối đi khác, theo như Tuấn Vũ nói, với cấp độ chỉ là Thân Vương khi đó, hắn đã vượt qua mà chỉ b·ị t·hương nặng, việc này nói lên vùng không gian dao động đó còn “ít bất ổn hơn” The Sole ban đầu. Giả dụ nơi đó thực sự có hi vọng trở thành cánh cổng thứ hai kết nối hai thế giới, thì sẽ đem lại những lợi ích cực lớn.
Inuarashi tự biết mình không có khả năng nuốt trọn khối báu vật này, hắn sẽ tìm cơ hội tập trung những cao thủ hàng đầu của Zero lại để bàn bạc. Dù là thế, việc phát hiện và công bố này vẫn sẽ giúp Yamamoto nói riêng và Cửu Long Tinh nói chung nhận được những lợi ích cực lớn.
Tăng thêm suất ra thế giới bên ngoài mở rộng tầm mắt? Giảm chi phí xuất nhập Cổng không gian? Nâng cao vị thế của Yamamoto và Cửu Long tinh trên bàn đàm phán với các thế lực khác? ... Tất cả những điều này đều có ý nghĩa cực lớn.
Dương Tuấn Vũ ngược lại không quá suy nghĩ nhiều, gia tộc của Rin hùng mạnh, vững chắc hắn cũng thấy vui mừng thay. Hắn cũng không cần sử sách Zero ghi lại tên tuổi của mình, giảm chi phí xuất nhập Cổng không gian hắn cũng chẳng quá quan tâm, thứ duy nhất hắn muốn có chính là được ra vào nơi nay với số người càng nhiều càng tốt.
Dù biết là khó khăn nhưng Inuarashi hứa sẽ cố gắng đàm phán để có được điều kiện này, Dương Tuấn Vũ cũng biết mình đòi hỏi hơi quá, nhưng cứ thử một lần tham lam xem sao. Ngay cả khi điều kiện này bị từ chối, thì hắn vẫn tin số lượng người mình có thể đem theo chắc chắn không chỉ là con số nhỏ.
Ghi rõ vị trí trên bản đồ cho Inuarashi, Dương Tuấn Vũ rời đi. Rin sau nhiều ngày chăm sóc cho Idle cũng yên tâm hơn nhiều. Thấy ý hắn đã quyết, cô nói lời từ biệt với cha rồi đi theo. Inuarashi nhìn hai đứa lên ngựa mất hút nơi chân trời, ông cười khổ, con gái lớn là con của người ta rồi. Nhưng người con rể kiệt xuất như thế khiến Inuarashi rất hài lòng, nghĩ lại quá trình chiến đấu thần tốc, mưu lược vẹn toàn, tinh thần trầm ổn của tên nhóc đó, tới lúc ngủ mơ ông cũng khoái chí cười không khép được miệng.
“Vậy tại sao ta chẳng nhớ được gì về sự tồn tại về hắn?”
Nén tâm trạng đang nổi sóng, cố giữ đầu óc tỉnh táo lại, cô chợt thấy lo lắng cho sự an toàn của người kia. Tự nhủ rằng nếu hắn gặp nguy hiểm, cô sẽ bất chấp thân phận lao tới cứu.
Nhưng dường như cô nghĩ hơi thừa, đúng hơn là đánh giá thấp năng lực của hắn. Dương Tuấn Vũ đánh đâu thắng đó, đừng nói một đấu một, mình hắn cùng lúc có thể giải quyết 4-5 người đồng cấp.
Trận chiến của Idle và Đường Hạo Thiên khiến người ta đi hết từ sự bất ngờ này tới bất ngờ khác, mỗi chiêu thức họ tung ra đều làm đất trời như tối sầm lại, dù rất quan tâm Dương Tuấn Vũ nhưng cô vẫn thi thoảng phải nhìn sang bên này.
Idle b·ị t·hương cực nặng, cô nhận ra sự sống của hắn đang cạn kiệt nhanh chóng, tình thế rõ ràng rất xấu. Cô tự hỏi bản thân mình nếu Idle c·hết, cô có thể chống lại được tên điên Đường Hạo Thiên kia không?
Là một người luôn lý trí, vốn câu trả lời phải là “Không!” nhưng chẳng biết vì sao, cứ nghĩ tới kẻ kia sẽ lao ra liều mạng, cô không tự chủ muốn nói “Có!”. Điều này khiến Họa Y đột nhiên giật mình.
“Ta làm sao vậy?”
Trong lúc rối bời, bỗng nhiên cô gái kia chẳng biết từ đâu chạy vào phạm vi cuộc đại chiến.
“Là vợ hắn (Idle) sao?”
Họa Y thầm nghĩ.
Nhưng thấy Dương Tuấn Vũ đuổi theo, Họa Y chợt giật mình, trong phút chốc cô cảm thấy tim mình rất đau, bầu trời như sụp xuống.
“Tại sao lại đau như vậy?”
Cô ôm ngực, khó thở, nhìn hắn đuổi theo bảo vệ cô gái nọ. Hắn mở miệng nói gì đó, nhưng cô nàng nhất định không nghe, ánh mắt vẫn đỏ bừng nhìn về phía Idle đang liều mạng.
“Hắn đang nằm trong phạm vi rất nguy hiểm”
Họa Y cố nén nỗi đau bất thường lại, một thứ gì đó như bản năng khiến chân cô bước đi. Cô muốn lao vào đó đẩy hắn ra.
Ngay khoảnh khắc sinh tử ấy, ngay khi cô chuẩn bị bước chân vào vùng đại chiến, thì đột nhiên ánh mắt Họa Y thay đổi, bởi vì cô thấy hắn bỗng chốc hóa thành một con quỷ đáng sợ.
Mọi thứ diễn ra cực nhanh, đòn đánh của Idle và Đường Hạo Thiên v·a c·hạm khiến đất trời mất đi ánh sáng vốn có. Hàng vạn ánh mắt trợn trừng nhìn vào, duy chỉ có Họa Y một chút không rời khỏi hình bóng con quỷ nọ. Tới khi sự dao động từ v·ụ n·ổ giảm xuống, chút ánh sáng le lói xuất hiện, cô nhìn rất rõ hắn nhanh chóng biến trở về hình dáng bình thường, cô gái trong lòng mặc kệ giãy dụa ra sao vẫn bị hắn cứng rắn ôm chặt, che chở hoàn toàn khỏi v·ụ n·ổ kinh thiên ấy.
Sự thoải mái dễ chịu thoáng qua khi thấy hắn bình an còn chưa được bao lâu thì lòng ghen tị, nỗi tức giận kì quái bùng lên khiến Họa Y chỉ nhìn thêm một chút rồi lập tức lách người biến mất giữa muôn trùng quân lính vỡ òa trong chiến thắng.
“Hắn có ý chung nhân rồi sao vẫn muốn gặp riêng mình nói chuyện?”
“Tại sao lại vậy?”
“Cô gái kia là ai?”...
Muôn vàn câu hỏi khiến đầu cô muốn vỡ ra. Họa Y chạy một mạch rời khỏi chiến trường mang theo tâm trạng vô cùng rối bời. Thậm chí, ánh mắt nhòe đi, những giọt lệ châu rơi xuống cô cũng không hay biết.
Trong khoảnh khắc Họa Y rời đi, Dương Tuấn Vũ cũng cảm nhận được, nhưng hình bóng người đó chỉ thoáng qua, hắn không thể nhận thức được rõ ràng.
Sau khi từ chối thành ý của đám người Cửu Long Tinh, Dương Tuấn Vũ nhanh chóng rời đi. Trước đó, hắn cũng xác định tình trạng Idle đã qua cơn nguy kịch, tiếp đó là đi gặp nhạc phụ tương lai, chính là cha của Rin, lão Inuarashi.
Trong cuộc nói chuyện, hắn đã nói thẳng rằng mình không phải người ở Zero mà tình cờ lưu lạc vào đây, rồi liên tiếp trải qua những cuộc chiến đấu sống còn cùng với Rin. Hai người nảy sinh tình cảm, và tới với nhau.
Inuarashi thân là tộc trưởng một dòng dõi thâm căn cố đế, lão đương nhiên hiểu “người bên ngoài” có nghĩa là gì. Chỉ là không nghĩ ra lại có một cách kì quái như vậy để tiến vào Zero này. Nếu thực sự tồn tại một vùng bất ổn không gian như thế sẽ khiến cả Zero phải chấn động. Bởi vì, xưa nay sự giao thương giữa Zero và thế giới rộng lớn bên ngoài chỉ có một lối đi duy nhất- The Sole. Mà để có lối đi đó, Zero hàng ngàn năm qua đã phải trả một cái giá trên trời.
Theo truyền thuyết tổ tiên ghi lại, nguồn gốc ban đầu của cánh cổng The Sole chính là một vùng không gian bất ổn, ngay cả các cao thủ hàng đầu cũng không dám mạo hiểm đi vào, bất cứ ai cố chấp đi qua đều một đi không trở lại. Việc này khiến Zero rất lo lắng.
Nhưng ham muốn với một vùng đất mới, nguồn tài nguyên mới đã thôi thúc những kẻ cầm quyền điên cuồng tìm hiểu mọi cách. Rồi tới một ngày, dưới sự tài trí và nguồn tinh thạch dồi dào, 1000 cao thủ hàng đầu liên tục niệm phép suốt 1 tháng trời để tạo ra The Sole, chính cái tên đã nói lên tất cả tầm quan trọng của nó: Cánh cổng này là tồn tại duy nhất.
Không chỉ dừng lại ở đó, ngay cả khi The Sole được tạo ra, việc di chuyển qua lại giữa hai thế giới vẫn rất khó khăn, mỗi một người đi qua sẽ làm tiêu hao đi lập tức 1 ngàn khối tinh thạch cấp A. Dù cho Zero giàu có, nhưng cái giá này khiến người ta phải than thở, sợ hãi.
Do đó, không phải ai cũng có thể chịu được sự hao phí khủng kh·iếp này. Ngoài một số những gia tộc lớn có đủ tài lực, những gia tộc tầng thấp có khi cả mấy đời cũng không có ai rời khỏi Zero.
Nếu bây giờ xuất hiện một lối đi khác, theo như Tuấn Vũ nói, với cấp độ chỉ là Thân Vương khi đó, hắn đã vượt qua mà chỉ b·ị t·hương nặng, việc này nói lên vùng không gian dao động đó còn “ít bất ổn hơn” The Sole ban đầu. Giả dụ nơi đó thực sự có hi vọng trở thành cánh cổng thứ hai kết nối hai thế giới, thì sẽ đem lại những lợi ích cực lớn.
Inuarashi tự biết mình không có khả năng nuốt trọn khối báu vật này, hắn sẽ tìm cơ hội tập trung những cao thủ hàng đầu của Zero lại để bàn bạc. Dù là thế, việc phát hiện và công bố này vẫn sẽ giúp Yamamoto nói riêng và Cửu Long Tinh nói chung nhận được những lợi ích cực lớn.
Tăng thêm suất ra thế giới bên ngoài mở rộng tầm mắt? Giảm chi phí xuất nhập Cổng không gian? Nâng cao vị thế của Yamamoto và Cửu Long tinh trên bàn đàm phán với các thế lực khác? ... Tất cả những điều này đều có ý nghĩa cực lớn.
Dương Tuấn Vũ ngược lại không quá suy nghĩ nhiều, gia tộc của Rin hùng mạnh, vững chắc hắn cũng thấy vui mừng thay. Hắn cũng không cần sử sách Zero ghi lại tên tuổi của mình, giảm chi phí xuất nhập Cổng không gian hắn cũng chẳng quá quan tâm, thứ duy nhất hắn muốn có chính là được ra vào nơi nay với số người càng nhiều càng tốt.
Dù biết là khó khăn nhưng Inuarashi hứa sẽ cố gắng đàm phán để có được điều kiện này, Dương Tuấn Vũ cũng biết mình đòi hỏi hơi quá, nhưng cứ thử một lần tham lam xem sao. Ngay cả khi điều kiện này bị từ chối, thì hắn vẫn tin số lượng người mình có thể đem theo chắc chắn không chỉ là con số nhỏ.
Ghi rõ vị trí trên bản đồ cho Inuarashi, Dương Tuấn Vũ rời đi. Rin sau nhiều ngày chăm sóc cho Idle cũng yên tâm hơn nhiều. Thấy ý hắn đã quyết, cô nói lời từ biệt với cha rồi đi theo. Inuarashi nhìn hai đứa lên ngựa mất hút nơi chân trời, ông cười khổ, con gái lớn là con của người ta rồi. Nhưng người con rể kiệt xuất như thế khiến Inuarashi rất hài lòng, nghĩ lại quá trình chiến đấu thần tốc, mưu lược vẹn toàn, tinh thần trầm ổn của tên nhóc đó, tới lúc ngủ mơ ông cũng khoái chí cười không khép được miệng.