Vạn Biến Hư Ảo - Chương 129

topic

Vạn Biến Hư Ảo - Chương 129 :Hành Động Lén Lút
Chương 129: Hành Động Lén Lút

Tin tức tình báo của Liên Minh Công Hội xưa nay là số một tại Zero, bất cứ ai trong vùng đất này đều có thông tin ghi lại tại đó. Mặc dù chưa tới mức chi tiết từng hoạt động, nhưng cũng chẳng kém là bao. Tuy vậy, nguồn tài liệu này được bảo vệ vô cùng nghiêm ngặt, ngay trong Liên Minh cũng chỉ có ba người được sử dụng nó, đó chính là vợ chồng Đế Hoàng và con gái họ Họa Y.

Sở dĩ Họa Y có đặc quyền này là vì tương lai về sau cô sẽ thay cha mẹ thống lĩnh Liên Minh, cho nên cô cần tìm hiểu một số lượng không nhỏ những nhân vật quan trọng trong vùng đất này. Do đó, dù không đi ra ngoài mấy lần nhưng nhóm người bản lĩnh lớn, cùng với các sự kiện quan trọng cô đều nắm rõ trong lòng bàn tay.

Chính vì hiểu biết nhiều cho nên dường như cô không quá chú ý tới ai. Mọi thứ theo sắp đặt vốn sẽ cứ thế trôi qua mà chẳng đọng lại chút nào trong tâm trí cô, nhưng sự xuất hiện bí ẩn của hắn, cùng với ánh mắt, với tiếng gọi “Minh Châu” ấy khiến cô bỗng thấy lo lắng, hoảng sợ.

Khi nhìn hắn rời đi, khoảnh khắc ấy, cô thấy mình giống như đã bỏ lỡ một thứ gì đó rất quan trọng. Nhưng dù cho cô có cố gắng suy nghĩ kĩ thế nào thì vẫn chẳng thể nhớ ra nổi.

Kể từ ngày đó, lợi dụng đặc quyền riêng của mình, cô bắt đầu đi vào trong khu bí mật của Liên minh, nơi cất giữ các tình báo mà đội trinh sát thu thập suốt bao năm tháng.

Ban đầu, cô tìm người tên Thiên Ưu của tổ chức Diệt Thiên, nhưng tra thế nào cũng không thể ra được. Nghi ngờ tình báo có thiếu sót, cô lập tức ra lệnh cho cấp dưới tìm hiểu kĩ hơn về tổ chức này.

Sau nửa năm bất an, cuối cùng tin tức truyền về được coi là khá đầy đủ. Cô nhìn qua một lượt, cái tên Thiên Ưu này vẫn không hề tồn tại.

Cô lập tức nghĩ tới khả năng người nọ dùng tên giả để tham gia hội nghị lần đó. “Nhưng vì sao hắn lại lấy tên giả?”



Gương mặt hắn cô không thấy rõ, điều này khiến việc tra ra danh tính càng thêm khó khăn. Chỉ có ánh mắt ấy cô sẽ chẳng thể quên được, cô gặp qua chắc chắn có thể nhận ra, nhưng nói thì dễ, có cơ hội gặp hay không thực sự khó nói. Giữa biển người, xác xuất để hai người tình cờ gặp nhau cực kì nhỏ bé.

Trong lúc tuyệt vọng, cô chợt nghe thấy tin tình báo mới nhất về trận chiến của Đường gia và liên minh Cửu Long Tinh, mà trong cái liên minh mới thành lập kia, bất ngờ lại có sự tham gia của một nhóm q·uân đ·ội thần bí.

Thần bí, đó là câu chuyện của người ngoài, còn với Công Hội Thiên Thánh Giáo, nó lại khá rõ ràng. Nguồn gốc nhóm kị binh khủng kh·iếp nọ chính là các sát thủ hàng đầu của tổ chức Diệt Thiên mới nổi danh một vài năm nay.

“Hắn liệu có tham gia trận chiến này?”

Họa Y mang tâm lý thấp thỏm lo âu, sau mấy ngày ăn ngủ không yên, cô quyết định trốn ra ngoài tìm hiểu một chuyến. Cô tin vừa nhìn thấy hắn cô lập tức có thể xác định được. Cô phải hỏi cho rõ ràng những nghi hoặc trong lòng, nếu không thật khó để tĩnh tâm tu luyện tiếp. Từ sâu trong tiềm thức, cô cảm ứng được cánh cửa Vương Hậu đang gọi mình, nhưng có thứ gì đó cứng rắn ngăn cản mình suốt mấy năm qua, mà khi gặp kẻ đó, cô chợt phát hiện ra rào cản đó chính khúc mắc này.

Quyết định vừa có, Họa Y lập tức lén lút rời khỏi Liên Minh, âm thầm trà trộm vào đám người phe Cửu Long Tinh với danh nghĩa là một tên lính đánh thuê do gia tộc Rothschild bỏ tiền thuê về. May mắn trận chiến đã bước vào giai đoạn cấp bách, sự kiểm soát danh tính có phần sơ hở, cấp bậc tiểu động trưởng, đội trưởng trở lên thì không nói, nhưng với một kẻ chỉ làm lính tốt thì không quá quan trọng.

Trong lúc đám người Diệt Thiên tản ra chữa trị cho các gia tộc, cô nhìn chằm chằm vào từng người nhưng tiếc rằng chẳng thấy kẻ đó đâu. Một nỗi buồn vô cớ cứ luẩn quẩn trong đầu làm cô chán nản. “Chẳng lẽ lần chiến đấu này hắn không tham gia?”

Cô cứ giữ tâm lý ấy cho tới khi toàn bộ q·uân đ·ội được lệnh ra trận.



Trong lúc tổng động viên trước giờ tử chiến, cô chợt nghe thấy giọng nói rất quen tai, cố gắng nheo mắt mà nhìn, nhưng do ở quá xa hàng đầu khiến một người dù có thị lực cực tốt như cô cũng chẳng thấy rõ ràng. Chỉ đại khái biết được chủ nhân âm thanh kia là một người nam nhân trẻ tuổi, mặc chiến bào trắng, cưỡi ngựa trắng khiến hắn nổi bật giữa vạn quân.

Lời tổng động viên mới nghe khiến cô không khỏi mím môi cười, nhưng mấy câu cuối lại làm lòng người thực sự sục sôi. Giảm bớt căng thẳng, nâng cao tinh thần chiến đấu, chỉ với vài câu đơn giản nhưng hiệu quả mang lại cực cao. Cô thầm kinh ngạc vì tài ăn nói của người nọ.

Vốn dĩ bị cảm nhiễm khí thế vạn quân làm Họa Y đã sẵn sàng góp sức cho trận chiến sắp tới, nhưng khi đến chân núi tổng bộ Đường gia, nhóm thống lĩnh lại ra lệnh cho họ dừng lại. Mọi người thì thầm bàn tán không ít, có tốt, có xấu, có nghi ngờ, có khó chịu, nhưng là quân tốt thì không dám đưa ra quan điểm.

Họa Y cũng rất ngờ vực, “hắn định làm cái gì?”

Được lệnh dựng trại đóng quân xung quanh núi, khi mọi người chia nhau ra canh gác, đột nhiên tiểu đội trưởng tới nói với cô rằng có việc cần mình tham gia.

Đi theo tiểu đội trưởng, họ tập hợp tại một nhóm lều khu trung tâm, rồi được thông báo một phần công việc kì quái giống như đào đất.

Họa Y dở khóc dở cười, cô nhìn những người trong lều của mình lập tức nhận ra ngay đặc điểm chung của họ, rồi hiểu lý do vì sao mình bị kéo tới đây. Tất cả họ đều sở hữu Ki loại Thổ hệ.

Họa Y sở hữu không chỉ một loại Ki, Thổ hệ cũng chỉ là một trong số đó, mặc dù cô không quá giỏi điều khiển loại Ki này, nhưng vì đăng ký tham gia q·uân đ·ội nặc danh nên cô không cần tiết lộ bản lĩnh thật của mình. Trong tờ khai, cô có ghi tên Minh Y, Thổ hệ, cấp độ Công Tước, vì thế mới tình cờ được chọn.



Nửa đêm, khi bóng đêm đen kịt đã phủ xuống ngọn núi, theo mệnh lệnh, cô đoàn tụ với nhóm người trong lều lúc trước, rồi bí mật rời đi đào đất.

Sự thắc mắc lập tức có lời giải khi cô phát hiện ra một số lượng không nhỏ những người tham gia nhiệm vụ này. Một ý tưởng cực kỳ điên cuồng xuất hiện trong đầu cô: Họ định làm sập cả ngọn núi cực lớn này.

Và rồi việc gì đến cũng đến, tới ngày hôm đó, non xanh nước biếc, thời thiết đặc biệt đẹp, không một dấu hiệu báo trước, đột nhiên cả ngọn núi sừng sững ấy, dưới sự góp sức đào đất nhiều ngày, cuối cùng cũng được lệnh đánh sập.

Đến người tham gia từ đầu tới cuối kế hoạch này tới khi thực hiện còn vẫn nghĩ mình đang nằm mơ, huống chi là đám người Đường gia kiêu ngạo, coi trời bằng vung kia?

Cả tòa thành rộng lớn theo đỉnh núi cứ thế đổ xuống thung lũng Cao Thiên Vực, không chỉ thế, núi lửa đột nhiên phun trào càng khiến Đường gia thảm bại. Tuy vậy, vẫn còn một vài kẻ thoát c·hết, dưới sự dẫn đầu của Đường Hạo Thiên bắt đầu liều mạng.

Trận chiến của Idle thực sự khiến cô mở rộng tầm mắt, không ngờ hắn thực sự đấu lại được một tên Quốc Vương đang điên cuồng.

Cô giống vạn ánh mắt khác đều nhìn chằm chằm vào trận kịch chiến này. Trong lúc hỗn loạn, cô nhanh chóng vượt qua tầng tầng binh lính, tiếp cận gần tới nơi đó, bởi vì cô thấy tên áo bào trắng kia không ngờ lại liều mạng dẫn theo binh lính hỗ trợ Idle ngăn cản đám phe phái phía sau Đường Hạo Thiên.

Tới gần, dù thân pháp người nọ rất nhanh, nhưng là một cao thủ sắp đột phá Vương Hậu, cô vẫn nhìn rõ được dáng vẻ của hắn. Mọi việc được xác định khi ánh mắt ấy, gương mặt đáng lẽ phải rất xa lạ nhưng chẳng hiểu vì sao cô chợt thấy vô cùng quen thuộc, lồng ngực đột nhiên đau nhói, đầu cô cũng bắt đầu trở nên rất đau đớn như bị thứ gì đó đập mạnh vào.

“Hắn quan trọng, rất quan trọng với ta? Tại sao lại như vậy?”

Họa Y luôn tự tin mình có một trí nhớ cực tốt, từ nhỏ gặp gì cô đều nhớ ra, nhất là nếu từng gặp một thanh niên tài tuấn như vậy, cô chắc chắn không quên.