Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 961
topicMệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 961 :Vào lao (2)
Người người đều nói Giang Khải không có chỗ dựa, nhưng bọn họ đã sai, hắn có chỗ dựa!
Chỉ là chỗ dựa của hắn cũng không cho hắn sự ủng hộ trên tiền tài, hắn ta chỉ cho Giang Khải một tấm gương tốt nhất.
Giang Khải cúi đầu, cẩn thận lấy ra chiếc huy chương Chiến Thần đặc biệt kia từ trong túi thẻ bên người.
“Lão Vệ, ngươi nói sớm muộn cũng có một ngày ta sẽ kế thừa trách nhiệm của ngươi…” Đôi mắt Giang Khải mơ hồ, “Ta nhớ kỹ lời ngươi nói!” Nói xong, Giang Khải lấy huy chương Chiến Thần của mình xuống, đeo huy chương “Hoa Hạ chi ưng” lên Tái sinh chiến giáp.
Sau lưng Giang Khải có vô số người đang quan sát Giang Khải.
“Hắn, hắn muốn làm gì?” “Không phải hắn muốn… Muốn đi vào Vĩnh hằng khốn thú ngược lao chứ! Không phải đã xác nhận vô số lần không ai có thể vượt qua ngược lao sao? Hắn đi chịu chết sao!” Giang Khải căn bản không nghe được tiếng bàn tán của đám người sau lưng, đi thẳng đến trước bảng ngược lao, hắn kiểm tra tư liệu của những người khác.
Lão Vệ đã có ghi chép ba lần từ chối thay thế, đoán chừng lần này vẫn sẽ thất bại, chỉ có thể đổi những người khác.
Sau khi xem từ trên xuống dưới, Giang Khải phát hiện có một người không có ghi chép thay thế.
[Hình Vạn, Binh lính Siêu phàm lục giai cấp 20, Siêu phàm chức nghiệp “Quân hồn”, liên thắng cao nhất 3 trận. Liên thắng hiện tại: 0 trận. 】 [Kiểm tra trạng thái hiện tại của người này, hộ giáp hư hao toàn bộ, hạn mức thể lực cao nhất giảm xuống 54%, cả người có 18 vết thương trí mạng, cánh tay trái phải tàn khuyết, mắt trái mù. 】 [Chiến tích hôm nay: Chiến bại. 】 Sau khi Giang Khải chọn người này, trên tấm bia đá xuất hiện một mục lựa chọn.
[Có thay thế không? Sau khi thay thế sẽ công khai tin tức cơ bản của người thay thế. 】 Giang Khải hơi do dự, nếu lựa chọn “Có”, vậy thân phận Dân cờ bạc của hắn cũng bị thông báo cho thiên hạ.
Nhưng không do dự quá lâu, Giang Khải đã lựa chọn “Có”!
Nhưng có lẽ Vệ Ưng cũng không ngờ, lần này Giang Khải vì hắn lại lựa chọn công khai chức nghiệp của mình!
[Nhận được tin tức người thay thế… Giang Khải, Dân cờ bạc Siêu phàm lục giai cấp 20, Siêu phàm chức nghiệp “Ngỗ nghịch giả”… Đang gửi yêu cầu thay thế, xin đợi. 】 Giang Khải thấy tin tức của mình thoáng thở dài một hơi, ít nhất trên tấm bia đá không phân chia con đường “Siêu phàm”, “Quỷ dị” và “Thiên Khiển”, thống nhất biểu hiện là “Siêu phàm chức nghiệp”.
Nhưng sau khi thông tin cá nhân của Giang Khải được công bố, đám người sau lưng lập tức sôi trào.
“ĐM, thật sự là Giang Khải, hắn công khai chức nghiệp của mình!” “Dân cờ bạc? Không thể nào, ta vẫn tưởng chức nghiệp của Giang Khải là một loại chức nghiệp chiến đấu siêu mạnh nào đó, sao lại là Dân cờ bạc?” “Ta kiểm tra một chút, Giang Khải lại không phải là Dân cờ bạc duy nhất! Quốc gia khác từng có ghi chép Dân cờ bạc, chỉ là đẳng cấp đều rất thấp, trên cơ bản đều phế đi.” “Đây, đây cũng khiến người ta phải mở rộng tầm mắt, Dân cờ bạc có thể mạnh như vậy?” Đúng vào lúc này, cuối cùng Hoa Thiên Thần và Điền Phong đã chạy tới, bọn họ thấy tin tức trên bảng ngược lao đều hơi ngạc nhiên.
Giang Khải là Dân cờ bạc?
Nhưng dù sao hai người đã quen thuộc với Giang Khải, cũng sớm có suy đoán Giang Khải là một loại chức nghiệp mới nào đó, hơn nữa từ chỗ Tô Noãn Noãn, Viên Trụ cũng biết được chức nghiệp của Giang Khải không phải là chức nghiệp chiến đấu, vì vậy trình độ khiếp sợ cũng không khoa trương như người qua đường.
Hoa Thiên Thần đẩy đám người ra, hô lên với Giang Khải, “Khải, ngươi, ngươi phải suy nghĩ kỹ, một khi tiến vào ngược lao rất có thể bị nhốt ở đó thời gian dài! Ngươi còn có tiềm lực to lớn, dùng ngươi đổi những người khác căn bản không phải đang cứu người!” Giang Khải quay đầu nói, nhìn về phía Hoa Thiên Thần, hắn hơi híp mắt lại nặng nề nói, “Dám đối xử với lão Vệ như thế, dù nó là Vĩnh hằng khốn thú ngược lao thì ta cũng phải khiến nó trả giá đắt!” Yêu cầu trên bảng ngược lao đã được đáp lại, Hình Vạn đồng ý thay thế.
Giang Khải cười lạnh một tiếng, nói với sau lưng, “Hoa thần, Điền thần, chuẩn bị kỹ càng… Đón người!” Theo một cảm giác choáng váng quen thuộc, Giang Khải đã tiến vào Vĩnh hằng khốn thú ngược lao.
Lại nói, hôm nay vô cùng thú vị, Giang Khải còn nhớ rõ Thường Tư Diêu hẹn mình gặp mặt vào hôm nay.
Nhưng Giang Khải vẫn không chút chùn bước tiến vào ngược lao.
Vừa tiến vào ngược lao, Giang Khải phát hiện mình đứng trong một lao tù tối tăm!
Ở bên cạnh còn có rất nhiều lao tù như vậy, nhìn ra bên ngoài song sắt chỉ có thể thấy một hành lang thật dài, nơi này tối đen nhưng xung quanh không ngừng vang lên tiếng rên rỉ.
Từ các ngõ ngách truyền đến tiếng rên rỉ trầm thấp mà đau khổ, Giang Khải như đứng trong thiên lao thời cổ đại.
Giang Khải túm lấy song sắt, khẽ kêu lên, “Lão Vệ, ngươi ở đâu.” Nhưng gọi rất nhiều lần vẫn không có ai trả lời hắn.
Chỉ là chỗ dựa của hắn cũng không cho hắn sự ủng hộ trên tiền tài, hắn ta chỉ cho Giang Khải một tấm gương tốt nhất.
Giang Khải cúi đầu, cẩn thận lấy ra chiếc huy chương Chiến Thần đặc biệt kia từ trong túi thẻ bên người.
“Lão Vệ, ngươi nói sớm muộn cũng có một ngày ta sẽ kế thừa trách nhiệm của ngươi…” Đôi mắt Giang Khải mơ hồ, “Ta nhớ kỹ lời ngươi nói!” Nói xong, Giang Khải lấy huy chương Chiến Thần của mình xuống, đeo huy chương “Hoa Hạ chi ưng” lên Tái sinh chiến giáp.
Sau lưng Giang Khải có vô số người đang quan sát Giang Khải.
“Hắn, hắn muốn làm gì?” “Không phải hắn muốn… Muốn đi vào Vĩnh hằng khốn thú ngược lao chứ! Không phải đã xác nhận vô số lần không ai có thể vượt qua ngược lao sao? Hắn đi chịu chết sao!” Giang Khải căn bản không nghe được tiếng bàn tán của đám người sau lưng, đi thẳng đến trước bảng ngược lao, hắn kiểm tra tư liệu của những người khác.
Lão Vệ đã có ghi chép ba lần từ chối thay thế, đoán chừng lần này vẫn sẽ thất bại, chỉ có thể đổi những người khác.
Sau khi xem từ trên xuống dưới, Giang Khải phát hiện có một người không có ghi chép thay thế.
[Hình Vạn, Binh lính Siêu phàm lục giai cấp 20, Siêu phàm chức nghiệp “Quân hồn”, liên thắng cao nhất 3 trận. Liên thắng hiện tại: 0 trận. 】 [Kiểm tra trạng thái hiện tại của người này, hộ giáp hư hao toàn bộ, hạn mức thể lực cao nhất giảm xuống 54%, cả người có 18 vết thương trí mạng, cánh tay trái phải tàn khuyết, mắt trái mù. 】 [Chiến tích hôm nay: Chiến bại. 】 Sau khi Giang Khải chọn người này, trên tấm bia đá xuất hiện một mục lựa chọn.
[Có thay thế không? Sau khi thay thế sẽ công khai tin tức cơ bản của người thay thế. 】 Giang Khải hơi do dự, nếu lựa chọn “Có”, vậy thân phận Dân cờ bạc của hắn cũng bị thông báo cho thiên hạ.
Nhưng không do dự quá lâu, Giang Khải đã lựa chọn “Có”!
Nhưng có lẽ Vệ Ưng cũng không ngờ, lần này Giang Khải vì hắn lại lựa chọn công khai chức nghiệp của mình!
[Nhận được tin tức người thay thế… Giang Khải, Dân cờ bạc Siêu phàm lục giai cấp 20, Siêu phàm chức nghiệp “Ngỗ nghịch giả”… Đang gửi yêu cầu thay thế, xin đợi. 】 Giang Khải thấy tin tức của mình thoáng thở dài một hơi, ít nhất trên tấm bia đá không phân chia con đường “Siêu phàm”, “Quỷ dị” và “Thiên Khiển”, thống nhất biểu hiện là “Siêu phàm chức nghiệp”.
Nhưng sau khi thông tin cá nhân của Giang Khải được công bố, đám người sau lưng lập tức sôi trào.
“ĐM, thật sự là Giang Khải, hắn công khai chức nghiệp của mình!” “Dân cờ bạc? Không thể nào, ta vẫn tưởng chức nghiệp của Giang Khải là một loại chức nghiệp chiến đấu siêu mạnh nào đó, sao lại là Dân cờ bạc?” “Ta kiểm tra một chút, Giang Khải lại không phải là Dân cờ bạc duy nhất! Quốc gia khác từng có ghi chép Dân cờ bạc, chỉ là đẳng cấp đều rất thấp, trên cơ bản đều phế đi.” “Đây, đây cũng khiến người ta phải mở rộng tầm mắt, Dân cờ bạc có thể mạnh như vậy?” Đúng vào lúc này, cuối cùng Hoa Thiên Thần và Điền Phong đã chạy tới, bọn họ thấy tin tức trên bảng ngược lao đều hơi ngạc nhiên.
Giang Khải là Dân cờ bạc?
Nhưng dù sao hai người đã quen thuộc với Giang Khải, cũng sớm có suy đoán Giang Khải là một loại chức nghiệp mới nào đó, hơn nữa từ chỗ Tô Noãn Noãn, Viên Trụ cũng biết được chức nghiệp của Giang Khải không phải là chức nghiệp chiến đấu, vì vậy trình độ khiếp sợ cũng không khoa trương như người qua đường.
Hoa Thiên Thần đẩy đám người ra, hô lên với Giang Khải, “Khải, ngươi, ngươi phải suy nghĩ kỹ, một khi tiến vào ngược lao rất có thể bị nhốt ở đó thời gian dài! Ngươi còn có tiềm lực to lớn, dùng ngươi đổi những người khác căn bản không phải đang cứu người!” Giang Khải quay đầu nói, nhìn về phía Hoa Thiên Thần, hắn hơi híp mắt lại nặng nề nói, “Dám đối xử với lão Vệ như thế, dù nó là Vĩnh hằng khốn thú ngược lao thì ta cũng phải khiến nó trả giá đắt!” Yêu cầu trên bảng ngược lao đã được đáp lại, Hình Vạn đồng ý thay thế.
Giang Khải cười lạnh một tiếng, nói với sau lưng, “Hoa thần, Điền thần, chuẩn bị kỹ càng… Đón người!” Theo một cảm giác choáng váng quen thuộc, Giang Khải đã tiến vào Vĩnh hằng khốn thú ngược lao.
Lại nói, hôm nay vô cùng thú vị, Giang Khải còn nhớ rõ Thường Tư Diêu hẹn mình gặp mặt vào hôm nay.
Nhưng Giang Khải vẫn không chút chùn bước tiến vào ngược lao.
Vừa tiến vào ngược lao, Giang Khải phát hiện mình đứng trong một lao tù tối tăm!
Ở bên cạnh còn có rất nhiều lao tù như vậy, nhìn ra bên ngoài song sắt chỉ có thể thấy một hành lang thật dài, nơi này tối đen nhưng xung quanh không ngừng vang lên tiếng rên rỉ.
Từ các ngõ ngách truyền đến tiếng rên rỉ trầm thấp mà đau khổ, Giang Khải như đứng trong thiên lao thời cổ đại.
Giang Khải túm lấy song sắt, khẽ kêu lên, “Lão Vệ, ngươi ở đâu.” Nhưng gọi rất nhiều lần vẫn không có ai trả lời hắn.