Người Bình Thường Nhưng Cải Trang A Truyện Tranh ABO - Chương 239
topicNgười Bình Thường Nhưng Cải Trang A Truyện Tranh ABO - Chương 239 :
…………
【 Cách màn hình thôi đã thấy ngộp thở. Không hiểu Tần Túc đang nghĩ cái gì? Sao lại kéo đến nơi nhiều trùng thế này? Có phải anh ta có ý đồ khác không? Hoàn toàn không coi trọng mạng sống của cả lớp à?! 】
【 Đúng đó! Trang bị hỏng, vũ kh thì thiếu, năng lượng tiêu hao, buff chồng lên liên tục.Chẳng lẽ Tần Túc cũng định cho ban 6 đi chịu chết à?! 】
【 Nói vớ va vớ vẩn! Tần Túc từng làm chuyện thiếu suy nghĩ khi nào chưa? Bịa đặt vừa phải thôi! 】
【 Loại trùng dài, rậm rạp, lớp lớp chồng lên thế này.Nó còn uốn lượn khắp nơi... nhìn thôi cũng muốn nổi da gà rồi. 】
【 Bịa đặt xong thì chạy gãy chân đi, đừng nói nhảm nữa! Lui! Lui tránh ra nhanh lên! 】
Trời nắng đẹp tầm nhìn cực rõ ràng.Càng đứng gần, ban 6 càng cảm thấy da đầu tê rần.
So với mật độ dày đặc phía dưới, lượng vũ khí họ mang theo đúng là “muối bỏ biển”.
Các bạn học vô thức dừng lại phía sau.Tần Túc không cần quay đầu cũng cảm nhận được bầu không khí yên lặng ngột ngạt.
Hiện tại bình luận vẫn hiện rõ, truyền đến liên tục phản ánh từng nhịp tim, từng hơi thở căng thẳng của bọn họ.
“Đừng sợ.”
Tần Túc mở miệng trấn an.Anh đã dám đến, nghĩa là đã chuẩn bị tốt mọi thứ.
Chỉ là, ….
Tần Túc nhìn qua hệ thống quang não, nơi xa trên bờ cát hiện lên một ký hiệu quen thuộc. Đó là tín hiệu phát ra từ thiết bị gắn trên người Nguyễn Thành Diệp.
Anh khẽ cau mày.Nguyễn Thành Diệp xui xẻo đến mức anh cũng phải lặng lẽ đồng tình.
Đi vòng đi quẩn lại giữa một vùng toàn ổ trùng, hắn ta lại chọn đúng nơi Lasbit trùng làm tổ để ẩn nấp.
Ở chỗ đó mà chui xuống bờ cát… chẳng khác nào tự biến mình thành vật chủ ký sinh.
Nói cách khác, anh đang đợi vũ khí, còn Nguyễn Thành Diệp đang chờ chết.
Trước khi hắn ta chết, anh phải tận dụng chút “giá trị sinh mệnh” cuối cùng của hắn.Khóa lại tin tức về việc “người Địa Cầu” đề phòng bị phát hiện.
“!”
Không ngờ Tần Túc lại chủ động mở lời trấn an, khiến những căng thẳng trong lòng mọi người dịu xuống đôi chút.
“Chúng ta mang theo đạn dược… đủ dùng chứ?”
Phía dưới từng mảng rậm rạp đen thùi lùi.Hạ Mục Chi nhìn đến mặt mày tái nhợt.
Hạ Mục Chi cũng coi như thay cho cả lớp, những người đang âm thầm lo sợ nhưng không dám lên tiếng.
Ánh mắt chờ mong nhìn về phía Tần Túc.
“Đương nhiên.”
Gương mặt Tần Túc bình thản, giọng điệu chắc chắn.Tựa như mọi thứ đều nằm trong tầm kiểm soát.
Nhưng trong lòng, anh lại lặng lẽ thêm hai chữ: “không đủ.”
Các bạn học không biết đằng sau biểu hiện “đủ” giả dối ấy là sự hy sinh có chủ ý.Anh định lấy phần vũ khí “nhận lỗi” của Liên Bang bổ sung vào.
Gánh phần nguy hiểm trước, đổi lấy cơ hội sống cho bọn họ.
Đau lòng cho đám vũ khí xong, Tần Túc ngược lại cầu mong Nguyễn Thành Diệp sớm hành động.
Tính toán giải quyết xong Nguyễn Thành Diệp, rồi gọi vũ khí tiếp viện đến.
Xuất phát từ tín nhiệm đối với Tần Túc, nỗi lo của ban 6 dần dần bị mong đợi thay thế.
Dù vũ khí trong tay chưa đủ để oanh tạc Lasbit trùng.Nhưng Tần Túc đã nói là “đủ” nhất định sẽ có cách.
Lại thêm một phút trôi qua.Tần Túc vẫn chưa ra lệnh hành động.
Đứng phía sau, Sophia điều khiển chiến hạm của mình, lách ra một góc.
Nhìn thấy Tần Túc đang cúi đầu, ánh mắt theo dõi đám trùng đen ngòm bên dưới.Nơi sinh vật đang quấn lấy nhau, lay động như sóng ngầm.
“Lớp trưởng, chúng ta… bây giờ phải làm gì?” Sophia dè dặt hỏi.
Bầu không khí trang nghiêm bị phá vỡ trong chốc lát.Tần Túc che đi vẻ xấu hổ, cố ý nói:
“Chờ.”
Chờ Nguyễn Thành Diệp hành động, cũng đang đợi các chiến hạm khác đến.
Tần Túc nói như vậy, các học sinh ban 6 liền ngộ nhận rằng Tần Túc đang chờ người “ẩn mình” nên đều tò mò nhìn quanh.
Trong một phút ngắn ngủi, Nguyễn Thành Diệp đã động tới bảy lần.Nếu ai tin ý liền có thể phát hiện.
【 Chờ gì vậy? Khu vực này ngoài ban 6 ra còn có học sinh trường quân sự khác à? Tôi nhớ rõ khu này chỉ có ban 6 mà. 】
【 Mặc kệ chờ cái gì, linh cảm nói rằng lát nữa chắc chắn có “niềm vui” lớn nha. 】
【 Tôi biết ngay mà, Đại lão số 1 sẽ không hành động thiếu suy nghĩ đâu. (vỗ tay tán thưởng) 】
【 Chờ mong quá… (emoji ruồi bọ xoa tay liên tục) 】
“?”
Trừ bọn họ… còn có người khác sao?
Nghĩ lại thì, đúng là Tần Túc sẽ không bao giờ mạo hiểm đưa cả lớp vào tình thế nguy hiểm như vậy.
Chắc chắn là còn những người khác đang mai phục.Có khi chính là người của Tần gia!
Không ngờ hôm nay bọn họ lại được tận mắt chứng kiến một phần sức mạnh thật sự của Tần gia.
Cả ban 6 lập tức căng thẳng xen lẫn háo hức nhìn xung quanh, ánh mắt mong chờ.
Giữa lúc ấy, có người bất chợt chỉ tay về phía xa nơi cồn cát giật giật.
Giọng kinh ngạc:
“Mọi người nhìn kìa!Bên kia… hình như có thứ gì đang chuyển động!”