Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1046
topicMệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1046 :Có qua có lại (2)
“Ngươi thật sự muốn khiêu chiến toàn bộ công hội Đảo quốc?” Giang Khải sờ mũi, “Ách, tướng quân, chúng ta không thể bị bọn họ bắt nạt như thế chứ.” Trương tướng quân hạ giọng, lời lẽ thấm thía, “Ta biết Chủ Thần các ngươi chịu thiệt thòi, người hội trưởng là người đến đây vì muốn đòi lại công bằng, yêu cầu của ngươi cũng không quá đáng…” “Còn có nhưng?” Giang Khải nhìn Trương Thiết Sinh.
Trương Thiết Sinh không nhịn được bật cười, “Đương nhiên có! Nhưng nhìn từ góc độ của công hội các ngươi, ở khu giao giới các công hội có thể thông qua việc thu mua tài liệu giành lấy lợi ích, ở đây càng ít công hội, các ngươi kiếm được càng nhiều, điểm này không có gì đáng trách.” “Từ phương diện quốc gia, nếu số lượng công hội Đảo quốc quá ít, vậy số vật tư mà chúng ta lấy được từ bên Đảo quốc cũng sẽ rất ít.” “Hiện tại ngươi cũng biết độ khó của Quỷ Tinh, đối với phần lớn mọi người đã là bước đi liên tục khó khăn, quốc gia đã kết nối, quân đội chúng ta cho rằng là đang xúc tiến việc tổng hợp tài nguyên của các quốc gia khác biệt.” “Chúng ta kiếm lời nhiều tinh tệ hơn, nhưng nếu không có tài nguyên đa dạng hơn cũng không có lợi cho sự phát triển của Hoa Hạ.” Giang Khải nhíu mày, hắn lại không cân nhắc nhiều như vậy, Trương Thiết Sinh đúng là người phụ trách khu giao giới, tầm mắt và kiến thức cũng rất cao.
“Vậy, chẳng lẽ cứ tính như vậy?” Giang Khải hơi không phục nói.
Trương Thiết Sinh mỉm cười, “Ta biết trong lòng ngươi tức giận, vậy đi, ta giúp ngươi!” “Ta nghe nói gần đây ngươi rất thiếu tiền?” Trương Thiết Sinh nhìn về phía Giang Khải.
Giang Khải trợn to mắt, hắn lại quên mình còn có cách này!
Hai người mưu đồ bí mật một trận, Trương Thiết Sinh đi đến trước mặt Uemura đang lo lắng, vừa cười vừa nói, “Uemura tướng quân, vừa rồi ta đã bàn bạc với Giang Khải một chút.” “Kết quả như thế nào?” Uemura vội vàng hỏi, sau đó nói nhỏ, “Trương tướng quân, ngươi cần phải giúp chúng ta một tay, Giang Khải tiếp tục như thế thì ai chịu nổi!” “Điều này…” Trương Thiết Sinh gật đầu nói, “Là thế này, chắc ngươi cũng biết thân phận của Giang Khải, hắn không phải người của quân đội chúng ta, cho nên ta thật sự không tiện can thiệp vào hành vi của hắn.” “Vậy… Vậy làm sao bây giờ!” “Nhưng…” Trương tướng quân tiến đến bên cạnh Uemura, nói nhỏ, “Ngươi biết nhược điểm lớn nhất của Giang Khải là gì không?” “Cái gì?” “Tham tiền!” Trương Thiết Sinh nói chắc chắn, “Không phải các ngươi có tất cả 100 công hội ở hai khu giao dịch sao, một nhà bỏ ra 10 ức tinh tệ, ta cảm thấy nể mặt tiền, chắc hắn sẽ không tìm các ngươi gây chuyện.” “Một nhà 10 ức? Đó là 1000 ức! Vậy cũng quá nhiều!” Trương Thiết Sinh lắc đầu, “Đúng là một khoản tiền lớn, nhưng chia xuống thì các công hội vẫn có thể tiếp nhận, công hội có thể đến khu giao giới đều có chút thực lực, 10 ức vẫn lấy ra được, dù sao cũng tốt hơn bị một mình Giang Khải chặn lại không thể khai trương chứ.” Uemura khó xử nói, “10 ức tinh tệ với mười công hội lớn cấp Giáp vẫn có thể chấp nhận, nhưng với công hội cấp Ất cũng là một con số không nhỏ, huống chi trước khi đến khu giao giới này, các công hội đã nộp 20 ức tinh tệ, rất nhiều công hội đều là đập nồi bán sắt gom lại, có thể rẻ chút không, 5 ức được chứ?” Trương Thiết Sinh nhìn về phía Uemura, “5 ức chắc chắn không được, 10 ức mà ta còn sợ Giang Khải không đồng ý, lúc trước bảy nước nói mỗi nước cho hắn 800 ức tinh tệ mà hắn còn không đồng ý, có thể thấy hắn chướng mắt số tiền này… Thật ra, chắc Uemura tướng quân cũng có cách quyết định chuyện này đi, vậy đi, số tiền còn lại thì ta cảm thấy quân đội các ngươi cũng phải thể hiện một chút.” Uemura không nói gì, cúi đầu không biết đang suy nghĩ gì.
Trương Thiết Sinh nói, “Nếu ngươi đồng ý, ta sẽ thuyết phục bên Giang Khải giúp ngươi! Nếu không đồng ý, vậy các ngươi tiếp tục đàm phán, ta chỉ có thể giúp ngươi đến đó.” “Với thực lực của Giang Khải, cá nhân ta cảm thấy Siêu phàm thất giai chưa chắc có thể thắng hắn, ai, không biết có bao nhiêu công hội phải gặp tai ương đây, đáng tiếc!” Trương Thiết Sinh vẫn không quên bổ sung một câu.
“Điều này…” Uemura tỏ vẻ đau khổ.
Suy nghĩ một lúc lâu, Uemura than thở một tiếng, “Ai, cũng chỉ có thể như vậy, được thôi, 1000 ức, mua tên điên kia không làm loạn…” …
Bên công hội Đảo quốc truyền ra một tin tức, tất cả công hội đến khu giao giới nhất định phải nộp thêm một khoản chi phí ngoài định mức tên là “tiền bảo đảm an toàn”.
Công hội cấp Giáp trở lên cần nộp 10 ức tinh tệ, cấp Ất 6 ức.
Tất cả mọi người đều biết công dụng chân chính của số tiền kia, có một vài thành viên công hội Đảo quốc nói là nộp “phí bảo kê” cho Chủ Thần.
Ngoài ra, bốn công hội Đảo quốc sát vách Chủ Thần công hội bị một kiếm của Giang Khải phá hủy trụ sở, bốn công hội lớn không ngừng yêu cầu Chủ Thần bồi thường.
Bên Đảo quốc còn đang gom góp tiền, chưa kịp đưa tiền tới, nhưng địa vị của Chủ Thần như thay đổi trong vòng một đêm.
Từ đối tượng bị bắt nạt biến thành “ác bá” khu giao giới.
Trương Thiết Sinh không nhịn được bật cười, “Đương nhiên có! Nhưng nhìn từ góc độ của công hội các ngươi, ở khu giao giới các công hội có thể thông qua việc thu mua tài liệu giành lấy lợi ích, ở đây càng ít công hội, các ngươi kiếm được càng nhiều, điểm này không có gì đáng trách.” “Từ phương diện quốc gia, nếu số lượng công hội Đảo quốc quá ít, vậy số vật tư mà chúng ta lấy được từ bên Đảo quốc cũng sẽ rất ít.” “Hiện tại ngươi cũng biết độ khó của Quỷ Tinh, đối với phần lớn mọi người đã là bước đi liên tục khó khăn, quốc gia đã kết nối, quân đội chúng ta cho rằng là đang xúc tiến việc tổng hợp tài nguyên của các quốc gia khác biệt.” “Chúng ta kiếm lời nhiều tinh tệ hơn, nhưng nếu không có tài nguyên đa dạng hơn cũng không có lợi cho sự phát triển của Hoa Hạ.” Giang Khải nhíu mày, hắn lại không cân nhắc nhiều như vậy, Trương Thiết Sinh đúng là người phụ trách khu giao giới, tầm mắt và kiến thức cũng rất cao.
“Vậy, chẳng lẽ cứ tính như vậy?” Giang Khải hơi không phục nói.
Trương Thiết Sinh mỉm cười, “Ta biết trong lòng ngươi tức giận, vậy đi, ta giúp ngươi!” “Ta nghe nói gần đây ngươi rất thiếu tiền?” Trương Thiết Sinh nhìn về phía Giang Khải.
Giang Khải trợn to mắt, hắn lại quên mình còn có cách này!
Hai người mưu đồ bí mật một trận, Trương Thiết Sinh đi đến trước mặt Uemura đang lo lắng, vừa cười vừa nói, “Uemura tướng quân, vừa rồi ta đã bàn bạc với Giang Khải một chút.” “Kết quả như thế nào?” Uemura vội vàng hỏi, sau đó nói nhỏ, “Trương tướng quân, ngươi cần phải giúp chúng ta một tay, Giang Khải tiếp tục như thế thì ai chịu nổi!” “Điều này…” Trương Thiết Sinh gật đầu nói, “Là thế này, chắc ngươi cũng biết thân phận của Giang Khải, hắn không phải người của quân đội chúng ta, cho nên ta thật sự không tiện can thiệp vào hành vi của hắn.” “Vậy… Vậy làm sao bây giờ!” “Nhưng…” Trương tướng quân tiến đến bên cạnh Uemura, nói nhỏ, “Ngươi biết nhược điểm lớn nhất của Giang Khải là gì không?” “Cái gì?” “Tham tiền!” Trương Thiết Sinh nói chắc chắn, “Không phải các ngươi có tất cả 100 công hội ở hai khu giao dịch sao, một nhà bỏ ra 10 ức tinh tệ, ta cảm thấy nể mặt tiền, chắc hắn sẽ không tìm các ngươi gây chuyện.” “Một nhà 10 ức? Đó là 1000 ức! Vậy cũng quá nhiều!” Trương Thiết Sinh lắc đầu, “Đúng là một khoản tiền lớn, nhưng chia xuống thì các công hội vẫn có thể tiếp nhận, công hội có thể đến khu giao giới đều có chút thực lực, 10 ức vẫn lấy ra được, dù sao cũng tốt hơn bị một mình Giang Khải chặn lại không thể khai trương chứ.” Uemura khó xử nói, “10 ức tinh tệ với mười công hội lớn cấp Giáp vẫn có thể chấp nhận, nhưng với công hội cấp Ất cũng là một con số không nhỏ, huống chi trước khi đến khu giao giới này, các công hội đã nộp 20 ức tinh tệ, rất nhiều công hội đều là đập nồi bán sắt gom lại, có thể rẻ chút không, 5 ức được chứ?” Trương Thiết Sinh nhìn về phía Uemura, “5 ức chắc chắn không được, 10 ức mà ta còn sợ Giang Khải không đồng ý, lúc trước bảy nước nói mỗi nước cho hắn 800 ức tinh tệ mà hắn còn không đồng ý, có thể thấy hắn chướng mắt số tiền này… Thật ra, chắc Uemura tướng quân cũng có cách quyết định chuyện này đi, vậy đi, số tiền còn lại thì ta cảm thấy quân đội các ngươi cũng phải thể hiện một chút.” Uemura không nói gì, cúi đầu không biết đang suy nghĩ gì.
Trương Thiết Sinh nói, “Nếu ngươi đồng ý, ta sẽ thuyết phục bên Giang Khải giúp ngươi! Nếu không đồng ý, vậy các ngươi tiếp tục đàm phán, ta chỉ có thể giúp ngươi đến đó.” “Với thực lực của Giang Khải, cá nhân ta cảm thấy Siêu phàm thất giai chưa chắc có thể thắng hắn, ai, không biết có bao nhiêu công hội phải gặp tai ương đây, đáng tiếc!” Trương Thiết Sinh vẫn không quên bổ sung một câu.
“Điều này…” Uemura tỏ vẻ đau khổ.
Suy nghĩ một lúc lâu, Uemura than thở một tiếng, “Ai, cũng chỉ có thể như vậy, được thôi, 1000 ức, mua tên điên kia không làm loạn…” …
Bên công hội Đảo quốc truyền ra một tin tức, tất cả công hội đến khu giao giới nhất định phải nộp thêm một khoản chi phí ngoài định mức tên là “tiền bảo đảm an toàn”.
Công hội cấp Giáp trở lên cần nộp 10 ức tinh tệ, cấp Ất 6 ức.
Tất cả mọi người đều biết công dụng chân chính của số tiền kia, có một vài thành viên công hội Đảo quốc nói là nộp “phí bảo kê” cho Chủ Thần.
Ngoài ra, bốn công hội Đảo quốc sát vách Chủ Thần công hội bị một kiếm của Giang Khải phá hủy trụ sở, bốn công hội lớn không ngừng yêu cầu Chủ Thần bồi thường.
Bên Đảo quốc còn đang gom góp tiền, chưa kịp đưa tiền tới, nhưng địa vị của Chủ Thần như thay đổi trong vòng một đêm.
Từ đối tượng bị bắt nạt biến thành “ác bá” khu giao giới.