Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1045

topic

Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1045 :Có qua có lại
“Nếu có người muốn đến báo thù, Giang Khải ta luôn hoan nghênh.” Là một người bị Huyền Vũ đối phó nhiều năm như vậy, Giang Khải đã có sức miễn dịch cực mạnh với trả thù.
Khuôn mặt Giang Khải nghiêm lại, “Nhưng trước khi muốn trả thù ta, ta khuyên trước tiên bọn họ phải nghĩ xem có thể trả giá không!” Uemura nhìn chằm chằm Giang Khải, một lúc lâu sau Uemura mới hít sâu một hơi, ngăn chặn lửa giận trong lòng, “Được, đúng là Địa diễm diêm vương, bá đạo!” Giang Khải cười lạnh một tiếng, “Vậy xin hỏi tướng quân, hiện tại Chủ Thần có thể mở trú điểm bình thường ở đây chưa?” Uemura hơi ngạc nhiên, sau đó cũng cười nói, “Đương nhiên có thể, ta đã sớm nói, luận võ chỉ là một cách để chúng ta hoan nghênh Chủ Thần vào ở, các ngươi đã thành công đánh bại 100 người khiêu chiến, tất nhiên có tư cách được mở trú điểm.” “Cái đó, hiện tại ta sẽ cho người dọn dẹp lôi đài, quét dọn nơi này một chút, ngày mai các ngươi có thể khai trương.” Cuối cùng đám người Hà Thi Thi, Triệu Thiết Toàn, Trương Thiết Sinh đã thở phào một hơi, Chủ Thần không bị đuổi đi, cuối cùng bọn họ đã ở lại.
Nhưng Giang Khải đột nhiên nhíu mày.
“Cái đó, tướng quân, việc khai trương cứ quyết định như vậy, ta không có ý kiến. Nhưng có một việc ta cảm thấy vẫn phải nói một chút.” “Ồ? Ngươi còn có vấn đề gì?” Uemura kỳ quái nhìn về phía Giang Khải.
Giang Khải mỉm cười, “Là thế này, Hoa Hạ chúng ta trọng lễ nghi, có câu châm ngôn là đến không trả lễ thì không hay.” Nghe đến đó, sắc mặt Uemura bắt đầu trở nên hơi khó coi.
Giang Khải hoàn toàn không để ý đến phản ứng của Uemura, lại lớn tiếng, quay người nói với đám người dưới đài, “Đảo quốc các ngươi nhiệt tình hoan nghênh chúng ta như vậy, làm ra chiến trận lớn như vậy, gì mà mấy người xếp hạng đầu trong bảng danh sách chính thức, còn có chức nghiệp ẩn, Tứ thần gia tộc đều đi ra nghênh đón chúng ta.” “Nhiệt tình như vậy, nếu Chủ Thần chúng ta không bày tỏ gì, người làm hội trưởng như ta cũng không còn mặt mũi tiếp tục ở lại khu giao giới nữa!” Thấy Giang Khải nói đặc biệt khách sáo, nhưng đám người Đảo quốc nghe xong chỉ cảm thấy sau lưng lạnh lẽo.
Uemura bước nhanh đến trước mặt Giang Khải, “Ngươi, ngươi quá khách sáo, chúng ta chỉ là tình nghĩa chủ nhà mà thôi, không cần đáp lễ.” Giang Khải lập tức lắc đầu, “Vậy sao được chứ! Chắc chắn cần.” “Thật, thật sự không cần…” “Thật sự cần!” Người không rõ chân tướng, nếu thấy cảnh này còn tưởng hai người kia có quan hệ tốt đến mức nào, một người nhất định phải đáp lễ, một người sống chết cũng không chịu nhận.
Sau cùng, Giang Khải đè lại cánh tay Uemura, tay thoáng tăng lực khiến hắn ta không thể thoát được, vừa cười vừa nói, “Tướng quân, ta nói cần là cần, chẳng lẽ chỉ có các ngươi được đưa đại lễ, không cho phép chúng ta đáp lễ? Vậy không hợp quy củ đi.” “Cứ tranh giành như thế, chẳng lẽ hai chúng ta phải đánh một trận rồi quyết định?” Trong lòng Uemura không khỏi căng thẳng, hắn ta sợ Giang Khải lập tức đề nghị hai người đánh một trận quyết định nghe ai.
“Ngươi, ngươi muốn đáp lễ thế nào?” Giang Khải mỉm cười, “Hoa Hạ chúng ta có câu châm ngôn gọi là gậy ông đập lưng ông, ta thấy chỗ các ngươi sắp khai trương rất nhiều công hội Đảo quốc, ta cũng không cần cao thủ Hoa Hạ đều đến, chỉ có một mình ta khiêu chiến từng người!” “Trò chuyện tỏ tâm ý mà thôi.” Uemura suýt nữa nôn ra một ngụm máu.
Mizuno Torachi đã mời cả Nakajima Kange đến đây, kết quả cũng không thể đánh lại Giang Khải.
Số công hội khai trương ở chỗ này, ít nhất 19 nhà không có nhân vật như Nakajima Kange tọa trấn, Giang Khải khiêu chiến từng nhà như thế, có mấy nhà chịu nổi?
Đến sau cùng khu giao dịch Đảo quốc sẽ không có mấy công hội Đảo quốc, tất cả đều là công hội Hoa Hạ!
“A đúng, bên khu giao dịch Hoa Hạ kia, ta cũng đi hoan nghênh một chút.” Giang Khải nói thêm.
Uemura hoàn toàn không kìm được nữa.
Đã nói hai quốc gia phái ra số lượng công hội giống nhau tiến vào chiếm giữ, nếu Giang Khải làm như vậy thù khu giao giới hai bên có còn mấy công hội Đảo quốc!
Đoán chừng dùng một tay cũng đếm được.
“Đừng, đừng như vậy!” Uemura kích động đến mức nói chuyện lắp bắp.
Giang Khải nhíu mày, “Tướng quân cảm thấy ta không đủ thành ý sao? Đúng là hơi tùy ý, ngươi xem nghi thức hoan nghênh của các ngươi rất long trọng… Nếu không, ta gọi bằng hữu của ta đến, cũng gom góp 100 người đi khiêu chiến từng nhà.” “Tướng quân xem, cứ vậy, thành ý không thành vấn đề chứ.” “Không, không phải vấn đề thành ý!” Uemura vội nói, “Ôi chao, Giang Khải, ngươi, ngươi cần gì phải ép ta đến mức này!” Trên mặt Giang Khải đầy vẻ khó hiểu, “Tướng quân cần gì nói ra lời ấy? Đảo quốc các ngươi hoan nghênh Chủ Thần chúng ta như thế, ta bày tỏ tâm ý lại, sao lại là đang ép tướng quân chứ?” Uemura cũng muốn mắng chửi người, tiểu tử ngươi rõ ràng biết rõ còn cố hỏi!
Thế nhưng, hắn ta tự nói luận võ là “cách hoan nghênh”, hắn ta không cách nào cãi lại lời nói của Giang Khải.
Đúng vào lúc này, Trương Thiết Sinh đi tới, hắn ta đi đến bên cạnh Giang Khải, kéo Giang Khải sang một bên trước.