Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1047

topic

Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1047 :Việc buôn bán sôi động
Hà Thi Thi đang đốc thúc quân đội Đảo quốc dọn dẹp kiến trúc rác rưởi trước cửa, bên bọn họ quét dọn không đủ nhanh, nàng lại phái người đi quét dọn một lần.
Nhận ra được, ngày mai khai trương khiến Hà Thi Thi hơi căng thẳng.
Giang Khải thoải mái nhàn nhã đi ra, lúc thấy Hà Thi Thi đang vội vang chỉ huy cái này chỉ huy cái kia, có lúc không đủ người còn tự vén tay áo lên cùng đám người Tứ quý hoa đô quét dọn sạch sẽ đường đi trước cửa.
Giang Khải mỉm cười lắc đầu, đi tới, giành lấy cây chổi trong tay Hà Thi Thi.
“Ai, Thi Thi, có phải ngươi rất nhớ nhung khoảng thời gian ta để các ngươi quét dọn Chủ Thần không?” Hà Thi Thi trợn mắt lườm Giang Khải, “Ai nhớ nhung! Lúc trước ta hận không thể tháo ngươi thành tám khối! Chỉ là ta có tố chất cao, không so đo với ngươi, nếu không ngươi thảm rồi!” “Khi đó ta là Chủ Thần, ngươi mới tứ giai max cấp, vẫn có thể đánh thắng ngươi!” Vì để lời nói của mình càng có sức thuyết phục hơn, Hà Thi Thi nhấn mạnh sự chênh lệch thực lực của hai người vào lúc đó.
Nhưng Hà Thi Thi nói xong trong lòng cùng bùi ngùi, lúc này mới bao lâu mà Giang Khải đã trưởng thành đến trình độ hôm nay.
Nói thật, cũng chính vì Giang Khải chưa từng chứng nhận bảng xếp hạng cả nước, nếu đi, dù hắn có lấy hạng nhất quay về thì mình cũng không thấy ngạc nhiên.
Cũng như Trương Thiết Sinh đã nói, Siêu phàm thất giai bình thường đoán chừng không thắng được Giang Khải!
Giang Khải cười nói, “Vâng vâng vâng, ngươi tố chất cao, không chấp nhặt với ta. Nhưng thật sự cảm ơn ngươi, nếu không có ngươi thì Chủ Thần không có khả năng có ngày hôm nay.” Hà Thi Thi đột nhiên hơi không quen, quan sát Giang Khải, “Đột nhiên xum xoe… Có phải ngươi lại muốn đi không?” Giang Khải cười hắc hắc, Hà Thi Thi càng ngày càng hiểu rõ mình.
“Không phải, không phải Đảo quốc sẽ bồi thường sao, 1000 ức tinh tệ đó, ngươi đã có tiền như vậy còn đi kiếm tiền?” Hà Thi Thi khó hiểu nhìn Giang Khải, “Ngươi không thể ở lại thêm mấy ngày sao?” “Ngươi ở lại đây, chúng ta sẽ yên tâm hơn nhiều.” Giang Khải thở dài một hơi, 1000 ức với những người khác thật sự là một khoản tài phú lớn, nhưng vấn đề là mình thiếu 3000 ức!
Huống chi, dù có thể kiếm được 3000 ức, còn hai khối tài liệu tuyệt thế, hiện tại hắn vẫn không có chút manh mối nào.
Hiện tại hắn chỉ có thời gian năm tháng.
Suy nghĩ, hắn vẫn không muốn nói chuyện thiếu tiền cho người khác biết, thứ nhất có liên quan đến Vòng quay vận mệnh, thứ hai cũng không muốn để bằng hữu của mình lo lắng, nhưng bây giờ không nói thì trong lòng Hà Thi Thi chắc chắn có oán giận với mình.
Thở dài một hơi, cân nhắc đến việc mình đã để Hà Thi Thi gánh chịu quá nhiều, Giang Khải quyết định ăn ngay nói thật với nàng, chỉ nói, “Ta nợ tiền người ta, trong vòng năm tháng nhất định phải trả hết nợ.” “Thiếu bao nhiêu, 1000 ức tinh tệ còn chưa đủ trả sao?” “3000 ức tinh tệ… Cộng thêm hai khối tài liệu, còn đẳng cấp, có khả năng ngươi còn chưa tiếp xúc đến, nói là tài liệu cấp tuyệt thế.” “Điều này!” Hà Thi Thi trợn to mắt.
Lúc đầu nàng không tin nhưng nghĩ đến gần đây Giang Khải vẫn rất thiếu tiền, nếu là khoản tiền bình thường, lấy giá trị con người của hắn không đến mức căng thẳng như vậy.
Cũng chỉ có khoán tiền nợ giá trên trời này, mới khiến Giang Khải phải liều mạng kiếm tiền.
Hà Thi Thi hiểu rõ Giang Khải, mặc dù hắn là chưởng quỹ vung tay, nhưng lúc Chủ Thần cần hắn thì hắn chắc chắn sẽ xuất hiện.
Suy nghĩ, Hà Thi Thi không hỏi thăm quá nhiều, chỉ nhẹ gật đầu, “Biết rồi… Nhưng ngày mai lại đi, ngày mai trú điểm Chủ Thần chúng ta chính thức khai trương, hơn nữa ngày mai Uemura mới có thể đưa tiền cho ngươi.” Giang Khải gật đầu, “Ừ, ta cũng định ngày mai đi, nhưng hôm nay nói trước với ngươi một chút, lần này Chủ Thần chúng ta đối mặt với sự khiêu khích của Đảo quốc, có thể kiên trì đến bây giờ đám người lão Hồ cũng không phụ sự tin tưởng của ta, nhưng có khả năng ta không có thời gian ở lại từ biệt bọn họ.” “Ta biết, ngươi yên tâm đi, bọn họ sẽ không ngại.” …
Sáng sớm hôm sau, Uemura vội vàng đi vào trụ sở Chủ Thần công hội, chuyển 1000 ức tinh tệ phí bảo kê đến tài khoản của Giang Khải.
Tài khoản phòng giao dịch Hoa Hạ và Đảo quốc không chung nhau, nhưng tinh tệ thông dụng với bất kỳ quốc gia nào ở Quỷ Tinh.
Lúc Giang Khải thấy tài khoản chỉ còn lại mấy trăm vạn tinh tệ của mình được chuyển vào 1000 ức tinh tệ, trong lòng yên tâm hơn nhiều.
Nhưng cảm giác của Uemura lại không giống với Giang Khải.
Quân đội Đảo quốc ứng ra 290 ức tinh tệ, một khoản tiền lớn như thế, lúc bình thường cũng không phải một con số nhỏ với quân đội, cần phải gom góp một đoạn thời gian.
Cũng may vừa thua được 20 ức tinh tệ phí vào ở của các công hội lớn, trên tay có tiền, lúc này mới nhẹ nhàng điều ra như vậy.
Đương nhiên, Uemura cũng cảm thấy thịt đau.
Nhưng khi hắn ta ngẩng đầu thấy vẻ mặt vui mừng của Giang Khải, cảm giác bất công trong lòng cũng dễ chịu hơn một chút.