Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1074

topic

Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1074 :Có duyên (2)
Nam tử tộc Nakajima tỏ vẻ khinh thường, nói, “Lưu tiên sinh đã nói ra vậy ta không khỏi phải nói nhiều một câu. Chúng ta đều là tùy tùng của thần, ngươi gọi những phế vật kia là ‘thần minh’ chẳng phải đang bất ký với chủ nhân của chúng ta sao?” “Ở trước mặt chủ nhân, bọn chúng không khác gì sâu kiến!” Lưu tiên sinh cười nói, “Nakajima huynh cũng quá nhạy cảm, chỉ cần trong lòng ngươi và ta hiểu rõ thần minh mà chúng ta hầu hạ là sự tồn tại cấp bậc hoàn toàn khác với những thần minh ếch ngồi đáy giếng được thờ phụng bọn họ là được.” “Vì cái gọi là rượu thịt trôi qua bụng, Phật tổ giữ trong lòng, chỉ là kính sợ ngoài miệng có tác dụng gì, lấy trí tuệ vô thượng của chủ nhân, sao lại không phân biệt được? Đúng không, Mizuno huynh?” Nam tử tộc Mizuno hừ lạnh một tiếng, “Lưu tiên sinh lại là người không câu nệ tiểu tiết, nhưng lời nói của Lưu tiên sinh lại hợp ý ta.” “Các nơi trên toàn cầu đều có tùy tùng của thần, nhưng thật sự có thể làm được chuyện lại có bao nhiêu?” “Chỉ có điều, mỗi người chúng ta đều quản lý chức vụ của mình, đến lúc đó phát hiện Thần chi mộ huyệt phải xem ai có bản lĩnh lấy được bảo vật!” Lưu tiên sinh khẽ cười một tiếng, “Đó là tất nhiên.” Sau đó nghiêng đầu nhìn về phía hai đồng bạn.
Có hai người này ở đây, lần này hắn ta không thể thua!
Giang Khải từ một nơi bí mật gần đó nghe được cuộc nói chuyện của mấy người này lập tức trợn to mắt, nhìn chằm chằm nam tử họ Lưu kia.
“Lưu Viễn Hương?!” Tên kia vừa mở miệng, Giang Khải đã nhận ra hắn ta.
Hoa Thiên Thần đã từng nói với Giang Khải, trên cơ bản bên Hoàng gia đã xác định hoạt động phạm tội của bọn họ, nhưng Hoàng Kiến Quốc còn đang trốn tránh, trên cơ bản đã có thể chắc chắn huynh đệ Hoàng Đạt, Hoàng Vĩ sẽ bị luật pháp nghiêm trị.
Chỉ là tên Lưu Viễn Hương này giảo hoạt đa đoan, ngay cả quân đội cũng không có chứng cứ xác thực, đến nay còn nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật!
Dù thế nào Giang Khải cũng không ngờ lại thấy Lưu Viễn Hương đi cùng Tứ thần tộc Đảo quốc trong Thần mộ số ba!
Giang Khải không chỉ nhận ra Lưu Viễn Hương, hắn còn nhận ra một người bên cạnh Lưu Viễn Hương.
Người mặc áo bào đen, đội nón đen chính là Phệ Tâm.
Nhưng hắn lại không nhận ra tên đi bên cạnh Phệ Tâm.
Tên kia mặc một bộ quần áo màu đen, cả khuôn mặt chỉ lộ ra một đôi mắt.
Nhìn từ bóng lưng, chiều cao của hắn ta khoảng 1m78, thân trên rất cường tráng.
Dáng người này lại khiến Giang Khải nghĩ đến một người.
“Không phải là Hoàng Kiến Quốc chứ…” Về điểm này, Giang Khải cũng không thể xác nhận, nhưng lại khiến hắn để ý tên kia nhiều hơn.
“Tùy tùng của thần là chức nghiệp gì?” Giang Khải hơi híp mắt lại, Lưu Viễn Hương và Tứ thần tộc đều là tùy tùng của thần, có vẻ không giống một loại chức nghiệp nào đó, dù sao một bên là Hoa Hạ, một bên là Đảo quốc, lúc đầu không chung chức nghiệp, sau này cũng không có chi nhánh chức nghiệp giống nhau.
“Chắc là một tổ chức… Tại sao lại xuất hiện một tổ chức nữa!” Giang Khải vừa biết một Thủ hộ giả, hiện tại lại thêm một tùy tùng của thần.
Nếu lại thêm quân đội, liên minh Quỷ dị, Cuồng nhiệt giả, thế giới này hình như trở nên càng ngày càng phong phú…
“Tùy tùng của thần đều có tàn trang Thị thần chi thư? Thị thần chi thư lại là cái quỷ gì!” Nếu không phải bên kia có quá nhiều cao thủ, Giang Khải hận không thể lao ra bắt lấy Lưu Viễn Hương ngay bây giờ, cẩn thận hỏi thăm cho rõ ràng.
Lần trước Giang Khải và Đông Ly liên thủ đã khiến Phệ Tâm phải chạy trốn, nếu đơn đấu, cộng thêm sau đó thu hoạch được Thiên hỏa sư và Chiến thần chi liên, chưa chắc Giang Khải đã đánh không lại nàng, nhưng bên cạnh Phệ Tâm còn có mấy người.
Thân phận của Tứ thần tộc cũng không tầm thường, nếu bọn họ vì tranh đoạt Thần chi mộ huyệt mà phái ra bốn người này, vậy thực lực chắc chắn không kém.
Huống chi, hiện tại thực lực của Giang Khải chỉ khôi phục được bảy phần.
Tóm lại, hiện tại lao ra rất không sáng suốt.
“Không ngờ Lưu Viễn Hương còn có thân phận này… Chủ nhân của hắn là ai? Từ thái độ khinh miệt cùng với cuộc nói chuyện vừa rồi của mấy người này, hình như chủ nhân của bọn họ có thực lực mạnh hơn những thần minh này?!” “Đáng chết, bọn họ vào bằng cách nào! Ta chỉ có một mình, muốn cướp bảo vật ở di tích thứ ba và Thần chi mộ huyệt thì hơi rắc rối!” Giang Khải cau mày, trong đầu không ngừng suy nghĩ cách đối phó.
“Lưu Viễn Hương cảm thấy di tích Vô danh chi thần sẽ không rơi ra thứ gì tốt, nói rõ hắn không biết việc tài liệu Thiên Khiển, quyết không thể để hắn biết việc tài liệu Thiên Khiển…” Hiện tại trong tay đám người Lưu Viễn Hương có bốn viên bảo thạch khảm nạm, muốn cướp được nhất định phải đánh bại những người này.
Đối với Giang Khải hiện tại gần như không có khả năng!
Nhưng hình như bọn họ cũng không biết mình cũng ở trong Thần mộ!
Có lẽ có thể lợi dụng điểm này.
Nghĩ tới đây, Giang Khải lại nhìn đồng hồ một chút.
Thời hạn của hắn còn có 40 giờ!