Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1003

topic

Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1003 :Gặp lại Phệ Tâm
“Lần trước Liễu thần để ta tìm kiếm Thuần tịnh cam lộ giúp nó, ta đã giao cho nó, nhưng trong lúc ta tìm kiếm Thuần tịnh cam lộ ngoài ý muốn phát hiện một người kỳ quái.” “Tên kia đang săn giết người chơi nhân loại khắp nơi, cướp bóc nguyên thần của người chơi, tốc độ tăng trưởng thực lực cực nhanh.” Giang Khải cau mày, khó hiểu nói, “Giết người chơi cướp bóc kinh nghiệm sao?” “Không phải, hắn đang cướp đoạt nguyên thần!” “Cướp bóc nguyên thần?!” Giang Khải hoảng sợ nói.
Đông Ly nhẹ gật đầu, “Đúng, tuy ta không biết sao hắn làm được, nhưng ta rất chắc chắn hắn đang cướp đoạt nguyên thần!” “Có một vài rắc rối là hắn phát hiện sự tồn tại của ta!” Giang Khải hỏi, “Ngươi đánh không lại hắn?” Đông Ly có thực lực của Boss cấp bản đồ, hơn nữa sau khi nhận được tự do nàng còn có thể tăng thực lực, đồng thời trở thành một Mỹ thực gia.
Đông Ly thở dài một hơi, “Lần đầu tiên gặp hắn, lúc ấy đang là giai đoạn sau cùng để thu thập Thuần tịnh cam lộ, ta không rảnh quan tâm chuyện khác, không biết rốt cuộc thực lực của hắn như thế nào.” “Nhưng ngay hai ngày trước, lúc ta gặp hắn lại tận mắt thấy hắn đánh giết một con Boss bản đồ, nhìn từ thực lực mà hắn thể hiện ra lại cao hơn ta!” Giang Khải không khỏi nhíu mày.
Một người có thể một mình giết Boss cấp bản đồ, Giang Khải không biết Hoa Hạ còn có người thứ hai có thể làm được!” “Ngươi còn nhớ rõ dáng vẻ của hắn sao?” “Hắn mặc áo bào đen đội mũ trùm, không thấy rõ dáng vẻ nhưng ta chú ý đến đôi mắt hắn hiện ra màu hổ phách, có được kỹ năng mê hoặc lòng người, nếu ta đoán không nhầm chắc hắn là một tên Quỷ dị chức nghiệp giả bát giai.” Nghe được miêu tả của Đông Ly, Giang Khải càng nhíu mày chặt hơn.
Quỷ dị chức nghiệp bát giai, mê hoặc lòng người… Điều này khiến hắn nghĩ đến một người.
“Hắn có phải nữ tử không?” “Hít… Nhìn thân thể hình như là nữ tử.” Giang Khải hừ lạnh một tiếng, hắn đại khái đoán được thân phận của đối phương.
“Thật sự là oan gia ngõ hẹp!” Giang Khải hơi híp mắt lại.
“Khải đội, sao ngươi biết người kia là nữ nhân? Có phải ngươi biết Đông Ly gặp phải ai không?” Hồ Ngôn kỳ quái hỏi.
Giang Khải cười lạnh một tiếng, trong số người mà hắn biết, người gần giống với miêu tả của Đông Ly chỉ có một.
Nữ nhân kia đã từng đưa hắn đến bên cạnh Liễu thần, suýt nữa hại hắn chết ở nơi đó… Phệ Tâm!
“Nếu ta đoán không nhầm, nàng chắc là một trong những nòng cốt của liên minh Quỷ dị, tên là Phệ Tâm, nói ra đúng là oan gia ngõ hẹp, lại để ta gặp phải nàng!” “Ta còn muốn cảm ơn nữ nhân kia đã để ta có thể một kỹ năng người phục chế!” Giang Khải híp mắt lại, nói là cảm ơn nhưng sát ý trong mắt lại khiến người ta không rét mà run.
Không nói đến lần trước Phệ Tâm hại mình không nhẹ, chỉ nói nàng là thành viên liên minh Quỷ dị, có quan hệ mật thiết với Lưu Viễn Hương, Huyền Vũ đã khiến Giang Khải phải truy tra.
Hoa Thiên Thần cũng nói đã tìm được chứng cứ bên Hoàng Kiến Quốc, nhưng Lưu Viễn Hương vẫn còn nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật, đây là chuyện mà Giang Khải không thể tiếp nhận.
Nếu có thể bắt được Phệ Tâm, biết đâu có thể tìm được chứng cứ Lưu Viễn Hương cấu kết với liên minh Quỷ dị!
Chỉ có điều, lần trước gặp được Phệ Tâm, nàng mới Siêu phàm thất giai, nhưng từ miêu tả của Đông Ly, hiện tại Phệ Tâm lại đã Siêu phàm bát giai.
Giang Khải tính toán trong lòng, bây giờ thực lực của mình đã khác trước, mặc dù không nắm chắc tất thắng nhưng nếu thêm Đông Ly, dù gặp được Phệ Tâm cũng có sức đánh một trận.
“Đông Ly, ngươi và ta liên thủ chắc có cơ hội.” Giang Khải nhìn về phía Đông Ly.
Đông Ly gật đầu, “Ta nghe lão Hồ nhắc đến thực lực hiện tại của ngươi, ta cũng hơi không dám tin thực lực của ngươi lại tăng lên nhanh như vậy… Nhưng ta cũng không hiểu rõ thực lực chân chính của nàng, dù sao nàng vẫn chưa dốc hết sức, nếu ngươi và ta liên thủ, lại phòng ngự cẩn thận, có lẽ cũng chỉ có năm phần thắng!” “Năm phần đã đủ nhiều.” Giang Khải nói, “Hành tung của người này bí ẩn, nếu bỏ lỡ cơ hội lần này, không biết lúc nào có thể gặp lại nàng!” “Không phải nàng đang đuổi giết ngươi sao, vừa hay chúng ta chơi gậy ông đập lưng ông!” Nói xong, Giang Khải cùng Đông Ly, Hồ Ngôn, Thường Tư Diêu bàn bạc cách đối phó…

Ba ngày sau, trong một sơn cốc trống trải, Đông Ly vừa đánh giết một con dã thú cấp chiến tướng, thu hồi bảo rương chiến tướng đang muốn rời đi, một bóng người chặn đường đi của nàng.
Người kia mặc áo bào đen, mũ trùm che khuất đầu của nàng, lúc này hai tay của nàng đặt trên chuôi kiếm bên hông, hơi cúi đầu nở nụ cười.
“Cuối cùng đã để ta đuổi kịp ngươi!” Đông Ly cảnh giác nhìn người đến, “Ngươi là ai?” “Ta là ai? Vấn đề này nên là ta hỏi ngươi mới đúng! Thật thú vị, khí tức của ngươi rõ ràng là dã thú nhưng ngươi lại dựa vào việc đánh giết dã thú thăng cấp!” Người kia vừa nói vừa đến gần Đông Ly, “Cho nên ngươi là dã thú đã thức tỉnh nguyên thần độc lập!”