Vạn Biến Hư Ảo - Chương 141
topicVạn Biến Hư Ảo - Chương 141 :Bước Chuẩn Bị Cuối Cùng
  Chương 141: Bước Chuẩn Bị Cuối Cùng
Trong thời gian Dương Tuấn Vũ quyết tâm bế quan nâng cao năng lực, ở một căn phòng khác, cũng có người đang đau khổ đưa ra quyết định.
Họa Y nhìn mẹ, nhìn cha, rồi nhìn viên đan hoàn trong tay lòng chợt do dự.
Không phải nàng s·ợ c·hết, chỉ là sự xuất hiện của người kia cùng câu chuyện của hắn làm tâm nàng khẽ giao động. Ai không khao khát có một cuộc sống tốt, có một tình yêu đẹp và có một bờ vai vững chắc làm điểm tựa cho mình? Nhưng sự lựa chọn ở lại với cha mẹ, cố chối bỏ một đoạn ký ức còn chưa rõ ràng, khiến nàng hiểu thời gian của mình không còn nhiều nữa.
Hoa lệ lặng lẽ rơi, vỡ tan trên sàn đá lạnh lẽo, vô cảm, viên đan dược tỏa ánh vàng lung linh được nàng nuốt xuống.
Khoảnh khắc ấy, nước mắt làm mọi thứ xung quanh mờ đi, cũng che dấu được sự giả tạo trong ánh mắt của những “người thân thuộc” nơi đây.
Vương Đan vừa vào được nuốt đã nhanh chóng hóa thành dòng khí bỏng cháy chạy thẳng vào kinh mạch rồi lan ra toàn thân, thiêu đốt cả linh hồn lẫn thể xác của nàng. Họa Y không thấy đau đớn, vì cơn đau này sao lớn bằng một trái tim khao khát được yêu thương, hết mực bảo vệ người thân yêu của mình? Giây phút ấy, không biết vì sao ánh mắt đầy tình cảm, bóng lưng cô độc của hắn ngày đó hiện lên trong đầu khiến tim cô đau nhói.
Nhưng mọi thứ không giữ được bao lâu, sự tích tụ năng lượng bao năm dưới sự thúc đẩy mạnh mẽ của đan dược khiến ranh giới nhanh chóng vỡ nát, sức mạnh ào ạt tràn ra, cơ thể cô thoáng chốc hóa thành một vầng sáng xinh đẹp thánh khiết khiến Họa Y vốn là mỹ nhân trời sinh, nay càng giống tiên nữ trên trời.
Hai vợ chồng Họa Viễn Cực vui mừng tới suýt cười phá lên, nhưng cả hai đều cố kìm nén cảm xúc trong lòng, bởi vì họ biết khi mới đột phá, cảnh giới cần có thêm chút thời gian để củng cố vững chắc. Tới khi mọi thứ đều ổn thỏa rồi, nghi thức sẽ lập tức được tiến hành.
Mặc dù sức mạnh sau đột phá rõ ràng tăng lên, nhưng Họa Y rất rõ cảm giác sinh mệnh của mình đang cấp tốc trôi đi không thể kìm hãm được. Nàng biết, tất cả đã sắp chấm dứt rồi.
Nghe lời cha mẹ trở về giữ vững cảnh giới, nhìn họ nức nở bật khóc nói những lời thương yêu nhưng chẳng hiểu sao nàng thấy lòng không vui sướng như nàng vốn nghĩ. Càng đau thương nàng càng nghĩ về hắn nhiều hơn, cái người mà nàng đã cố coi là một kẻ xa lạ.
“Lời hắn nói … là thật sao?”
…
Không ngoài dự tính của Dương Tuấn Vũ, mặc dù nhận được lá thư đồng ý chiến đấu của Yon nhưng kẻ thực sự tham gia chỉ có bốn vị Vương, tất cả đều thuộc phe của lão ấy:
Yon-Tham Ăn
Faith- Niềm Tin
Gray-Bất Sát
và Idle – Lười Biếng: Kẻ vừa dưỡng thương từ Cửu Long Tinh trở về.
Sau trận chiến sinh tử ấy, Idle trong họa có phúc, mặc dù b·ị t·hương rất nặng nhưng khi hồi phục lại cảm nhận được khả năng đột phá lên Quốc Vương, và việc gì tới cũng phải tới, khi ranh giới mong manh không áp chế nổi sự điên cuồng của hắn, Idle thành công đặt chân lên một vị thế mới.
Chưa dừng lại ở đó, việc khai trí của ngũ quan giúp hắn tự thân sáng lập ra một chiêu thức kiếm mới:
JIGOKU NO SHINPAN (SỰ PHÁN XÉT CỦA ĐỊA NGỤC)
Dương Tuấn Vũ là kẻ đã giúp hắn có được Asura và mang thủ hạ đi cứu vãn sự tồn vong của gia tộc Yamamoto, Idle sau khi biết hắn cần người trợ giúp thì không cần do dự một câu lập tức đồng ý.
Gray lần đó ra ngoài thực hiện nhiệm vụ nên đã không thể ra tay giúp Idle- người bạn tốt nhất của mình, nên lần này Idle nhất quyết tham dự, hắn cũng không suy nghĩ mà đồng ý xuất trận.
Faith nói thật không có bao nhiêu hứng thú với ân oán cá nhân của Dương Tuấn Vũ, nhưng sư phụ cô nhất quyết muốn ôm nặng vào thân. Nếu giải quyết một cái tổ chức đơn giản thì cô cũng mặc kệ, nhưng đây là Liên Minh Công Hội. Một tổ chức hàng đầu ở Zero, mặc dù nó đang thối nát theo từng năm tháng, nhưng lịch sự lâu dài vẫn khiến nó tích lũy được rất nhiều sức mạnh, nuôi dưỡng lên không ít cao thủ thành danh, có người ở lại phục vụ Liên Minh, có người tách ra tự truy cầu con đường riêng.
Nhưng vì đều là xuất thân từ một nguồn gốc, khi cần những kẻ này nhất định vẫn sẽ trở về ủng hộ Công Hội. Lần chiến sự này e rằng t·hương v·ong sẽ nhiều không đếm xuể, nguyên khí cả hai tổ chức sẽ sụt giảm nghiêm trọng, ngay cả các đại cao thủ cũng có thể m·ất m·ạng, vì thế, cô không yên tâm để sư phụ ngần này tuổi rồi còn bị đám địch nhân vây công rơi vào hiểm cảnh.
Dương Tuấn Vũ nhìn thấy bốn vị Vương ủng hộ dù với bất cứ mục đích nào thì hắn vẫn vô cùng cảm kích. Tuy thái độ của Faith vẫn rất chán ghét hắn, nhưng Dương Tuấn Vũ cũng chẳng để trong lòng.
Ngoài Idle là tên cầu bất cầu bơ, là vị Vương duy nhất không có nổi một tên thuộc hạ, thì những kẻ khác đều có lực lượng của riêng mình.
Kể ra cũng khá thú vị, Yon mang tới không nhiều người, số lượng chỉ khoảng hơn 500, thậm chí toàn là các thành viên đáng tuổi “ông nội” “bà nội” cùng với thân hình mảnh mai tới mức khiến người ta có cảm tưởng chỉ một cơn gió thoảng qua cũng có thể thổi bay bọn họ khiến người thiển cận dễ dàng khinh thường. Nhưng ẩn sâu bên trong lớp áo choàng bọc xương ấy, là một thứ khí chất rất huyền bí, cảm nhận hơi thở như có như không, hắn lập tức biết đây chính là một nhóm các pháp sư cực mạnh.
Về phía Faith, cô nàng cũng đem tới 1000 yêu tinh, chia thành hai nhóm, một nhóm mang theo cung được tạo thành từ những loại rễ cây kì diệu tràn đầy linh tính mà hắn chưa từng nghe nói, người ta đồn: Yêu tinh là thần tiễn trời sinh, có lẽ chính là sự thật. Một nhóm khác mang theo một cành cây, kích thước dài ngắn khác nhau, điểm chung là chúng đều tỏa nhánh quấn lấy một viên đá tỏa năng lượng ma thuật kì bí. Những người này có lẽ là đội pháp sư do chính Faith truyền dạy.
Yêu tinh ngoài đôi tai dài nhọn, đuôi mắt sắc bén, thì tựu chung đều có hình dáng giống loài người, thậm chí vẻ ngoài yêu dị ấy lại dễ hút hồn người ta. Họ thực sự là do thiên nhiên tạo hóa, nam thì tuấn mĩ, nữ thì xinh đẹp tuyệt trần. Mà kẻ dẫn đầu, yêu tinh Faith càng tỏa sáng chói mắt.
Nếu không phải tính cách lạnh lùng, điêu ngoa của cô, có lẽ số người xếp hàng theo đuổi sẽ trải dài khắp từ đỉnh tới chân núi Thập Giới là ít.
Nhìn về phía Gray, hắn đích thị dẫn theo một đoàn tăng nhân, tay cầm chuỗi phật châu, miệng lẩm nhẩm những lời kinh văn, cả ngàn người như thế vậy mà tốc độ, âm sắc, nhịp độ đều y hệt nhau, làm không gian bao phủ họ nhuốm lên một màu sắc phật quang kì diệu.
Ba đội ngũ đứng thành hàng song song với các đội ngũ sát thủ tại chính quảng trường Diệt Thiên tạo ra cảnh tượng rất đặc biệt.
Nhìn vị trí vốn dành cho thuộc hạ của mình đang trống toang hoác, Idle gãi mũi nhìn Dương Tuấn Vũ và mấy vị Vương khác cười cười.
Mấy chiến hữu ở Thập Giới chẳng xa lạ gì với con người lôi thôi, lếch thếch, vô gia cư của Idle nên chán chẳng buồn nói tới. Dương Tuấn Vũ cũng nhếch mép cười cho qua, hắn nhiệt tình tới giúp là tốt rồi, không dám đòi hỏi gì thêm. Chỉ có Rin thì đang trừng đôi mắt đẹp về phía hắn, làm Idle có chút ngượng ngùng, quả thực trước mắt em gái hơi mất mặt. Hắn tự nhủ nếu lần này còn mạng trở về, hắn sẽ bố cáo thiên hạ thu nhận đệ tử, hắn không tin đường đường một con người mạnh mẽ như mình, kiếm pháp tuyệt luân như mình mà lại không thể đào tạo được nhiều đệ tử hơn mấy tên Vương khác.
Khi thời khắc thích hợp vừa tới, tất cả mọi người đã nhanh chóng đánh giá đồng đội mới trong nhiệm vụ lần này xong xuôi, không để bọn họ chờ lâu, Dương Tuấn Vũ nhanh chóng tuyên bố mục đích của mình: Đánh sập Liên Minh, giải cứu Minh Châu!
Cùng với Triệu Cơ dò xét và lên kế hoạch cấp tốc, Dương Tuấn Vũ lập tức phân phối các nhóm quân khác nhau thành các tổ đội hợp lý, làm sao để từng thành viên phát huy được tối đa sức mạnh, và khi cần toàn lực t·ấn c·ông hay phòng thủ thì biết tận dụng được ưu thế của một tập thể.
Khi tổng t·ấn c·ông thành trì cần sử dụng đội hình: Cao thủ đỡ đòn, sức phòng thủ mạnh mẽ lên trước, các tiễn thủ, pháo thủ, và pháp sư sẽ ở sau.
Còn khi hỗn chiến, áp sát cần phải có đội hình khác: mọi người tạo thành tổ đội 12 người, năm vị trí đỡ đòn giỏi cận chiến, 2 cung thủ và 2 pháp sư, còn lại sẽ là 3 sát thủ đan xen vào đội hình, tranh thủ các sơ sẩy của kẻ địch một kích lấy mạng. Tóm lại tiểu đội ngũ này vừa có thể đánh xa, vừa thoải mái đánh gần, và 2 pháp sư sẽ có một người niệm phép tăng cường, bổ trợ năng lực, một người sẽ am hiểu thuật trị thương, mọi người hỗ trợ nhau chiến đấu tối đa, giúp khả năng tồn tại của họ được đẩy lên cao nhất.
Sau khi phân phối các kiểu đội hình, các chiến thuật t·ấn c·ông, một số hiệu lệnh đặc biệt, một số tín hiệu khẩn cấp, Dương Tuấn Vũ để mọi người thêm thời gian hai ngày luyện tập. Cũng may mắn, đây đều là những kẻ sinh ra bởi tranh đấu, chém g·iết, nên những phương pháp này mặc dù chưa từng nghe nói nhưng trong thời gian hai ngày vẫn đủ để thành thạo tất cả chiến thuật, binh pháp.
Trong thời gian này, mọi chi phí sinh hoạt và dược liệu hồi phục đều được lấy ra từ ngân khố của Diệt Thiên. Nếu không phải hắn sớm thay đổi phương pháp đào tạo, khai sáng cho đám thuộc hạ cách kiếm tiền nhanh nhất thì e rằng bây giờ có người, có lực nhưng không thể cung cấp đủ cho hai cuộc chiến liên tục như vậy. Đám thuộc hạ tận mắt chứng kiến Diệt Thiên từ khi thành lập cho tới nay càng thêm bội phục chủ tử của mình. Họ có lẽ cả đời cũng chẳng dám mơ một ngày mình có thể tham gia đội ngũ lật đổ con quái vật ngàn năm mang tên: Liên Minh Công Hội Thiên Thánh Giáo.
 Trong thời gian Dương Tuấn Vũ quyết tâm bế quan nâng cao năng lực, ở một căn phòng khác, cũng có người đang đau khổ đưa ra quyết định.
Họa Y nhìn mẹ, nhìn cha, rồi nhìn viên đan hoàn trong tay lòng chợt do dự.
Không phải nàng s·ợ c·hết, chỉ là sự xuất hiện của người kia cùng câu chuyện của hắn làm tâm nàng khẽ giao động. Ai không khao khát có một cuộc sống tốt, có một tình yêu đẹp và có một bờ vai vững chắc làm điểm tựa cho mình? Nhưng sự lựa chọn ở lại với cha mẹ, cố chối bỏ một đoạn ký ức còn chưa rõ ràng, khiến nàng hiểu thời gian của mình không còn nhiều nữa.
Hoa lệ lặng lẽ rơi, vỡ tan trên sàn đá lạnh lẽo, vô cảm, viên đan dược tỏa ánh vàng lung linh được nàng nuốt xuống.
Khoảnh khắc ấy, nước mắt làm mọi thứ xung quanh mờ đi, cũng che dấu được sự giả tạo trong ánh mắt của những “người thân thuộc” nơi đây.
Vương Đan vừa vào được nuốt đã nhanh chóng hóa thành dòng khí bỏng cháy chạy thẳng vào kinh mạch rồi lan ra toàn thân, thiêu đốt cả linh hồn lẫn thể xác của nàng. Họa Y không thấy đau đớn, vì cơn đau này sao lớn bằng một trái tim khao khát được yêu thương, hết mực bảo vệ người thân yêu của mình? Giây phút ấy, không biết vì sao ánh mắt đầy tình cảm, bóng lưng cô độc của hắn ngày đó hiện lên trong đầu khiến tim cô đau nhói.
Nhưng mọi thứ không giữ được bao lâu, sự tích tụ năng lượng bao năm dưới sự thúc đẩy mạnh mẽ của đan dược khiến ranh giới nhanh chóng vỡ nát, sức mạnh ào ạt tràn ra, cơ thể cô thoáng chốc hóa thành một vầng sáng xinh đẹp thánh khiết khiến Họa Y vốn là mỹ nhân trời sinh, nay càng giống tiên nữ trên trời.
Hai vợ chồng Họa Viễn Cực vui mừng tới suýt cười phá lên, nhưng cả hai đều cố kìm nén cảm xúc trong lòng, bởi vì họ biết khi mới đột phá, cảnh giới cần có thêm chút thời gian để củng cố vững chắc. Tới khi mọi thứ đều ổn thỏa rồi, nghi thức sẽ lập tức được tiến hành.
Mặc dù sức mạnh sau đột phá rõ ràng tăng lên, nhưng Họa Y rất rõ cảm giác sinh mệnh của mình đang cấp tốc trôi đi không thể kìm hãm được. Nàng biết, tất cả đã sắp chấm dứt rồi.
Nghe lời cha mẹ trở về giữ vững cảnh giới, nhìn họ nức nở bật khóc nói những lời thương yêu nhưng chẳng hiểu sao nàng thấy lòng không vui sướng như nàng vốn nghĩ. Càng đau thương nàng càng nghĩ về hắn nhiều hơn, cái người mà nàng đã cố coi là một kẻ xa lạ.
“Lời hắn nói … là thật sao?”
…
Không ngoài dự tính của Dương Tuấn Vũ, mặc dù nhận được lá thư đồng ý chiến đấu của Yon nhưng kẻ thực sự tham gia chỉ có bốn vị Vương, tất cả đều thuộc phe của lão ấy:
Yon-Tham Ăn
Faith- Niềm Tin
Gray-Bất Sát
và Idle – Lười Biếng: Kẻ vừa dưỡng thương từ Cửu Long Tinh trở về.
Sau trận chiến sinh tử ấy, Idle trong họa có phúc, mặc dù b·ị t·hương rất nặng nhưng khi hồi phục lại cảm nhận được khả năng đột phá lên Quốc Vương, và việc gì tới cũng phải tới, khi ranh giới mong manh không áp chế nổi sự điên cuồng của hắn, Idle thành công đặt chân lên một vị thế mới.
Chưa dừng lại ở đó, việc khai trí của ngũ quan giúp hắn tự thân sáng lập ra một chiêu thức kiếm mới:
JIGOKU NO SHINPAN (SỰ PHÁN XÉT CỦA ĐỊA NGỤC)
Dương Tuấn Vũ là kẻ đã giúp hắn có được Asura và mang thủ hạ đi cứu vãn sự tồn vong của gia tộc Yamamoto, Idle sau khi biết hắn cần người trợ giúp thì không cần do dự một câu lập tức đồng ý.
Gray lần đó ra ngoài thực hiện nhiệm vụ nên đã không thể ra tay giúp Idle- người bạn tốt nhất của mình, nên lần này Idle nhất quyết tham dự, hắn cũng không suy nghĩ mà đồng ý xuất trận.
Faith nói thật không có bao nhiêu hứng thú với ân oán cá nhân của Dương Tuấn Vũ, nhưng sư phụ cô nhất quyết muốn ôm nặng vào thân. Nếu giải quyết một cái tổ chức đơn giản thì cô cũng mặc kệ, nhưng đây là Liên Minh Công Hội. Một tổ chức hàng đầu ở Zero, mặc dù nó đang thối nát theo từng năm tháng, nhưng lịch sự lâu dài vẫn khiến nó tích lũy được rất nhiều sức mạnh, nuôi dưỡng lên không ít cao thủ thành danh, có người ở lại phục vụ Liên Minh, có người tách ra tự truy cầu con đường riêng.
Nhưng vì đều là xuất thân từ một nguồn gốc, khi cần những kẻ này nhất định vẫn sẽ trở về ủng hộ Công Hội. Lần chiến sự này e rằng t·hương v·ong sẽ nhiều không đếm xuể, nguyên khí cả hai tổ chức sẽ sụt giảm nghiêm trọng, ngay cả các đại cao thủ cũng có thể m·ất m·ạng, vì thế, cô không yên tâm để sư phụ ngần này tuổi rồi còn bị đám địch nhân vây công rơi vào hiểm cảnh.
Dương Tuấn Vũ nhìn thấy bốn vị Vương ủng hộ dù với bất cứ mục đích nào thì hắn vẫn vô cùng cảm kích. Tuy thái độ của Faith vẫn rất chán ghét hắn, nhưng Dương Tuấn Vũ cũng chẳng để trong lòng.
Ngoài Idle là tên cầu bất cầu bơ, là vị Vương duy nhất không có nổi một tên thuộc hạ, thì những kẻ khác đều có lực lượng của riêng mình.
Kể ra cũng khá thú vị, Yon mang tới không nhiều người, số lượng chỉ khoảng hơn 500, thậm chí toàn là các thành viên đáng tuổi “ông nội” “bà nội” cùng với thân hình mảnh mai tới mức khiến người ta có cảm tưởng chỉ một cơn gió thoảng qua cũng có thể thổi bay bọn họ khiến người thiển cận dễ dàng khinh thường. Nhưng ẩn sâu bên trong lớp áo choàng bọc xương ấy, là một thứ khí chất rất huyền bí, cảm nhận hơi thở như có như không, hắn lập tức biết đây chính là một nhóm các pháp sư cực mạnh.
Về phía Faith, cô nàng cũng đem tới 1000 yêu tinh, chia thành hai nhóm, một nhóm mang theo cung được tạo thành từ những loại rễ cây kì diệu tràn đầy linh tính mà hắn chưa từng nghe nói, người ta đồn: Yêu tinh là thần tiễn trời sinh, có lẽ chính là sự thật. Một nhóm khác mang theo một cành cây, kích thước dài ngắn khác nhau, điểm chung là chúng đều tỏa nhánh quấn lấy một viên đá tỏa năng lượng ma thuật kì bí. Những người này có lẽ là đội pháp sư do chính Faith truyền dạy.
Yêu tinh ngoài đôi tai dài nhọn, đuôi mắt sắc bén, thì tựu chung đều có hình dáng giống loài người, thậm chí vẻ ngoài yêu dị ấy lại dễ hút hồn người ta. Họ thực sự là do thiên nhiên tạo hóa, nam thì tuấn mĩ, nữ thì xinh đẹp tuyệt trần. Mà kẻ dẫn đầu, yêu tinh Faith càng tỏa sáng chói mắt.
Nếu không phải tính cách lạnh lùng, điêu ngoa của cô, có lẽ số người xếp hàng theo đuổi sẽ trải dài khắp từ đỉnh tới chân núi Thập Giới là ít.
Nhìn về phía Gray, hắn đích thị dẫn theo một đoàn tăng nhân, tay cầm chuỗi phật châu, miệng lẩm nhẩm những lời kinh văn, cả ngàn người như thế vậy mà tốc độ, âm sắc, nhịp độ đều y hệt nhau, làm không gian bao phủ họ nhuốm lên một màu sắc phật quang kì diệu.
Ba đội ngũ đứng thành hàng song song với các đội ngũ sát thủ tại chính quảng trường Diệt Thiên tạo ra cảnh tượng rất đặc biệt.
Nhìn vị trí vốn dành cho thuộc hạ của mình đang trống toang hoác, Idle gãi mũi nhìn Dương Tuấn Vũ và mấy vị Vương khác cười cười.
Mấy chiến hữu ở Thập Giới chẳng xa lạ gì với con người lôi thôi, lếch thếch, vô gia cư của Idle nên chán chẳng buồn nói tới. Dương Tuấn Vũ cũng nhếch mép cười cho qua, hắn nhiệt tình tới giúp là tốt rồi, không dám đòi hỏi gì thêm. Chỉ có Rin thì đang trừng đôi mắt đẹp về phía hắn, làm Idle có chút ngượng ngùng, quả thực trước mắt em gái hơi mất mặt. Hắn tự nhủ nếu lần này còn mạng trở về, hắn sẽ bố cáo thiên hạ thu nhận đệ tử, hắn không tin đường đường một con người mạnh mẽ như mình, kiếm pháp tuyệt luân như mình mà lại không thể đào tạo được nhiều đệ tử hơn mấy tên Vương khác.
Khi thời khắc thích hợp vừa tới, tất cả mọi người đã nhanh chóng đánh giá đồng đội mới trong nhiệm vụ lần này xong xuôi, không để bọn họ chờ lâu, Dương Tuấn Vũ nhanh chóng tuyên bố mục đích của mình: Đánh sập Liên Minh, giải cứu Minh Châu!
Cùng với Triệu Cơ dò xét và lên kế hoạch cấp tốc, Dương Tuấn Vũ lập tức phân phối các nhóm quân khác nhau thành các tổ đội hợp lý, làm sao để từng thành viên phát huy được tối đa sức mạnh, và khi cần toàn lực t·ấn c·ông hay phòng thủ thì biết tận dụng được ưu thế của một tập thể.
Khi tổng t·ấn c·ông thành trì cần sử dụng đội hình: Cao thủ đỡ đòn, sức phòng thủ mạnh mẽ lên trước, các tiễn thủ, pháo thủ, và pháp sư sẽ ở sau.
Còn khi hỗn chiến, áp sát cần phải có đội hình khác: mọi người tạo thành tổ đội 12 người, năm vị trí đỡ đòn giỏi cận chiến, 2 cung thủ và 2 pháp sư, còn lại sẽ là 3 sát thủ đan xen vào đội hình, tranh thủ các sơ sẩy của kẻ địch một kích lấy mạng. Tóm lại tiểu đội ngũ này vừa có thể đánh xa, vừa thoải mái đánh gần, và 2 pháp sư sẽ có một người niệm phép tăng cường, bổ trợ năng lực, một người sẽ am hiểu thuật trị thương, mọi người hỗ trợ nhau chiến đấu tối đa, giúp khả năng tồn tại của họ được đẩy lên cao nhất.
Sau khi phân phối các kiểu đội hình, các chiến thuật t·ấn c·ông, một số hiệu lệnh đặc biệt, một số tín hiệu khẩn cấp, Dương Tuấn Vũ để mọi người thêm thời gian hai ngày luyện tập. Cũng may mắn, đây đều là những kẻ sinh ra bởi tranh đấu, chém g·iết, nên những phương pháp này mặc dù chưa từng nghe nói nhưng trong thời gian hai ngày vẫn đủ để thành thạo tất cả chiến thuật, binh pháp.
Trong thời gian này, mọi chi phí sinh hoạt và dược liệu hồi phục đều được lấy ra từ ngân khố của Diệt Thiên. Nếu không phải hắn sớm thay đổi phương pháp đào tạo, khai sáng cho đám thuộc hạ cách kiếm tiền nhanh nhất thì e rằng bây giờ có người, có lực nhưng không thể cung cấp đủ cho hai cuộc chiến liên tục như vậy. Đám thuộc hạ tận mắt chứng kiến Diệt Thiên từ khi thành lập cho tới nay càng thêm bội phục chủ tử của mình. Họ có lẽ cả đời cũng chẳng dám mơ một ngày mình có thể tham gia đội ngũ lật đổ con quái vật ngàn năm mang tên: Liên Minh Công Hội Thiên Thánh Giáo.
 
  
  
  
  
  
  
  
  
  
  
  
 