Vạn Biến Hư Ảo - Chương 139

topic

Vạn Biến Hư Ảo - Chương 139 :Đã Chậm Một Bước
Chương 139: Đã Chậm Một Bước

Cốc cốc cốc!

Tiếng gõ cửa dồn dập vang lên, Họa Y đang ngồi trong phòng trầm tư suy nghĩ cũng b·ị đ·ánh thức, ngay lúc cô chưa kịp phản ứng lại, bên ngoài đã vang lên tiếng nói của nữ tì, sáu phần hối hả, bốn phần sợ hãi:

- Tiểu thư … Tiểu thư … không … không xong rồi, phu nhân … phu nhân đột nhiên bệnh nặng tái phát, lần này e rằng nguy kịch. Lão gia báo tiểu thư tới hậu viện gấp.

- Cái gì? Mẹ ta làm sao?

Họa Y nghe vậy mặt mũi tái mét, vội vàng đẩy cửa đi ra ngoài, không đợi nữ tì nói thêm, cô hỏa tốc lao về phía hậu viện của cha mẹ.

Khi tới nơi, xung quanh đã có không ít người, mặt mày ai cũng trầm trọng, nhìn thấy cô vội vàng Tứ thúc bước tới nói:

- Tiểu thư phải thật bình tĩnh, phu nhân mệnh lớn nhất định sẽ qua được.

- Mẹ ta … mẹ ta tại sao lại đột nhiên phát bệnh? Chẳng phải Lục Sát Âm Độc đã được loại bỏ hoàn toàn rồi sao?

Tứ thúc thở dài, lắc đầu bi phẫn:

- Việc này quả thật cũng khiến Họa chủ tử sợ hãi, chính ông va Lưu thần y đã kiểm tra cho chủ mẫu rất nhiều lần, có chín phần đã chắc chắn do loại độc này gây ra. Nếu lúc trước chữa khỏi, chứng tỏ mới bị hạ độc, bên dưới đang gắt gao tra xét rồi.

Họa Y nghe chữ được chữ không, căn bản lúc này tâm trí cô đang rất lo lắng làm sao quản được Tứ thúc nói thế nào. Cô thoáng gật đầu với mọi người ở ngoài sảnh rồi nhanh chân bước vào hậu viện, mặc dù nếu đúng là Lục Sát Âm Độc cô cũng chẳng làm gì được, nhưng vẫn muốn mau chóng nhìn thấy hình ảnh của mẹ.

Vào hậu phòng, thấy trán cha cô nhăn chặt, hai nắm tay siết cứng lại, còn Lưu thần y cũng âm trầm bất định, trong lòng cô dâng lên dự cảm không hay.

- Cha, Lưu thúc, mẹ con sao rồi?

Họa Viễn Cực thấy con gái bàng hoàng bước tới, hắn mấp máy môi một lúc mới nói được thành lời:

- Y Y, mẹ con …

Nhưng lời chưa nói ra được hết câu, cô đã nghe thấy người nằm trên giường đang cố gắng để giọng mình bình thường nhất nói, chỉ là vẫn không tránh được ngữ điệu run lên:

- Mẹ … mẹ không sao.

- Mẹ!



Hai hàng lệ nóng chảy xuống, Họa Y sao không biết mẹ mình gắng gượng nói vậy là muốn cô không lo lắng. nhưng nhìn mặt mũi mẹ tái nhợt, trên người vừa đắp chăn, vừa dùng cả Hỏa ngọc để giảm bớt đau đớn do hàn khí sinh ra, lòng cô đau như cắt.

Nắm lấy tay mẹ, cảm giác lạnh buốt sộc lên tận đỉnh đầu, cô càng thêm sợ hãi:

- Lưu thúc, mẹ con làm sao vậy? Ngài mau nghĩ cách chữa trị cho mẹ con đi.

Lưu lão cúi đầu ảo não nói:

- Không phải ta không muốn chữa trị cho phu nhân, mà độc tính thứ này quá nặng, còn độc ác hơn lần trước rất nhiều, chỉ trong thời gian ngắn đã xâm nhập vào cốt tủy, phủ tạng, ta chỉ có thể tạm thời bốc thuốc, phối hợp với hỏa ngọc và hỏa công của Họa huynh để ngăn chặn nó một thời gian mà thôi. Tối đa … tối đa 4 tháng bắt buộc phải tìm được Kỳ vật Hỏa Kim Thiền, nếu không e rằng … tính mệnh Tôn muội khó giữ.

- Hỏa Kim Thiền là thứ gì? Ở đâu, con nhất định tìm cách lấy về.

Họa Viễn Cực thấy con gái xúc động, mắt đỏ lên, đưa bàn tay lớn xoa đầu con gái, khàn giọng nói:

- Hỏa Kim Thiền e rằng không cần tìm nữa.

Nói xong, không khí trong phòng chợt ảm đạm đi rất nhiều, Họa Y lắc đầu không tin, cô truy hỏi:

- Nếu đã có tên chắc chắn phải tồn tại, vì sao cha nói không tìm nữa? Vậy mẹ phải làm sao?

- Y Y, cháu không nên quá xúc động.

Lưu thần y lên tiếng, kéo cô ra một góc rồi tiếp tục khuyên nhủ:

- Không phải là cha con không muốn tìm, mà vật này đích xác vô cùng quý hiếm. Hỏa Kim Thiền là vật mà cao tăng đắc đạo hệ Hỏa tu luyện tới cảnh giới Quốc Vương nhưng đột phá không được cấp Đế, c·hết đi mà cô đọng thành. Rất nhiều điều kiện như thế, tới ta hành y bao năm cũng chưa nghe qua nơi nào xuất hiện, thứ này từ lâu đã được xếp vào một trong những kỳ vật chỉ tồn tại trong truyền thuyết rồi. Đừng nói là mẹ con chỉ đợi được 4 tháng, e rằng 4 năm, 40 năm hay 400 năm cũng vô vọng cứu chữa.

- Không thể nào.

Toàn bộ tinh thần như rời khỏi thể xác, Họa Y cảm thấy đầu óc quay cuồng. Rồi cô chợt nhớ lại những lời khi nãy Tứ thúc đã nói với cô lúc ở ngoài cửa hậu viện, túm lấy tay Lưu thần y, giọng điệu đã trở lên phẫn nộ:

- Mẹ con là mới bị trúng độc? Vậy mau truy tìm kẻ hạ độc, chắc chắn hắn có thuốc giải.

- Việc này …

Lưu thần y chợt tỏ ra có chỗ khó khăn, ánh mắt như vô tình nhìn về phía Họa Viễn Cực. Họa Y nhanh nhạy bắt được điểm bất thường này, cô gặng hỏi:



- Lưu thúc, ngài đừng chần chừ nữa, tính mạng mẹ con mới là quan trọng.

- Cái này …

Nói tới đây, lão đột nhiên quay sang Họa Viễn Cực bi phẫn:

- Họa huynh, mặc kệ kẻ đó có hậu trường lớn thế nào, đúng như Y Y nói, tính mệnh Tôn muội mới là quan trọng nhất. Chúng ta mặc dù yếu thế hơn, nhưng không thể để đám người đó dễ dàng rời đi được.

Họa Y vốn rất thông minh, nay nghe những lời ám thị đó sao còn không rõ ràng. Mấy ngày hôm nay, vì để chuẩn bị chào đón hai người kia, Liên Minh đã tăng cường hộ binh, tạm lùi các hoạt động khác. Vì vậy, đám người mà Lưu thúc nói đến không cần nghĩ cũng biết là ai.

Họa Y cảm thấy lồng ngực đau đớn vô cùng, cô vốn rất tin tưởng người thanh niên đó, tin tưởng về câu chuyện đầy tình yêu thương mà hắn đã kể lại cho cô nghe, nhưng nào ngờ, hiện thực tàn khốc, cha mẹ cô hết lòng tôn trọng lại khiến họ đắc thủ thực hiện âm mưu.

Ở Zero, những vụ bạn bè xưa cũ hãm hại nhau chẳng ít, đã vậy một thế lực lớn như Liên Minh nếu bị ám lại sẽ đem tới những hậu quả vô cùng nghiêm trọng. Nếu cha và mẹ liên thủ, e rằng hiếm người đối phó được, nhưng giờ mẹ bị trọng bệnh, tinh thần cha rối bời làm sao có thể toàn lực ngăn cản được ác tâm kẻ địch?

Ngay khi mọi người chưa kịp nghĩ ra đối sách, Họa Y như một cơn lốc chạy ra khỏi hậu viện hướng thẳng tới nơi ở của hai người nọ.

Trong gian phòng bài trí xa hoa, Dương Tuấn Vũ và Yon đang bàn mưu tính kế, đột nhiên cả hai dừng lại, ánh mắt hướng về phía Tây, trong lòng nổi lên nghi hoặc.

Rất nhanh, cánh cửa phòng bị một kiếm chém thành hai nửa, ánh sáng rét lạnh tỏa ra khiến người ta kinh hãi đột nhiên chém về phía bàn trà giữa phòng.

Yon nhíu mày khẽ vận lực, nhưng ngồi đối diện lên tiếng ngăn cản:

- Để tôi.

Nói xong, bóng hắn nhoáng lên, lưỡi kiếm kinh thiên kia vậy mà dễ dàng bị tránh thoát, còn lão Yon thì ngay khi quang kiếm hạ xuống đã đột nhiên mất dạng, ngay sau đó đã thấy lão bước đi khoan thai về phía chậu cây hoa Quỳnh phía góc phòng như mọi chuyện chưa có gì xảy ra.

Họa Y thấy chiêu thức Phong La Hoa Kiếm dễ dàng bị cả hai tránh được thì không nhụt chí, cô tiếp tục muốn xuống tay ra chiêu. Chẳng qua cổ tay đột nhiên bị thứ gì đó nắm chặt cứng lại, cô chưa kịp phản ứng đã bị điểm huyệt bất động.

- Vì sao vậy?

Biết mình chẳng phải đối thủ của họ, cơn tức giận không có cách nào phát tiết, nước mắt cô chảy ra:

- Các ngươi đúng là lòng người dạ thú. Ta không ngờ lại mang rắn về nhà.

Dương Tuấn Vũ nghe thế mày nhíu lại, buồn bực nói:



- Nàng nói gì vậy? Chúng ta đã làm gì chứ?

- Còn nói không làm gì? Thật không ngờ, ta thừa nhận câu chuyện xúc động mà ngươi kể đã thành công lừa dối ta, khiến ta toàn tâm toàn ý dẫn ngươi và lão già kia tới đây. Các ngươi rốt cuộc muốn gì? Yon, rốt cuộc ông và cha mẹ ta đều là bằng hữu thân giao, vì sao lại giở trò bỉ ổi hãm hại mẹ ta như vậy?

Dương Tuấn Vũ siết chặt nắm đấm, hắn không ngờ mình lại chậm một bước:

- Minh Châu, em …

- Đừng gọi tôi bằng cái tên đó. Tôi nào dám xứng với người như anh. Tôi chỉ có một cái tên, cái tên do cha mẹ tôi đặt cho, Họa Y, Họa Y anh nghe rõ không!!!?

- Minh … Họa Y. Được rồi, em đừng quá xúc động. Chúng tôi nào có giở trò gì hãm hại Tôn phu nhân.

- Hừ. Không hãm hại? Không hãm hại thì tại sao mẹ tôi lại bị trúng thứ tà môn ngoại đạo Lục Sát Âm Độc? Thứ kịch độc này chỉ sợ không phải ai cũng có, đúng không ngài Yon đáng kính?

- Ài.

Yon lão thở dài, không ngờ được người ta trân trọng mời tới, bỗng dưng lại trở thành một con cờ trong kế hoạch của hai vợ chồng bạn cũ. Đời người đúng là khó nói trước được thứ gì. Bạn bè? Không có bạn bè vĩnh viễn, chỉ có lợi ích vĩnh viễn.

- Lục Sát Âm Độc?

Dương Tuấn Vũ tới giờ cũng đã nghiên cứu không ít điển tịch, điển cố của Zero, cái tên này hắn đã từng đọc được. Lục Sát Âm Độc là loại độc chí âm, được hình thành từ hơn 500 loại kịch độc phối chế, được coi là thứ vô cùng tàn ác. Người bị đầu độc sẽ bị những cơn lạnh thấu xương gặm nhấm toàn thân, cơn đau không khiến người ta lập tức c·hết đi, mà từ từ, ăn mòn cả thể xác lần tinh thần người đó.

Thuốc chữa đồn rằng chỉ có loại chí dương, chí cương có tác dụng hóa giải từ từ như Hỏa Kim Thiền mới trị được. Nhưng thứ này là Kỳ vật trong truyền thuyết, một cái Tử Tâm (Mộc Linh) đã phải vô cùng may mắn mới gặp được, hắn không nghĩ mình có thể tìm được một cái Hỏa Kim Thiền thứ hai.

Hắn vạn lần không ngờ hai người này lại âm hiểm như thế, lợi dụng chính điểm yếu thương người, tất cả vì tình thân của Họa Y mà ra tay. Như vậy, bao nhiêu dự trù mà hắn và Yon lão tính toán coi như hóa bọt biển mất rồi. Bây giờ Họa Y xúc động như vậy, đừng nói là giải thích, chỉ sợ càng giải thích càng giống giả dối. Chưa hết, những luồng khí ẩn ẩn đang tiếp cận xung quanh kia, e rằng toàn bộ Liên Minh đã chuẩn bị ập tới rồi.

Ánh mắt đắng chát nhìn về Họa Y, bên tai vang lên giọng nói của lão già Yon:

- Đi thôi.

Những đốt ngón tay run lên, hắn cố nén phẫn nộ trong lòng mà thả cô ra. Hắn quay lưng lại bước về phía cửa, Yon lão cũng một bước theo sau.

Trong gian phòng ấy trong khoảnh khắc đã trở lên ảm đạm, Họa Y muốn ngăn cản bước chân hai người họ, chợt thấy lòng đau nhói, dưới ánh nắng đỏ rực cuối hoàng hôn, cô bỗng thấy bóng lưng hắn cô đơn, tĩnh mịch tới cùng cực, bước chân chẳng hiểu sao muốn đi theo, một tia suy nghĩ đau khổ thấm đẫm trong lòng khiến cô c·hết lặng.

“Hình như, hắn không nói dối mình …”

Họa Y chẳng hiểu sao mình lại có suy nghĩ như vậy, cho tới khi tiếng ồn ào của binh lính chạy tới, cô mới tỉnh lại từ trong trầm mê.

“Hắn… Đi rồi…”