Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1056

topic

Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1056 :Sống ở tương lai
Nhưng đối phương chỉ có “một mình” lại diệt cả bộ tộc của bọn họ.
Trên vách đá Hoa Hạ có nhắc đến, phía trên Nhân thần có hai cảnh giới, nếu chỉ là cao hơn một cảnh giới e rằng còn chưa làm được một người đối phó ngàn vạn đi, vậy ít nhất cũng cao hơn hai cảnh giới!
Trận chiến thủ hộ nhân tộc thật sự tồn tại sao? Lúc ấy đối thủ của nhân tộc là ai?
Trên vách đá Hoa Hạ có nhắc đến có một chủng tộc từng khiến vạn tộc thần phục, chẳng lẽ người diệt nhân tộc cũng là chủng tộc kia? Chủng tộc kia là chủng tộc gì?
Còn có, nếu những ghi chép này là thật, sao nhân tộc lại sinh sôi tiếp?
Sao hiện tại bọn họ lại đi vào Quỷ Tinh? Quỷ Tinh có liên quan gì với trận chiến kia?
Những vấn đề này thật sự khó giải thích.
“Giang tiên sinh!” Chiba Nosora đến bên cạnh Giang Khải khẽ nhắc nhở, “Còn có một nội dung cần Orihime mở ra Âm dương nhãn mới có thể thấy, mời theo chúng ta.” Giang Khải nhíu mày đi theo cha con Chiba đi sâu vào trong “sơn động” Đến chỗ tốt nhất của sơn động, Chiba Orihime mở ra thiên phú Âm dương nhãn, trước mắt nàng xuất hiện một bình chướng không khí như là sóng nước, xuyên qua bình chướng Giang Khải thấy được trên vách tường trước mắt xuất hiện một số văn tự mới.
Đoạn văn tự này rất ngắn, chỉ có một câu nhưng được bảo tồn rất hoàn chỉnh, gần như không có khiếm khuyết.
Hắn vội vàng dùng Người không biết sợ chiếu qua.
[Ta xem ức vạn tương lai, khó kiếm đường sống – Vị lai phật 】 Thấy đoạn lời nói này, Giang Khải không khỏi trợn to mắt!
Vị lai phật?
Di lặc phật?!
Giang Khải không thể tin được câu nói này lại là Di lặc phật để lại!
Quan trọng hơn là, Vị lai phật nói hắn ta đã xem ức vạn khả năng, cũng không tìm được một con đường sống?
Đoạn văn này, rốt cuộc lúc ấy Vị lai phật này vì đối phó kẻ xâm lấn đã tiên đoán tìm con đường lúc đó, hay là hắn ta đoán được vận mệnh cuối cùng của nhân loại ở thời đại này…
Hắn ta có tiên đoán được nhân loại lại sinh sôi tiếp không?
Nếu là cái trước còn tốt hơn chút, nhưng nếu là cái sau thì hơi đáng sợ.
Đi ra từ sơn động, Giang Khải giả vờ tiến hành điều tra kiến trúc đổ nát xung quanh, đương nhiên hắn cũng chỉ làm dáng một chút, chắc chắn sẽ không có phát hiện gì mời.
Sau đó, ba người rời khỏi di tích quay về.
Trên đường đi, Giang Khải vẫn không nói lời nào.
Hai di tích chia ra ở Hoa Hạ và Đảo quốc, hai quốc gia này ngoại trừ con đường nước láng giềng, vốn không có liên kết.
Nhưng nội dung còn lại của hai di tích lại ăn khớp cao độ!
“Giang tiên sinh, ngươi biết vì sao bây giờ ta không bài xích ngươi là người Hoa còn bán tin tức cho ngươi đi.” Chiba Nosora nói, “Trước đó Hoa Hạ công bố các ngươi phát hiện di tích văn minh cổ, nội dung còn lại bên di tích các ngươi, cùng với nội dung di tích bên chúng ta, hình như đều nói một sự kiện.” “Thời đại nhân tộc trước đó như bị một chủng tộc dị thường mạnh mẽ xâm lấn, gần như diệt tộc.” “Ở thời đại đó, không tồn tại sự khác biệt giữa Hoa Hạ và Đảo quốc, chỉ có phân chia bộ lạc.” “Nếu cường giả thời đại kia không thể sống sót, tỷ lệ sống tiếp của chúng ta có thể lớn bao nhiêu?” Chiba Nosora nói xong, nhìn về phía Chiba Orihime nhỏ yếu.
“Có lẽ chiến trường Thú Thần còn chưa được tính là món ăn khai vị, thử thách thật sự của chúng ta còn chưa đến!” “Thật ra ta thấy không quan trọng, tuổi đã cao, đất đã vùi được một nửa, nhưng đời sau, đời sau nữa của chúng ta thì sao!” Giang Khải thở dài một hơi, gật đầu nói, “Nosora tiên sinh, ta hiểu sự lo lắng của ngươi.” “Nhưng hiện tại chúng ta vẫn nắm giữ quá ít tin tức, chúng ta rất khó đạt được càng nhiều tin tức có tác dụng từ trong tin tức đã biết.” “Mặc kệ chúng ta gặp phải nguy cơ gì, làm tốt chuyện cần làm hiện tại mới là mấu chốt nhất.” Chiba Nosora nhẹ gật đầu, “Đúng vậy, ngươi nói đúng, có lo xa nhưng không thể tự loạn lòng người mới là đường sống duy nhất… Nếu thật sự có đường sống.” “Được, đã dẫn ngươi đi xem di tích văn minh cổ, chúng ta đưa Orihime về trước, sau đó đến chỗ khác.” Giang Khải gật đầu.
Sau khi Orihime mở ra Âm dương nhãn tiêu hao rất lớn, vì Chiba Nosora cần phải chịu trách nhiệm chiến đấu, chỉ có thể để Giang Khải cõng nàng.
Vốn hai người đều tưởng nàng đã ngủ mất, ai biết sau khi nghe hai người nói chuyện với nhau, Chiba Orihime vẫn cố gắng ngẩng đầu, “Phụ thân, các ngươi còn muốn đi đâu? Vẫn còn chỗ nào cần khảo cổ sao?” “Ngươi, ngươi không ngủ sao?” “Không ngủ, sau khi đẳng cấp của ta tăng lên, sau khi sử dụng Âm dương nhãn một lần sẽ không trực tiếp ngủ mê man nữa.” Chiba Nosora hơi xấu hổ, hắn ta cũng quên thuộc tính của nữ nhi cũng không ngừng gia tăng theo đẳng cấp tăng lên.
“Ách, cũng không phải di tích văn minh cổ, chỉ là một nơi kỳ quái, ta cảm thấy Giang tiên sinh có thể đi xem.” Chiba Nosora ấp úng nói.
“Chỗ kỳ quái? Ta cũng muốn đi!” Chiba Orihime giãy giụa nhảy xuống từ sau lưng Giang Khải, “Phụ thân, ta đã không sao, ta còn có rất nhiều vấn đề muốn thỉnh giáo Giang tiên sinh.”