Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1057
topicMệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1057 :Sống ở tương lai (2)
Giang Khải lộ ra vẻ khó xử, hắn đã nói hết điều hắn biết, lại “thỉnh giáo” nữa chắc chắn mình sẽ lộ tẩy.
“Phụ thân, ngươi… Có phải ngươi cảm thấy ta là gánh nặng không?” Chiba Orihime vội nói, “Ta chỉ cần nghỉ ngơi mấy ngày là khỏe, hơn nữa nếu thật sự phát hiện một di tích văn minh cổ, Âm dương nhãn của ta cũng có thể phát huy tác dụng!” “Không, không phải, sao có thể chứ!” Chiba Nosora vội vàng giải thích, “Ai, chỗ chúng ta muốn đi, trên đường đi quá nguy hiểm.” “Phụ thân, ngay cả Giang tiên sinh cũng có thể đi, ít nhất lực chiến đấu của ta mạnh hơn Giang tiên sinh chút đi.” Chiba Orihime bướng bỉnh nói.
Con đường tiến về di tích văn minh cổ vẫn được quân đội Đảo quốc cố gắng đảm bảo an toàn, nhưng tuyến đường tiến về khu vực đặc thù kia hoàn toàn khác.
Lúc trước Chiba Nosora cũng vì đánh bảo rương Boss, đánh bậy đánh bạ gặp phải Tứ thần gia tộc, dọc theo con đường này tất nhiên không thiếu dã thú tập kích.
Vốn Chiba Nosora dẫn theo Giang Khải tất nhiên rất an toàn, nhưng bây giờ Giang Khải không thể ra tay còn dẫn theo một Orihime, chỉ có một mình Chiba Nosora tác chiến đương nhiên sẽ nguy hiểm hơn nhiều.
Nhưng vấn đề nằm ở chỗ, biểu hiện vừa rồi của Giang Khải vẫn không tệ, đủ thể hiện ra một tên Thầy lang nhị giai sợ chết, Chiba Orihime cho rằng hắn gần như không có lực chiến đấu.
Đã vậy, Giang Khải có thể đi, đương nhiên nàng cũng có thể đi!
Nói đến mức này, nếu còn nói thêm gì nữa e rằng sẽ lộ ra thân phận của Giang Khải, sau khi Chiba Nosora cân nhắc một chút chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu, “Được, vậy ngươi đi theo chúng ta đi.” Chiba Nosora nghĩ rất rõ ràng, trên đường cẩn thận một chút, sau khi đến bên kia mượn cớ tách ra với Giang Khải là được.
Giang Khải cũng vô cùng nhức đầu, tuy có thể nói chuyện với mỹ nữ Chiba Orihime khiến người ta thấy trong lòng vui vẻ, tâm tình thoải mái nhưng cũng có nghĩa hắn nhất định phải tiếp tục bịa chuyện.
Nhưng cũng may trạng thái Chiba Orihime không tốt lắm, không có sức lực, mấy ngày trước vẫn là Giang Khải cõng nàng, cũng không có cơ hội nghiên cứu thảo luận gì.
Nhưng Chiba Nosora quá lạc quan.
Mấy ngày đầu Chiba Nosora đối phó khá nhẹ nhòm, nhưng sau khi gặp được ba con Hàn băng bạch lang cấp lĩnh chủ quần cư, Chiba Nosora không may bị thương!
Tình cảnh của ba người lập tức trở nên nguy hiểm.
Buổi tối, ba người tìm một khu rừng rập ẩn nấp để nghỉ ngơi, Giang Khải không có việc gì, Orihime cũng gần như hoàn toàn khôi phục, mấu chốt là để Chiba Nosora khôi phục thương thế.
Sau khi hắn ta bôi thuốc xong cũng không dám ngủ quá sâu, tĩnh tọa nghỉ ngơi.
Giang Khải ngồi bên cạnh thấy bờ môi Chiba Nosora trắng bệch, suy nghĩ lại tiến đến bên cạnh Chiba Nosora, khẽ nói, “Ngươi yên tâm nghỉ ngơi đi, có ta đây.” Chiba Nosora mở mắt ra, “Ngươi, ngươi đừng làm loạn! Hành động của ngươi đã vi phạm quy tắc, Orihime không biết là kết quả tốt nhất, nếu không nàng sẽ bị nghi là đồng mưu!” Giang Khải nhíu mày, Chiba Nosora đúng là người cưng chiều nữ nhi, chuyện gì cũng suy nghĩ cho nữ nhi.
“Được, ta đã biết, tóm lại ngươi yên tâm nghỉ ngơi, ta trông coi giúp ngươi, gặp được nguy hiểm thì ta không ra tay nhưng có thể sớm thông báo cho ngươi.” “Được, nhớ kỹ, ngươi đừng ra tay!” Chiba Nosora dặn dò xong, suy nghĩ, dứt khoát nằm xuống nghỉ ngơi.
Tuy Giang Khải không thể ra tay, nhưng có hắn cảnh giới ít nhất mình có thể yên tâm ngủ một giấc.
Chiba Nosora tạm thời ngủ đi, Giang Khải ngồi bên cạnh buồn bực ngán ngẩm nhìn quanh.
Ở khu vực không biết, hắn hoàn toàn không cần lo lắng an toàn của mình, cái gọi là khốn cảnh, ở trong mắt Giang Khải căn bản không phải chuyện gì.
Đúng vào lúc này, Giang Khải đột nhiên thấy Chiba Orihime đứng lên, đi đến bên cạnh mình ngồi xuống.
Hít… Sẽ không phải lại đến thỉnh giáo vấn đề khác chứ! Đừng!
Giang Khải cầu nguyện trong lòng.
“Giang tiên sinh, không ngờ ngươi vì thăm dò di tích văn minh cổ, cho dù tay trói gà không chặt vẫn dám mạo hiểm tiến về, khiến người ta khâm phục.” Giang Khải trợn to mắt, trong chốc lát không biết nên làm gì tiếp.
Chiba Orihime tự nói tiếp, “Giang tiên sinh, nghe phụ thân ta nói trông ngươi khá trẻ tuổi, thật ra đã 32 tuổi, đã sớm kết hôn, dưới gối còn có một trai một gái?” Chiba Orihime nghiêng đầu nhìn về phía Giang Khải.
Giang Khải không khỏi nhìn về phía Chiba Nosora ngủ say.
Người phụ thân này hay lắm, vì đề phòng mình mà để hắn già đi mười tuổi, còn thêm một trai một gái!
Khâm phục!
“Ách, đúng.” Giang Khải kiên trì nói.
“Tên là gì?” “A?” Giang Khải ngạc nhiên nhìn về phía Chiba Orihime, cần phải hỏi kỹ càng như thế không?
Thấy Chiba Orihime còn đang nhìn mình, Giang Khải chỉ có thể nói, “Ách, khụ khụ, Giang Hồ Ngôn, Giang Nguyễn Ngữ.” Người Đảo quốc không hiểu nhiều về cách đặt tên của người Hoa, Chiba Orihime chỉ nhẹ gật đầu, lặp lại tên con gái Giang Khải một lần.
“Giang tiên sinh có phúc lớn… Đúng, trên đường đi cảm ơn tiên sinh quan tâm, nói ra thật xấu hổ, lại còn để tiên sinh cõng ta… Tiên sinh, ta đã gần khôi phục hoàn toàn, dù sao ngươi không quen chiến đấu, vẫn là ta đến gác đêm đi.”
“Phụ thân, ngươi… Có phải ngươi cảm thấy ta là gánh nặng không?” Chiba Orihime vội nói, “Ta chỉ cần nghỉ ngơi mấy ngày là khỏe, hơn nữa nếu thật sự phát hiện một di tích văn minh cổ, Âm dương nhãn của ta cũng có thể phát huy tác dụng!” “Không, không phải, sao có thể chứ!” Chiba Nosora vội vàng giải thích, “Ai, chỗ chúng ta muốn đi, trên đường đi quá nguy hiểm.” “Phụ thân, ngay cả Giang tiên sinh cũng có thể đi, ít nhất lực chiến đấu của ta mạnh hơn Giang tiên sinh chút đi.” Chiba Orihime bướng bỉnh nói.
Con đường tiến về di tích văn minh cổ vẫn được quân đội Đảo quốc cố gắng đảm bảo an toàn, nhưng tuyến đường tiến về khu vực đặc thù kia hoàn toàn khác.
Lúc trước Chiba Nosora cũng vì đánh bảo rương Boss, đánh bậy đánh bạ gặp phải Tứ thần gia tộc, dọc theo con đường này tất nhiên không thiếu dã thú tập kích.
Vốn Chiba Nosora dẫn theo Giang Khải tất nhiên rất an toàn, nhưng bây giờ Giang Khải không thể ra tay còn dẫn theo một Orihime, chỉ có một mình Chiba Nosora tác chiến đương nhiên sẽ nguy hiểm hơn nhiều.
Nhưng vấn đề nằm ở chỗ, biểu hiện vừa rồi của Giang Khải vẫn không tệ, đủ thể hiện ra một tên Thầy lang nhị giai sợ chết, Chiba Orihime cho rằng hắn gần như không có lực chiến đấu.
Đã vậy, Giang Khải có thể đi, đương nhiên nàng cũng có thể đi!
Nói đến mức này, nếu còn nói thêm gì nữa e rằng sẽ lộ ra thân phận của Giang Khải, sau khi Chiba Nosora cân nhắc một chút chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu, “Được, vậy ngươi đi theo chúng ta đi.” Chiba Nosora nghĩ rất rõ ràng, trên đường cẩn thận một chút, sau khi đến bên kia mượn cớ tách ra với Giang Khải là được.
Giang Khải cũng vô cùng nhức đầu, tuy có thể nói chuyện với mỹ nữ Chiba Orihime khiến người ta thấy trong lòng vui vẻ, tâm tình thoải mái nhưng cũng có nghĩa hắn nhất định phải tiếp tục bịa chuyện.
Nhưng cũng may trạng thái Chiba Orihime không tốt lắm, không có sức lực, mấy ngày trước vẫn là Giang Khải cõng nàng, cũng không có cơ hội nghiên cứu thảo luận gì.
Nhưng Chiba Nosora quá lạc quan.
Mấy ngày đầu Chiba Nosora đối phó khá nhẹ nhòm, nhưng sau khi gặp được ba con Hàn băng bạch lang cấp lĩnh chủ quần cư, Chiba Nosora không may bị thương!
Tình cảnh của ba người lập tức trở nên nguy hiểm.
Buổi tối, ba người tìm một khu rừng rập ẩn nấp để nghỉ ngơi, Giang Khải không có việc gì, Orihime cũng gần như hoàn toàn khôi phục, mấu chốt là để Chiba Nosora khôi phục thương thế.
Sau khi hắn ta bôi thuốc xong cũng không dám ngủ quá sâu, tĩnh tọa nghỉ ngơi.
Giang Khải ngồi bên cạnh thấy bờ môi Chiba Nosora trắng bệch, suy nghĩ lại tiến đến bên cạnh Chiba Nosora, khẽ nói, “Ngươi yên tâm nghỉ ngơi đi, có ta đây.” Chiba Nosora mở mắt ra, “Ngươi, ngươi đừng làm loạn! Hành động của ngươi đã vi phạm quy tắc, Orihime không biết là kết quả tốt nhất, nếu không nàng sẽ bị nghi là đồng mưu!” Giang Khải nhíu mày, Chiba Nosora đúng là người cưng chiều nữ nhi, chuyện gì cũng suy nghĩ cho nữ nhi.
“Được, ta đã biết, tóm lại ngươi yên tâm nghỉ ngơi, ta trông coi giúp ngươi, gặp được nguy hiểm thì ta không ra tay nhưng có thể sớm thông báo cho ngươi.” “Được, nhớ kỹ, ngươi đừng ra tay!” Chiba Nosora dặn dò xong, suy nghĩ, dứt khoát nằm xuống nghỉ ngơi.
Tuy Giang Khải không thể ra tay, nhưng có hắn cảnh giới ít nhất mình có thể yên tâm ngủ một giấc.
Chiba Nosora tạm thời ngủ đi, Giang Khải ngồi bên cạnh buồn bực ngán ngẩm nhìn quanh.
Ở khu vực không biết, hắn hoàn toàn không cần lo lắng an toàn của mình, cái gọi là khốn cảnh, ở trong mắt Giang Khải căn bản không phải chuyện gì.
Đúng vào lúc này, Giang Khải đột nhiên thấy Chiba Orihime đứng lên, đi đến bên cạnh mình ngồi xuống.
Hít… Sẽ không phải lại đến thỉnh giáo vấn đề khác chứ! Đừng!
Giang Khải cầu nguyện trong lòng.
“Giang tiên sinh, không ngờ ngươi vì thăm dò di tích văn minh cổ, cho dù tay trói gà không chặt vẫn dám mạo hiểm tiến về, khiến người ta khâm phục.” Giang Khải trợn to mắt, trong chốc lát không biết nên làm gì tiếp.
Chiba Orihime tự nói tiếp, “Giang tiên sinh, nghe phụ thân ta nói trông ngươi khá trẻ tuổi, thật ra đã 32 tuổi, đã sớm kết hôn, dưới gối còn có một trai một gái?” Chiba Orihime nghiêng đầu nhìn về phía Giang Khải.
Giang Khải không khỏi nhìn về phía Chiba Nosora ngủ say.
Người phụ thân này hay lắm, vì đề phòng mình mà để hắn già đi mười tuổi, còn thêm một trai một gái!
Khâm phục!
“Ách, đúng.” Giang Khải kiên trì nói.
“Tên là gì?” “A?” Giang Khải ngạc nhiên nhìn về phía Chiba Orihime, cần phải hỏi kỹ càng như thế không?
Thấy Chiba Orihime còn đang nhìn mình, Giang Khải chỉ có thể nói, “Ách, khụ khụ, Giang Hồ Ngôn, Giang Nguyễn Ngữ.” Người Đảo quốc không hiểu nhiều về cách đặt tên của người Hoa, Chiba Orihime chỉ nhẹ gật đầu, lặp lại tên con gái Giang Khải một lần.
“Giang tiên sinh có phúc lớn… Đúng, trên đường đi cảm ơn tiên sinh quan tâm, nói ra thật xấu hổ, lại còn để tiên sinh cõng ta… Tiên sinh, ta đã gần khôi phục hoàn toàn, dù sao ngươi không quen chiến đấu, vẫn là ta đến gác đêm đi.”