Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1055

topic

Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1055 :Di tích Đảo quốc
Quân đội Đảo quốc đã thăm dò rất rõ ràng tuyến đường đến di tích văn minh cổ, chỉ cần không phải nhiều người cùng đi, thu hút số lượng lớn dã thú thì khá an toàn.
Chỉ có đều, tốc độ đánh giết của Chiba Nosora thật sự khiến Giang Khải hơi gấp gáp.
Hơn 20 con dã thú, tự mình ra tay thì chưa đến một phút chắc chắn giải quyết, nhưng Chiba Nosora lại tốn gần một giờ.
Sau khi đánh giết còn phải tìm chỗ nghỉ ngơi hơn hai giờ, sau đó chắc chắn còn xuất hiện trận chiến như vậy nữa, không biết cần bao lâu mới đến di tích văn minh cổ.
Giang Khải lo lắng, ở trong mắt Chiba Orihime lại biến thành quá căng thẳng.
“Giang tiên sinh, đừng căng thẳng, phụ thân ta là Kiếm khách Siêu phàm lục giai, trừ khi gặp được Boss vương cấp, nếu không hắn có thể bảo vệ sự an toàn của chúng ta.” Chiba Orihime dịu dàng khích lệ.
Đầu óc Giang Khải vội vàng xoay chuyển 180 độ, “Ách… Đúng đúng đúng, đúng vậy, thực lực của phụ thân ngươi quá mạnh, có phụ thân ngươi ở đây, chúng ta chắc chắn rất an toàn, thật xin lỗi, là ta phản ứng quá khích.” Chiba Orihime mỉm cười, an ủi nói, “Vì cái gọi là chức nghiệp có chuyên gia, tiên sinh làm công việc khảo cổ, gặp được trường hợp như vậy đương nhiên sẽ không quen.” “Nhân lúc phụ thân ta đang nghỉ ngơi, Giang tiên sinh, ngài có thể nói cho ta biết về âm dương ngũ hành của Hoa Hạ các ngươi không?” “Hít…” Giang Khải nhận ra điều nên tới vẫn phải tới, bất đắc dĩ không còn cách nào, Giang Khải nói ra lý luận của lão Hồ.
Âm dương ngũ hành tương sinh tương khắc, thái cực lưỡng nghi, tứ tượng bát quái…
“Thì ra ở Hoa Hạ, ngũ hành là kim mộc thủy hỏa thổ.” Chiba Orihime cau mày, “Nhưng ở Đảo quốc chúng ta nói đến nguyên tố chỉ có phong lâm hỏa sơn, tiên sinh biết nguyên nhân là gì không?” Giang Khải rất muốn nói, ta đâu biết được vì sao truyền đến Đảo quốc lại biến thành bốn nguyên tố này!
Thấy Chiba Orihime rất có xu thế vặn hỏi ngọn nguồn, Giang Khải âm thầm sử dụng “trạng thái lừa gạt”, sau đó tiếp tục lừa.
Sau khi tiến vào trạng thái lừa gạt, Giang Khải trở nên càng có sức thuyết phục hơn, Chiba Orihime không tự chủ được nghiêm túc nghe giảng.
Chiba Nosora thấy hai người trò chuyện sôi nổi vội vàng gọi Giang Khải qua, Giang Khải lập tức lấy ra một ít dược phẩm giả vờ bôi thuốc trị liệu cho Chiba Nosora.
Giang Khải quay đầu nhìn thoáng qua Chiba Orihime, dường như nàng còn đang cân nhắc nội dung mà mình vừa nói.
Trong lòng hắn cũng chột dạ, chắc sẽ không lừa dối Chiba Orihime đi, một cô nương tốt như vậy, đừng để tiền đồ bị hủy trong tay mình…
Dưới sự dẫn đường của Chiba Orihime, tuy tốc độ tiến lên của ba người Giang Khải không nhanh nhưng cuối cùng không đi lệch tuyến đường, bảy ngày sau thuận lợi đến di tích văn minh cổ.
Quân đội Đảo quốc phái ra một nhóm người đến bảo vệ di tích văn minh cổ, sau khi tiến vào khu bảo vệ thì không cần lo lắng bị dã thú tập kích.
Sau khi Chiba Nosora lấy ra văn kiện, ba người thuận lợi tiến vào phạm vi di tích.
Cũng như Chiba Nosora đã giới thiệu trước đó, di tích mà Đảo quốc phát hiện càng giống di tích một bộ lạc.
Thỉnh thoảng có thể thấy một vài gạch vỡ tường đổ của kiến trúc còn lại trong đống đổ nát, nhưng từ lâu đã hòa làm một thể với hoàn cảnh xung quanh, không rõ ràng như di tích phát hiện bên Hoa Hạ.
Chiba Nosora dẫn theo Giang Khải và Orihime đi đến trước một sườn đồi.
Xung quanh sườn đồi mọc đầy dây leo, gần như bị thực vật bao trùm hoàn toàn, nhưng trong khe hở thực vật có thể thấy một số bức tường bị bao bọc.
Sau dây leo là một “sơn động”, thực vật ở cửa động đã sớm bị dọn dẹp sạch sẽ.
“Căn phòng này gần như bị thực vật đồng hóa, lúc trước người phát hiện nơi này vốn muốn tìm sơn động nghỉ ngơi, kết quả ngoài ý muốn phát hiện bên trong có một số văn tự, lúc này mới thu hút sự chú ý của bọn họ, thông qua đào móc mới phát hiện đây là di tích văn minh cổ.” Chiba Nosora vừa giới thiệu vừa dẫn đám người Giang Khải đi vào trong động.
Trong động quả nhiên khác với sơn động bình thường, xung quanh vuông vức, trên vách phía nam có một vài dấu vết điêu khắc.
Nhìn kiểu chữ như là thể chữ tiểu triện.
Giang Khải giơ cổ tay lên, dùng Người không biết sợ phiên dịch văn tự bên trên.
[… Một người, diệt ngàn vạn Nhân thần bộ tộc ta… 】 [… Thiên tai giáng thế, không ai may mắn thoát khỏi, cường giả các bộ tộc biết không địch lại, cũng vì thời gian đã chậm… 】 Kết quả phiên dịch chỉ có hai câu nội dung không hoàn chỉnh, Giang Khải ngạc nhiên nhìn văn tự phiên dịch ra, chìm vào suy nghĩ.
Trên di tích văn minh cổ Đảo quốc và Hoa Hạ, cùng trận chiến mà Tam Kiếm tiên sinh, Phủ nam, tiền bối Dân cờ bạc đều đã nhắc đến trận chiến tranh này.
Trận chiến thủ hộ nhân tộc cuối cùng.
Có vẻ kết quả đều giống nhau, nhân tộc chiến bại!
Hình như tin tức bên Đảo quốc đã lộ ra, chủ nhân cũ của di tích từng là một bộ tộc nhân tộc, nhưng bộ tộc này có thực lực rất cường đại, có được rất nhiều cường giả cấp Nhân thần.