Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1648

topic

Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1648 :Quên hắn
Đổng Hồng suy nghĩ, nói,"Thường chưởng môn, hai bên quan hệ thông gia là một chuyện rất tốt, sao tân lang và tân nương còn chưa đi ra?"
"Ồ, bọn họ còn đang chuẩn bị ở phía sau, chờ người ở bên chúng ta đến đông đủ mới đi ra." Thường Thư Hương nói.
"Người còn chưa đến đông đủ sao?" Cuồng Sơn nhìn quanh, tân khách đã ngồi đầy nơi này, đợi chờ rất lâu.
Người ngồi trên bàn này đã có thân phận địa vị rất cao, bên Côn Luân còn muốn đợi người, rốt cuộc đó là ai?
Đúng vào lúc này, tầng mây trên bầu trời lăn lộn, vạn tia sáng vàng bắn ra từ trong tầng mây, chiếu xuống toàn bộ Côn Luân sơn!
Ở phía sau, một nam tử trẻ tuổi mặc đồ đỏ, vẻ ngoài tuấn tú ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời, mỉm cười nói với đệ tử Côn Luân bên cạnh,"Lão đầu tử nhà ta tới."
Một đám đệ tử Côn Luân đột nhiên cảm thấy áp lực to lớn.
Lão đầu tử nhà ta? Dùng xưng hô thế này để gọi vị kia, e rằng chỉ có Thẩm Truy Vân dám!...
Trước Côn Luân sơn, một tên nam tử đứng ở chân núi, hắn mặc quần áo trắng, bên hông cài hai thanh kiếm.
Bên cạnh hắn còn có một con chuột màu đen đang nhảy nhót tưng bừng sau lưng hắn, chạy qua chạy lại, trong miệng không ngừng kêu chi chi chi.
Nam tử ngửa đầu nhìn Côn Luân, lắc đầu hít vào một hơi.
"Tiểu hỗn cầu, đừng làm loạn, chuyện này rất quan trọng với ta có được không!"
"Đã nói rất nhiều lần nơi này không có trứng thú! Ai, ngươi đừng chạy lung tung!" Giang Khải hô hào, nhưng tiểu hỗn cầu nghe thấy Giang Khải không tìm trứng thú giúp mình lại nhanh như chớp tự chạy mất bóng.
Lúc này, Trảm Yêu kiếm phát sáng, Tam Kiếm tiên sinh xuất hiện bên cạnh Giang Khải, hắn ta ngẩng đầu nhìn Côn Luân sơn bên trên, nhíu mày.
"Nơi này là Côn Luân sơn? Cảm giác khí tức nơi này hơi quen thuộc. Đồ nhi, tổ sư khai phái Côn Luân là ai?"
"Sư phụ, ngươi đi ra làm gì? Ta đâu biết!"
Tam Kiếm tiên sinh càng nhíu chặt lông mày,"Hít... Thật sự cảm giác rất quen thuộc, vậy đi, ngươi đi cướp tân nương của ngươi, ta đến sau núi của bọn họ xem thử."
"Sư phụ, ngươi đừng chạy lung tung!" Giang Khải đang muốn ngăn cản sư phụ, kết quả Trảm Yêu kiếm tự bay đi mất.
Giang Khải cũng bó tay toàn tập, tiểu hỗn cầu tự chạy đi tìm đồ ăn, sư phụ lại dẫn Trảm Yêu kiếm chạy đến cấm địa sau núi của người ta... Hai người này còn có ai đáng tin không?...
Có lẽ tân khách đều đến gần đủ, bình thường nơi này cũng không có ai, đệ tử trước sơn môn đều quay về trên núi.
Giang Khải đang định lên núi, lại thấy trên đỉnh núi tầng mây cuồn cuộn, ánh sáng vàng vạn trượng.
"Ai?" Giang Khải hơi ngạc nhiên.
Lại nói, sư phụ, Hoa Thiên Thiên đều từng nói chờ hắn có thời gian nhất định phải đi tìm Thường Tư Diêu.
Sau khi trở về, hắn nhận được tin tức mà Đổng soái gửi cho mình, nói Thường Tư Diêu sắp kết hôn.
Sau khi nghe được tin tức này, Giang Khải lập tức chạy tới Côn Luân sơn.
Bên ngoài nói hắn từng thầm mến rất nhiều nữ hài, bên cạnh có bao nhiêu hồng nhan tri kỷ, những điều này đều không quan trọng, Giang Khải vẫn luôn hiểu qua nhiều năm như vậy trong lòng hắn chỉ có bóng dáng một nữ hài không xua đi được.
Lần này, mặc kệ là ai tới, hắn cũng phải đứng trước mặt hỏi Thường Tư Diêu một lần!
Nghĩ tới đây, Giang Khải trực tiếp đi lên núi. ...
Lúc này, trên diễn võ trường Côn Luân sơn bày đầy bàn rượu, mấy ngàn tân khách nhao nhao đứng dậy, ngẩng đầu nhìn về phía ánh sáng vàng trên bầu trời.
Trên bầu trời vang lên một giọng nói trầm thấp.
"Trai tài gái sắc, thiên tác địa hòa, chúc mừng!"
Ngay sau đó, một bóng xám mang theo ánh vàng đầy người giáng xuống từ trên trời.
Sau khi hắn ta hạ xuống, mọi người mới thấy rõ vẻ ngoài của hắn ta.
Ba người Bạch Mi, Thải Y và Cuồng Sơn thấy người này nhao nhao trợn to mắt.
"Cấp thiên thần? Thẩm Truy Vân nhận được truyền thừa của người này?"
Ba người vội vàng khom lưng ôm quyền,"Gặp qua Chân Vũ đại thánh!"
Đại thánh đã thuộc về thần chức cấp hai trong thần chức Nhân giới, trong cả Nhân giới chỉ có chín tên Đại thánh!
Chân Vũ đại thánh thấy ba người Bạch Mi, vẻ mặt lạnh nhạt.
Ở trước mặt hắn ta, ngay cả Bán thánh cũng phải hành lễ, huống chi ba người Bạch Mi không có thần chức, nói trắng ra là ở trước mặt Chân Vũ đại thánh, ba người chỉ được coi là "dân chúng bình thường".
Chân Vũ đại thánh thản nhiên nói với Thường Thư Hương,"Hôm nay là ngày đại hôn của Truy Vân và Tư Diêu, bản tôn nể mặt hai người này mới đến Côn Luân sơn, những phàm phu tục tử này đừng làm phiền bản tôn!"
Thường Thư Hương vội vàng cười nói,"Đúng đúng, ta đã sắp xếp nhã gian riêng cho Đại thánh, mời tới bên này."
Chờ Chân Vũ đại thánh đi theo Thường Thư Hương rời đi, ba người Bạch Mi nhìn nhau, tình cảnh này như đã quay về thời đại của bọn họ.
Ở thời đại của bọn họ, thần chức giả tất nhiên chướng mắt những nhân vật nhỏ như bọn họ, đâu có chuyện toàn bộ Hoa Hạ đều cực kỳ coi trọng bọn họ như bây giờ.