Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1245

topic

Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1245 :Ý nghĩa của chiến tranh
Chỉ có điều, còn không đợi đám người Giang Khải nghĩ đến chạy khỏi nơi này như thế nào, mấy trăm kỹ năng phóng tới từ đội hình tấn công của hai bên.
Lúc đầu Giang Khải cảm thấy nếu là ảo giác thì những kỹ năng này không cách nào tổn thương bọn họ, cho đến khi một kỹ năng bay sượt qua khuôn mặt của hắn, để lại một vết máu ở trên mặt hắn!
Giang Khải xoa chỗ lạnh lẽo trên mặt, nhìn máu tươi trên tay, ngẩng đầu nhìn về phía đồng bạn.
Từ trong ánh mắt khiếp sợ của bọn họ, rất hiển nhiên bọn họ đều ý thức được một vấn đề nghiêm trọng.
Mặc kệ trận chiến tranh này có phải hư ảo hay không, nhưng bọn họ đứng ở trong chiến tranh nhận tổn thương là chân thật!
Nói cách khác, bọn họ đã bị cuốn vào trận chiến tranh này!
Một giây sau, hai quân giao tranh, tiếng la chấn trời!
Bốn người Giang Khải lập tức bị nhấn chìm trong trung tâm chiến trường!
Bên tai bốn người đồng thời vang lên một giọng nói trầm thấp.
“Chiến tranh rất tàn khốc nhưng cũng thực tế nhất! Nếu các ngươi không cách nào sống sót trong trận chiến tranh này, vậy các ngươi nên đi gặp Thần tử vong chứ không phải ta!” Người vừa nói lời này rất có khả năng cũng là Thần chiến tranh, đồng thời đám người Giang Khải cũng biết được ý nghĩa của chuyến đi này.
May mắn còn sống trong trận chiến tranh này!
Hai bên đang giao chuyên có thực lực vô cùng kinh khủng, Giang Khải cẩn thận suy đoán mình không được tính là cường giả đỉnh cấp nhất ở nơi này.
Không chỉ như thế, đôi bên sử dụng bảo cụ có đẳng cấp cực cao, năng lực của một vài món bảo cụ đơn giản chấn trời động đất khiến người ta sợ hãi!
Điều đáng nhắc đến là, lúc ở giai đoạn phàm nhân Giang Khải thường xuyên nhận được một ít bảo cụ, nhưng đến giai đoạn Siêu phàm thì cơ hội để Giang Khải lấy được bảo cụ càng ngày càng ít.
Đặc biệt là bảo cụ Siêu phàm thất giai Siêu phàm bát giai, hiện tại trong cả nước cũng không có mấy món.
Đôi bên giao chiến sử dụng bảo cụ, động một tí là hô mưa gọi gió, thanh thế to lớn, uy lực cực mạnh khiến người nhìn phải than thở.
Lúc đầu, Giang Khải và Đông Ly còn cố gắng bảo vệ sự an toàn của Hồ Ngôn và Nguyễn Ngữ, nhưng hai quân giao tranh, kẻ địch vô số, trong tình huống hỗn loạn như thế bốn người vẫn bị tách ra.
“Lão Hồ, Nguyễn quỷ, Đông Ly!” Giang Khải lớn tiếng kêu gọi, nhưng bóng dáng của đồng bạn đã bị đám người điên cuồng chém giết bao phủ!
Trong tình huống này, Giang Khải cũng không thể không từ bỏ tìm kiếm đồng bạn, cố gắng tự vệ.
Đại quân hai bên đối mặt với Giang Khải cũng không phân chia thiện ác tốt xấu, không ngừng có người lao về phía hắn, hắn cũng không quan tâm đối phương là ai, có thân phận gì, vì sao chiến đấu, chỉ có liều mạng chém giết!
Đúng vào lúc này, sườn đông đại quân có một tên cường giả vung ra một kiếm, kiếm khí tung hoành vài dặm, kiếm khí mạnh mẽ.
Kiếm khí đánh qua, không biết bao nhiêu quân địch chết trận ngay tại chỗ.
Giang Khải cũng nằm trong phạm vi bị công kích, hắn vội vàng dựa vào Chiến tranh chi dược khó khăn tránh đi một kích này.
Không lâu sau, phía tây đại quân có cường giả siêu cấp dùng trọng phủ đánh mạnh xuống mặt đất, mặt đất lập tức nứt ra một vết nứt to lớn, kéo dài về phía trước vài trăm mét.
Quân địch nằm trong phạm vi công kích của nó, không biết có bao nhiêu người bị luồng lực lượng kinh khủng này đánh giết ngay tại chỗ!
Giang Khải trợn to mắt, những cao thủ kia đều là ai, thực lực cũng quá kinh khủng đi!
Điều may mắn là tuy thực lực của Giang Khải kém xa cao thủ đỉnh cấp trong hai quân, lại mạnh hơn binh lính bình thường một chút, hắn miễn cưỡng chém giết trong hai quân, tạm thời còn có thể giữ được tính mạng.
Cũng không biết qua bao lâu, Giang Khải sử dụng hết toàn bộ năm lần Thế thân lừa gạt, cả người hắn đã bị máu tươi nhuộm đỏ.
Xung quanh toàn là xác binh lính, bọn họ không biến thành ánh sáng mà chỉ ngã vào trong vũng máu.
Máu tươi chảy thành dòng, xung quanh tản ra mùi máu tươi.
Cường giả siêu cấp hai quân còn đang chém giết lẫn nhau, trong trận chiến tranh thảm thiết như vậy, cho dù bọn họ có thực lực khiến Giang Khải khiếp sợ nhưng cũng có rất nhiều cao thủ đỉnh cấp chết thảm trên chiến trường!
Giang Khải vẫn nhớ rõ nhiệm vụ của mình, chống đỡ đến sau cùng.
Bởi vậy hắn không đi trêu chọc những cường giả siêu cấp kia, mà những cường giả siêu cấp kia cũng không để Giang Khải vào mắt.
Hơn nữa Giang Khải cũng không sử dụng kỹ năng công kích phạm vi lớn, trên cơ bản đều ở trạng thái tự vệ.
Dù vậy, hắn cũng đã hao hết thể lực, có thể thấy trình độ thê thảm của một trận chiến này.
Chiến đấu sau cùng, Giang Khải hết sạch sức lực vẫn bị lựu đạn đánh trúng, bụng của hắn xuất hiện một vết thương thấy mà giật mình.
Giang Khải mất sức nhìn quanh.
Đám người xung quanh cũng không tốt hơn hắn chút nào, cả đám đều hết sạch sức lực nhưng bọn họ còn đang chém giết lẫn nhau như một loại bản năng.
“Đây chính là chiến tranh…” Giang Khải mất sức ngã quỵ xuống đất, hắn cảm thấy mình như bị cuốn vào trong xoáy nước không cách nào tránh thoát, chỉ có thể nước chảy bèo trôi.