Thập Niên 70: Xuyên Thành Vợ Trước Độc Ác Của Đại Lão, Được Cả Nhà Cưng Chiều - Chương 371

topic

Thập Niên 70: Xuyên Thành Vợ Trước Độc Ác Của Đại Lão, Được Cả Nhà Cưng Chiều - Chương 371 :

 
Sở Văn Châu cũng không vừa: “Ai bảo mẹ cứ nhắc đến Khương Minh Hà làm gì?”

“Con bé đó chẳng phải do con tự ý ôm vào? Là mẹ cầu con đi ôm nó à?”

Hai mẹ con đều đang nổi nóng, lời nói cứa vào lòng nhau, sau vài câu liền tan rã trong không vui. Tối hôm đó, Sở Duyên Long cũng không trở về phòng.

Hứa Nhã Quân ôm một bụng tức giận, ngày hôm sau, đi thẳng về Hứa gia. Quý Phương Thư đã đến Bộ Tuyên truyền, không có ở nhà. Vừa bước vào cửa, chỉ có Hứa Thanh đang ở nhà.

Hứa Thanh thấy vẻ mặt bà ta không đúng, thuận miệng hỏi: “Có chuyện gì vậy?”

Hứa Nhã Quân biết mọi chuyện ở Sở gia đều không thể giấu Hứa Thanh, nên không hề giấu giếm, kể hết mọi chuyện. Cuối cùng, bà ta nói: “Tối qua Duyên Long ngủ ở thư phòng, sáng nay cũng không thèm gặp mặt em một cái, hắn đi từ lúc nào em cũng không biết.”

Bao nhiêu năm nay, bà ta có được cuộc sống tốt đẹp thế này đều nhờ vào Sở gia. Giờ đây, Sở Duyên Long lại rõ ràng tình cũ khó quên, sâu trong lòng Hứa Nhã Quân cảm thấy vô cùng bất an.

Hứa Thanh: “Văn Châu đã lớn thế này rồi, em còn nghĩ nhiều làm gì nữa.” Hứa Thanh đã sớm biết sự tồn tại của Khương Du Mạn, nên không quá bất ngờ. Thái độ của ông ta như vậy, Hứa Nhã Quân còn gì không hiểu? Ông ta chắc chắn đã biết sự tồn tại của con gái Hứa Mi từ lâu, nhưng với không hề lộ ra, lại còn có thể bình thản ngồi đối diện bà ta, điều này cho thấy thái độ của Hứa gia. Không thể phủ nhận, tâm trạng Hứa Nhã Quân lập tức thả lỏng hơn nhiều.

Hứa Nhã Quân: “Không phải em nghĩ nhiều.” Do dự một lát, bà ta nói ra lời thật lòng: “Chuyện năm xưa, anh và em đều rõ hơn ai hết. Mấy hôm trước em nghe Duyên Long nói, người kia đã được triệu hồi về Tổng bộ.”

“Giờ đây Khương Du Mạn lại đang ở Đoàn Văn công, nhỡ đâu người kia nhìn thấy, anh nói phải làm sao?”

Hứa Thanh nhìn em họ, thần sắc phức tạp. Ông ta căn bản không hề hay biết chuyện này, nghe Hứa Nhã Quân nói như vậy, ông ta mới nhớ tới vị nhân vật phiền toái kia. Sở lão gia tử rõ ràng thân thể khỏe mạnh, sau này lại bị buộc phải vào Viện Điều dưỡng, tất cả đều không thể thiếu bàn tay của người kia.

Từng tưởng rằng hắn sẽ mãi ở lại vùng biên, không ngờ lại âm thầm được triệu hồi về. Chắc chắn chức vụ cũng không hề thấp. Nghĩ đến đây, Hứa Thanh còn có chút hối hận, nếu biết người kia sẽ có ngày hôm nay, năm xưa ông ta đã không nên... Đương nhiên, bây giờ nói những điều này cũng đã quá muộn rồi.

Hứa Nhã Quân: “Dù sao cô ta cũng chỉ là một nữ binh bình thường của Đoàn Văn công thôi, việc xuất ngũ là chuyện rất đỗi bình thường.” Lời nói của Hứa Nhã Quân, chỉ thiếu nước nói thẳng ra ý định.

Hứa Thanh hoàn hồn, sửa lời: “Cô ta không phải nữ binh. Cô ta là giáo viên biên kịch.” Nhắc đến điều này, mặc dù trong lòng phức tạp, ông ta lại không thể không thán phục đứa cháu gái này. Không dựa vào nhà chồng, lại có thể tự mình đứng vững ở Đoàn Văn công, hơn nữa còn sáng tác được vở kịch xuất sắc như vậy, át cả danh tiếng của Đoàn Ca Vũ Hướng Dương, đúng là vô cùng ưu tú.

Hứa Nhã Quân thất kinh: “ 《 Nhiệt Huyết Phương Hoa 》 là do cô ta viết ư?”

Hứa Thanh: “Ừ.”

Hứa Nhã Quân mặt đầy hoảng hốt: “Sao có thể? Cô ta có cái vẻ ngoài đó, lại còn đi làm giáo viên biên kịch ư?”

Giáo viên biên kịch và Nữ binh là hai khái niệm khác nhau. Việc một nữ binh xuất ngũ, với Hứa - Sở hai nhà mà nói không phải là chuyện khó. Nhưng một giáo viên biên kịch vừa mới nổi danh khắp Quân khu, cho dù là hai nhà bọn họ cũng thấy khó giải quyết. Lấy Văn Tâm làm ví dụ, khi cô ta vừa mới nổi danh khắp Quân khu, đi đến đâu người ta cũng phải lấy kính nể mà đối đãi.

Hứa Thanh: “Việc này em đừng vội,” Ông ta thấy Hứa Nhã Quân như vậy, mở lời khuyên nhủ: “Bây giờ em nên xử lý tốt hôn sự của Văn Châu trước đi.”

Hứa Nhã Quân: “Xử lý cái gì?” Bà ta hừ lạnh, “Một nữ binh có tiếng tăm không tốt, cưới về em còn thấy ghét bỏ, đăng ký kết hôn đã xem như ủy khuất Văn Châu rồi.”

Sở Văn Túc chưa kết hôn, dựa theo sự coi trọng của Sở Duyên Long đối với hắn, chắc chắn sẽ cưới một cô gái "tốt". Con trai bà lta ại cưới một thứ không thể đưa lên ngoài mặt, đến lúc đó chẳng phải sẽ bị tụt lại phía sau?

Hứa Thanh: “Thanh danh cô ta không tốt, em lấy ra thái độ đoàng hoàng, người khác mới không dám coi thường hai người.” Ông ta kiên nhẫn khuyên.

Sự khuyên của Hứa Thanh cuối cùng cũng khiến Hứa Nhã Quân miễn cưỡng đồng ý.

Đợi tiễn Hứa Nhã Quân đi, Hứa Thanh một lần nữa ngồi xuống trong phòng, tự rót cho mình một ly trà, nhấp từng ngụm nhỏ.

Tuổi tác càng lớn, quả thật càng ngày càng hồ đồ, chuyện quan trọng như vậy, ông ta lại quên mất... Cũng may hiện tại người kia còn chưa biết.

Nhưng vở 《 Nhiệt Huyết Phương Hoa 》nổi tiếng đến thế, nếu năm nay được chọn đi Tổng bộ Đại viện để hội diễn động viên tinh thần chiến sĩ, chắc chắn sẽ không thể giấu được người kia.

Hứa Thanh càng nghĩ càng không ngồi yên được, đành về thư phòng gọi điện thoại.

Trước đây ông ta không có hứng thú với đứa cháu gái bỗng dưng xuất hiện này, cũng không nghĩ sẽ tùy tiện nhận. Nhưng nếu người kia đã trở về, hồ sơ của Khương Du Mạn, nhất định phải xem kỹ một lần.

Đúng lúc hai nhà Hứa - Sở đang đau đầu tìm cách đối phó, Đoàn Văn công Sư đoàn 22 lại có một buổi hội diễn thành công rực rỡ ở Sư đoàn 19.