Vạn Biến Hư Ảo - Chương 121

topic

Vạn Biến Hư Ảo - Chương 121 :Quyết Chiến Idle và Đường Hạo Thiên (1)
Chương 121: Quyết Chiến: Idle và Đường Hạo Thiên (1)

- Cấp Quốc Vương? Ừm cũng được.

Dương Tuấn Vũ nhìn về phía Đường Hạo Thiên đang phát điên trong đầu thầm đánh giá.

Cho tới hiện tại hắn cũng mới chỉ là Đại Công Tước nhưng Dương Tuấn Vũ hiểu rõ bên trong mình có cái gì, nếu sử dụng sức mạnh đen kia hắn tự tin mình không thua kém gì một tên Quốc Vương vừa mới đột phá cách đây chưa lâu. Mà nhìn khí thế mặc dù mạnh mẽ nhưng rất bất ổn kia, chỉ sợ đối phương đã sử dụng một loại trợ lực bên ngoài nào đó, so với chân chính đột phá thì chắc chắn kém hơn.

Đương nhiên hắn cũng không chủ quan, nếu Idle yếu thế hắn sẽ lập tức ra tay trợ giúp.

Đám cao thủ Tứ đại gia tộc còn sót lại khí thế ban đầu vì phẫn uất mà ra chiêu rất điên cuồng, nhưng cũng chính vì vậy mà hiện giờ nội công còn sót lại chẳng còn bao nhiêu, nếu không dựa vào sự bá đạo của Đường Hạo Thiên thì chúng cũng chỉ là cá trên thớt thôi.

Idle dẫn đầu công địch, hắn không muốn hao tổn tinh lực đối phó mấy tên râu ria xung quanh nên lập tức chặn đánh kẻ mạnh nhất. Mà Cửu Long Tinh cũng không để hắn một mình đối địch, ngay khi Đường Hạo Thiên bị cuốn lấy, họ nhanh chóng chia ra đối phó với những tên cao thủ Tứ đại gia tộc.

Đường Hạo Thiên đang chém g·iết tới đỏ mắt, ngay khi thanh Huyết Long Vân Kiếm (Thần Khí cấp Trung Phẩm Thống Lĩnh mà hắn mua được trong lần đại hội ngày đó tổ chức tại Liên Minh Công Hội) vung xuống chém đầu một con kiến ngu ngốc thì đột nhiên cảm thấy sau gáy mát lạnh, hắn mặc dù kiêu ngạo nhưng bản chất là một kẻ âm hiểm nên tuyệt đối không cho phép xảy ra chuyện vì b·ị đ·ánh lén mà c·hết tức tưởi. Xưa nay chỉ có hắn mới chơi chiêu với người khác, làm gì có chuyện bản thân lại để người khác ám hại?

Tay huy động kiếm vốn chém xuống đột nhiên theo một góc khó tin quặt ngược lại đỡ được kiếm khí sắc bén vừa rồi, tuy vậy không ngờ tóc mai hắn lại b·ị c·hém đứt, gò má xuất hiện một v·ết m·áu mờ nhạt, mặc dù tốc độ hồi phục cực nhanh khiến nó chỉ trong tích tắc đã đóng vảy rơi xuống nhưng việc này lại làm hắn cực kỳ phẫn nộ. Một con kiến hôi không ngờ lại có thể làm hắn b·ị t·hương.

Idle xưa nay chưa bao giờ tự nhận mình là đại trượng phu quang minh chính đại gì, có cơ hội đánh lén nếu không dùng chính là ngu ngốc, vì vậy trong khoảng khắc thấy đối phương sơ hở, hắn lập tức chém ra một chiêu Dēmonsureiyā! (Trảm Quỷ!).

Đây đơn thuần chỉ là một nhát chém thẳng mà Dương Tuấn Vũ đã từng được thấy lúc Idle phân thây con Đại Bàng Bạch Biến ngày trước nhưng chứa đựng bao nhiêu sức mạnh thì hắn hiểu rất rõ vậy mà chỉ làm đối phương bị trầy chút da, đúng là tên Đường Thập Tam kia đã đỡ được đòn cực nhanh này nhưng như vậy càm làm người ta cảm thấy khoảnh cách chênh lệch cấp độ không chỉ là một chút.

Kiếm khí dễ dàng bị phá giải dường như đã nằm trong tính toán của Idle, Quốc Vương nếu mà bị g·iết như g·iết gà như vậy thì người ta cũng chẳng liều mạng tu luyện, tìm bảo vật mong đột phá làm gì.

Chẳng phải vẫn làm hắn b·ị t·hương sao? Điều này nói rõ cơ hội g·iết hắn không phải không có.

“Phẫn nộ? Tốt lắm. Càng điên cuồng càng dễ lộ ra sơ hở!” Idle bình tĩnh quan sát sắc thái đối phương, tâm trí vô cùng kiên định. Kiếm sĩ chính là vậy, lòng như nước, khi cần tĩnh lặng thì vô cùng tĩnh lặng, khi cần nổi sóng thì chính là liên miên không dứt.

Đường Thập Tam nhíu mày nhìn kẻ đánh lén, tên này vô cùng xa lạ, trong tư liệu thu thập thì tuyệt đối không có thông tin về hắn, chẳng lẽ là cao thủ đối phương vung tiền ra thuê?

Hừ!

Thuê thì thế nào, hắn tin không cho rằng tên này có thể làm nên trò trống gì.



Huyết Long Vân Kiếm trên tay ngày càng trở nên đỏ rực, đặc biệt hai mắt rồng đã sẫm lại khí thế tỏa ra cùng với máu kẻ địch càng thêm nồng nặc, người khác ngửi thấy có lẽ tởm đến buồn nôn nhưng hắn lại đang hít một hơi thật sâu thỏa mãn.

Thông qua thanh kiếm này, cùng với công pháp Hấp Huyết Thần Công làm hắn càng chém g·iết càng mạnh mẽ. Máu! Máu hòa quyện Ki của đám binh sĩ này giúp hắn luôn tràn trề nội lực. Ban đầu chỉ nghĩ chém g·iết khoảng ngàn tên sẽ mệt mỏi nhưng hiện giờ hắn rất tin tưởng một mình mình cũng đủ g·iết sạch toàn quân đối phương.

Hừ! Quốc Vương phải như vậy, sức mạnh này ... thật tuyệt vời!

Đường Hạo Thiên lắc lắc cổ mấy cái phát ra tiếng răng rắc, hắn lè lưỡi liếm liếm môi nhìn kẻ địch ngu ngốc trước mặt như một món cao lương mĩ vị, càng nhìn càng phấn khích khiến máu trong cơ thể sôi trào tự động chui ra ngoài xoay vòng quanh cơ thể hắn.

Đây không phải chỉ là máu thường, những người luyện tập Huyết công đều có thứ này. Khác với các loại Ki thông thường, loại Ki này khi phóng thích chính là dùng máu của mình để công để thủ, vì thế dòng máu lớn đang quanh xung quanh hắn coi như là lớp giáp bảo vệ, khi cần lập tức sẽ hóa thành v·ũ k·hí để t·ấn c·ông.

Vốn dĩ Hấp Huyết Thần Công khi hút tinh huyết kẻ địch cũng mất chút thời gian, nhưng nhờ có thanh Huyết Long Vân Kiếm này quá trình rút máu địch được giảm xuống rất nhiều, mỗi lần chém vào máu thịt kẻ địch thì dòng máu mang theo năng lượng của chúng sẽ bị hút vào thanh kiếm rồi lập tức truyền vào cơ thể, bổ sung lượng Ki tiêu hao cho hắn. Có thanh kiếm này coi như công pháp hắn tu luyện đã vô cùng hoàn thiện.

Là kiếm si, Idle chỉ nhìn thoáng qua đã lập tức nắm được điểm mấu chốt này, trận chiến sẽ vô cùng khó khăn, hắn tin mình có thể rời đi nhưng có những thứ cần hắn bảo vệ dù cho có phải hi sinh mạng sống của mình đi chăng nữa.

Biết đối phương sẽ không cho mình thời gian tung hết sở trường, Idle lập tức lựa chọn trường phái kiếm mình mạnh mã nhất: Tam Kiếm Phái!

Ngậm thanh Asura vào miệng, hai tay cũng đã rút hai thanh Katana khác lên, ngoài Asura chưa rõ cấp độ thì hai thanh còn lại đều là Thần Binh cấp Thống Lĩnh Hạ Phẩm đã đi theo hắn vượt qua vô số trận chiến.

Như cảm nhận được tinh thần của hắn, thanh Asura hơi rung lên, hắc khí nó tỏa ra làm hai thanh thần binh kia có chút mờ nhạt, đồng thời ánh mắt của Idle thiếu đi sự bình tĩnh, thay vào đó là sự tàn nhẫn, lãnh khốc cực độ.

Dương Tuấn Vũ vừa chém xong một tên Đại Công Tước tự cho mình là rất giỏi chỉ bằng một chiêu Giao Long Xuất Hải thì khi nhìn sang Idle trong lòng rất ngạc nhiên. Hắn chỉ nghĩ thứ gọi là Tam Kiếm Phái là một thế trong phim thôi, không ngờ hiện tại lại có thể tận mắt chứng kiến điều này.

Không chỉ hắn, những kẻ ánh mắt vô tình lướt qua cuộc chiến bên này cũng rất giật mình. Khác với Dương Tuấn Vũ là người ngoài, bọn họ ở Zero, sống bằng võ đạo nên ít nhiều đều có nghe nói tới trường phái kiếm đạo thất truyền này.

Nghe nói ngày xưa do một vị tuyệt đỉnh kiếm sĩ sáng tạo ra, người này chính là một truyền thuyết, nhưng bi ai cho lão, sau rất nhiều năm tìm kiếm học trò, thậm chí còn mở cả học viện để truyền lại kiếm thuật nhưng trăm ngàn người mê kiếm đều không có một ai đủ khả năng thừa kế y bát của lão.

Song Kiếm Phái, sử dụng hai thanh kiếm thì thấy nhiều, nhưng Tam Kiếm Phái thì xưa nay cực hiếm, lý do là bởi chẳng mấy ai có cơ hàm cực khỏe để có thể cắn thanh kiếm lao vào chiến đấu.

Không chỉ cần hàm răng, khớp cổ cũng phải cực chắc chắn, đồng thời cũng phải linh hoạt, như vậy mới khiến thanh kiếm thứ ba di chuyển, hoạt động, chém ra những chiêu thức như hai tay, thậm chí lực đạo còn phải mạnh hơn hai tay, đây là điều xưa nay chỉ có một mình người sáng tạo ra trường phái này làm được. Cho nên, nó đã bị thất truyền rất nhiều năm rồi. Tới mức khi có ai nhắc tới “mày học tam kiếm phái à” chính là một câu nói khinh bỉ dành cho một kẻ kiếm pháp chẳng ra sao.

Thế nhưng khi nhìn thấy Idle đặt ra tư thế Tam Kiếm Phái thì bất ngờ không có ai dám nghĩ hắn đùa, bởi vì chẳng ai điên đem tính mạng mình ra đùa cả, đối thủ của hắn chính là một cao thủ cấp Quốc Vương đấy.



Đường Hạo Thiên nhìn Idle cũng hơi giật mình, hắn cũng nghĩ như mọi người, tên này không giống kẻ ngu ngốc. Nhìn tư thế quái dị kia hắn thu lại vẻ khinh thường, nếu quả thực tên này biết dùng Tam Kiếm Phái thì mình có thể bị thua thiệt vài phần, bởi vì loại kiếm pháp này thế hệ hắn, thậm chí là gia gia hắn cũng chưa từng tiếp xúc, sự quỷ dị ắt phải có.

Mọi việc diễn ra rất nhanh, Idle ngay khi mang ba thanh kiếm lên thì khí thế hắn cũng bùng nổ:

- Yaki ...

...Oni

... Giri...

(Quỷ Lửa)

Toàn thân hắn đột nhiên b·ốc c·háy, ngọn lửa vàng đỏ pha lẫn sắc đen bốc lên tràn vào ba thanh kiếm, đầu gối hơi trùng xuống rồi bứt tốc lao thẳng về phía trước, trong biển lửa không rõ quỹ tích lưỡi kiếm biến hóa thế nào.

Đường Hạo Thiên dù kinh ngạc nhưng cảm nhận được cường độ sức mạnh thế này chưa thể đe dọa tới hắn, Huyết Long Vân Kiếm giơ lên:

- Thất Liên Trảm!

Lưỡi kiếm đỏ rực mang theo dòng máu tạo thành kình lực sắc bén cắt đứt mọi thứ trong vòng mấy chục mét, tốc độ chém cực nhanh khiến người ngoài nhìn còn tưởng hắn dùng một lúc bảy thanh kiếm đối địch.

Keng! Keng!

Huyết Long Vân Kiếm v·a c·hạm với ba thanh kiếm của Idle vang vọng ra những tiếng thanh thúy, nhưng nhìn tốc độ hơi chậm đi của Idle mọi người đều nhận ra hắn đã khá chật vật để tiếp tục thế công của mình.

Mắt thấy đối phương không ngờ vẫn gắng gượng lao tới trước mặt, Đường Hạo Thiên biến hóa chiêu thức:

- Thập Tứ Liên Trảm!

Khác với những người khác, đôi mắt của Dương Tuấn Vũ đã được đả thông nhiều huyệt đạo nên tốc độ nhìn và thu thập hình ảnh rất nhanh và rõ ràng, hắn thấy Idle trong biển lửa đã b·ị t·hương. Đây cũng không phải là kiếm pháp của hắn không tinh thuần bằng kẻ địch mà là do chiêu thức mang theo Ki của Quốc Vương quả thực chẳng dễ gì chặn được, dù có chặn được lưỡi kiếm thì kiếm khí sót lại vẫn không chậm chễ cắt qua phòng hộ của hắn.

Sau hai chiêu thua thiệt rõ ràng thể hiện ra, nhưng trong biển lửa ấy không ai biết tình trạng hắn thế nào. Người tai thình cũng chỉ nghe ra số tiếng “keng keng” tương ứng với số nhát chém của Đường Hạo Thiên nên vẫn cứ nghĩ Idle chặn được nên vẫn tiếp tục lao lên.



Và Đường Thập Tam cũng đang nghĩ như vậy, tâm trạng hắn đã có chút nóng nảy rồi.

- Nhị Thập Nhất Liên Trảm!

Hai mươi mốt đường kiếm lại được hắn chém đi, đây là một bộ kiếm pháp liên hoàn gồm Tứ Thập Cửu (bốn mươi chín đường kiếm) mỗi lần chém ra lại tăng thêm bảy nhát, càng chém càng nhanh, cùng một thời gian nhưng số chiêu lại tăng lên chứ không ít đi. Trong số các kiếm pháp thì đây đã được coi là một bộ tinh hoa rồi.

Khi Đường Hạo Thiên chém ra hai mốt đường kiếm thì Idle mới giải phóng được sức mạnh của chiêu Quỷ Lửa (Yaki Oni Giri). Đây cũng không phải chiêu thức này chậm hay tốc độ của hắn chậm, chỉ là do tốc độ ra đòn của đối phương vô cùng nhanh, đây chính là ưu thế khi cấp độ cao hơn mà thứ này là điều mọi người đều rõ ràng.

Lần này vì tung chiêu nên Idle cũng không thể đỡ trọn vẹn hai mốt đòn đánh, cơ thể hắn đã bị một nhát chém khá kinh khủng, nhưng may mắn vị trí không phải hiểm yếu nếu không hắn đã m·ất m·ạng rồi.

Idle rất thảm, nhưng Đường Hạo Thiên cũng hết hồn, chiêu Quỷ Lửa này ngay từ ban đầu đã không nhìn thấy được quỹ tích lưỡi kiếm rồi nên để phá giải là điều không thể. Tới khi nó hoàn hảo xuất ra thì Đường Hạo Thiên mới biết sự kinh dị của nó, nếu hắn không nhanh nhẹn thì tứ chi thậm chí đã bị cứt đứt. Mặc dù Quốc Vương hồi phục nhanh, tay chân đứt có thể mọc lại nhưng chắc chắn không thể mọc nhanh bằng tốc độ kẻ địch dùng kiếm chém rồi. Việc này tương đương hắn dù sức mạnh vượt trội cũng b·ị c·hém c·hết.

Hỏa cầu bao bọc Đường Hạo Thiên tan đi, mọi người nhìn thấy bộ dạng của hắn không khỏi giật mình kinh hãi. Tứ chi b·ị c·hém rách toạc, đầu tóc nào còn bộ dạng anh tuấn mà đang vô cùng nhếch nhác chật vật, toàn người là máu, quần áo cháy xém không ra hình dạng.

Một Quốc Vương không ngờ sau một chiêu lại thành ra như vậy.

Chém người vượt cấp!

Tam Kiếm Phái thực sự bá đạo!

Nhưng bá đạo thì bá đạo, v·ết t·hương của Quốc Vương nghe nói tốc độ liền cực nhanh, b·ị c·hém đứt thì không nói nhưng còn chưa đứt thì dễ lành hơn nhiều.

Bọn họ thầm nghĩ vậy, Đường Hạo Thiên cũng thầm nghĩ vậy, chẳng qua kịch bản lại không giống như đa phần mọi người ảo tưởng.

Vốn dĩ khả năng tự chữa lành là có thật, nhưng nếu để ý kĩ thì sẽ thấy các v·ết t·hương lớn của Đường Thập Tam đều bị dính một chút khí tức màu đen xám, chính thứ này đã ngăn cản thể trạng tự trị thương của hắn.

Đường Hạo Thiên nhanh chóng nhận ra sự nguy hiểm này, hắn kinh hãi huy động lượng tinh huyết dự trữ của Huyết Long Vân Kiếm để tẩy đi thứ khói đen độc hại này, may mắn thay, dù có tốn chút thời gian và công sức, thứ hắc khí ấy cũng bị mài mòn tẩy đi, v·ết t·hương của hắn bằng mắt thường đang khôi phục dần dần. Trong thời gian đó, hắn nào còn dám đứng yên để đối phương chém, mà lập tức dùng tốc độ nhanh nhẹn cấp tốc lùi lại. Giờ không phải lúc để sử dụng mặt mũi, trước khi g·iết được tên này hắn phải nhẫn nhịn.

Vốn dĩ Idle bản thân là Đại Công Tước khả năng hồi phục cũng rất nhanh, nhưng vì v·ết t·hương do kẻ địch vượt cấp tạo ra, lại mang theo thứ máu huyết dị loại khiến thương thế hắn khó lành. Tinh huyết được tạo thành từ Hấp Huyết Thần Công là vậy, đối vơi kẻ luyện công pháp thì là vật đại bổ, nhưng đối với kẻ địch thì chẳng khác nào độc tố. Kẻ địch có thể hấp thu máu của ngươi để khỏe lên còn ngươi thì càng lúc càng yếu đi. Đây chính là chỗ đáng sợ của loại công pháp biến thái này.

Không chỉ thế, v·ết t·hương lâu lành còn là tác dụng phụ của Tam Kiếm Phái. Thứ kiếm pháp này vốn đã trái với lẽ thường cho nên tác hại lên cơ thể ắt phải có. Khi tinh thần toàn bộ tập trung vào đường kiếm, các tế bào trong thân thể dường như bị kích thích cực mạnh, điều này khiến lực t·ấn c·ông của từng nhát chém tăng gấp mấy lần. Nhưng cũng chính vì tế bào bị kích thích nên nó rất khó hồi phục, vì trạng thái hồi phục chỉ được đẩy nhanh khi chúng được nghỉ ngơi.

Người tu luyện đạt tới cấp độ Bá Tước thì nhục thể đã thể từ từ chữa lành, các vị trí khác có thể vẫn hưng phấn, kích thích nhưng vi môi trường tại v·ết t·hương sẽ được “c·ách l·y” chữa trị. Nhưng Tam Kiếm Phái lại rất tiêu cực, nó không muốn phí phạm lượng Ki dư thừa cho chữa trị, kiếm sĩ dù có bị trọng thương vẫn phải cầm kiếm lên g·iết địch, một công pháp bá đạo như thế có mặt lợi nhưng cũng rất có hại.

Nhìn một kiếm chém chéo qua ngực kia, Dương Tuấn Vũ đã thấp thỏm, “Idle liệu có đối phó được?”

Người ngoài đã nghĩ ra đủ thứ trên đời, nhưng là kẻ trong cuộc Idle lại vẫn rất thờ ơ, b·ị t·hương thì sao, chỉ cần đầu và tứ chi không cụt hắn vẫn chiến đấu được.