Vạn Biến Hư Ảo - Chương 104

topic

Vạn Biến Hư Ảo - Chương 104 :Lên Đường!
Chương 104: Lên Đường!

Sát thủ xưa nay chỉ thấy bóng không thấy người, trừ một số người bắt buộc phải quán xuyến việc làm ăn ngoài ánh sáng, cung cấp tài lực vật lực cho tổ chức, thì hình dạng họ tròn méo thế nào không ai biết rõ.

Lợi dung điểm này, Dương Tuấn Vũ lập tức phân chia hơn một nửa quân số danh tính tuyệt mật, cởi mũ cởi giáp, lần đầu bước ra ngoài ánh sáng, hiện thân với vai trò thành viên dưới trướng của Rin.

Tới thời điểm này, đá·m s·át thủ cấp thống lĩnh mới biết lai lịch của vị nữ chủ công của mình không ngờ xuất thân từ một đại gia tộc có danh tiếng không nhỏ.

Yamamoto, gia tộc có lịch sử hiển hách, thống lĩnh tứ đại gia tộc khác, tay nắm hơn 10 vạn tinh binh, một thời trị vì cả vùng đất phía Đông Bắc. Tuy vậy, đấy đã là quá khứ, hiện tại Yamamoto chỉ còn dư lại tàn hơi, ốc đã không lo nổi mình ốc, bốn gia tộc trong quá khứ phò tá đã bị tuyệt diệt. Mà nghe nói, kết thúc Fujiwara nực cười lại do một thiếu niên thiên tài trong gia tộc xuống tay chém g·iết.

Liên quân Thiên Hoàng Yamamoto chính thức sụp đổ, tưởng chừng sẽ bị các con sói đói xung quanh nuốt chửng, nhưng hơn hai mươi năm qua, tộc trưởng, cũng chính là cha của Rin-Yamamoto Inuarashi gánh vác trách nhiệm, khôn khéo chèo chống gia tộc thoát khỏi phong ba, từng bước phục hưng. Tuy vậy, bố cục thế giới đã phân chia, các gia tộc hiện thời đều nắm giữ sức mạnh to lớn, Yamamoto vất vả lắm cũng chỉ chen chân vào hàng ngũ đại gia tộc, nhưng cũng là tầm thấp nhất trong số đó.

Satou, Yoshida nghe nói là hai gia tộc thuộc chi nhánh tàn dư trong liên quân Thiên Hoàng lúc trước, nhưng tổ tiên tách ra, họ đã đủ lông đủ cánh, không còn chế độ lệ thuộc vào Yamamoto. Trong lúc gia tộc của Rin khó khăn, họ không ném đá xuống giếng đã là không tệ rồi.

Nhìn bản đồ toàn cõi Zero, Dương Tuấn Vũ thấy, vị trí trung tâm phía Đông Bắc thuộc về Yamamoto, bao quanh là Satou, Yoshida, Yoon, Yang, Rockefeller, Morgan, Rothschild. Đây chẳng khác nào là hàng rào tự nhiên, khiến hiện tại ngọn lửa c·hiến t·ranh còn chưa lan tới gia tộc của Rin.

Nhưng với thế tiến công như chẻ tre, càng đánh càng hội tụ lực lượng to lớn, đằng sau sợ còn có sự nhúng tay của Liên Minh, như vậy, chẳng mấy chốc Đường gia sẽ thực sự hoàn tất được m·ưu đ·ồ của mình.

Lửa đã cháy tới đồng loạt bảy đại gia tộc Satou, Yoshida, Yoon, Yang, Rockefeller, Morgan, Rothschild, thời gian đã rất cấp bách rồi.

Dương Tuấn Vũ lần lượt cấp quyền cho 6 thống lĩnh dưới tay, mỗi người mang theo 200 sát thủ tinh nhuệ, đột kích vào cuộc chiến. Còn hắn sẽ trực tiếp mang theo 200 người. Còn Rin lập tức quay về gia tộc của mình, thuyết phục cha cô làm theo kế hoạch.



Mục tiêu lần này là giải cứu các gia tộc đang bị kéo vào cuộc chiến, tới mỗi nơi đều sẽ giương cao khẩu hiệu của Yamamoto, khiến bọn họ cảm kích, đồng thời tự nguyện tham gia vào bàn hội nghị tổ chức ở Yamamoto.

Thế tiến công của Đường gia hiện giờ đã không phải thứ mà một gia tộc đơn lẻ nào có thể chống đỡ. Muốn chống lại một tổ chức chỉ có thể thành lập tổ chức đối chiến.

Đường gia lên kế hoạch thống nhất phe Chính đạo chắc chắn đã tính toán rất kỹ lưỡng, đưa ra cái giá đủ để Liên Minh hoa mắt, vì thế bọn chúng mới tự tin phân bổ lực lượng cùng lúc t·ấn c·ông vào nhiều gia tộc, trong khoảnh khắc nhất thời, dùng số lượng áp đảo đối phó với cao thủ của gia tộc khác chưa kịp chuẩn bị sách lược vẹn toàn.

Như vậy, nếu bất ngờ có sự can thiệp của phe thứ ba sẽ làm kế hoạch này rất nhanh sụp đổ. Vì thế, chúng rất cần Liên Minh ngồi trong tối ngăn cản sự rục rịch của phe Tà đạo.

Hiện giờ, con đường lớn thông thương giữa vùng Tây Nam và Đông Bắc chắc chắn đã bị kiểm soát chặt chẽ, chỉ còn duy nhất một cách đó là vượt qua dãy Thiên Sơn U Minh. Thứ này vốn là một rào cảnh cực lớn với người khác, nhưng đá·m s·át thủ ngày ngày tìm sinh cơ trong địa ngục này sẽ không sợ mấy thứ đó.

Trong suốt một năm rưỡi qua, Dương Tuấn Vũ đã đào tạo tổ chức Sát thủ Diệt Thiên thành đoàn quân thiện chiến, có thể chiến đấu độc lập hoặc kết thành tổ đội lớn nhỏ thông thuộc các kỹ xảo lên rừng xuống biển như đi dạo trên đồng bằng.

Kế hoạch đã được ban hành xuống, 1400 sát thủ phân chia nhanh chóng, kết thành từng nhóm nhỏ, phân tán biến mất trong rừng.

Rin vốn định trước mắt đi cùng với Tuấn Vũ một đoạn đường, nhưng vừa ra tới cửa đã gặp oan gia.

Idle đứng đó lười biếng tựa lưng vào một cây cổ thụ khô mục, đầu độc mũ cỏ có phần cũ nát, gió thổi làm vạt áo hắn lắc lư, người – vật tĩnh mịch vô cùng.

Chạy trốn chỉ là cách giải quyết ngu ngốc nhất. Rin thoáng chần chừ nhưng vẫn tiến tới, đi theo Tuấn Vũ, cô đã cứng rắn hơn lúc trước rất nhiều.



Nghe tiếng bước chân, Idle ngẩng đầu tay vén chiếc mũ cỏ lên. Không để cô khó xử, hắn chủ động đưa ra đề nghị:

- Để tôi đi cùng.

Rin không hỏi hắn tại sao biết mình sắp quay trở về, kẻ này từ xưa đã luôn đi trước cô một bước, nay lại muốn sóng vai cùng mình sao?

Thấy ánh mắt nghi hoặc, hắn khẽ nở nụ cười bồi:

- Đã tới lúc tôi trả giá cho những gì mình từng gây ra.

Hơi siết chặt nắm đấm, Rin lạnh lẽo nói:

- Ngươi có làm thế nào toàn bộ tộc nhân Fujiwara cũng không sống lại được. Cần gì nói lời vô ích.

Idle lắc đầu, ánh mắt không hề có một sự hối tiếc:

- Tôi không nói tới những kẻ đó. Bọn chúng c·hết còn chưa hết tội. Hừ. Thứ tôi cảm thấy có lỗi chính là việc để em từ bỏ tất cả những ngày tháng vui vẻ vốn nên được hưởng, mà gia nhập Ám Vệ suốt ngày chỉ có gió tanh mưa máu. Mặc kệ em có cho tôi đi theo hay không, trừ khi lập tức g·iết, nếu không tôi sẽ một bước không rời.

Nói tới đó, hắn khẽ liếc Dương Tuấn Vũ phía kia, rồi cười:



- Đương nhiên, chỉ là bảo vệ em.

Thấy hắn cố ý nói lớn tiếng cho mình nghe thấy, Dương Tuấn Vũ nhún vai, không biết từ đâu ném về phía hắn một thanh kiếm.

Idle mắt lóe lên, tay phải đầy vết sẹo nhưng vô cùng linh hoạt giơ lên, ngón trỏ như điện hơi gõ lên mũi kiếm. Một chiêu thử kiếm cực phẩm như vậy đáng lẽ phải khiến thanh kiếm phát ra một tiếng “ong ong” ngân nga, thanh thúy vô cùng, nhưng thứ này lại không hề lọt ra bất cứ thanh âm gì, mặc dù toàn thân kiếm rõ ràng đang rung lên kịch liệt.

- Kiếm tốt!

Thanh kiếm lướt tới mặt, hắn không hề hốt hoảng, ngay khi cách trán chỉ còn chưa tới một lóng tay thì bỗng dừng lại, cán kiếm ương bướng đã nằm gọn gàng trong tay.

Tới lúc này, Dương Tuấn Vũ mới đưa tới bao kiếm, một bao một kiếm chỉ có một màu đen, nhìn qua vô cùng bình thường, nhưng lọt vào mắt một số người đặc biệt sẽ thấy không chỉ kiếm- bao đen bóng, mà xung quanh nó cũng liên tục thoát ra thứ khói đen kì dị, vô cùng lãnh khốc.

- Asura!

Idle chẳng những không vui mừng, mà người cứng lại, gương mặt vô cùng trầm trọng.

Là người mang dòng máu Thiên Hoàng, Rin- Yamamoto Aiko cũng cảm nhận được sự tà ác cực điểm mà thanh kiếm này mang lại, cô nhìn về phía Dương Tuấn Vũ với ánh mắt nghi hoặc:

- Anh còn lo hắn chưa đủ điên cuồng?

Dương Tuấn Vũ nhún vai:

- Trên đời này anh chỉ thấy có hắn mới chế ngự được thanh kiếm này. Nhưng cũng rất khó, một ngày nào đó, hắn rất có thể cũng bị nó nuốt chửng linh hồn, biến thành tay sai cho quỷ.