Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1138
topicMệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1138 :Đi sâu vào địa mạch (2)
Đám người Giang Khải trượt xuống cái hố do Truy mệnh đào móc, nhưng những sinh vật kia lại đuổi sát không bỏ.
Vách đá sau lưng Trang Nghiêm đột nhiên duỗi ra một cánh tay màu vàng óng, nếu không phải Giang Khải dùng Sinh mệnh khí tức cảm giác được vị trí của nó, kịp thời lấy ra Trảm Yêu kiếm, có lẽ đầu của Trang Nghiêm đã nở hoa.
“Lão Trang, ta không rảnh nhìn hình ảnh, chúng nó đuổi theo quá chặt, ngươi nói cho ta biết chạy đi đâu!” Giang Khải vội la lên.
“Được, giữ phương hướng hiện tại không thay đổi!” Cái hố do Truy mệnh tạo ra cũng không rộng lắm, đường kính cũng chưa đến 2m, Giang Khải và Trang Nghiêm lúc lên lúc xuống, rơi xuống dưới.
Đồng thời, không biết những sinh vật cổ đại đó dùng cách gì, tốc độ di chuyển trong lòng đất không chậm hơn Giang Khải chút nào, không ngừng có cánh tay khoác khải giáp màu vàng óng đánh xuyên qua tầng ngoài lối đi, tập kích hai người.
Giang Khải chỉ có thể lấy Sinh mệnh khí tức phán đoán xung quanh không có sinh vật tồn tại, miễn cưỡng bảo vệ hai người an toàn.
“Giang Khải, tốc độ chưa đủ! Thứ kia còn di chuyển nhanh hơn chúng ta!” Trang Nghiêm đột nhiên nói.
Giang Khải vô cùng lo lắng, bây giờ hắn có thể giữ tốc độ này đã không dễ dàng, rất khó tăng tốc độ nữa.
Đúng vào lúc này, Trang Nghiêm quay đầu nói, “Dùng địa diễm! Sở dĩ địa mạch rất khó chui qua là vì bên trong có đầy Tinh thần quáng mạch, dùng địa diễm chắc có thể giúp ngươi đánh xuyên qua lớp mỏ quặng càng nhanh hơn!” Giang Khải hơi ngạc nhiên, đừng thấy Trang Nghiêm là một newbie đánh nhau nhưng đầu óc xoay chuyển rất nhanh.
Hắn là vì tiết kiệm thể lực mới không sử dụng địa diễm, nhưng bây giờ muốn tăng tốc độ chỉ có thể sử dụng địa diễm.
“Tôi lửa!” Giang Khải lập tức để Truy mệnh tôi lửa, hình thái tổ hợp lập tức bị một ngọn lửa màu xanh bao bọc.
Sau khi Truy mệnh hoàn thành tôi lửa, quả nhiên tốc độ đột nhiên tăng lên trên diện rộng.
Nhưng đúng lúc này một cánh tay rõ ràng càng to khỏe hơn trực tiếp xuyên qua toàn bộ mặt cắt ngang của lối đi, chỉ một ngón tay đã đâm xuyên qua bả vai Trang Nghiêm.
“Lão Trang!” Giang Khải giận dữ, hai chân giẫm lên hai bên thông đạo để mình không rơi xuống nữa, sau đó vung ra một kiếm, “Thiên La trảm yêu kiếm!” Thiên La trảm yêu kiếm đủ tạo thành tổn thương trí mạng cho vương cấp, lại chỉ chặt đứt được cánh tay của con quái vật kia! Cùng lúc Giang Khải ra kiếm cũng cảm nhận được lực phản chấn xưa nay chưa từng có!
Phải biết rằng, tên kia cũng chưa làm cái gì, lực phản chấn tạo thành đã khiến Giang Khải cảm thấy sợ hãi, nếu nó làm ra hành động phòng ngự, e rằng Thiên La trảm yêu kiếm cũng chưa chắc có thể tổn thương nó!
Cũng may cuối cùng một kiếm này đã chặt đứt cánh tay này, cứu lại Trang Nghiêm, hai người nhanh chóng rơi xuống theo lối đi này.
Trong lúc rơi xuống, Giang Khải đột nhiên phát hiện cánh tay cụt kia đang lấy tốc độ cực nhanh sống lại, đồng thời trên cánh tay mới lập tức phủ một tầng khải giáp màu vàng óng!
“Sinh vật cổ đại mạnh vậy sao!” Giang Khải vô cùng khiếp sợ.
Vấn đề này chợt lóe lên, hiện tại tình huống của lão Trang càng quan trọng hơn.
“Lão Trang, ngươi không sao chứ!” Sắc mặt Trang Nghiêm trắng bệch, vết thương trên vai nhìn mà giật mình, hắn ta lấy ra một viên Chỉ huyết đan ở trong túi thẻ ăn vào, nói, “Không chết được! Nhưng sinh vật vừa rồi chắc không cùng loại sinh vật với nhóm đầu tiên.” “Ta đánh dấu một chút, khoảng năm mươi mét xuất hiện tầng sinh vật thứ hai! Vậy lúc Hoa Hạ khai thác có thể né tránh chúng nó.” “A đúng, vừa rồi ngươi hỏi thực lực của sinh vật cổ đại, nói thật, thực lực của sinh vật cổ đại nơi này vượt xa sự tưởng tượng của ta!” Nhìn Trang Nghiêm bị thương, Giang Khải hơi do dự, nếu tiếp tục đi sâu hơn hắn có khả năng không thể đảm bảo an toàn cho Trang Nghiêm.
“Lão Trang, ta, ta đưa ngươi lên trước, đợi lát nữa ta xuống đuổi sau.” Trang Nghiêm lại vội vàng nói, “Ngươi điên rồi? Thứ kia chạy nhanh như vậy, ngươi đưa ta lên lại đuổi theo e rằng cũng không thấy được bóng dáng!” “Giang Khải, đừng lo lắng cho ta, e rằng cả quãng đời còn lại của ta cũng không có cơ hội mạo hiểm như hôm nay, ta tin tưởng có một ngày ngươi chắc chắn khiến Thú Thần phải trả giá đắt, thứ ngươi muốn tìm cũng có ý nghĩa nhất định.” “Để bộ xương già này của ta đi cùng ngươi đi!” Trên đỉnh đầu Giang Khải và Trang Nghiêm không ngừng có cánh tay màu vàng óng đánh xuyên qua tầng ngoài lối đi, ngẫu nhiên còn có một số đầu dã thú hình thái quái dị thò ra, chúng nó phát ra tiếng rống giận dữ với Giang Khải và Trang Nghiêm đang rơi xuống.
Giang Khải không thể không tăng thêm tốc độ, tránh né truy binh.
Một mặt khác, Trang Nghiêm hoàn toàn tập trung nhìn chằm chằm màn hình, không ngừng chỉ dẫn Giang Khải đuổi theo đá nguyên thần.
Đúng vào lúc này, tốc độ của đá nguyên thần đột nhiên tăng lên lần nữa, theo tính toán của Trang Nghiêm tương đương với tốc độ 700 vạn điểm nhanh nhẹn!
Khoảng cách giữa bọn họ và đá nguyên thần lại bị kéo ra.
“Giang Khải, đừng để nó chạy!” Trang Nghiêm vội nói, “Dùng người phục chế!”
Vách đá sau lưng Trang Nghiêm đột nhiên duỗi ra một cánh tay màu vàng óng, nếu không phải Giang Khải dùng Sinh mệnh khí tức cảm giác được vị trí của nó, kịp thời lấy ra Trảm Yêu kiếm, có lẽ đầu của Trang Nghiêm đã nở hoa.
“Lão Trang, ta không rảnh nhìn hình ảnh, chúng nó đuổi theo quá chặt, ngươi nói cho ta biết chạy đi đâu!” Giang Khải vội la lên.
“Được, giữ phương hướng hiện tại không thay đổi!” Cái hố do Truy mệnh tạo ra cũng không rộng lắm, đường kính cũng chưa đến 2m, Giang Khải và Trang Nghiêm lúc lên lúc xuống, rơi xuống dưới.
Đồng thời, không biết những sinh vật cổ đại đó dùng cách gì, tốc độ di chuyển trong lòng đất không chậm hơn Giang Khải chút nào, không ngừng có cánh tay khoác khải giáp màu vàng óng đánh xuyên qua tầng ngoài lối đi, tập kích hai người.
Giang Khải chỉ có thể lấy Sinh mệnh khí tức phán đoán xung quanh không có sinh vật tồn tại, miễn cưỡng bảo vệ hai người an toàn.
“Giang Khải, tốc độ chưa đủ! Thứ kia còn di chuyển nhanh hơn chúng ta!” Trang Nghiêm đột nhiên nói.
Giang Khải vô cùng lo lắng, bây giờ hắn có thể giữ tốc độ này đã không dễ dàng, rất khó tăng tốc độ nữa.
Đúng vào lúc này, Trang Nghiêm quay đầu nói, “Dùng địa diễm! Sở dĩ địa mạch rất khó chui qua là vì bên trong có đầy Tinh thần quáng mạch, dùng địa diễm chắc có thể giúp ngươi đánh xuyên qua lớp mỏ quặng càng nhanh hơn!” Giang Khải hơi ngạc nhiên, đừng thấy Trang Nghiêm là một newbie đánh nhau nhưng đầu óc xoay chuyển rất nhanh.
Hắn là vì tiết kiệm thể lực mới không sử dụng địa diễm, nhưng bây giờ muốn tăng tốc độ chỉ có thể sử dụng địa diễm.
“Tôi lửa!” Giang Khải lập tức để Truy mệnh tôi lửa, hình thái tổ hợp lập tức bị một ngọn lửa màu xanh bao bọc.
Sau khi Truy mệnh hoàn thành tôi lửa, quả nhiên tốc độ đột nhiên tăng lên trên diện rộng.
Nhưng đúng lúc này một cánh tay rõ ràng càng to khỏe hơn trực tiếp xuyên qua toàn bộ mặt cắt ngang của lối đi, chỉ một ngón tay đã đâm xuyên qua bả vai Trang Nghiêm.
“Lão Trang!” Giang Khải giận dữ, hai chân giẫm lên hai bên thông đạo để mình không rơi xuống nữa, sau đó vung ra một kiếm, “Thiên La trảm yêu kiếm!” Thiên La trảm yêu kiếm đủ tạo thành tổn thương trí mạng cho vương cấp, lại chỉ chặt đứt được cánh tay của con quái vật kia! Cùng lúc Giang Khải ra kiếm cũng cảm nhận được lực phản chấn xưa nay chưa từng có!
Phải biết rằng, tên kia cũng chưa làm cái gì, lực phản chấn tạo thành đã khiến Giang Khải cảm thấy sợ hãi, nếu nó làm ra hành động phòng ngự, e rằng Thiên La trảm yêu kiếm cũng chưa chắc có thể tổn thương nó!
Cũng may cuối cùng một kiếm này đã chặt đứt cánh tay này, cứu lại Trang Nghiêm, hai người nhanh chóng rơi xuống theo lối đi này.
Trong lúc rơi xuống, Giang Khải đột nhiên phát hiện cánh tay cụt kia đang lấy tốc độ cực nhanh sống lại, đồng thời trên cánh tay mới lập tức phủ một tầng khải giáp màu vàng óng!
“Sinh vật cổ đại mạnh vậy sao!” Giang Khải vô cùng khiếp sợ.
Vấn đề này chợt lóe lên, hiện tại tình huống của lão Trang càng quan trọng hơn.
“Lão Trang, ngươi không sao chứ!” Sắc mặt Trang Nghiêm trắng bệch, vết thương trên vai nhìn mà giật mình, hắn ta lấy ra một viên Chỉ huyết đan ở trong túi thẻ ăn vào, nói, “Không chết được! Nhưng sinh vật vừa rồi chắc không cùng loại sinh vật với nhóm đầu tiên.” “Ta đánh dấu một chút, khoảng năm mươi mét xuất hiện tầng sinh vật thứ hai! Vậy lúc Hoa Hạ khai thác có thể né tránh chúng nó.” “A đúng, vừa rồi ngươi hỏi thực lực của sinh vật cổ đại, nói thật, thực lực của sinh vật cổ đại nơi này vượt xa sự tưởng tượng của ta!” Nhìn Trang Nghiêm bị thương, Giang Khải hơi do dự, nếu tiếp tục đi sâu hơn hắn có khả năng không thể đảm bảo an toàn cho Trang Nghiêm.
“Lão Trang, ta, ta đưa ngươi lên trước, đợi lát nữa ta xuống đuổi sau.” Trang Nghiêm lại vội vàng nói, “Ngươi điên rồi? Thứ kia chạy nhanh như vậy, ngươi đưa ta lên lại đuổi theo e rằng cũng không thấy được bóng dáng!” “Giang Khải, đừng lo lắng cho ta, e rằng cả quãng đời còn lại của ta cũng không có cơ hội mạo hiểm như hôm nay, ta tin tưởng có một ngày ngươi chắc chắn khiến Thú Thần phải trả giá đắt, thứ ngươi muốn tìm cũng có ý nghĩa nhất định.” “Để bộ xương già này của ta đi cùng ngươi đi!” Trên đỉnh đầu Giang Khải và Trang Nghiêm không ngừng có cánh tay màu vàng óng đánh xuyên qua tầng ngoài lối đi, ngẫu nhiên còn có một số đầu dã thú hình thái quái dị thò ra, chúng nó phát ra tiếng rống giận dữ với Giang Khải và Trang Nghiêm đang rơi xuống.
Giang Khải không thể không tăng thêm tốc độ, tránh né truy binh.
Một mặt khác, Trang Nghiêm hoàn toàn tập trung nhìn chằm chằm màn hình, không ngừng chỉ dẫn Giang Khải đuổi theo đá nguyên thần.
Đúng vào lúc này, tốc độ của đá nguyên thần đột nhiên tăng lên lần nữa, theo tính toán của Trang Nghiêm tương đương với tốc độ 700 vạn điểm nhanh nhẹn!
Khoảng cách giữa bọn họ và đá nguyên thần lại bị kéo ra.
“Giang Khải, đừng để nó chạy!” Trang Nghiêm vội nói, “Dùng người phục chế!”