Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1139

topic

Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1139 :Đá nguyên thần
Giang Khải còn chưa nghĩ đến, Trang Nghiêm đã đưa ra một lựa chọn rất tốt.
Giang Khải vội vàng gọi ra người phục chế.
Lần này người phục chế vừa xuất hiện đã sử dụng Truy mệnh gia cố Truy mệnh hình thái tổ hợp của Giang Khải trước tiên, đồng thời có gắng thêm chút sức lực cho Giang Khải.
“Giang Khải, nếu để nó chạy, ta không để ngươi yên!” Người phục chế tức giận nói.
Giang Khải cũng đen mặt, hiếm khi nào thấy người phục chế tích cực như vậy.
Có người phục chế giúp đỡ, đám người Giang Khải đang dần tới gần.
“Lúc bọn họ đến vị trí sâu 200m trong địa mạch, Trang Nghiêm đột nhiên nói, “Vật kia dừng lại!” “Hả?” Tuy Giang Khải không hiểu nhưng đây là cơ hội hiếm có, hắn càng không thể dừng bước.
Mấy phút sau, Truy mệnh đột nhiên chui qua một vách đá.
Đám người Giang Khải ngã xuống từ vách đá bị phá vỡ.
Sau khi Giang Khải đứng lên quan sát xung quanh, đột nhiên phát hiện bọn họ đang đứng trong một động huyệt rộng lớn dưới lòng đất.
Bốn vách tường động huyệt là những nham thạch bất quy tắc, trong nham thạch khảm nạm tinh thạch đủ loại màu sắc.
Thậm chí có thể thấy được một bụi “cánh hoa” do tinh thạch tạo thành ở khắp mọi nơi.
Động huyệt này cao hơn ba trăm mét, không gian rất trống trải như cánh đồng bát ngát!
Ngẩng đầu nhìn lại, vách động trên đỉnh đầu lấm tấm điểm sáng, trong bóng đêm như là trời sao sáng chói.
Nơi này càng mộng ảo hơn, càng xinh đẹp hơn sào huyệt Thôn kim trùng thú, đẳng cấp tinh thạch tích chứa cũng cao hơn.
Nhưng Giang Khải căn bản không có tâm trạng suy nghĩ làm thế nào mang khoáng thạch ở nơi này ra ngoài.
Ngay cách đó không xa có một sinh vật to lớn đang đứng!
Thân thể cự vật kia to lớn, suy đoán đơn giản chiều dài vượt qua 200m, đôi mắt của nó đang nhìn chằm chằm Giang Khải.
Thấy cự thú này, khóe mặt Giang Khải không tự chủ được giật giật.
“Đây, đây là… Long?” Trang Nghiêm run giọng nói, “Không phải, sừng thú của nó không có phân nhánh, long giác có phần xiên. Nó chỉ có một cặp chân, long có hai đôi, nó không phải long lân, chắc là giao.” Giang Khải không khỏi liếc nhìn Trang Nghiêm một chút, hắn ta lại biết những thứ này, nói cứ như hắn ta từng gặp long vậy.
Cho dù không phải long thật nhưng vẫn mang đến sự chấn động vô cùng to lớn cho Giang Khải.
Dã thú trong Quỷ Tinh vô cùng kỳ quặc, nhưng sinh vật trước mặt lại gần với thần thú Thanh Long nhất mà Giang Khải từng gặp.
Chẳng lẽ, thời cổ đại thật sự có Long tồn tại?
“Ách, khoáng thạch mà chúng ta đuổi theo đâu? Sau lưng nó sao?” Trang Nghiêm nhìn màn hình một chút, lại nhìn trước mắt một chút, im lặng một lúc mới nói, “Ngay ở vị trí của nó… Ta nghi ngờ, thứ ngươi muốn tìm cũng là tên này.” Giang Khải hít sâu một hơi.
Giao này cũng là đá nguyên thần? Nói đùa cái gì!
Đúng vào lúc này, Địa giao kia đột nhiên miệng nói tiếng người.
“Ngươi cho rằng bản hoàng đang tránh ngươi sao? Bản hoàng chỉ không muốn ngươi phá hỏng mỏ quặng!” “Ngay cả cảnh giới Nhân thần cũng chưa tới, cũng dám đến cướp đá nguyên thần? Không biết sống chết!” Giang Khải và Trang Nghiêm đều ngây ngẩn cả người.
Cảnh giới Nhân thần? Đây chính là đẳng cấp chỉ xuất hiện ở di tích văn minh cổ! Địa giao này lại còn rất coi thường cảnh giới Nhân thần.
Nhưng lời nói của Địa giao này lại khiến Giang Khải xác định đá nguyên thần ở ngay trên người nó!
Liễu thần ơi Liễu thần, ngươi thật sự đủ hung ác! Giang Khải không nhịn được mắng trong lòng.
“Ngươi, ngươi là Boss siêu cấp bản đồ hay là cấp bậc Thủ vệ chi chủ?” Trang Nghiêm hỏi.
“Thủ vệ chi chủ? Loại sâu kiến kia có thể đánh đồng với bản hoàng sao.” Địa giao không hề giấu diếm nói, “Trải qua ngàn năm tiến hóa đột phá, bây giờ bản hoàng đã tiến vào cấp Địa hoàng!” Lần này hay lắm, Giang Khải và Trang Nghiêm càng ngơ ngác hơn, cấp Địa hoàng là cấp bậc gì?
Nó nói đến Thủ vệ chi chủ, lại không được tính là lâu!
Lại nói, rốt cuộc thực lực tổng hợp của thời đại trước mạnh đến mức nào, ngay cả đẳng cấp Boss cũng vượt xa thời đại này.
Địa giao lại lên tiếng, “Dám làm phiền bản hoàng, đám phàm phu tục tử các ngươi chỉ có một con đường chết!” Người phục chế nhìn Giang Khải một chút, lại nhìn Địa giao kia, nhíu mày nói, “Ngươi đã đồng ý với ta, cấp Địa hoàng thì ngươi cũng phải lên!” Giang Khải hung dữ nhìn về phía người phục chế, con hàng này hoàn toàn không để ý đến sự sống chết của hắn.
Nhưng vấn đề hiện tại là, dù hắn không muốn đánh đoán chừng cũng chạy không thoát.
Trên đỉnh đầu là vô số sinh vật cổ đại rất khó đối phó, thêm chút ngăn cản là Địa giao này có thể nhẹ nhõm đuổi kịp bọn họ, đến lúc đó hai mặt gặp địch lại càng rắc rối hơn.
Nghĩ tới đây, Giang Khải nói với Trang Nghiêm, “Lão Trang, lần này ta không xác định có thể thắng không, nếu ta thua thì ngươi cũng không trốn thoát.” Trang Nghiêm trịnh trọng nói, “Không sao, có thể lấy được một kinh nghiệm không thể tưởng tượng nổi như thế, ta cũng đã thỏa mãn.” “Còn có, ta đánh giá thuộc tính của nó một chút, lực lượng và thể trạng của nó rất khoa trương, lực lượng khoảng 10 triệu, thể trạng là 18 triệu, tinh thần lực chắc là 14 triệu, nhanh nhẹn thấp nhất 9 triệu!”