Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1137

topic

Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1137 :Đi sâu vào địa mạch
“Hả? Đây là thứ gì?” Trang Nghiêm kỳ quái nhìn máy móc, “Phạm vi cực nhỏ nhưng phản hồi mạnh mẽ, độ tinh khiết vượt qua tất cả khoáng thạch bảo thạch đã biết hiện này? Có thuộc tính khoáng thạch, nhưng lại có thuộc tính sinh vật nhất định?” Giang Khải nghe xong, gần như có thể chắc chắn món đồ mà Trang Nghiêm vừa tìm ra rất có thể là đá nguyên thần!
“Lão Trang, khóa chặt vị trí vật kia, chúng ta đi xuống!” “Đi xuống thế nào?” Giang Khải mỉm cười ném ra một tấm thẻ bài, trực tiếp chui vào lòng đất, sau đó một tay nắm lấy cánh tay Trang Nghiêm.
“Quang Minh thần lệnh, Đại địa thâm uyên!” Vừa nói xong, mặt đất dưới chân bọn họ lập tức sụp đổ, hai người nhanh chóng rơi xuống!
Rơi xuống khoảng 20m, hiệu quả Đại địa thâm uyên đột nhiên dừng lại.
Hai người rơi vào một tầng nham thạch cứng rắn.
Giang Khải khẽ nhíu mày, “Đại địa thâm uyên là thuộc tính thổ nhưng mỏ quặng lại là thuộc tính thổ kim hỗn hợp, xem ra mỏ quặng đã cắt đứt hiệu quả của Đại địa thâm uyên.” Hiện tại Giang Khải và Trang Nghiêm ở dưới đáy một cái hố sâu, dưới chân bọn họ đầy nham thạch cứng rắn, có nhiều chỗ lộ ra một loại khoáng thạch màu vàng nào đó.
“Tinh thần quáng mạch, sau khi tinh luyện có thể làm thành tinh tệ… Trời ạ, hiện tại ta đang đứng trên một núi vàng!” Nếu không phải Liễu thần đã sớm cảnh cáo Giang Khải đừng để đá nguyên thần “chạy”, Giang Khải hận không thể mang một ít khoáng thạch về nhà trước.
“Khải, khu vực phản ứng đặc thù kia còn ở vị trí rất sâu bên dưới.” Trang Nghiêm vừa kiểm tra dụng cụ khảo sát vừa nói.
Giang Khải gật đầu.
Đoán chừng không cách nào sử dụng Đại địa thâm uyên ở trong mỏ quặng.
“Giang Khải, vì sao thứ kia lại đang di chuyển?” Trang Nghiêm đột nhiên nói.
Giang Khải vội vàng lại gần.
Trên dụng cụ của Trang Nghiêm chỉ ra một khu vực, dù Giang Khải nhìn không hiểu nhưng cũng có thể thấy hình dáng gợn sóng này có sự khác biệt cực lớn với khu vực xung quanh, lại còn đang di chuyển.
Trang Nghiêm bổ sung, “Tốc độ di chuyển của thứ này rất nhanh!” “Tốc độ đại khái là bao nhiêu?” Giang Khải hỏi.
Trang Nghiêm tính toán trong lòng một chút, nói, “Tương đương với tốc độ di chuyển của người có 500 vạn điểm nhanh nhẹn ở trên mặt đất!” “Cái gì!” Giang Khải trợn to mắt, “Nhưng ngươi nhìn bên trên đi, nó di chuyển không nhanh.” “Là vấn đề tỉ lệ biểu hiện trên bản đồ, ngươi còn không tin ta?” Trang Nghiêm vội nói, “Nhanh nghĩ cách đi, nếu nó cách chúng ta quá xa thì ta không tìm được nó nữa!” Giang Khải suy nghĩ một chút, nặng nề nói, “Xem ra chỉ có thể dùng cách bạo lực.” Nói xong, hắn thả ra Truy mệnh, sắp xếp dựa theo dáng vẻ hình thái tổ hợp, mũi tên hướng xuống.
Ngay lúc Giang Khải định dùng Truy mệnh đâm xuyên tầm dưới chót, đuổi theo đá nguyên thần, trong cái hố to do Đại địa thâm uyên tạo ra ở xung quanh đột nhiên có một bóng dáng màu vàng xông ra.
Giang Khải vội vàng quay đầu, chỉ thấy tên kia có kích cỡ dáng vẻ tương đương nhân loại, hình thái cực giống nửa rồng nửa rắn mối, trên dưới cả người bao trùm khải giáp màu vàng.
Sinh vật kia xông phá vách đá trong tầng nham thạch, thè ra cái lưỡi thật dài, sau đó khóa chặt vị trí của Giang Khải và Trang Nghiêm, lao về phía bên này.
Chỉ thấy nó dùng cả tay lẫn chân leo trên vách đá, tốc độ cực nhanh, đơn giản như đạp trên đất bằng!
“Đây chính là sinh vật cổ đại? Hình thể nhỏ như vậy?” Giang Khải hơi ngạc nhiên.
Sau đó hắn lập tức bắn ra Quang Minh thần lệnh.
Sinh vật này không tránh không né, Quang Minh thần lệnh đánh thẳng vào người nó, sau đó bên ngoài thân thể của nó nổi lên ánh sáng vàng, sau khi bị công kích của Giang Khải đẩy lùi đến ba bốn mét, lại lấy tốc độ nhanh hơn nhào về phía Giang Khải.
Giang Khải suýt nữa không dám tin vào hai mắt mình.
Loại sinh vật này có phòng ngự mạnh như vậy? Một kích vừa rồi đã xuất hiện bạo kích, dựa theo thuộc tính hiện tại của Giang Khải, một lần bạo kích tổn thương cũng khiến Thủ vệ chi chủ ăn đủ, kết quả sinh vật này chỉ bị đẩy lui?
“ĐM, không tốt, đại quân Hoa Hạ gặp nguy hiểm!” Giang Khải khẽ quát một tiếng.
Nhưng bây giờ hắn căn bản không rảnh phân thân.
Ầm ầm ầm ầm, xung quanh liên tục xuất hiện loại sinh vật này, chúng nó liên tiếp phá đất mà lên, nhanh chóng định vị vị trí của Giang Khải và Trang Nghiêm, nhào về phía hai người từ bốn phương tám hướng.
“Giang Khải, làm sao bây giờ!” Đá nguyên thần đang di chuyển, đôi mắt Giang Khải trợn lên, hiện tại hắn cũng không có thời gian lằng nhằng với những sinh vật cổ đại này.
“Truy mệnh!” Giang Khải lập tức thôi động Truy mệnh hóa thành hình thái tổ hợp, nó như một bộ thiết bị đào đất nhanh chóng xoay tròn, chui ra một cái hố sâu ở trong địa mạch.
Giang Khải kéo Trang Nghiêm nhảy xuống cái hố này!
“Lão Trang, có thể định vị vị trí của chúng ta không?” Giang Khải vội quát lên.
“Ta nhập thêm một đoạn tham số là được!” Trang Nghiêm ôm máy móc nhanh chóng dùng thuật ngữ đưa vào một tham số, chẳng mấy chốc trên màn hình xuất hiện một chấm đỏ.
Đại thần đúng là đại thần, loại tình huống này cũng có thể nhanh chóng hoàn thành mã hóa như vậy.