Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1291

topic

Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1291 :Tung tích của Cuồng nhiệt giả (2)
Đúng vào lúc này, một tên binh lính chạy đến, nói với Giang Khải, “Bộ đội trinh sát của chúng ta phát hiện tung tích Cuồng nhiệt giả ở trong thành thị!” Hai người còn đang trêu chọc nhau lập tức dừng lại.
Giang Khải nhíu mày, hơi híp mắt lại, “Cuồng nhiệt giả… Các ngươi phát hiện tung tích gì?” “Là dấu vết trận pháp!” Người kia nói, “Nhưng chúng ta cũng không phát hiện tung tích Thú Thần ở gần đó, chúng ta cũng chưa từng thấy trận pháp này.” Viên Trụ nhìn Giang Khải một chút, nói, “Dựa theo kế hoạch của chúng ta, thành thị số 041 là mục tiêu cuối cùng, Cuồng nhiệt giả tuyệt đối không thể dễ dàng để chúng ta thành công chiếm lại! Cuồng nhiệt giả có năng lực kích động Thú Thần, nếu bọn họ bố trí mai phục ở khu vực thành thị, đại quân của chúng ta sẽ bị phân tán ở đó, rất có thể sẽ có thương vong lớn hơn.” Giang Khải nhẹ gật đầu, “Ta đi thăm dò một chút!” “Một mình ngươi? Quá nguy hiểm.” Viên Trụ lập tức phản đối.
Giang Khải lắc đầu, kiên định nói, “Ta đi một mình sẽ an toàn hơn! Thành thị số 041 có tung tích của Cuồng nhiệt giả, vậy ngươi càng không thể khinh thường. Trụ Tử, tiểu độc ở lại trong quân, ta sẽ để nó nghe theo chỉ thị của ngươi, chờ sau khi ta quay về lại dựa theo kế hoạch tiến đánh hạ du Bạch Sa hồ.” “Nếu… Trong vòng hai ngày, ta không trở về thì trực tiếp rút lui!” “Cái gì?! Giang Khải, ngươi, ngươi muốn làm gì!” Giang Khải hơi híp mắt lại, ánh mắt bắn ra tia sáng lạnh, “Cuồng nhiệt giả gần Giang Trung thành rất có thể có quan hệ với Liêm Hổ, thậm chí có thể là kẻ chủ mưu sau màn việc Thú Thần tập kích Giang Trung thành lần trước!” Viên Trụ nhìn ánh mắt lạnh như băng của Giang Khải, đột nhiên tỉnh táo lại.
Giang Khải vẫn chưa buông xuống mối thù của Vệ Ưng!
Thậm chí lần này lấy lại đất đã mất, cũng có thể là vì ép Cuồng nhiệt giả gần Giang Trung thành xuất hiện!
“Giang Khải, ngươi không thể xúc động… Nếu không, ta đi chung với ngươi!” Giang Khải lắc đầu, “Trụ Tử, ta sẽ cẩn thận, nếu chúng ta đồng thời rời đi khiến lòng quân tan rã, một khi Thú Thần tập kích vậy thì nguy rồi. Có ngươi ở đây thì có thể ổn định lòng quân!” “Thế nhưng…” “Đừng nói nữa, tin tưởng ta!” Viên Trụ hiểu rõ tính cách của Giang Khải, hắn đã quyết định việc gì sẽ rất khó sửa đổi.
Nghĩ đến thực lực của Giang Khải, tuy Viên Trụ vẫn thấy không yên tâm nhưng cuối cùng cũng chỉ có thể đồng ý.
“Được, nếu ngươi có phát hiện gì đừng tự tiện hành động, chờ sau khi quay về chúng ta cùng nghiên cứu cách đối phó.” “Ừ, ta biết, ngươi yên tâm đi.” Nói xong, Giang Khải lại quay người đi về phía đường cái kéo dài vào sâu.
Cùng lúc đó, Julie đang dẫn theo thủ hạ lại bắt được hành động của Giang Khải.
“Hả? Tên kia muốn đi đâu?” Julie khom lưng trốn sau bụi cỏ như mèo, “Bí mật hành động sao?” Xuất phát từ bản năng của ký giả, nàng có lòng tò mò cực mạnh với việc không biết, lập tức nói với đồng bạn, “Hiện tại người xem rất quan tâm tình hình của Giang Khải, chúng ta theo sau!” “Tắt camera trước đã, tránh để lộ vị trí của Giang Khải, chúng ta chú ý giữ khoảng cách xa một chút, đừng để hắn phát hiện chúng ta!” Đến sau nửa đêm, Đường Thái Ngưng phát hiện Giang Khải biến mất, chạy đến hỏi thăm Viên Trụ.
Viên Trụ nói tình huống hiện tại cho Đường Thái Ngưng.
“Cuồng nhiệt giả… Gần Giang Trung thành xuất hiện Cuồng nhiệt giả rất có thể liên quan đến lần Thú Thần tập kích trước đó, Giang Khải không biết…” Viên Trụ khẽ than thở một tiếng, nói, “Ta biết, ngươi sợ Giang Khải hành động theo cảm tính nhưng…” “Hình như hắn vẫn luôn chờ cơ hội này! Ta căn bản không ngăn được hắn!” “Ngươi đừng lo lắng vội, lấy thực lực của hắn sẽ không có nguy hiểm.” Đường Thái Ngưng nhìn mảng lớn doanh địa sau lưng, là cấp lãnh đạo, lúc này bọn họ càng càng không thể tự loạn trận cước.
Chỉ là, một mình Giang Khải đi như thế thật sự an toàn sao?
Giang Khải mở bản đồ thành thị số 041, trước đó linh trinh sát đã gửi vị trí phát hiện trận pháp đến đồng hồ của hắn, vị trí điểm đỏ lấp lóe trên bản đồ cũng là chỗ hắn muốn đi.
Đến trung tâm thành phố, nếu Giang Khải dùng hết tốc độ tiến về phía trước thì trong vòng một canh giờ có thể đến nơi.
Nhưng hắn lại chỉ dùng tốc độ nhanh hơn người bình thường đi bộ một chút để đi về phía trước.
Đến sau nửa đêm, hắn mới vừa tiến vào khu vực thành thị xa xôi.
Theo Giang Khải tiến vào khu vực thành thị, kiến trúc xung quanh cũng dẫn trở nên nhiều hơn.
Đây không phải lần đầu tiên Giang Khải đến đây, hắn rất quen thuộc với thành thị số 041.
Phía trước từng là một khu khai thác thương nghiệp rời xa trung tâm thành thị, hai bên đường có dấu vết bị phá hủy nghiêm trọng, nhưng vẫn có thể lờ mờ nhận ra trước kia nơi này là khu thương giới mà thành thị số 041 muốn phát triển.
Đúng vào lúc này, Giang Khải đột nhiên bước nhanh hơn, biến mất ở ngã rẽ.
Đám người Julie theo dõi Giang Khải từ xa xa, phát hiện mất đi tung tích của Giang Khải lại vội vàng đuổi theo.
“Người đâu?” Julie nhìn bốn phía nhưng không thấy bóng dáng của Giang Khải.