Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1292

topic

Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1292 :Phát hiện lương tâm
Lúc này, Giang Khải đang núp trên mái nhà của một tòa kiến trúc bốn tầng khá hoàn chỉnh!
“Quả nhiên là bọn họ!” Giang Khải khẽ cười một tiếng, “Có đôi khi phóng viên thật sự rất rắc rối.” Thì ra không lâu sau khi đám người Julie theo dõi mình, Giang Khải đã chú ý đến sự xuất hiện của bọn họ.
Hiện tại Giang Khải tạm thời biến mất trong tầm mắt tổ quay phim, những người kia đang tìm kiếm tung tích Giang Khải khắp nơi.
Cũng may xung quanh không có Thú Thần, bọn họ vẫn an toàn.
Lối vào tòa kiến trúc này đã bị phá hủy, bọn họ không biết bay, rất khó phát hiện Giang Khải ở trên đỉnh đầu bọn họ.
Giang Khải nhân lúc bọn họ đang tìm kiếm mình, dựa vào bức tường thấp của mái nhà ngồi xuống.
Đầu tiên hắn gọi ta người phục chế, lại móc tiểu hỗn cầu ở trong túi ra.
“Bây giờ gọi ta ra làm gì?” Khải Vô Địch nhìn thoáng qua đám người đang tìm kiếm bọn họ ở dưới lầu, “Muốn ta dụ bọn họ rời đi?” “Không.” Giang Khải lại nói, “Không liên quan đến bọn họ, là Cuồng nhiệt giả.” Khải Vô Địch ngồi ở chỗ cách Giang Khải một mét, từ tốn nói, “Ta còn tưởng ngươi chưa phát hiện chứ.” Giang Khải cười lạnh một tiếng, “Cuồng nhiệt giả đối mặt với hành động của chúng ta, không có khả năng không áp dụng cách áp chế, trong thành thị số 041 lại không có một con Thú Thần nào, khác thường như thế chỉ có một nguyên nhân, Cuồng nhiệt giả muốn được ăn cả ngã về không!” “Ta lăn lộn ở thành thị số 041 ít nhất nửa năm, thật ra bên trung tâm thành phố có rất nhiều kiến trúc cao lớn, cũng chính vì vậy những cao ốc đổ sụp đủ để phong tỏa con đường xung quanh, rất khó dọn dẹp.” “Xung quanh địa điểm phát hiện trận pháp là bốn con đường lớn, tất cả đều bị chặn kín… Nói một cách khác, nơi đó là một con đường chết!” Giang Khải lấy ra ấm nước uống một ngụm lớn, lại lấy ra chén nhỏ rót một ít cho tiểu hỗn cầu, sau đó ném ấm cho Khải Vô Địch, nói tiếp, “Ta nghi ngờ bọn họ cố ý dụ ta qua.” Khải Vô Địch nhìn ấm nước trong tay, thật ra hắn ta không cần uống nước nhưng vì tính đặc thù của hắn ta, hắn ta cũng có thể uống.
Ăn cái gì, uống nước, thậm chí ngủ sẽ trông càng giống một “người” đi.
Giang Khải đưa ấm nước cho mình, xem ra thật sự coi hắn ta thành một “người bình thường”.
Nước Địa cầu? Khải Vô Địch uống một ngụm… Cảm giác không khác gì trên Quỷ Tinh.
Là người phục chế của Giang Khải, hắn ta căn bản không cần Giang Khải giải thích quá nhiều đã có thể tùy tiện hiểu được suy đoán của Giang Khải.
“Cho nên, ngươi dự định một mặt tương kế tựu kế, để ta đi giẫm bom thay ngươi, một mặt lợi dụng những phóng viên kia thả ra tin tức giả… Nói cho cùng, vẫn là đi làm bia đỡ đạn.” Giang Khải mỉm cười, “Đừng nói như vậy, ta chết đi thì ngươi cũng không cách nào tiếp tục tồn tại, chỉ cần ta không chết, ngươi sẽ không tử vong thật sự.” “Đương nhiên, đây là trước khi ngươi dung hợp Thú nguyên chi thạch, về phần sau này ngươi sẽ có thay đổi gì, ta cũng không xác định.” Khải Vô Địch trả lại ấm nước cho Giang Khải, “Đã biết.” “Nhưng giữa chúng ta vẫn có sự chênh lệch, trực quan nhất cũng là trên mặt trang bị.” Giang Khải đưa Thiên La trảm yêu kiếm cho Khải Vô Địch, lại chuyển sang một đám khác.
Khải Vô Địch tiếp nhận Trảm Yêu kiếm, đưa Phong thần kiếm của mình cho Giang Khải.
“Long thần lệnh!” Khải Vô Địch từ tốn nói, “Ta cũng không có thứ này, không giả vờ được.” “Còn có Chân nguyên hộ giáp, Ngự không bảo châu.” “Đúng rồi, còn có Người không biết sợ!” Giang Khải đưa cả hai món đồ này cho Khải Vô Địch trang bị vào, lại cởi đồng hồ giao cho Khải Vô Địch.
Cứ vậy, nếu không phải Giang Khải tự xuất hiện, rất khó phát hiện thân phận của hai người.
Sau khi chuẩn bị sẵn sàng, Khải Vô Địch đứng lên, “Ta đi đây, ta có thể nói cho ngươi biết, nếu ta có thể giết chết kẻ địch sẽ không đợi ngươi ra tay.” “Ta cũng không muốn làm bia đỡ đạn mãi!” “Dụ bọn họ theo!” Giang Khải chép miệng với dưới lầu.
Khải Vô Địch cũng không nói gì đã nhảy xuống.
Giang Khải vẫn rất yên tâm với năng lực làm việc của Khải Vô Địch, thậm chí những lời dặn dò kia thật ra đều dư thừa, ai bảo hắn ta là người phục chế của mình chứ.
Chờ sau khi Khải Vô Địch rời đi, Giang Khải vẫn ngồi xổm ở mái nhà.
Không lâu sau, Khải Vô Địch vừa kéo quần lên vừa đi đến một ngã rẽ.
Đám người Julie nhanh chóng phát hiện Khải Vô Địch, thì ra tiểu tử này đi tìm chỗ giải quyết, bọn họ chỉ sợ bóng sợ gió một trận.
Khải Vô Địch tiếp tục giả vờ không biết sự tồn tại của đám người Julie, đi đến trung tâm thành phố, đám người Julie lại tiếp tục lặng lẽ đi theo sau lưng hắn ta.
Cho đến khi xác định đám người Julie đã rời đi, Giang Khải mới đứng lên.
“Hiện tại chỉ còn lại hai chúng ta.” Giang Khải nhìn tiểu gia hỏa trên vai một cái, vẻ mặt trở nên nghiêm nghị!
Đại quân lấy lại đất đã mất động đến lợi ích căn bản của Thú Thần, tất cả Cuồng nhiệt giả chắc chắn phải chuẩn bị đầy đủ.
Bọn họ đã biết thực lực của mình, vậy lần hành động này tuyệt đối không thể khinh địch.