Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1216
topicMệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1216 :Liên thủ
Vừa rồi hai người có thời gian chênh lệch chút ít, trên Địa ngục chi môn cũng chỉ nổi lên một tầng gợn sóng, nói rõ Địa ngục chi môn di chuyển năng lượng cũng không phải chuyện trong nháy mắt, mà là một quá trình ngắn ngủi!
Điều này cũng có nghĩa hai lần công kích có khoảng cách không lớn có thể tính toán thành một lần công kích!
Xác định điểm này, vậy xác suất kế hoạch của Giang Khải thành công đã tăng lên rất nhiều!
“Mãnh hổ hạ sơn!” Liêm Hổ giận quát một tiếng, lập tức đánh về phía bản thể của Giang Khải, “Ra vẻ với ta, ngươi còn quá non!” “Tên này!” Cơ bắp trên mắt Giang Khải giật giật, quả nhiên hắn ta có thể nhìn ra chân thân và người phục chế!
“Thần uy quang hoàn, Truy mệnh hỏa hoàn!” Giang Khải lập tức mở ra Thần uy quang hoàn, sau khi để 51 thanh Truy mệnh tôi lửa lại bám vào trên vầng sáng, hình thành một vòng đao.
Cùng lúc đó, người phục chế đánh ra mấy chục đạo kiếm khí, công kích Liêm Hổ từ đằng sau.
Liêm Hổ gặp địch hai mặt, không thể không thu chiêu phòng ngự.
Thấy Giang Khải và Liêm Hổ đánh nhau, Đường Thái Ngưng nhìn về phía Long Tinh, “Giang Khải còn có lực chiến đấu, nếu bây giờ chúng ta ra tay có lẽ còn có phần thắng!” Long Tinh cau mày, hắn ta nhìn Giang Khải và Liêm Hổ chiến đấu.
Tuy Giang Khải có nhiều thủ đoạn, dựa vào sự hoàn mỹ phối hợp với người phục chế nên tạm thời chưa rơi vào thế yếu, nhưng vấn đề dù là Giang Khải cũng không phải được Địa ngục chi môn thủ đoạn cấp phòng ngự của tên biến thái này.
Ở lại hay rút lui? Long Tinh là tổng đội trưởng của tổ Tứ thần thú, áp lực của hắn ta to lớn.
Im lặng một lát, Long Tinh hít sâu một hơi, nói, “Trước tiên chống đỡ thú quân giúp hắn một chút.” “Liệt không chân liên! Chết cho ta!” Liêm Hổ lặp lại chiêu cũ, lại sử dụng đòn sát thủ.
Người phục chế xuất hiện ở bên cạnh Giang Khải ngay lập tức, phát động kỹ năng, “Thế thân lừa gạt!” Lợi dụng Thế thân lừa gạt, chặn mấy lần công kích giúp Giang Khải.
Nhưng dù là thế thì công kích không có tận cùng của Liệt không chân liên vẫn để lại trên thân hai người rất nhiều vết thương.
“Huyền minh thuẫn bài!” Đột nhiên, có người giận quát một tiếng ở sau lưng, trước mặt Giang Khải và người phục chế xuất hiện một mặt Huyền Vũ cự thuẫn, giúp đỡ hai người ngăn lại công kích của Liệt không chân liên.
Giang Khải nhìn lại, là một tên đội viên tiểu tổ Huyền Vũ rat tay giúp đỡ!” “Giang Khải, giết hắn!” Người kia tỏ ra khó chịu, xem ra ngăn cản Liệt không chân liên tuyệt đối không phải là một việc nhẹ nhõm với hắn ta.
Sau khi có người Huyền Vũ ra tay, Bạch Hiên bên Bạch Hổ cũng ra tay.
“Hạo nhật trảm thiên kiếm!” Một kiếm này của Bạch Hiên khiến Liêm Hổ phải thu chiêu phòng ngự.
“Giang Khải, chúng ta hợp lực giết hắn!” Bạch Hiên hô lên.
Giang Khải cũng không ngờ lấy giao tình mỏng manh của hắn và tổ Tứ thần thú, bọn họ lại không rút lui mà liên thủ với hắn!
“Lôi đình kiếm quyết!” Một bóng người lao ra từ sau lưng Liêm Hổ, trường kiếm trong tay hắn ta có lôi điện leng keng rung động.
Liêm Hổ quay người đã là một kiếm, kiếm khí và Lôi đình kiếm quyết va chạm, bộc phát ra tiếng nổ vang to lớn.
Giang Khải càng không ngờ Chu Thủ Lệ vẫn luôn không ưa mình cũng ra tay.
“Giang Khải, không phải ngươi là người chuyên nghiệp giết Boss sao, sao lần này ngươi yếu như vậy!” Tuy Chu Thủ Lệ ra tay giúp đỡ nhưng vẫn nói lời không dễ nghe.
Giang Khải đột nhiên nhớ đến lão giả kia.
Hắn không chỉ có một mình…
Mặc kệ giữa bọn họ có ân oán gì nhưng đối mặt với phải trái rõ ràng, những người này đều buông bỏ ân oán cá nhân, coi bảo vệ Hoa Hạ là nhiệm vụ của mình!
Giang Khải hừ lạnh một tiếng, “Hiện tại ta mới hiểu được câu nói kia của tiền bối…” Có mấy người trợ giúp, Giang Khải tiếp tục quấn lấy Liêm Hổ.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, Giang Khải nhìn thoáng qua đồng hồ, thời gian sắp đến!
Ngay sau đó, Giang Khải lao tới Liêm Hổ, đâm một kiếm tới!
Một kiếm này không kèm theo bất kỳ công kích đặc thù gì, Địa ngục chi môn đã có thể di chuyển năng lượng nhưng công kích thực thể thì sao?
Liêm Hổ cười lạnh một tiếng, “Ta thấy ngươi điên rồi, đọ cường độ thân thể với bản hoàng? Hơn nữa, một kiếm này của ngươi có trăm ngàn sơ hở!” Nói xong, bóng dáng Liêm Hổ đột nhiên mơ hồ, né tránh một kiếm này của Giang Khải, nghiêng người đánh ra một kiếm, Thiên nguyên kiếm to lớn nặng nề chặt xuống!
Giang Khải lấy Thiên La trảm yêu kiếm ngăn cản Thiên nguyên kiếm, nhưng hắn không thể chống đỡ được lực lượng khổng lồ của Liêm Hổ, Thiên nguyên kiếm chạm vào Trảm Yêu kiếm đè ép xuống!
Đúng vào lúc này, ở chân trời đằng xa có mấy cái đuôi lửa phát ra tiếng ầm ầm, đang bắn về phía bên này.
Liêm Hổ cũng phát hiện mấy viên đạn pháp này đang bắn về phía mình.
Hắn ta suy nghĩ thêm chút, “Muốn cùng chết với ta? Ngươi nằm mơ đi!” Ngay lúc Liêm Hổ chuẩn bị thu kiếm lùi lại, Giang Khải lại khẽ quát một tiếng, “Đại Địa thần lệnh, Đại địa thâm uyên!” Liêm Hổ có thể chém ra Đại địa phun trào, tuy nhiên không cách nào ngăn cản luồng lực hút này.
Điều này cũng có nghĩa hai lần công kích có khoảng cách không lớn có thể tính toán thành một lần công kích!
Xác định điểm này, vậy xác suất kế hoạch của Giang Khải thành công đã tăng lên rất nhiều!
“Mãnh hổ hạ sơn!” Liêm Hổ giận quát một tiếng, lập tức đánh về phía bản thể của Giang Khải, “Ra vẻ với ta, ngươi còn quá non!” “Tên này!” Cơ bắp trên mắt Giang Khải giật giật, quả nhiên hắn ta có thể nhìn ra chân thân và người phục chế!
“Thần uy quang hoàn, Truy mệnh hỏa hoàn!” Giang Khải lập tức mở ra Thần uy quang hoàn, sau khi để 51 thanh Truy mệnh tôi lửa lại bám vào trên vầng sáng, hình thành một vòng đao.
Cùng lúc đó, người phục chế đánh ra mấy chục đạo kiếm khí, công kích Liêm Hổ từ đằng sau.
Liêm Hổ gặp địch hai mặt, không thể không thu chiêu phòng ngự.
Thấy Giang Khải và Liêm Hổ đánh nhau, Đường Thái Ngưng nhìn về phía Long Tinh, “Giang Khải còn có lực chiến đấu, nếu bây giờ chúng ta ra tay có lẽ còn có phần thắng!” Long Tinh cau mày, hắn ta nhìn Giang Khải và Liêm Hổ chiến đấu.
Tuy Giang Khải có nhiều thủ đoạn, dựa vào sự hoàn mỹ phối hợp với người phục chế nên tạm thời chưa rơi vào thế yếu, nhưng vấn đề dù là Giang Khải cũng không phải được Địa ngục chi môn thủ đoạn cấp phòng ngự của tên biến thái này.
Ở lại hay rút lui? Long Tinh là tổng đội trưởng của tổ Tứ thần thú, áp lực của hắn ta to lớn.
Im lặng một lát, Long Tinh hít sâu một hơi, nói, “Trước tiên chống đỡ thú quân giúp hắn một chút.” “Liệt không chân liên! Chết cho ta!” Liêm Hổ lặp lại chiêu cũ, lại sử dụng đòn sát thủ.
Người phục chế xuất hiện ở bên cạnh Giang Khải ngay lập tức, phát động kỹ năng, “Thế thân lừa gạt!” Lợi dụng Thế thân lừa gạt, chặn mấy lần công kích giúp Giang Khải.
Nhưng dù là thế thì công kích không có tận cùng của Liệt không chân liên vẫn để lại trên thân hai người rất nhiều vết thương.
“Huyền minh thuẫn bài!” Đột nhiên, có người giận quát một tiếng ở sau lưng, trước mặt Giang Khải và người phục chế xuất hiện một mặt Huyền Vũ cự thuẫn, giúp đỡ hai người ngăn lại công kích của Liệt không chân liên.
Giang Khải nhìn lại, là một tên đội viên tiểu tổ Huyền Vũ rat tay giúp đỡ!” “Giang Khải, giết hắn!” Người kia tỏ ra khó chịu, xem ra ngăn cản Liệt không chân liên tuyệt đối không phải là một việc nhẹ nhõm với hắn ta.
Sau khi có người Huyền Vũ ra tay, Bạch Hiên bên Bạch Hổ cũng ra tay.
“Hạo nhật trảm thiên kiếm!” Một kiếm này của Bạch Hiên khiến Liêm Hổ phải thu chiêu phòng ngự.
“Giang Khải, chúng ta hợp lực giết hắn!” Bạch Hiên hô lên.
Giang Khải cũng không ngờ lấy giao tình mỏng manh của hắn và tổ Tứ thần thú, bọn họ lại không rút lui mà liên thủ với hắn!
“Lôi đình kiếm quyết!” Một bóng người lao ra từ sau lưng Liêm Hổ, trường kiếm trong tay hắn ta có lôi điện leng keng rung động.
Liêm Hổ quay người đã là một kiếm, kiếm khí và Lôi đình kiếm quyết va chạm, bộc phát ra tiếng nổ vang to lớn.
Giang Khải càng không ngờ Chu Thủ Lệ vẫn luôn không ưa mình cũng ra tay.
“Giang Khải, không phải ngươi là người chuyên nghiệp giết Boss sao, sao lần này ngươi yếu như vậy!” Tuy Chu Thủ Lệ ra tay giúp đỡ nhưng vẫn nói lời không dễ nghe.
Giang Khải đột nhiên nhớ đến lão giả kia.
Hắn không chỉ có một mình…
Mặc kệ giữa bọn họ có ân oán gì nhưng đối mặt với phải trái rõ ràng, những người này đều buông bỏ ân oán cá nhân, coi bảo vệ Hoa Hạ là nhiệm vụ của mình!
Giang Khải hừ lạnh một tiếng, “Hiện tại ta mới hiểu được câu nói kia của tiền bối…” Có mấy người trợ giúp, Giang Khải tiếp tục quấn lấy Liêm Hổ.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, Giang Khải nhìn thoáng qua đồng hồ, thời gian sắp đến!
Ngay sau đó, Giang Khải lao tới Liêm Hổ, đâm một kiếm tới!
Một kiếm này không kèm theo bất kỳ công kích đặc thù gì, Địa ngục chi môn đã có thể di chuyển năng lượng nhưng công kích thực thể thì sao?
Liêm Hổ cười lạnh một tiếng, “Ta thấy ngươi điên rồi, đọ cường độ thân thể với bản hoàng? Hơn nữa, một kiếm này của ngươi có trăm ngàn sơ hở!” Nói xong, bóng dáng Liêm Hổ đột nhiên mơ hồ, né tránh một kiếm này của Giang Khải, nghiêng người đánh ra một kiếm, Thiên nguyên kiếm to lớn nặng nề chặt xuống!
Giang Khải lấy Thiên La trảm yêu kiếm ngăn cản Thiên nguyên kiếm, nhưng hắn không thể chống đỡ được lực lượng khổng lồ của Liêm Hổ, Thiên nguyên kiếm chạm vào Trảm Yêu kiếm đè ép xuống!
Đúng vào lúc này, ở chân trời đằng xa có mấy cái đuôi lửa phát ra tiếng ầm ầm, đang bắn về phía bên này.
Liêm Hổ cũng phát hiện mấy viên đạn pháp này đang bắn về phía mình.
Hắn ta suy nghĩ thêm chút, “Muốn cùng chết với ta? Ngươi nằm mơ đi!” Ngay lúc Liêm Hổ chuẩn bị thu kiếm lùi lại, Giang Khải lại khẽ quát một tiếng, “Đại Địa thần lệnh, Đại địa thâm uyên!” Liêm Hổ có thể chém ra Đại địa phun trào, tuy nhiên không cách nào ngăn cản luồng lực hút này.