Vạn Biến Hư Ảo - Chương 150

topic

Vạn Biến Hư Ảo - Chương 150 :Nổi Điên
Chương 150: Nổi Điên

Nhưng Huyết tộc không dễ bị g·iết như thế. Chúng dù b·ị c·hém thành nhiều mảnh nhưng vẫn có thể sống, chỉ cần cơ thể hóa lỏng, biến thành một bãi máu thì có thể hợp lại được như cũ. Đây là một loại tính chất đặc thù không có sinh vật nào có.

Tuy vậy, khả năng tái tạo không phải là vĩnh cửu. Chúng đặc biệt bị khắc chế bởi sức mạnh có tính thánh khiết, mà Quang tính (ánh sáng) và Thánh lực (năng lượng Kinh thánh) là hai thứ khắc chế được năng lực này. Đen cho Lus, thứ Dương Tuấn Vũ sở hữu lại chính là thứ năng lực trời sinh đối nghịch với hắn. Miệng v·ết t·hương ở hai nửa b·ị c·hém rách vẫn dính theo thứ năng lượng thánh khiết làm nó bị cháy đen, nhất thời không thể gắn lại được với nhau.

Dương Tuấn Vũ đứng lên, mắt bùng lên ngọn lửa sáng rực, Độc Long Thương thuận thế đâm xuống lồng ngực Lus, hắn cố tình né trái tim- điểm yếu của Huyết tộc ra, không phải vì không muốn g·iết kẻ này mà hắn muốn h·ành h·ạ đối phương tới c·hết đi sống lại, tuyết đối không thể để hắn c·hết một cách dễ dàng.

Bị ghim trên đất Lus hoảng sợ phát hiện sức mạnh đối phương không ngờ đã đạt tới mức này, miệng máu há hốc kinh hoàng run rẩy:

- Cấp ... cấp ...

Rầm!

Khi hắn định nói gì đó Dương Tuấn Vũ đã nhấc chân giẫm liên tục vào gương mặt hắn, chỉ tới khi Rin lại ộc ra một búng máu, hắn mới dừng lại tập trung truyền năng lượng sang chữa trị cho cô.

Tuy vậy, v·ết t·hương của cô đã bị máu độc từ Huyết Đao thâm nhiễm, trong phút chốc đã phá hủy nội tạng, Ki của hắn mặc dù có tác dụng chữa trị nhưng còn chưa tới mức cải tử hồi sinh được, khiến nhất thời hắn chỉ biết ôm lấy nàng ngây ngốc truyền lực, hi vọng sẽ xảy ra kỳ tích.

Đúng lúc này, một thông đạo không gian mở ra, Faith, Gray và cả Idle dường như mới tỉnh lại lần lượt bước ra. Họ trong phút chốc không để ý chẳng ngờ Rin khi tỉnh lại đã lẻn trốn đi.

Cũng khó trách họ, dưới sự đào tạo cực kì tinh vi của Dương Tuấn Vũ, không chỉ thuộc hạ dưới trướng ở Diệt Thiên được hưởng lợi, Rin theo hắn cũng ngày càng tinh thông khả năng ẩn thân, á·m s·át. Đúng là sức mạnh họ tạm thời chưa bằng đám người Faith hay Gray, nhưng để tranh thủ sự sơ suất của mọi người mà trốn đi là việc hoàn toàn làm được.

Gray thân là người được Idle tin tưởng giao phó Rin cho, tới khi Idle tỉnh lại hỏi người đâu, hắn nhìn qua bên cạnh thì ngẩn người. Khác với Idle cưỡng ép sử dụng Nhân Kiếm Hợp Nhất nên bị phản phệ nội thương mà b·ất t·ỉnh, Rin ngất đi nhất thời chỉ là vì b·ị đ·ánh chứ không b·ị t·hương gì, nên vừa rời khỏi Thiên Sơn cô đã tỉnh lại. Và nếu không phải Gray vẫn đề phòng giá·m s·át cô có ý định quay lại chiến trường thì Rin đã tới đây từ lâu rồi.

Nhưng không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, trong lúc lơi lỏng không chú ý, Rin đã ẩn thân lẻn đi mất. Và rồi Idle tỉnh lại phát hiện ra điều này, hắn đã nổi điên làm loạn lên khiến Faith dù không thoải mái cho lắm vẫn phải liên tục mở ra pháp thuật không gian và dựa vào các dấu vết do Rin vội vàng đi mà chưa kịp xóa bỏ để bám theo, cuối cùng dẫn tới đây.

Faith định nói gì đó nhưng nhìn thấy bộ dạng kinh người của Rin khiến cô lập tức câm nín không dám phàn nàn gì. Rồi khi nhìn vào Dương Tuấn Vũ toàn thân bùng lên ngọn lửa ánh sáng, đang hừng hực thiêu đốt, tròng mắt cô trợn lên, miệng kinh ngạc nói:



- Người đã ...

Âm thanh chợt vang lên trong không gian xung quanh lập tức khiến Dương Tuấn Vũ quay ngoắt sang nhìn. Bị đôi đồng tử thay bằng hỏa quang chiếu thẳng vào làm Faith kh·iếp sợ quên mất lời muốn nói, tay run run chỉ chỉ bộ dạng thoạt nhìn rất ngốc nghếch.

Idle không để ý nhiều, ánh mắt hắn vừa quét về phía này thấy tình trạng của Rin thì nội thương cố kìm nén bỗng nhiên trở nên hỗn loạn, hắn lập tức phun ra một ngụm máu lớn, nhưng dù là thế, đôi chân vẫn tức tốc lao tới bên cạnh cô.

- Tại sao? Tại sao ... Aiko lại như vậy?

Hắn trợn mắt tát thẳng vào mặt Dương Tuấn Vũ một cái cực mạnh.

Dương Tuấn Vũ ngây ngốc cũng chẳng phản kháng, đôi tay vẫn liên tục truyền năng lượng vào người cô gái nhỏ đã ngất đi trong lòng mình.

Idle phẫn nộ định tát tiếp, Gray đã xuất hiện ở bên cạnh giơ tay cản lại, miệng hét:

- Idle! Bình tĩnh lại! Hắn đang cố gắng cứu con bé!

Idle khựng lại, tinh thần có chút thanh tỉnh nhìn kĩ, thấy được hiện trạng như lời Gray nói, cơn giận hơi giảm xuống, nhưng tay chân vẫn luống cuống không biết làm gì.

Gray thở dài, ánh mắt đầy áy náy, hắn không ngờ một chút sơ ý của mình để nàng rời đi, rồi khi gặp lại tình trạng Rin lại trở nên tồi tệ đến vậy.

Faith lúc này bước tới, cô cũng không nhiều lời, ánh mắt xoay chuyển nghĩ ngợi, rồi cô ấp úng có phần không dám chắc:

- Có lẽ ... còn một cách ...

Idle phản xạ cực nhanh, túm chặt tay cô gấp gáp hỏi:

- Cách gì? Mau nói!



Dương Tuấn Vũ cũng quay ngoắt lại nhìn, giọng khàn đặc nói:

- Chỉ cần cứu được cô ấy, các người muốn gì cũng được.

Nhìn ánh mắt dù đang bốc lên đầy hỏa quang nhưng giờ phút này lại lạnh lẽo tới cùng cực, Faith thở dài, cô không nghĩ hắn lại là kẻ si tình như thế, nhìn ánh mắt kia rõ ràng có thể vì người mình yêu đối lập với cả thiên hạ hắn cũng không mảy may nhíu mày. Lần đầu tiên, trong suy nghĩ của cô, sự khó chịu với kẻ ngoại lai này đã giảm đi.

Faith nói nhưng có phần khó diễn đạt thành ý:

- Greed...

Gray nhanh nhạy lập tức vỗ tay:

- Đúng vậy. Sao tôi không nghĩ tới. Nghe nói Greed uống được một loại nước thần khiến hắn bất tử. Trong số chúng ta, hắn cũng là người sống lâu nhất, vậy mà chưa từng thấy sinh mệnh lực kẻ này có dấu hiệu bị thời gian làm lão hóa. Người ta đồn rằng máu hắn có thể có công hiệu khởi tử hồi sinh.

Nghe thấy bốn chữ “Khởi tử hồi sinh” mắt mọi người đều sáng lên. Nhưng kẻ hiểu biết lập tức nhíu mày, Gray giật giật khóe miệng:

- Nhưng tên điên này trời sinh ghét nhất kẻ nào làm hắn xuất huyết, nếu có kẻ đó, hắn sẽ tìm mọi cách, bất kể trong thời gian bao lâu cũng sẽ có ngày hắn g·iết c·hết đối phương, rồi cắt hàng tá v·ết t·hương lên kẻ địch, rồi thoải mái nhìn kẻ đó xuất huyết, nếu v·ết t·hương cầm máu, hắn lại dùng dao cắt ra để con mồi chảy máu tới c·hết như một thú vui biến thái.

- Mặc kệ hắn thế nào. Nếu máu hắn có thể cứu Rin, thì nhất định không thể không chảy máu.

Idle rút tam kiếm, tư thế sẵn sàng đi tìm Greed liều mạng.

Dương Tuấn Vũ đứng lên, nhưng chợt ánh mắt chuyển về phía bên, Faith dường như cũng cảm nhận được thứ gì đó mà nhìn sang, lần lượt Idle và Gray cũng bị thu hút, theo thời gian trôi qua ánh mắt họ nhanh chóng sáng lên.



Bỗng Dương Tuấn Vũ nhíu mày, hơi thở của Rin càng lúc càng yếu, hắn hết sạch kiên nhẫn, hỏa quang bốc lên ngùn ngụt, tay trái theo hướng mắt nhìn đấm ra một cú chấn động.

Uỳnh!

Mọi người trợn mắt không hiểu làm sao, người nhận ra đầu tiên chính là Faith, một pháp sư có nghiên cứu về năng lượng không gian đã nhiều năm, bàn tay mềm mại kh·iếp sợ che miệng:

- Ngươi ... !

Dương Tuấn Vũ không đáp lại, hắn nheo mắt nhìn, đám Idle và Gray thì chưa hiểu làm sao hắn lại có hành động kì quái như vậy. Nhưng rất nhanh thôi, họ đã ngẩn người.

Theo cú đấm Dương Tuấn Vũ tung ra, hỏa quang nổ tung khiến không gian trước mắt họ vặn vẹo rồi nhanh chóng sụp đổ, từ khe nứt đó lập tức rơi ra ba thân ảnh, bộ mặt họ đang kinh hãi, sắc thái có phần xám ngoét. Khi nhìn về bên này thấy đám người Faith, lại thấy một thanh Thương ghim chặt một nửa người tên đồng bọn - Lus thì bản năng đối với kẻ thù trỗi lên, Envy chống tay vào vòng eo con rắn chửi:

- Đám khốn kiếp, các người làm gì Lus. Mad sẽ g·iết các ngươi.

Bốp!

Dương Tuấn Vũ nhíu mày chán ghét sự lải nhải của ả, không biết bằng cách nào, khi tay vung ra mặt Envy lập tức bị tát lệch đi, cả người như diều đứt dây bay ra một quãng.

Arro toàn thân đầy v·ết t·hương, tay một bên cầm sợi xích dính đầy máu, một bên xách theo một cái đầu, bộ dạng cái đầu đó trắng bệch, rất dọa người, nhưng đường nét quen thuộc khiến đám Faith nhất thời bị nó hấp dẫn sự chú ý.

Dương Tuấn Vũ hơi ngạc nhiên, nhưng cũng nhanh chóng bình thường lại, chẳng thèm nhìn Arro đang thả sức mạnh cuồng bạo ra, ánh mắt hướng về phía Greed:

- Cho ta xin chút máu của ngươi!

Greed từ khi nhìn thấy thảm cảnh của Lus và bộ dạng đặc biệt của Dương Tuấn Vũ thì lập tức hiểu ra đầu đuôi câu chuyện, hắn mặc dù ham ngủ, lười nhác nhưng nhận thức và tầm nhìn thì vẫn có. Nhất là khi sống càng lâu, kinh nghiệm càng nhiều, đây là một ưu thế mà người khác khó mà so được với hắn.

Nghe Dương Tuấn Vũ nói ra một câu như thế, bình thường hắn sẽ nổi điên lập tức g·iết c·hết kẻ đó, nhưng giờ phút này Greed chỉ thản nhiên hỏi lại:

- Ngươi muốn máu của ta?

Dương Tuấn Vũ gật đầu, hắn nói thêm:

- Ta sẽ trả ngươi bất cứ thứ gì ngươi muốn!