Vạn Biến Hư Ảo - Chương 151
topicVạn Biến Hư Ảo - Chương 151 :Kể Cả Mạng Của Ngươi?
Chương 151: Kể Cả Mạng Của Ngươi?
Greed nghe vậy thì chợt bật cười, tay giơ ra cản lại Arro định lao lên quyết chiến, bởi hắn hiểu rõ bản chất cuồng chiến của tên bên cạnh mình, nhất là khi hắn vừa thăng cấp lại g·iết được một kẻ cấp Đế đã thành danh rất lâu:
- Kể cả mạng của ngươi?
Dương Tuấn Vũ không cần nghĩ cũng gật đầu ngay lập tức. Idle dù vừa đánh chửi hắn thấy vậy thì giờ phút này chút bất mãn cuối cùng cũng tan biến, hắn quát:
- Không được. Ngươi đừng làm điều ngu ngốc. Aiko vì ngươi mà ...
Dương Tuấn Vũ thở dài lắc đầu, giọng nói có chút mệt mỏi lên tiếng cắt lời:
- Nàng có thể c·hết vì ta, sao ta không thể c·hết vì nàng?
Idle nghe vậy thì siết chặt nắm đấm, hắn tự vấn lòng mình, bản thân hắn hoàn toàn có thể đổi mạng với Aiko. Đó là vì xưa nay hắn luôn làm thế, đối với hắn Aiko là đứa em mà hắn có thể đánh đổi tất cả để giữ cho nó có được cuộc sống êm ấm nhất. Nhưng đứa em gái này luôn rất cứng đầu, nhất quyết vứt bỏ thân phân công chúa được chiều chuộng mà tham gia Ám Vệ, chịu trăm ngàn gian khổ. Rồi khi thấy nó tìm được một người để yêu thương, hắn vẫn âm thầm bảo vệ.
Chỉ là con đường mà người con bé yêu thương chọn đầy rẫy nguy hiểm, bất cứ lúc nào cũng có thể m·ất m·ạng, Idle đã đoán rất có thể một ngày nó sẽ phải đánh đổi cả mạng sống vì người đó. Nhưng không ngờ ngày này lại tới thật, điều này khiến hắn vô cùng đau đớn, mang theo cả sự phẫn nộ, và hối hận. Vừa rồi, hắn đã từng tự trách bản thân, nếu ngay từ đầu kịch liệt tách hai đứa chúng ra khỏi nhau, Aiko dù rất hận mình, dù đau khổ nhưng thời gian trôi qua nó chắc sẽ ổn. Người ta chẳng nói thời gian có thể xóa nhòa mọi v·ết t·hương là gì.
Hắn đã tự trách, tự trách rất nhiều. Nhưng giờ phút này, nghe người mà nó yêu thản nhiên nói ra một lời như vậy, thì ra kẻ này vì con bé có thể sẵn sàng vứt bỏ cả mạng sống. Idle bỗng cảm thấy sóng gió trong lòng đã yên lặng lại.
Idle không lên tiếng ngăn cản, đám người Faith và Gray không là gì đương nhiên chẳng thể nói thêm lời ngăn cản, ánh mắt tất cả mọi người giờ đều hướng tới Greed.
- Không thể cho hắn toại nguyện!
Envy bụng miệng chảy máu, mặt sưng phù có phần biến dạng làm lúc này ả trở nên vô cùng cay độc. Vừa nghe thấy cuộc nói chuyện của hai người, ả lập tức hét lên phản đối.
Dương Tuấn Vũ cực kì nổi giận, hắn định vung tay g·iết c·hết con đàn bà này nhưng thấy Greed giơ tay ngăn cản, hắn nhếch mép nói:
- Mạng ngươi ta cũng không hứng thú, nhìn ngươi khá thuận mắt.
Hắn giơ một ngón tay lên:
- Ta cần ngươi hứa làm cho ta một điều.
Dương Tuấn Vũ nhíu mày nói:
- Điều gì?
Greed lắc lắc ngón tay:
- Tạm thời chưa thể nói, khi cần ta sẽ nói.
- Ta không làm điều gì gây tổn thương cho người ta quan tâm.
Greed bật cười:
- Ta không nhàm chán như vậy, vừa cứu người lại muốn ngươi xuống tay g·iết người đó. Cái ta cần là thứ khác, có điều hiện tại chưa thể nói.
Dương Tuấn Vũ nghe vậy thì gật đầu:
- Nếu không làm hại người ta quan tâm thì chỉ cần ta đã hứa thì nhất định sẽ làm được.
- Tốt. Một lời đã định.
Greed vỗ tay, cười xòa bước tới.
Dương Tuấn Vũ thở phào, cẩn thận quan sát Greed.
Không ai nghĩ rằng Greed lại dễ thỏa thuận như thế. Nhưng Faith tinh ý cảm thấy lời đề nghị mà Greed nói chưa hẳn đã là thua thiệt, từ sự biến đổi của Dương Tuấn Vũ ngày hôm nay, Faith cảm thấy Greed đã tranh thủ lựa chọn được một lợi ích cực lớn.
Không có đại chiến nổ ra, Arro dù hiếu chiến nhưng cũng không tới mức vô lý làm bừa, mọi người thấy vậy thì tạm yên lòng, ngay cả Envy khi thấy không ai đứng về phía mình thì cũng có phần biết điều.
Dưới yêu cầu khó hiểu của Greed, mọi người dần xúm lại, họ chưa từng tận mắt chứng kiến năng lực cải tử hoàn sinh trong truyền thuyết có thật hay không, ánh nhìn tất cả đều có phần mong chờ.
Greed hít sâu một hơi, một màn kinh người diễn ra. Ngay khi mọi người chưa hiểu gì, chỉ thấy hắn đột ngột bẻ cổ cái “rắc” rồi thọc tay vào sau gáy, rút ra một chuỗi xương sống trắng ởn khiến ai cũng rùng mình, rợn tóc gáy.
Thân thể không xương sống của hắn có phần ngả nghiêng, Dương Tuấn Vũ một tay còn lại nhanh chóng vươn ra đỡ hắn.
Greed khóe miệng chảy ra một tia máu nhếch lên nhìn hắn cười nói:
- Cảm ơn.
Rồi thần sắc có phần đau đớn kịch liệt, nhưng hắn không kêu một tiếng. Theo ánh nhìn của mọi người, lưng hắn chợt động, từ phần cột sống bị rút xương nhanh chóng nổi lên từng đám ngọ nguậy, bằng mắt thường thấy rõ các khớp xương dần dần thành hình, cơ thể hắn phút chốc đã hồi phục lại.
- Năng lực tái tạo thật mạnh! Như vậy máu hắn hẳn là có thể cứu được cô ấy.
Trong đầu vang lên tiếng nói kinh ngạc của Triệu Cơ, Dương Tuấn Vũ nghe vậy thì thầm gật đầu. Xưa nay hắn tự nhận mình là kẻ có khả năng hồi phục kinh người, nhưng giờ đây cũng phải tròn mắt khâm phục năng lực của đối phương.
Trán hắn lấm tấm mồ hôi, cơn đau vừa rồi mặc dù không được hiện thực hóa bằng tiếng kêu gào của hắn nhưng ai ở đây cũng có thể nhận ra đây không phải là nỗi đau mà một người can đảm bình thường có thể chịu được, ánh mắt nhìn về phía tên lười biếng Greed trong tâm trí họ đã bắt đầu có phần nể phục.
Greed không nói, cũng chẳng hành động thừa thãi. Hắn siết vỡ từng đốt xương sống, tủy huyết được đám xương trắng bảo vệ dần dần được vắt ra, một giọt máu kì dị màu xanh rơi xuống, nhanh chóng từ v·ết t·hương khủng kh·iếp của Rin biến mất.
Một sức mạnh hồi phục khiến người ta kinh hãi đang phô bày, miệng viết thương nhanh chóng phục sinh, khí tức sinh mệnh nồng đậm liên tục dâng trào.
Greed vô cùng chăm chú, hai tay hắn tiếp tục vặn nát từng đốt từng đốt sống tiếp. Thật kì lạ, bình thường trong cốt tủy tồn tại một lượng máu không ít, nhưng mỗi đốt tủy của Greed chỉ vắt ra được 1 giọt máu màu xanh biếc, chỉ là dù có một giọt, nó vẫn mang lại công hiệu khiến người ta âm thầm líu lưỡi.
Ánh mắt Dương Tuấn Vũ phút chốc trở lên vui mừng, đúng lúc này Triệu Cơ nói:
- Anh mau bảo hắn dừng lại, thứ này có lẽ cứu được cả Minh Châu đấy!
- Anh cũng đang có ý này, chỉ cần nội tạng của Rin hồi phục lại, năng lực chữa trị từ Ki của anh hẳn là có thể giúp cô ấy bình phục, mặc dù thời gian sẽ lâu hơn một chút.
- Đúng thế.
Triệu Cơ vui mừng reo hò.
- Dừng lại!
Greed đang hăng say vặn nát từng khối xương sống của mình nghe vậy thì ngẩn ra, ánh mắt khó hiểu nhìn hắn. Cô gái này mặc dù đã qua cơn nguy kịch, nhưng để hồi phục lại hẳn phải dùng hết toàn bộ khối cốt tủy hắn lôi ra.
Mọi người cũng cùng chung thắc mắc, Idle chân tay có chút đứng ngồi không yên.
- Ngươi làm cái gì?
Greed dừng tay, nhìn hắn hỏi.
Dương Tuấn Vũ tiếp tục nối lại dòng Ki vừa ngắt, một lần nữa truyền nó vào cơ thể Rin giúp cô chữa trị. Một tay thò vào không gian, lôi ra một cỗ quan tài đen kịt.
Faith tròn mắt nhìn hắn, Idle giờ này đã hiểu ra, Gray há hốc mồm thầm khen tên này biết tranh thủ. Chỉ có đám người Greed, Arro tới sau là chưa rõ chuyện gì đang xảy ra.
Hắc khí ô uế chợt xuất hiện khiến mọi người có phần khó chịu, Dương Tuấn Vũ cũng không để nó tồn tại lâu, từ nội thể bùng lên hỏa quang sáng rực, hắc khí như gặp phải đại địch lập tức toán loạn, trong nháy mắt đã bị thứ ánh sáng kia thanh tẩy sạch sẽ.
Một thân hình khô quắt, già nua hiện ra, Dương Tuấn Vũ lòng đau như cắt nhìn nàng, hắn vội nói:
- Mau dùng nó cứu cô ấy.
- Ngươi...!
Greed cứng họng nhìn trăn trối, hắn có chút tức giận vì cảm giác bị đối phương tính kế, hắn vừa định thu tay lại thì bên tai vang lên lời Dương Tuấn Vũ nói:
- Hai điều kiện!
Làm sao Dương Tuấn Vũ không đoán ra đối phương bất mãn, hắn nhanh chóng lên tiếng bày tỏ rõ quan điểm.
Greed nhướng mày, hắn thầm nghĩ cốt tủy đã lấy ra rồi thì phút chốc sẽ mất đi tác dụng, giờ muốn nhét vào cũng chẳng có chỗ nhét. “Hai điều kiện, ừm, cũng không tồi.”
Hắn dứt khoát gật đầu:
- Được, thỏa thuận. Nhưng ngươi nên hiểu rằng thứ Sinh Mệnh Huyết này của ta chỗ này không còn đủ để chữa trị hoàn toàn cho hai người, cô gái bị Lus làm tổn thương kia nếu tận dụng toàn bộ thì sẽ bình phục ngay, còn cô gái này sinh mệnh không chỉ cạn kiệt, mà sự lão hóa cũng đã tới đỉnh điểm.
Ta không biết bằng cách nào ngươi vẫn giữ được nàng ta ở một trạng thái nửa c·hết, nhưng khẳng định rằng Sinh Mệnh Huyết còn lại chỉ giúp cô ấy giữ được một tia sức sống. Sau một thời gian, thứ này cũng không thể duy trì mãi, cô ta sẽ m·ất m·ạng.
Mà vì một số lý do khó nói tạm thời không thể lập tức lấy thêm loại Thần Huyết này, và loại đồ này mỗi người chỉ có công hiệu vào lần đầu tiên, lần sau có uống cả bình cũng vô dụng. Cho nên, giữa việc cứu chữa một người tới khỏe mạnh hoàn toàn, và việc chia đôi, chỉ để giữ lại một chút hơi tàn cho một bà lão tận số, ngươi tự quyết định đi.
- Cứu! Cứu cô ấy!
Dương Tuấn Vũ gật đầu dứt khoát nhìn thẳng vào mắt Greed.
Greed gãi đầu không biết tên này định làm cái gì, theo hắn biết bà già kia hoàn toàn đã hết cách cứu chữa, hắn còn cố gắng, lưu luyến gì nữa. “Ai mà không phải c·hết chứ?” Vừa nghĩ vậy hắn có chút chột dạ, vì bản thân hắn không rõ mình phải tới mức nào mới có thể c·hết được.
- Tốt. Là ngươi chọn. Hai điều kiện, ngươi phải hồi phục tốt, đợi khi ta nghĩ ra sẽ tới đòi.
- Được!
Dương Tuấn Vũ gật đầu, ánh mắt chăm chú nhìn về hai cô gái hắn coi trọng hơn cả tính mạng mình. Mà không chỉ họ, đổi lại bất cứ người thân nào đang rơi vào tình cảnh này đi nữa, dù có bảo hắn phải tìm c·hết để cứu họ, hắn cũng sẽ làm. Nghĩ tới đây, lòng không khỏi trào lên sự áy náy vô tận với người vợ đầu gối tay ấp đang ở quê nhà của mình.
Greed nghe vậy thì chợt bật cười, tay giơ ra cản lại Arro định lao lên quyết chiến, bởi hắn hiểu rõ bản chất cuồng chiến của tên bên cạnh mình, nhất là khi hắn vừa thăng cấp lại g·iết được một kẻ cấp Đế đã thành danh rất lâu:
- Kể cả mạng của ngươi?
Dương Tuấn Vũ không cần nghĩ cũng gật đầu ngay lập tức. Idle dù vừa đánh chửi hắn thấy vậy thì giờ phút này chút bất mãn cuối cùng cũng tan biến, hắn quát:
- Không được. Ngươi đừng làm điều ngu ngốc. Aiko vì ngươi mà ...
Dương Tuấn Vũ thở dài lắc đầu, giọng nói có chút mệt mỏi lên tiếng cắt lời:
- Nàng có thể c·hết vì ta, sao ta không thể c·hết vì nàng?
Idle nghe vậy thì siết chặt nắm đấm, hắn tự vấn lòng mình, bản thân hắn hoàn toàn có thể đổi mạng với Aiko. Đó là vì xưa nay hắn luôn làm thế, đối với hắn Aiko là đứa em mà hắn có thể đánh đổi tất cả để giữ cho nó có được cuộc sống êm ấm nhất. Nhưng đứa em gái này luôn rất cứng đầu, nhất quyết vứt bỏ thân phân công chúa được chiều chuộng mà tham gia Ám Vệ, chịu trăm ngàn gian khổ. Rồi khi thấy nó tìm được một người để yêu thương, hắn vẫn âm thầm bảo vệ.
Chỉ là con đường mà người con bé yêu thương chọn đầy rẫy nguy hiểm, bất cứ lúc nào cũng có thể m·ất m·ạng, Idle đã đoán rất có thể một ngày nó sẽ phải đánh đổi cả mạng sống vì người đó. Nhưng không ngờ ngày này lại tới thật, điều này khiến hắn vô cùng đau đớn, mang theo cả sự phẫn nộ, và hối hận. Vừa rồi, hắn đã từng tự trách bản thân, nếu ngay từ đầu kịch liệt tách hai đứa chúng ra khỏi nhau, Aiko dù rất hận mình, dù đau khổ nhưng thời gian trôi qua nó chắc sẽ ổn. Người ta chẳng nói thời gian có thể xóa nhòa mọi v·ết t·hương là gì.
Hắn đã tự trách, tự trách rất nhiều. Nhưng giờ phút này, nghe người mà nó yêu thản nhiên nói ra một lời như vậy, thì ra kẻ này vì con bé có thể sẵn sàng vứt bỏ cả mạng sống. Idle bỗng cảm thấy sóng gió trong lòng đã yên lặng lại.
Idle không lên tiếng ngăn cản, đám người Faith và Gray không là gì đương nhiên chẳng thể nói thêm lời ngăn cản, ánh mắt tất cả mọi người giờ đều hướng tới Greed.
- Không thể cho hắn toại nguyện!
Envy bụng miệng chảy máu, mặt sưng phù có phần biến dạng làm lúc này ả trở nên vô cùng cay độc. Vừa nghe thấy cuộc nói chuyện của hai người, ả lập tức hét lên phản đối.
Dương Tuấn Vũ cực kì nổi giận, hắn định vung tay g·iết c·hết con đàn bà này nhưng thấy Greed giơ tay ngăn cản, hắn nhếch mép nói:
- Mạng ngươi ta cũng không hứng thú, nhìn ngươi khá thuận mắt.
Hắn giơ một ngón tay lên:
- Ta cần ngươi hứa làm cho ta một điều.
Dương Tuấn Vũ nhíu mày nói:
- Điều gì?
Greed lắc lắc ngón tay:
- Tạm thời chưa thể nói, khi cần ta sẽ nói.
- Ta không làm điều gì gây tổn thương cho người ta quan tâm.
Greed bật cười:
- Ta không nhàm chán như vậy, vừa cứu người lại muốn ngươi xuống tay g·iết người đó. Cái ta cần là thứ khác, có điều hiện tại chưa thể nói.
Dương Tuấn Vũ nghe vậy thì gật đầu:
- Nếu không làm hại người ta quan tâm thì chỉ cần ta đã hứa thì nhất định sẽ làm được.
- Tốt. Một lời đã định.
Greed vỗ tay, cười xòa bước tới.
Dương Tuấn Vũ thở phào, cẩn thận quan sát Greed.
Không ai nghĩ rằng Greed lại dễ thỏa thuận như thế. Nhưng Faith tinh ý cảm thấy lời đề nghị mà Greed nói chưa hẳn đã là thua thiệt, từ sự biến đổi của Dương Tuấn Vũ ngày hôm nay, Faith cảm thấy Greed đã tranh thủ lựa chọn được một lợi ích cực lớn.
Không có đại chiến nổ ra, Arro dù hiếu chiến nhưng cũng không tới mức vô lý làm bừa, mọi người thấy vậy thì tạm yên lòng, ngay cả Envy khi thấy không ai đứng về phía mình thì cũng có phần biết điều.
Dưới yêu cầu khó hiểu của Greed, mọi người dần xúm lại, họ chưa từng tận mắt chứng kiến năng lực cải tử hoàn sinh trong truyền thuyết có thật hay không, ánh nhìn tất cả đều có phần mong chờ.
Greed hít sâu một hơi, một màn kinh người diễn ra. Ngay khi mọi người chưa hiểu gì, chỉ thấy hắn đột ngột bẻ cổ cái “rắc” rồi thọc tay vào sau gáy, rút ra một chuỗi xương sống trắng ởn khiến ai cũng rùng mình, rợn tóc gáy.
Thân thể không xương sống của hắn có phần ngả nghiêng, Dương Tuấn Vũ một tay còn lại nhanh chóng vươn ra đỡ hắn.
Greed khóe miệng chảy ra một tia máu nhếch lên nhìn hắn cười nói:
- Cảm ơn.
Rồi thần sắc có phần đau đớn kịch liệt, nhưng hắn không kêu một tiếng. Theo ánh nhìn của mọi người, lưng hắn chợt động, từ phần cột sống bị rút xương nhanh chóng nổi lên từng đám ngọ nguậy, bằng mắt thường thấy rõ các khớp xương dần dần thành hình, cơ thể hắn phút chốc đã hồi phục lại.
- Năng lực tái tạo thật mạnh! Như vậy máu hắn hẳn là có thể cứu được cô ấy.
Trong đầu vang lên tiếng nói kinh ngạc của Triệu Cơ, Dương Tuấn Vũ nghe vậy thì thầm gật đầu. Xưa nay hắn tự nhận mình là kẻ có khả năng hồi phục kinh người, nhưng giờ đây cũng phải tròn mắt khâm phục năng lực của đối phương.
Trán hắn lấm tấm mồ hôi, cơn đau vừa rồi mặc dù không được hiện thực hóa bằng tiếng kêu gào của hắn nhưng ai ở đây cũng có thể nhận ra đây không phải là nỗi đau mà một người can đảm bình thường có thể chịu được, ánh mắt nhìn về phía tên lười biếng Greed trong tâm trí họ đã bắt đầu có phần nể phục.
Greed không nói, cũng chẳng hành động thừa thãi. Hắn siết vỡ từng đốt xương sống, tủy huyết được đám xương trắng bảo vệ dần dần được vắt ra, một giọt máu kì dị màu xanh rơi xuống, nhanh chóng từ v·ết t·hương khủng kh·iếp của Rin biến mất.
Một sức mạnh hồi phục khiến người ta kinh hãi đang phô bày, miệng viết thương nhanh chóng phục sinh, khí tức sinh mệnh nồng đậm liên tục dâng trào.
Greed vô cùng chăm chú, hai tay hắn tiếp tục vặn nát từng đốt từng đốt sống tiếp. Thật kì lạ, bình thường trong cốt tủy tồn tại một lượng máu không ít, nhưng mỗi đốt tủy của Greed chỉ vắt ra được 1 giọt máu màu xanh biếc, chỉ là dù có một giọt, nó vẫn mang lại công hiệu khiến người ta âm thầm líu lưỡi.
Ánh mắt Dương Tuấn Vũ phút chốc trở lên vui mừng, đúng lúc này Triệu Cơ nói:
- Anh mau bảo hắn dừng lại, thứ này có lẽ cứu được cả Minh Châu đấy!
- Anh cũng đang có ý này, chỉ cần nội tạng của Rin hồi phục lại, năng lực chữa trị từ Ki của anh hẳn là có thể giúp cô ấy bình phục, mặc dù thời gian sẽ lâu hơn một chút.
- Đúng thế.
Triệu Cơ vui mừng reo hò.
- Dừng lại!
Greed đang hăng say vặn nát từng khối xương sống của mình nghe vậy thì ngẩn ra, ánh mắt khó hiểu nhìn hắn. Cô gái này mặc dù đã qua cơn nguy kịch, nhưng để hồi phục lại hẳn phải dùng hết toàn bộ khối cốt tủy hắn lôi ra.
Mọi người cũng cùng chung thắc mắc, Idle chân tay có chút đứng ngồi không yên.
- Ngươi làm cái gì?
Greed dừng tay, nhìn hắn hỏi.
Dương Tuấn Vũ tiếp tục nối lại dòng Ki vừa ngắt, một lần nữa truyền nó vào cơ thể Rin giúp cô chữa trị. Một tay thò vào không gian, lôi ra một cỗ quan tài đen kịt.
Faith tròn mắt nhìn hắn, Idle giờ này đã hiểu ra, Gray há hốc mồm thầm khen tên này biết tranh thủ. Chỉ có đám người Greed, Arro tới sau là chưa rõ chuyện gì đang xảy ra.
Hắc khí ô uế chợt xuất hiện khiến mọi người có phần khó chịu, Dương Tuấn Vũ cũng không để nó tồn tại lâu, từ nội thể bùng lên hỏa quang sáng rực, hắc khí như gặp phải đại địch lập tức toán loạn, trong nháy mắt đã bị thứ ánh sáng kia thanh tẩy sạch sẽ.
Một thân hình khô quắt, già nua hiện ra, Dương Tuấn Vũ lòng đau như cắt nhìn nàng, hắn vội nói:
- Mau dùng nó cứu cô ấy.
- Ngươi...!
Greed cứng họng nhìn trăn trối, hắn có chút tức giận vì cảm giác bị đối phương tính kế, hắn vừa định thu tay lại thì bên tai vang lên lời Dương Tuấn Vũ nói:
- Hai điều kiện!
Làm sao Dương Tuấn Vũ không đoán ra đối phương bất mãn, hắn nhanh chóng lên tiếng bày tỏ rõ quan điểm.
Greed nhướng mày, hắn thầm nghĩ cốt tủy đã lấy ra rồi thì phút chốc sẽ mất đi tác dụng, giờ muốn nhét vào cũng chẳng có chỗ nhét. “Hai điều kiện, ừm, cũng không tồi.”
Hắn dứt khoát gật đầu:
- Được, thỏa thuận. Nhưng ngươi nên hiểu rằng thứ Sinh Mệnh Huyết này của ta chỗ này không còn đủ để chữa trị hoàn toàn cho hai người, cô gái bị Lus làm tổn thương kia nếu tận dụng toàn bộ thì sẽ bình phục ngay, còn cô gái này sinh mệnh không chỉ cạn kiệt, mà sự lão hóa cũng đã tới đỉnh điểm.
Ta không biết bằng cách nào ngươi vẫn giữ được nàng ta ở một trạng thái nửa c·hết, nhưng khẳng định rằng Sinh Mệnh Huyết còn lại chỉ giúp cô ấy giữ được một tia sức sống. Sau một thời gian, thứ này cũng không thể duy trì mãi, cô ta sẽ m·ất m·ạng.
Mà vì một số lý do khó nói tạm thời không thể lập tức lấy thêm loại Thần Huyết này, và loại đồ này mỗi người chỉ có công hiệu vào lần đầu tiên, lần sau có uống cả bình cũng vô dụng. Cho nên, giữa việc cứu chữa một người tới khỏe mạnh hoàn toàn, và việc chia đôi, chỉ để giữ lại một chút hơi tàn cho một bà lão tận số, ngươi tự quyết định đi.
- Cứu! Cứu cô ấy!
Dương Tuấn Vũ gật đầu dứt khoát nhìn thẳng vào mắt Greed.
Greed gãi đầu không biết tên này định làm cái gì, theo hắn biết bà già kia hoàn toàn đã hết cách cứu chữa, hắn còn cố gắng, lưu luyến gì nữa. “Ai mà không phải c·hết chứ?” Vừa nghĩ vậy hắn có chút chột dạ, vì bản thân hắn không rõ mình phải tới mức nào mới có thể c·hết được.
- Tốt. Là ngươi chọn. Hai điều kiện, ngươi phải hồi phục tốt, đợi khi ta nghĩ ra sẽ tới đòi.
- Được!
Dương Tuấn Vũ gật đầu, ánh mắt chăm chú nhìn về hai cô gái hắn coi trọng hơn cả tính mạng mình. Mà không chỉ họ, đổi lại bất cứ người thân nào đang rơi vào tình cảnh này đi nữa, dù có bảo hắn phải tìm c·hết để cứu họ, hắn cũng sẽ làm. Nghĩ tới đây, lòng không khỏi trào lên sự áy náy vô tận với người vợ đầu gối tay ấp đang ở quê nhà của mình.