Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1085
topicMệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1085 :Dê vào miệng cọp?
Khu 4 Đảo quốc, tầng hai khách sạn đối diện Mizuno phủ, Giang Khải đứng bên cạnh cửa sổ một căn phòng khách nhìn Mizuno phủ cách đó không xa.
“Nosora huynh, ngươi xác định đám người Lưu Viễn Hương ở bên trong?” Giang Khải hỏi.
“Xác định!” Chiba Nosora nói chắc chắn, “Hai ngày qua ta thường xuyên thấy Lưu Viễn Hương đứng ở cửa ra vào, dặn dò hạ nhân nhà Mizuno đến khu giao dịch mua đồ.” Giang Khải suy nghĩ, nói, “Vậy chờ lần sau hắn xuất hiện!” Chiba Nosora đi đến bên cạnh Giang Khải, nhìn Giang Khải một chút mấy lần muốn nói lại thôi.
Giang Khải chú ý đến dáng vẻ của Chiba Nosora, “Sao thế?” “Giang Khải, ngươi thật sự chuẩn bị xông vào nhà Mizuno?” Giang Khải nhẹ gật đầu, “Quỷ Tinh quá lớn, nếu chờ sau khi Hoa Hạ kết nối với càng nhiều quốc gia, muốn tìm ra Hoàng Kiến Quốc lại càng khó khăn hơn, lần này chắc chắn phải bắt hắn về.” “Nhưng vấn đề này ngươi dự định xông vào! Orihime đã nói cho ngươi biết hậu quả có khả năng xuất hiện đi, ngươi đã cân nhắc những điều này chưa?” Giang Khải quay đầu nhìn về phía cửa lớn nhà Mizuno, hơi híp mắt lại, “Lần này nhà Mizuno cũng không giữ được bọn họ!” Ngay lúc hai người nói chuyện, cửa lớn Mizuno phủ chầm chậm mở ra, Giang Khải và Chiba Nosora lập tức nhìn vào bên trong cửa lớn.
Chỉ thấy Lưu Viễn Hương đang đi song song với một người nhà Mizuno, trên đường đi Lưu Viễn Hương như đang không ngừng dặn dò chuyện gì đó, tên gia đinh kia lại liên tục gật đầu.
Hoàng Kiến Quốc, Phệ Tâm và ba tên Chiến Thần Đảo quốc đi theo sau lưng Lưu Viễn Hương.
Một người trong số đó lại lại Mizuno Torachi!
Vừa thấy ba người này, khóe miệng Giang Khải hơi nhếch lên, hiện tại hắn đã có thể xác định đám người Lưu Viễn Hương ở chỗ này!
“Không ngờ ân oán của chúng ta sẽ kết thúc ở Đảo quốc!” Giang Khải hừ lạnh một tiếng, một tay nắm chặt khung cửa sổ, trực tiếp nhảy xuống từ cửa sổ tầng hai, đi thẳng đến Mizuno phủ!
Cha con Chiba Nosora nhìn nhau, chuyện xảy ra sau đó chắc chắn khiến Đảo quốc chấn động, hai bọn họ lập tức xuống lầu, đi theo!
Lưu Viễn Hương đang dặn dò việc này với người nhà Mizuno.
“Nhớ kỹ, những thứ này không thể thiếu!” “Vâng, Lưu tiên sinh, ta đều nhớ kỹ.” Lúc đang nói chuyện, đám người Lưu Viễn Hương lại đến trước cổng chính.
Lưu Viễn Hương cũng không định rời khỏi phủ Mizuno, hắn ta chỉ tiễn đến trước cổng chính liền dừng bước, “Vậy ngươi đi đi.” Người kia lên tiếng, liền bước nhanh xuống bậc thang chạy về phía khu giao dịch… Nhưng có lẽ hắn ta đi rất vội vàng, không nhìn đường, đột nhiên đụng thẳng vào một người, đụng đến choáng váng đầu óc.
“Ngươi không có mắt sao!” Hạ nhân nhà Mizuno tức giận nói, hắn ta ngẩng đầu nhìn về phía người tới.
Tên người qua đường kia nhìn hạ nhân nhà Mizuno, mỉm cười, “Ta cố ý đụng ngươi đấy, sao nào?” Người kia trợn to mắt, không thể tưởng tượng nổi nhìn người qua đường này.
Còn chưa từng thấy ai phách lối như vậy!
Ngoài ra, người này lại nói tiếng Hoa!
“Ngươi là người Hoa?! Đồ ngu, ngươi là người Hoa Hạ dám chạy đến Đảo quốc chúng ta phách lối! Có phải ngươi không muốn sống nữa không!” Xung quanh có rất nhiều người dừng lại, kỳ quái nhìn về phía hai người cãi nhau.
“Người Hoa? Tại sao người Hoa kia lại ở chỗ này?” “Sao người Hoa kia trông khá quen, ta nghĩ xem đã gặp ở đâu…” “Người Hoa chạy đến phủ Mizuno gây chuyện? ĐM, đúng là rừng lớn chim gì cũng có, đoán chừng điên rồi.” Sau khi Lưu Viễn Hương dặn dò công việc xong đã quay người rời đi, đột nhiên nghe thấy tiếng ồn ào sau lưng.
Hắn ta kỳ quái xoay người thấy rất nhiều người vây quanh cửa phủ Mizuno, hắn ta tò mò thò đầu ra, mơ hồ thấy hai người đứng trong đám đông.
Một người là tên hạ nhân mà nhà Mizuno phái cho hắn ta, làm chút việc vặt giúp hắn ta.
Còn có một người… Hít… Nhìn bóng lưng khá quen.
Đúng vào lúc này, Mizuno Torachi sau lưng Lưu Viễn Hương đột nhiên kêu lên, “Là hắn, hắn lại dám đến nhà Mizuno chúng ta!” “Ai vậy?” Lưu Viễn Hương hỏi.
Phệ Tâm từ tốn nói, “Giang Khải.” “Ai?” Hai người Lưu Viễn Hương, Hoàng Kiến Quốc vì quá ngạc nhiên, dừng giọng điệu kỳ quái đồng thời kêu lên.
Giang Khải? Sao Giang Khải lại xuất hiện ở nơi này? Nơi này là khu 4 Đảo quốc!
Nếu có thể vô tình gặp được Giang Khải ở đây, vậy cũng quá khó tin.
Phệ Tâm hơi híp mắt lại, nhìn nam tử Hoa Hạ trong đám người, “Trước đó ta đã thấy kỳ quái, ngọn lửa màu xanh trong Thần mộ giống hệt với địa diễm của Giang Khải, nhưng ta vẫn cảm thấy không có khả năng gặp được Giang Khải ở Đảo quốc, nhưng bây giờ trên cơ bản đã có thể xác định, là Giang Khải đến trước chúng ta một bước lấy đi bảo vật trong Thần mộ!” Mizuno Torachi căm hận nói, “Ta xác định hắn đúng là Giang Khải, dù hắn hóa thành tro thì ta cũng không nhìn nhầm!” Lưu Viễn Hương và Hoàng Kiến Quốc nhìn nhau.
Thật sự là Giang Khải?!
Thật sự gặp được Giang Khải ở Đảo quốc.
Hoàng Kiến Quốc lập tức căng thẳng, “Làm sao bây giờ, Giang, Giang Khải đến đây, hắn chắc chắn đến bắt ta!” Trong khoảng thời gian này, Hoàng Kiến Quốc vì tránh né sự đuổi bắt của quân đội Hoa Hạ thật sự biến thành chim sợ cành cong.
“Nosora huynh, ngươi xác định đám người Lưu Viễn Hương ở bên trong?” Giang Khải hỏi.
“Xác định!” Chiba Nosora nói chắc chắn, “Hai ngày qua ta thường xuyên thấy Lưu Viễn Hương đứng ở cửa ra vào, dặn dò hạ nhân nhà Mizuno đến khu giao dịch mua đồ.” Giang Khải suy nghĩ, nói, “Vậy chờ lần sau hắn xuất hiện!” Chiba Nosora đi đến bên cạnh Giang Khải, nhìn Giang Khải một chút mấy lần muốn nói lại thôi.
Giang Khải chú ý đến dáng vẻ của Chiba Nosora, “Sao thế?” “Giang Khải, ngươi thật sự chuẩn bị xông vào nhà Mizuno?” Giang Khải nhẹ gật đầu, “Quỷ Tinh quá lớn, nếu chờ sau khi Hoa Hạ kết nối với càng nhiều quốc gia, muốn tìm ra Hoàng Kiến Quốc lại càng khó khăn hơn, lần này chắc chắn phải bắt hắn về.” “Nhưng vấn đề này ngươi dự định xông vào! Orihime đã nói cho ngươi biết hậu quả có khả năng xuất hiện đi, ngươi đã cân nhắc những điều này chưa?” Giang Khải quay đầu nhìn về phía cửa lớn nhà Mizuno, hơi híp mắt lại, “Lần này nhà Mizuno cũng không giữ được bọn họ!” Ngay lúc hai người nói chuyện, cửa lớn Mizuno phủ chầm chậm mở ra, Giang Khải và Chiba Nosora lập tức nhìn vào bên trong cửa lớn.
Chỉ thấy Lưu Viễn Hương đang đi song song với một người nhà Mizuno, trên đường đi Lưu Viễn Hương như đang không ngừng dặn dò chuyện gì đó, tên gia đinh kia lại liên tục gật đầu.
Hoàng Kiến Quốc, Phệ Tâm và ba tên Chiến Thần Đảo quốc đi theo sau lưng Lưu Viễn Hương.
Một người trong số đó lại lại Mizuno Torachi!
Vừa thấy ba người này, khóe miệng Giang Khải hơi nhếch lên, hiện tại hắn đã có thể xác định đám người Lưu Viễn Hương ở chỗ này!
“Không ngờ ân oán của chúng ta sẽ kết thúc ở Đảo quốc!” Giang Khải hừ lạnh một tiếng, một tay nắm chặt khung cửa sổ, trực tiếp nhảy xuống từ cửa sổ tầng hai, đi thẳng đến Mizuno phủ!
Cha con Chiba Nosora nhìn nhau, chuyện xảy ra sau đó chắc chắn khiến Đảo quốc chấn động, hai bọn họ lập tức xuống lầu, đi theo!
Lưu Viễn Hương đang dặn dò việc này với người nhà Mizuno.
“Nhớ kỹ, những thứ này không thể thiếu!” “Vâng, Lưu tiên sinh, ta đều nhớ kỹ.” Lúc đang nói chuyện, đám người Lưu Viễn Hương lại đến trước cổng chính.
Lưu Viễn Hương cũng không định rời khỏi phủ Mizuno, hắn ta chỉ tiễn đến trước cổng chính liền dừng bước, “Vậy ngươi đi đi.” Người kia lên tiếng, liền bước nhanh xuống bậc thang chạy về phía khu giao dịch… Nhưng có lẽ hắn ta đi rất vội vàng, không nhìn đường, đột nhiên đụng thẳng vào một người, đụng đến choáng váng đầu óc.
“Ngươi không có mắt sao!” Hạ nhân nhà Mizuno tức giận nói, hắn ta ngẩng đầu nhìn về phía người tới.
Tên người qua đường kia nhìn hạ nhân nhà Mizuno, mỉm cười, “Ta cố ý đụng ngươi đấy, sao nào?” Người kia trợn to mắt, không thể tưởng tượng nổi nhìn người qua đường này.
Còn chưa từng thấy ai phách lối như vậy!
Ngoài ra, người này lại nói tiếng Hoa!
“Ngươi là người Hoa?! Đồ ngu, ngươi là người Hoa Hạ dám chạy đến Đảo quốc chúng ta phách lối! Có phải ngươi không muốn sống nữa không!” Xung quanh có rất nhiều người dừng lại, kỳ quái nhìn về phía hai người cãi nhau.
“Người Hoa? Tại sao người Hoa kia lại ở chỗ này?” “Sao người Hoa kia trông khá quen, ta nghĩ xem đã gặp ở đâu…” “Người Hoa chạy đến phủ Mizuno gây chuyện? ĐM, đúng là rừng lớn chim gì cũng có, đoán chừng điên rồi.” Sau khi Lưu Viễn Hương dặn dò công việc xong đã quay người rời đi, đột nhiên nghe thấy tiếng ồn ào sau lưng.
Hắn ta kỳ quái xoay người thấy rất nhiều người vây quanh cửa phủ Mizuno, hắn ta tò mò thò đầu ra, mơ hồ thấy hai người đứng trong đám đông.
Một người là tên hạ nhân mà nhà Mizuno phái cho hắn ta, làm chút việc vặt giúp hắn ta.
Còn có một người… Hít… Nhìn bóng lưng khá quen.
Đúng vào lúc này, Mizuno Torachi sau lưng Lưu Viễn Hương đột nhiên kêu lên, “Là hắn, hắn lại dám đến nhà Mizuno chúng ta!” “Ai vậy?” Lưu Viễn Hương hỏi.
Phệ Tâm từ tốn nói, “Giang Khải.” “Ai?” Hai người Lưu Viễn Hương, Hoàng Kiến Quốc vì quá ngạc nhiên, dừng giọng điệu kỳ quái đồng thời kêu lên.
Giang Khải? Sao Giang Khải lại xuất hiện ở nơi này? Nơi này là khu 4 Đảo quốc!
Nếu có thể vô tình gặp được Giang Khải ở đây, vậy cũng quá khó tin.
Phệ Tâm hơi híp mắt lại, nhìn nam tử Hoa Hạ trong đám người, “Trước đó ta đã thấy kỳ quái, ngọn lửa màu xanh trong Thần mộ giống hệt với địa diễm của Giang Khải, nhưng ta vẫn cảm thấy không có khả năng gặp được Giang Khải ở Đảo quốc, nhưng bây giờ trên cơ bản đã có thể xác định, là Giang Khải đến trước chúng ta một bước lấy đi bảo vật trong Thần mộ!” Mizuno Torachi căm hận nói, “Ta xác định hắn đúng là Giang Khải, dù hắn hóa thành tro thì ta cũng không nhìn nhầm!” Lưu Viễn Hương và Hoàng Kiến Quốc nhìn nhau.
Thật sự là Giang Khải?!
Thật sự gặp được Giang Khải ở Đảo quốc.
Hoàng Kiến Quốc lập tức căng thẳng, “Làm sao bây giờ, Giang, Giang Khải đến đây, hắn chắc chắn đến bắt ta!” Trong khoảng thời gian này, Hoàng Kiến Quốc vì tránh né sự đuổi bắt của quân đội Hoa Hạ thật sự biến thành chim sợ cành cong.