Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1646
topicMệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1646 :Chặt đứt tơ tình (2)
Hắn ta vội vàng chạy tới.
Ở bên hồ, hắn ta thấy một nữ tử xinh đẹp, cả người tản ra khí đen, ngã trên mặt đất đau khổ giãy giụa.
Lần đầu tiên gặp A Lan, Lưu Viễn Hương đã bị nữ nhân khí chất đặc biệt này hấp dẫn.
Cộng thêm thân phận Quỷ dị giả của nàng khiến Lưu Viễn Hương không nhịn được đi tới.
Hắn lấy ra Thị thần chi thư, trấn áp tinh thần mất khống chế cho nữ nhân này.
Ngày hôm sau, trong mắt nữ nhân lóe lên sát ý, không để ý vết thương trên người đã muốn giết Lưu Viễn Hương.
"Cô nương, nếu ngươi vì chuyện ta phát hiện thân phận Quỷ dị giả của ngươi nên muốn giết ta, vậy có lẽ ngươi có thể yên tâm, ta có thể nói rõ cho ngươi biết, ta và ngươi là người một đường, chúng ta có thể trở thành minh hữu!"
"Huống cho, lấy tình trạng hiện tại của ngươi cũng không giết được ta."
Tay của nữ nhân dừng giữa không trung.
Lưu Viễn Hương xoay người nhìn A Lan, mỉm cười,"Có thể nói cho ta biết tại sao phải đi con đường Quỷ dị giả không? Ngươi biết con đường này có ý nghĩa như thế nào không?"
Nữ nhân do dự một lúc lâu, cuối cùng buông dao găm trong tay xuống, vô lực ngồi dưới đất,"Người thân duy nhất của ta bị quân đội giết, từ nay về sau trên đời này không còn ai lo lắng cho ta, biến thành dáng vẻ gì có quan trọng không? Hiện tại ta chỉ muốn mạnh lên, chỉ muốn báo thù!"
Lưu Viễn Hương nhìn nữ tử kiên cường này, trong lòng có cảm giác khác lạ.
Cũng là trên thế giới này không còn người thân, cũng là đối địch với thế giới, vận mệnh buộc chặt hai người lần đầu gặp gỡ này với nhau.
"Ta giúp ngươi!"
Nữ nhân ngạc nhiên nhìn về phía Lưu Viễn Hương.
Trên đời này có rất nhiều người theo đuổi lực lượng, nhưng bằng lòng cùng mình đối chọi với cả nhân loại thì có mấy người?
Từ nay về sau, trong sự giúp đỡ của Lưu Viễn Hương, Phệ Tâm gia nhập liên minh Quỷ dị, cũng trở thành người lãnh đạo liên minh.
Thực lực của nàng dần tăng lên, lúc Hoa Hạ còn chưa có cường giả Siêu phàm thất giai, nàng đã trở thành Quỷ dị giả thất giai!
Đương nhiên, lấy thân phận của Lưu Viễn Hương tất nhiên biết Siêu phàm thất giai còn lâu mới là người cường đại nhất trên đời này, cũng bởi vậy dù Phệ Tâm có được thực lực siêu mạnh lại vẫn phải bí mật hoạt động ở một nơi gần đó.
Cho đến khi Phệ Tâm đột phá bát giai, nhưng Lưu Viễn Hương đột nhiên không cho Phệ Tâm tiếp tục đột phá.
Sau khi đột phá Siêu phàm bát giai sẽ đến giai đoạn thần mình, đối với Lưu Viễn Hương chỉ có được một trang Thị thần chi thư khi đó, hắn ta không cách nào tiếp tục khống chế trạng thái của Phệ Tâm, tiến thêm một bước đột phá có khả năng khiến hắn ta mất Phệ Tâm.
Sau đó, Giang Lan xuất hiện càng khiến Lưu Viễn Hương quyết định tạm dừng việc Phệ Tâm tiếp tục đột phá.
Nhưng lần này tiến đánh châu Phi là lần hành động hắn ta cho rằng chắc chắn nhất, kết quả lần này lại là hành động thua thảm hại nhất.
Phệ Tâm không cách nào chống đỡ Vạn pháp quy nhất của Giang Khải, chết ngay trước mặt mình.
"Viễn Hương, vì ngươi, ta bằng lòng đi chết!"
"Thật hy vọng thời gian vĩnh viễn dừng lại ở thời khắc này."
"Viễn Hương, chờ ngươi hoàn thành nhiệm vụ, chúng ta có thể vĩnh viễn sống chung một chỗ không?"
Đủ loại chuyện cũ xuất hiện trong lòng, nhưng ánh sáng duy nhất trong sinh mệnh Lưu Viễn Hương lại vô tình đánh nát!
Là chủ nhân sao? Không!
Là Giang Khải!
Một giọt nước mắt của Lưu Viễn Hương lặng yên rơi vào khuôn mặt Phệ Tâm.
Hắn ta nên nói tạm biệt với tất cả.
Lưu Viễn Hương hít sâu một hơi, xoay người nói với Agona,"Giúp nàng đột phá đến nhân thần, không cần ngươi quan tâm những chuyện khác!"
Agona mỉm cười,"Thật vui vì ngươi còn nhớ rõ thân phận của mình, không có ràng buộc sau cùng, ngươi mới có tư cách trở thành tùy tùng của chân thần!"
Agona và A Lan ký kết khế ước linh hồn, trợ giúp nàng đột phá đến cấp nhân thần.
Lưu Viễn Hương đứng ngoài cửa lo lắng chờ đợi.
Mười mấy phút sau, Agona đi ra từ trong nhà, hắn ta liếc nhìn Lưu Viễn Hương một cái, khẽ cười một tiếng,"Nàng đã đột phá, ngươi có thể dùng Thị thần chi thư hồi sinh nàng."
Lưu Viễn Hương vội vàng phá cửa mà vào.
A Lan đã tử vong được hai ngày, Lưu Viễn Hương không kịp chờ đợi lấy Thị thần chi thư ra.
Trên Thị thần chi thư phát ra một vệt sáng vàng bao phủ A Lan, khuôn mặt trắng bệch của nàng dần trở nên hồng nhuận.
Lưu Viễn Hương nhìn cảnh này cũng thở phào một hơi.
Nhìn nữ nhân yêu mến dần sống lại, nhưng Lưu Viễn Hương lại không cách nào thật sự vui vẻ trở lại, vì hắn ta biết sau khi A Lan sống lại, có lẽ nàng chỉ là Phệ Tâm chứ không còn là A Lan.
Mấy phút sau, Phệ Tâm mở mắt.
Nàng mờ mịt nhìn quay, cho đến khi thấy Lưu Viễn Hương mới ngồi dậy từ trên giường, xuống giường, quỳ một gối trước mặt Lưu Viễn Hương, giọng điệu không có chút dao động nào,"Gặp qua chủ nhân."
Trong lòng Lưu Viễn Hương đau xót nhưng không nói thêm gì, chỉ từ tốn nói,"Đứng lên đi."...
Ở bên hồ, hắn ta thấy một nữ tử xinh đẹp, cả người tản ra khí đen, ngã trên mặt đất đau khổ giãy giụa.
Lần đầu tiên gặp A Lan, Lưu Viễn Hương đã bị nữ nhân khí chất đặc biệt này hấp dẫn.
Cộng thêm thân phận Quỷ dị giả của nàng khiến Lưu Viễn Hương không nhịn được đi tới.
Hắn lấy ra Thị thần chi thư, trấn áp tinh thần mất khống chế cho nữ nhân này.
Ngày hôm sau, trong mắt nữ nhân lóe lên sát ý, không để ý vết thương trên người đã muốn giết Lưu Viễn Hương.
"Cô nương, nếu ngươi vì chuyện ta phát hiện thân phận Quỷ dị giả của ngươi nên muốn giết ta, vậy có lẽ ngươi có thể yên tâm, ta có thể nói rõ cho ngươi biết, ta và ngươi là người một đường, chúng ta có thể trở thành minh hữu!"
"Huống cho, lấy tình trạng hiện tại của ngươi cũng không giết được ta."
Tay của nữ nhân dừng giữa không trung.
Lưu Viễn Hương xoay người nhìn A Lan, mỉm cười,"Có thể nói cho ta biết tại sao phải đi con đường Quỷ dị giả không? Ngươi biết con đường này có ý nghĩa như thế nào không?"
Nữ nhân do dự một lúc lâu, cuối cùng buông dao găm trong tay xuống, vô lực ngồi dưới đất,"Người thân duy nhất của ta bị quân đội giết, từ nay về sau trên đời này không còn ai lo lắng cho ta, biến thành dáng vẻ gì có quan trọng không? Hiện tại ta chỉ muốn mạnh lên, chỉ muốn báo thù!"
Lưu Viễn Hương nhìn nữ tử kiên cường này, trong lòng có cảm giác khác lạ.
Cũng là trên thế giới này không còn người thân, cũng là đối địch với thế giới, vận mệnh buộc chặt hai người lần đầu gặp gỡ này với nhau.
"Ta giúp ngươi!"
Nữ nhân ngạc nhiên nhìn về phía Lưu Viễn Hương.
Trên đời này có rất nhiều người theo đuổi lực lượng, nhưng bằng lòng cùng mình đối chọi với cả nhân loại thì có mấy người?
Từ nay về sau, trong sự giúp đỡ của Lưu Viễn Hương, Phệ Tâm gia nhập liên minh Quỷ dị, cũng trở thành người lãnh đạo liên minh.
Thực lực của nàng dần tăng lên, lúc Hoa Hạ còn chưa có cường giả Siêu phàm thất giai, nàng đã trở thành Quỷ dị giả thất giai!
Đương nhiên, lấy thân phận của Lưu Viễn Hương tất nhiên biết Siêu phàm thất giai còn lâu mới là người cường đại nhất trên đời này, cũng bởi vậy dù Phệ Tâm có được thực lực siêu mạnh lại vẫn phải bí mật hoạt động ở một nơi gần đó.
Cho đến khi Phệ Tâm đột phá bát giai, nhưng Lưu Viễn Hương đột nhiên không cho Phệ Tâm tiếp tục đột phá.
Sau khi đột phá Siêu phàm bát giai sẽ đến giai đoạn thần mình, đối với Lưu Viễn Hương chỉ có được một trang Thị thần chi thư khi đó, hắn ta không cách nào tiếp tục khống chế trạng thái của Phệ Tâm, tiến thêm một bước đột phá có khả năng khiến hắn ta mất Phệ Tâm.
Sau đó, Giang Lan xuất hiện càng khiến Lưu Viễn Hương quyết định tạm dừng việc Phệ Tâm tiếp tục đột phá.
Nhưng lần này tiến đánh châu Phi là lần hành động hắn ta cho rằng chắc chắn nhất, kết quả lần này lại là hành động thua thảm hại nhất.
Phệ Tâm không cách nào chống đỡ Vạn pháp quy nhất của Giang Khải, chết ngay trước mặt mình.
"Viễn Hương, vì ngươi, ta bằng lòng đi chết!"
"Thật hy vọng thời gian vĩnh viễn dừng lại ở thời khắc này."
"Viễn Hương, chờ ngươi hoàn thành nhiệm vụ, chúng ta có thể vĩnh viễn sống chung một chỗ không?"
Đủ loại chuyện cũ xuất hiện trong lòng, nhưng ánh sáng duy nhất trong sinh mệnh Lưu Viễn Hương lại vô tình đánh nát!
Là chủ nhân sao? Không!
Là Giang Khải!
Một giọt nước mắt của Lưu Viễn Hương lặng yên rơi vào khuôn mặt Phệ Tâm.
Hắn ta nên nói tạm biệt với tất cả.
Lưu Viễn Hương hít sâu một hơi, xoay người nói với Agona,"Giúp nàng đột phá đến nhân thần, không cần ngươi quan tâm những chuyện khác!"
Agona mỉm cười,"Thật vui vì ngươi còn nhớ rõ thân phận của mình, không có ràng buộc sau cùng, ngươi mới có tư cách trở thành tùy tùng của chân thần!"
Agona và A Lan ký kết khế ước linh hồn, trợ giúp nàng đột phá đến cấp nhân thần.
Lưu Viễn Hương đứng ngoài cửa lo lắng chờ đợi.
Mười mấy phút sau, Agona đi ra từ trong nhà, hắn ta liếc nhìn Lưu Viễn Hương một cái, khẽ cười một tiếng,"Nàng đã đột phá, ngươi có thể dùng Thị thần chi thư hồi sinh nàng."
Lưu Viễn Hương vội vàng phá cửa mà vào.
A Lan đã tử vong được hai ngày, Lưu Viễn Hương không kịp chờ đợi lấy Thị thần chi thư ra.
Trên Thị thần chi thư phát ra một vệt sáng vàng bao phủ A Lan, khuôn mặt trắng bệch của nàng dần trở nên hồng nhuận.
Lưu Viễn Hương nhìn cảnh này cũng thở phào một hơi.
Nhìn nữ nhân yêu mến dần sống lại, nhưng Lưu Viễn Hương lại không cách nào thật sự vui vẻ trở lại, vì hắn ta biết sau khi A Lan sống lại, có lẽ nàng chỉ là Phệ Tâm chứ không còn là A Lan.
Mấy phút sau, Phệ Tâm mở mắt.
Nàng mờ mịt nhìn quay, cho đến khi thấy Lưu Viễn Hương mới ngồi dậy từ trên giường, xuống giường, quỳ một gối trước mặt Lưu Viễn Hương, giọng điệu không có chút dao động nào,"Gặp qua chủ nhân."
Trong lòng Lưu Viễn Hương đau xót nhưng không nói thêm gì, chỉ từ tốn nói,"Đứng lên đi."...