Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 959

topic

Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 959 :Hai tháng, max cấp! (2)
Chính vì Giang Khải muốn tiết kiệm thời gian mấy ngày này, lúc này mới tìm Hoa thần hỏi bản đồ.
Thấy Giang Khải kiên trì như vậy, Hoa Thiên Thần tức giận nói, “Hài tử nhà ngươi sao cứng đầu như thế! Ta sẽ không cho ngươi bản đồ, muốn đi thì ngươi tự tìm!” Giang Khải cũng nóng nảy, trực tiếp xoay người rời đi.
“Giang Khải!” Giang Khải mặc kệ tiếng gọi của Hoa Thiên Thần, buồn bực rời khỏi văn phòng Hoa Thiên Thần.
Ngay lúc hắn muốn rời khỏi tổng bộ, Điền Phong chạy đến.
“Giang Khải.” Điền Phong ổn định hô hấp, nhìn Giang Khải, “Đưa đồng hồ lên, đây là bản đồ mà ngươi cần.” Giang Khải ngạc nhiên nhìn Điền Phong, “Điền thần, ngươi…” Điền Phong chia sẻ bản đồ cho Giang Khải, sau đó lại nhìn Giang Khải một chút, nói, “Lão Hoa vì muốn tốt cho ngươi, ngươi đừng giận hắn, thật ra…” Điền Phong im lặng một lúc, nói tiếp, “Ta từng nghĩ nếu giai đoạn hiện tại có người có thể đánh ngược lao, ở Hoa Hạ chúng ta ngoại trừ ngươi không còn ai khác!” “Nhưng ngươi nhất định phải tự nghĩ rõ ràng, có đôi khi hành động theo cảm tính cũng vô dụng, chúng ta càng cần phân tích lý tính hơn!” Giang Khải biết ơn nhìn Điền Phong, “Điền thần, ta chỉ biết ta chậm một ngày, lão Vệ còn phải bị ngược đãi ở bên trong thêm một ngày! Điền thần, ta nhớ kỹ lời của ngươi, bản đồ… Cảm ơn!” Nói xong, Giang Khải lại rời khỏi tổng bộ quân đội.

Giang Khải lại biến mất, có người nói hắn từng xuất hiện ở khu 3, sau đó không ai thấy hắn nữa.
Nhưng độ hot bài post trên mạng lại vẫn tăng cao không giảm, sự chú ý của mọi người với ngược lao đều đã chuyển sang bài post này.
Không chỉ như thế, Hoàng Vĩ còn đăng bài post này lên diễn đàn quốc tế Quỷ Tinh.
Bài post vừa đăng lên đã thu hút sự chú ý của người chơi các quốc gia.
“Người Hoa các ngươi cũng gửi gắm sự kỳ vọng quá cao cho Giang Khải, để hắn đi thì có thể thay đổi hiện trạng sao. Chiến Thần Hoa Hạ bất tử cái gì, e rằng là các ngươi khoác lác quá mức?” “Hiện tại liên thắng cao nhất chắc là Đảo quốc, bọn họ đổi một nhóm tinh nhuệ, đã đẩy liên thắng cao nhất đến 34 trận.” “34 trận có tác dụng gì, thua một trận phí công nhọc sức! Đã sớm nói ngược lao Siêu phàm đỉnh cấp, trừ khi xuất hiện Siêu phàm bát giai, nếu không toàn cầu có một người tính một người, mặc kệ ngươi có phải thiên tài hay không, không ai có thể hoàn thành bách thắng!” “Ta nghe có người nói, bên trong có vài đối thủ thực lực gần như tương đương Boss cấp bản đồ, gặp được loại đối thủ đó, lùi một vạn bước dù có thắng thì ta cũng không tin còn có thể an toàn đi ra, hiệu quả khôi phục của ngược lao còn như thế, có thể thắng được mấy trận? Giang Khải không đi mới là lựa chọn chính xác, đi, vậy là thằng ngu!” “Hiện tại đổi người càng ngày càng khó, quốc gia chúng ta áp dụng cách thay thế luân phiên, nhưng làm vậy hiệu suất khai thác Quỷ Tinh vẫn giảm mạnh, chiến trường Thú Thần hoàn toàn không ngăn được, xem ra vẫn phải hy sinh một vài người thời gian dài mới được!” …
Hai tháng sau, ngày 2 tháng 11, vùng đất dã thú.
Giang Khải nhìn thuộc tính của mình.
Siêu phàm lục giai cấp 20!
Lực lượng 22.4 vạn, thể trạng 20.4 vạn, nhanh nhẹn 51.2 vạn, tinh thần lực 26.6 vạn.
Vận khí không tệ lắm, trong quá trình thăng cấp xuất hiện Siêu cấp gấp bội một lần, thuộc tính tăng trưởng gấp bội.
Hiện tại, bốn hạng thuộc tính cơ bản của Giang Khải đều vượt qua 20 vạn, nhanh nhẹn vượt qua 50 vạn.
Ngoài ra, trên tay Giang Khải có hơn 45000 vé vào cửa Sinh mệnh chi tháp.
Vé vào cửa chỉ tìm được trong bảo rương ở sào huyệt, Giang Khải đã tiêu diệt không biết bao nhiêu sào huyệt, tất cả chỉ lấy được từng đó vé vào cửa.
Tuy trong vùng đất dã thú không còn bảo rương Boss nhưng nơi này có không ít dã thú biến dị, trong xác những dã thú này có thể đào ra Tinh huyết kết tinh biến dị.
Giang Khải sắp xếp xác những dã thú biến dị này một chút, có khoảng 27000 con.
“Cũng gần đủ số lượng Tinh huyết kết tinh biến dị Siêu phàm lục giai…” Giang Khải đeo cái balo lớn của mình… Cũng may hắn đã đoán trước túi thẻ cỡ lớn không thể thỏa mãn hắn, hắn dứt khoát tìm một cái balo lớn chứa đầy túi thẻ cỡ lớn.
Đã đủ đẳng cấp, Giang Khải ngẩng đầu nhìn Vĩnh Đống đảo.
Xung quanh có một vài dã thú phổ thông lẻ tẻ, sau khi thấy Giang Khải lại chạy trốn khắp nơi.
Giang Khải thuận tay dùng Truy mệnh giết, lại chạy đến cất kỹ thẻ xác.
Sau khi giết mấy con dã thú này, cả vùng đất dã thú đã yên tĩnh hơn nhiều.
Lại nói, hệ thống nói phải chờ sau khi ngược lao bị công phá, vùng đất dã thú mới dừng sản xuất dã thú, bây giờ cả vùng đất dã thú lại trống trải lạ thường.
Dù còn có một vài dã thú, chắc lúc này cũng đang trốn ở một góc nào đó, cẩn thận chú ý của Giang Khải.
“Sớm đến đây thăng cấp thì tốt, cũng vì ngày thường ta lười thăng cấp, làm hại lão Vệ chịu khổ thêm hai tháng!” Giang Khải tự trách nói, sau đó vừa triệu hồi ra Ngân văn bạch hổ, “Tiểu Bạch, đi thôi, nhanh trở về!”