Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1059

topic

Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1059 :Tiểu đội Người tuần đêm (2)
Nữ nhân này cũng không nói là đần, chủ yếu nàng hoàn toàn tin tưởng phụ thân của mình, lúc này mới không nghĩ nhiều như vậy, nhưng mấy ngày nay tiếp xúc Giang Khải phát hiện Chiba Orihime cũng rất dũng cảm.
“Đa tạ cô nương.” Cha con Chiba một trước một sau bảo vệ Giang Khải ở giữa.
Thống soái Người tuần đêm có khả năng tồn tại kia còn chưa xuất hiện, Chiba Nosora cũng không thể đợi thêm được nữa.
Muốn bảo vệ hai người sau lưng, hắn ta nhất định phải lấy công làm thủ, không thể cho chúng nó có cơ hội tới gần hai người khác!
“Kiếm chi chiến hồn!” Chiba Nosora khẽ quát một tiếng, trường kiếm trong tay hắn ta phát ra một tiếng vù vù, trên thân kiếm bổ sung một tầng sương mù màu trắng yếu ớt.
Những sương mù đó nhanh chóng tràn vào thân thể Chiba Nosora qua miệng mũi, sau khi sương mù nhập thể, đôi mắt Chiba Nosora lập tức bùng lên tia sáng, trạng thái cả người hoàn toàn khác lúc trước.
“Giết!” Bóng dáng Chiba Nosora di chuyển cực nhanh, lao thẳng về phía Người tuần đêm.
Chiba Nosora vừa ép lui Người tuần đêm trước mặt, Người tuần đêm sau lưng lại nhân cơ hội nhào về phía Chiba Orihime và Giang Khải.
Chiba Nosora lập tức xoay người nhào về phía kẻ địch.
Hắn ta lao đến trước là vì ép lui kẻ địch trước mặt mình, mục tiêu thật sự của hắn ta là kẻ địch sau lưng!
Giang Khải khẽ gật đầu, đầu óc Chiba Nosora rất tỉnh táo, trong hoàn cảnh bất lợi như thế, bản thân không loạn trận cước trước.
Chỉ có điều hắn ta muốn bảo vệ nữ nhi và mình thì không thể cách bọn họ quá xa, vậy sẽ bị đối phương vừa đi vừa về kiềm chế, sắp thua!
Chắc Nosora còn có thể chống đỡ một đoạn thời gian, Giang Khải không quên lời dặn dò của hắn ta, không phải vạn bất đắc dĩ thì không ra tay.
Chiba Orihime có vẻ vô cùng gấp gáp, nhưng vẫn che ở trước người Giang Khải.
Giang Khải thì thu hồi tầm mắt, nhìn rừng rậm xung quanh.
Còn có một thống soái? Thống soái có thể rơi ra tin tức bảo vật cao cấp hơn không? Tên kia ở đâu? Mình có được Quỷ nhãn chuyên chú, Sinh mệnh khí tức, lại không thể phát hiện được sự tồn tại của đối phương?
Ngay lúc Giang Khải tỉ mỉ quan sát xung quanh, đột nhiên hắn như cảm giác được điều gì đó.
Ngay dưới chân bọn họ như có Sinh mệnh khí tức dao động!
Giang Khải đột nhiên trợn to mắt.
Không đúng, tên kia không ở xung quanh, lại đang dưới chân bọn họ!” “Nosora, cẩn thận dưới chân!” Giang Khải hét to một tiếng nhắc nhở Chiba Nosora, đồng thời nhào về phía Chiba Orihime.
Gần như cùng lúc đó, mặt đất dưới chân bọn họ đột nhiên bật lên, một cự thú xông ra từ lòng đất.
Xúc tu trên mặt nhanh chóng dài ra, vươn về phía ba người.
“A!” Gặp tình hình đột ngột, Chiba Orihime kêu lên một tiếng.
Cũng may Giang Khải kịp thời nhắc nhở, Chiba Nosora kịp thời nhảy sang một bên né tránh xúc tu.
Nhưng bị thống lĩnh va chạm như thế, khoảng cách giữa hắn ta cùng Giang Khải và Chiba Orihime bị kéo xa.
Đằng xa truyền đến tiếng quát của Chiba Nosora.
“Làm ơn bảo vệ Orihime, dù có Huy chương trọng sinh thì nàng cũng không thể chết, làm ơn!” Giang Khải nhảy ra một cái, nhào về phía Chiba Orihime, hai người lăn lộn trên mặt đất mười mấy mét, lúc dừng lại Chiba Orihime nằm trên người Giang Khải, hai người bốn mắt nhìn nhau.
Giang Khải cái khó ló cái không, nói, “Orihime cô nương, cảm ơn ngươi đã cứu ta. Bên kia còn có một con lớn!” Chiba Orihime còn chưa tỉnh hồn, hiện tại lại không hiểu ra sao, chẳng lẽ vừa rồi quá vội vàng đánh bậy đánh bạ lại cứu được Giang tiên sinh?
Nhưng đè Giang tiên sinh ở bên dưới thế này, hình như hơi không ổn…
Còn không đợi Chiba Orihime tỉnh táo lại, Giang Khải đột nhiên đặt tay lên sau lưng Chiba Orihime, đè nàng xuống người mình.
Chiba Orihime cảm giác được thân thể của mình hoàn toàn áp sát vào trên người Giang tiên sinh, vừa hoảng vừa sợ, vừa ngại vừa nghi ngờ, “Tiên sinh, ngươi…” Ánh mắt Giang Khải lại không nhìn Chiba Orihime, thống soái kia lại đuổi tới, vừa rồi xúc tu quét về phía Chiba Orihime, nếu không phải mình thấy được thì Orihime đã gặp nguy hiểm.
Phụ thân nàng vừa nói, Chiba Orihime có Huy chương trọng sinh nhưng cũng không thể chết, tuy Giang Khải không biết nguyên nhân nhưng loại tình huống này rất giống với mình, hắn cũng không nghi ngờ.
“Xem ra không thể khảo cổ nữa!” Giang Khải thở dài một hơi, đang muốn đứng dậy, ai biết Chiba Orihime lại hiểu sai ý, trong mắt thoáng qua vẻ kiên quyết.
“Tiên sinh, ta từng nói dù ta không thể bảo vệ ngươi, nhưng có chết cũng là ta chết trước ngươi!” Nói xong, Chiba Orihime bò lên từ trên người Giang Khải, vừa quay đầu đã thấy con cự thú kia.
Nửa dưới khuôn mặt của nó gần như dính sát, chờ mở ra xúc tu như ngàn vại sợi vươn về phía Chiba Orihime.
“Ta liều mạng với ngươi!” Chiba Orihime không lùi bước, hô to một tiếng, nhắm mắt lại đón những xúc tu sắp lao đến.
Mấy vạn xúc tu, một phần nhắm vào đầu nàng, một phần nhắm vào thân thể nàng, nhanh chóng lao tới.
Đêm tối che khuất phần lớn hình thể của thống lĩnh, nhưng theo đầu lâu to lớn, lượng lớn xúc tu có thể suy đoán ra chiều cao của nó khoảng hơn 30m.
Ít nhất cũng là cấp chiến tướng.