Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1060
topicMệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1060 :Thần mộ số ba
Chiba Nosora từng nói, bị Tủy độc thứ thú bắt lấy sẽ bị hút khô cốt tủy vào não tủy lúc còn sống, đến đến không muốn sống.
Chiba Orihime nhắm chặt hai mắt, có nghĩa trong lòng nàng không phải không có sợ hãi, nhưng nàng lại hết lòng tuân thủ hứa hẹn, không hề lùi bước.
“Tiên sinh, có thể chạy thì chạy!” Ngay lúc vô số xúc tu sắp tiếp xúc với thân thể Chiba Orihime, Chiba Orihime đột nhiên cảm thấy xung quanh truyền đến một trận sóng nhiệt!
Nàng ngạc nhiên mở to mắt, lại ngạc nhiên phát hiện đêm tối vô tận bị một đoàn ánh sáng màu lam chiếu sáng.
Ngay sau đó, trước người mình đột nhiên xuất hiện mấy chục thanh phi đao bị ngọn lửa màu xanh bao bọc, nhanh chóng xoay tròn ở trước mắt nàng tạo thành một trận đao lửa xanh.
Xúc tu thống lĩnh chạm đến đao trận, rất nhiều xúc tu trực tiếp bị khuấy thành thịt nát.
Ở giây tiếp theo, một bóng người màu xanh lam chợt thoáng qua bên cạnh nàng, trường kiếm trong tay hắn đâm ra một đạo kiếm khí.
“Địa diễm . Thiên La trảm yêu kiếm!” Kiếm khí quét ngang qua chiến trường, trong nháy mính tính cả toàn bộ chiến trường bên phụ thân đều yên tĩnh lại…
Giang Khải cẩn thận thu thập thẻ xác trên đất, chắc xác những Người tuần đêm này đều có thể tìm ra manh mối bảo vật, tuy đây là Đảo quốc nhưng nếu cấp bậc tin tức đủ cao, vì kiếm tiền thì Giang Khải cũng không quan tâm việc bí quá hóa liều.
“Phát tài, phát tài, thống soái Người tuần đêm, trước kia cũng chưa từng gặp, chắc chắn tin tức đáng tiền!” Giang Khải đầy phấn khởi thu thập thẻ xác.
Cha con Chiba Nosora khiếp sợ nhìn Giang Khải, ánh mắt đi theo hắn nhanh chóng thu thập thẻ xác.
Chiba Nosora biết thực lực của Giang Khải khủng bố, nhưng cũng không ngờ hắn lại mạnh hơn mình nhiều như vậy!
Mình vất vả đánh cả nửa ngày cũng rơi vào khổ chiến, Giang Khải dùng một kiếm miểu sát toàn trường!
Còn có, dáng vẻ người này nhặt thẻ xác cũng quá… Vui vẻ!
Tất cả mọi người đến Quỷ Tinh đều là từng bước khó khăn, vô cùng cẩn thận, chỉ có một mình ngươi đặt tâm tư vào việc kiếm tiền.
Thu thập thẻ xác cẩn thận, lúc này Giang Khải mới nhận ra nơi này còn có hai người.
“Ách, vừa rồi thật sự rất nguy hiểm.” Giang Khải nhìn về phía Chiba Nosora nói.
Chiba Nosora lấy lại tinh thần, khẽ than thở, “Trước kia người khác đều nói ngươi là quái vật, lúc ấy ta cảm thấy cách hình dung này khó tránh khỏi quá vô lễ, nhưng… Thật xin lỗi, hiện tại ta cũng có cảm giác như vậy.” Giang Khải không trả lời, hắn không thèm để ý thái độ của người chơi Hoa Hạ với mình, huống chi là người chơi Đảo quốc nói hắn thế nào.
Lúc hắn quay đầu, đột nhiên phát hiện Chiba Orihime đứng ở nơi đó mãi không có phản ứng.
Giang Khải hơi xấu hổ với Chiba Orihime, dù sau hắn đã lừa gạt nữ hài này, liền đi đến trước mặt Chiba Orihime.
“Orihime cô nương, ngươi không sao chứ.” “Ta… Ngươi…” Trong chốc lát Chiba Orihime không biết nên bắt đầu nói từ đâu.
Hơn nửa ngày, nàng mới nói, “Thầy lang nhị giai?” Giang Khải khá hổ thẹn, chỉ có thể lắc đầu, “Thật xin lỗi, ta không phải Thầy lang nhị giai.” “Ta đã nhận ra.” Chiba Orihime này trợn to đôi mắt nhìn chằm chằm Giang Khải, “Vậy, nhà khảo cổ học?” “Ta, cũng không phải.” “Không phải sao? Nhưng cách giải thích của ngươi với âm dương ngũ hành khiến ta hơi bất ngờ.” Chiba Orihime nhớ lại quá trình trao đổi với Giang Khải trong mấy ngày nay, “Được, vậy rốt cuộc ngươi là ai?” Chiba Nosora đi tới, “Orihime, là ta để Giang Khải giấu diếm thân phận, giữa hắn và ta có giao dịch nhưng hắn là người Hoa, không thể tiến vào lãnh địa Đảo quốc.” “Lấy thân phận nhà khảo cổ học trà trộn vào lãnh địa Đảo quốc, đây là cách ảnh hưởng tí nhất. Nhưng dù sao cũng vi phạm quy định, cộng thêm thân phận của hắn đặc biệt, cho nên không biết thân phận của hắn sẽ có lợi cho ngươi.” Chiba Orihime đột nhiên trợn to mắt, thân thể không khỏi lùi lại nửa bước, hoảng sợ nhìn Giang Khải, “Phụ thân, ngươi nói, hắn là… Giang Khải? Giang Khải nào?” “Ngươi biết ta nói Giang Khải nào.” Chiba Orihime trợn to mắt hơn.
Giang Khải, thân phận đặc thù, địa diễm vừa rồi, Thiên La trảm yêu kiếm, thực lực khủng bố… Đáp án đã không cần nói cũng biết.
“Ngươi là Lam hỏa ác ma, Địa diễm diêm vương, Chiến Thần Hoa Hạ bất tử, Dân cờ bạc mạnh nhất… Giang Khải?!” Giang Khải nhún vai, từ tốn nói, “Đây cũng là biệt danh mà người không hiểu rõ ta đặt cho ta, thật ra ta chỉ là một người bình thường.” “Người bình thường?” Chiba Orihime nhìn cây cối xung quanh bị Giang Khải một kiếm chặt đứt, phạm vi ít nhất hai trăm mét.
Hắn và phụ thân đều là Siêu phàm lục giai, dù phụ thân không tính là cường giả đứng đầu Chiến Thần điện Đảo quốc, dù sao cũng là Siêu phàm lục giai, nhưng thực lực của hai người cũng chênh lệch quá khoa trương!
“Ngươi, ngươi nói như vậy, ‘người bình thường’ có đồng ý không?” Giang Khải mỉm cười, hắn không muốn tiếp tục đề tài này, liền nói với Chiba Nosora, “Orihime huynh, vết thương cũ của ngươi chưa lành, vừa rồi trải qua ác chiến, đêm nay chúng ta cứ đi tìm chỗ nghỉ ngơi trước, ngày mai đi đường.” Chiba Nosora lại lắc đầu, “Thương thế của ta không sao, ngươi đã không cần giấu diếm thân phận nữa, ta nghĩ chúng ta vẫn nên nhanh chóng đi đường, còn có mấy chục cây số là đến.”
Chiba Orihime nhắm chặt hai mắt, có nghĩa trong lòng nàng không phải không có sợ hãi, nhưng nàng lại hết lòng tuân thủ hứa hẹn, không hề lùi bước.
“Tiên sinh, có thể chạy thì chạy!” Ngay lúc vô số xúc tu sắp tiếp xúc với thân thể Chiba Orihime, Chiba Orihime đột nhiên cảm thấy xung quanh truyền đến một trận sóng nhiệt!
Nàng ngạc nhiên mở to mắt, lại ngạc nhiên phát hiện đêm tối vô tận bị một đoàn ánh sáng màu lam chiếu sáng.
Ngay sau đó, trước người mình đột nhiên xuất hiện mấy chục thanh phi đao bị ngọn lửa màu xanh bao bọc, nhanh chóng xoay tròn ở trước mắt nàng tạo thành một trận đao lửa xanh.
Xúc tu thống lĩnh chạm đến đao trận, rất nhiều xúc tu trực tiếp bị khuấy thành thịt nát.
Ở giây tiếp theo, một bóng người màu xanh lam chợt thoáng qua bên cạnh nàng, trường kiếm trong tay hắn đâm ra một đạo kiếm khí.
“Địa diễm . Thiên La trảm yêu kiếm!” Kiếm khí quét ngang qua chiến trường, trong nháy mính tính cả toàn bộ chiến trường bên phụ thân đều yên tĩnh lại…
Giang Khải cẩn thận thu thập thẻ xác trên đất, chắc xác những Người tuần đêm này đều có thể tìm ra manh mối bảo vật, tuy đây là Đảo quốc nhưng nếu cấp bậc tin tức đủ cao, vì kiếm tiền thì Giang Khải cũng không quan tâm việc bí quá hóa liều.
“Phát tài, phát tài, thống soái Người tuần đêm, trước kia cũng chưa từng gặp, chắc chắn tin tức đáng tiền!” Giang Khải đầy phấn khởi thu thập thẻ xác.
Cha con Chiba Nosora khiếp sợ nhìn Giang Khải, ánh mắt đi theo hắn nhanh chóng thu thập thẻ xác.
Chiba Nosora biết thực lực của Giang Khải khủng bố, nhưng cũng không ngờ hắn lại mạnh hơn mình nhiều như vậy!
Mình vất vả đánh cả nửa ngày cũng rơi vào khổ chiến, Giang Khải dùng một kiếm miểu sát toàn trường!
Còn có, dáng vẻ người này nhặt thẻ xác cũng quá… Vui vẻ!
Tất cả mọi người đến Quỷ Tinh đều là từng bước khó khăn, vô cùng cẩn thận, chỉ có một mình ngươi đặt tâm tư vào việc kiếm tiền.
Thu thập thẻ xác cẩn thận, lúc này Giang Khải mới nhận ra nơi này còn có hai người.
“Ách, vừa rồi thật sự rất nguy hiểm.” Giang Khải nhìn về phía Chiba Nosora nói.
Chiba Nosora lấy lại tinh thần, khẽ than thở, “Trước kia người khác đều nói ngươi là quái vật, lúc ấy ta cảm thấy cách hình dung này khó tránh khỏi quá vô lễ, nhưng… Thật xin lỗi, hiện tại ta cũng có cảm giác như vậy.” Giang Khải không trả lời, hắn không thèm để ý thái độ của người chơi Hoa Hạ với mình, huống chi là người chơi Đảo quốc nói hắn thế nào.
Lúc hắn quay đầu, đột nhiên phát hiện Chiba Orihime đứng ở nơi đó mãi không có phản ứng.
Giang Khải hơi xấu hổ với Chiba Orihime, dù sau hắn đã lừa gạt nữ hài này, liền đi đến trước mặt Chiba Orihime.
“Orihime cô nương, ngươi không sao chứ.” “Ta… Ngươi…” Trong chốc lát Chiba Orihime không biết nên bắt đầu nói từ đâu.
Hơn nửa ngày, nàng mới nói, “Thầy lang nhị giai?” Giang Khải khá hổ thẹn, chỉ có thể lắc đầu, “Thật xin lỗi, ta không phải Thầy lang nhị giai.” “Ta đã nhận ra.” Chiba Orihime này trợn to đôi mắt nhìn chằm chằm Giang Khải, “Vậy, nhà khảo cổ học?” “Ta, cũng không phải.” “Không phải sao? Nhưng cách giải thích của ngươi với âm dương ngũ hành khiến ta hơi bất ngờ.” Chiba Orihime nhớ lại quá trình trao đổi với Giang Khải trong mấy ngày nay, “Được, vậy rốt cuộc ngươi là ai?” Chiba Nosora đi tới, “Orihime, là ta để Giang Khải giấu diếm thân phận, giữa hắn và ta có giao dịch nhưng hắn là người Hoa, không thể tiến vào lãnh địa Đảo quốc.” “Lấy thân phận nhà khảo cổ học trà trộn vào lãnh địa Đảo quốc, đây là cách ảnh hưởng tí nhất. Nhưng dù sao cũng vi phạm quy định, cộng thêm thân phận của hắn đặc biệt, cho nên không biết thân phận của hắn sẽ có lợi cho ngươi.” Chiba Orihime đột nhiên trợn to mắt, thân thể không khỏi lùi lại nửa bước, hoảng sợ nhìn Giang Khải, “Phụ thân, ngươi nói, hắn là… Giang Khải? Giang Khải nào?” “Ngươi biết ta nói Giang Khải nào.” Chiba Orihime trợn to mắt hơn.
Giang Khải, thân phận đặc thù, địa diễm vừa rồi, Thiên La trảm yêu kiếm, thực lực khủng bố… Đáp án đã không cần nói cũng biết.
“Ngươi là Lam hỏa ác ma, Địa diễm diêm vương, Chiến Thần Hoa Hạ bất tử, Dân cờ bạc mạnh nhất… Giang Khải?!” Giang Khải nhún vai, từ tốn nói, “Đây cũng là biệt danh mà người không hiểu rõ ta đặt cho ta, thật ra ta chỉ là một người bình thường.” “Người bình thường?” Chiba Orihime nhìn cây cối xung quanh bị Giang Khải một kiếm chặt đứt, phạm vi ít nhất hai trăm mét.
Hắn và phụ thân đều là Siêu phàm lục giai, dù phụ thân không tính là cường giả đứng đầu Chiến Thần điện Đảo quốc, dù sao cũng là Siêu phàm lục giai, nhưng thực lực của hai người cũng chênh lệch quá khoa trương!
“Ngươi, ngươi nói như vậy, ‘người bình thường’ có đồng ý không?” Giang Khải mỉm cười, hắn không muốn tiếp tục đề tài này, liền nói với Chiba Nosora, “Orihime huynh, vết thương cũ của ngươi chưa lành, vừa rồi trải qua ác chiến, đêm nay chúng ta cứ đi tìm chỗ nghỉ ngơi trước, ngày mai đi đường.” Chiba Nosora lại lắc đầu, “Thương thế của ta không sao, ngươi đã không cần giấu diếm thân phận nữa, ta nghĩ chúng ta vẫn nên nhanh chóng đi đường, còn có mấy chục cây số là đến.”