Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 948
topicMệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 948 :Vô tận tra tấn (2)
Mặc kệ thương thế nặng đến mức nào, mỗi ngày nhất định phải đánh ít nhất một trận.
Mấu chốt nhất là, nơi này là Vĩnh hằng khốn thú ngược lao, nói cách khác trừ khi có người thay thế bọn họ, nếu không bọn họ sẽ bị nhốt bên trong mãi.
Có thể nghĩ tình huống của người bị nhốt trong ngược lao tồi tệ đến mức nào, trong lòng bọn họ tuyệt vọng bao nhiêu.
Ánh mắt Lộ Tuấn, Hắc thần, Tô Lam Lam vẫn nhìn chằm chằm tên một người trên bảng danh sách.
[Vệ Ưng: Võ đồ Siêu phàm lục giai cấp 20, Siêu phàm chức nghiệp “Chiến thần”, liên thắng cao nhất 4 trận. Liên thắng hiện tại: 0 trận. 】 [Kiểm tra trạng thái hiện tại của người này, hộ giáp hoàn toàn hư hao, hạn mức thể lực cao nhất giảm xuống 78%, bụng, ngực, phần eo, tất cả có 12 vết thương trí mạng, đùi phải bị thiếu, hai mắt mù. 】 [Chiến tích hôm nay: Chiến bại. 】 Thấy hai chữ cuối cùng, nước mắt của Tô Lam Lam không nhịn được rơi xuống.
Lộ Tuấn nhìn lão Lý một chút, bản thân muốn an ủi vài câu nhưng vừa mở miệng đã phát hiện không nói ra lời, cổ họng nghẹn lại, nếu mở miệng e rằng sẽ bật khóc.
Cả đời tướng quân vinh diệu lại rơi vào kết quả như vậy, sao không khiến người ta đau lòng nhức óc.
Nhưng nhìn chung bảng danh sách này, bên trên có ai không phải có chiến công hiển hách, đã từng xông pha khói lửa vì bảo vệ Hoa Hạ.
Nhưng hôm nay bọn họ lại bị nhốt trong Khốn thú ngược lao, chịu đựng vô tận tra tấn.
Cũng không phải tất cả quốc gia đều áp dụng kế hoạch giống Hoa Hạ.
Đảo quốc chính là một trong số đó, bọn họ phái ra toàn tinh nhuệ!
Trên diễn đàn quốc tế Quỷ Tinh, bài post của người chơi Đảo quốc rất hot.
“Quân đội chúng ta quả nhiên lợi hại, biết rất nhiều quốc gia sẽ phái ra người tuổi già, không có lực chiến đấu gì tiến vào ngược lao, thế là chúng ta làm ngược lại phát ra đội quân tinh nhuệ. Hiện tại người liên thắng cao nhất của chúng ta đã đạt tới 32 trận!” “Nghe nói đám lão già Hoa Hạ kia, liên thắng cao nhất chỉ 10 trận, còn chạy đến lãnh thổ Đảo quốc chúng ta diễu võ giương oai, hiện tại thật thoải mái.” “Ta đoán bên trong còn có dã thú cường đại, nếu không dựa vào thực lực cường giả bên chúng ta hoàn toàn có thể nghiền ép các quốc gia khác, lấy 100 liên thắng không hề có vấn đề.” “Sau khi những lão già kia quay về càng phế vật hơn, theo ý ta, Hoa Hạ, nước E, nước C gì đó phái ra những rác rưởi này đi góp cho đủ số kia, thấy Đảo quốc chúng ta cứ trực tiếp nhận thua là được, tránh phải chịu khổ!” Đối mặt với lời mỉa mai của các người chơi Đảo quốc, rất nhiều người chơi phái ra lão binh lập tức liên hợp lại cùng khởi xướng khẩu chiến.
Đáng tiếc, khẩu chiến là khẩu chiến, trên mạng có ồn ào hơn cũng không thay đổi được việc các lão binh vẫn chịu đựng sự tra tấn vô tận.
…
Nửa tháng sau, cuối cùng Giang Khải đã về khu 18.
Tuy nói Vô tận luyện ngục là không gian nửa hư cấu nhưng thời gian vẫn trôi qua như thường, trong thời gian hơn một năm này, tóc của Giang Khải đã dài ra, trên môi cũng mọc ra chút râu.
Lúc hắn đi vào Chủ Thần công hội, đang chuẩn bị tiến vào trụ sở lại bị mấy khuôn mặt mới ở cửa chặn lại.
Một nữ hài tuổi còn nhỏ trong số đó cau mày, vẻ mặt ghét bỏ nhìn Giang Khải, “Vậy cũng quá không chú trọng vẻ ngoài đi… Này, thật xin lỗi tiên sinh, nếu ngươi muốn gia nhập Chủ Thần công hội thì đến bên cạnh xin đi, không phải hội viên của chúng ta thì không thể tiến vào trụ sở.” Giang Khải nhíu mày, từ lúc nào Chủ Thần lại có yêu cầu nghiêm khắc như thế?
Chờ chút, hình như mình là hội trưởng mà… Cũng được, vừa nhìn mấy người trẻ tuổi này cũng biết đều là người mới, mình căn bản chưa từng gặp, không biết mình cũng bình thường.
“Ách, Thi Thi có ở đây không?” “Thi Thi? Thi Thi nào?” Nữ hài cau mày hỏi.
“Hà Thi Thi!” “Hà Thi…” Nữ hài đột nhiên trợn to mắt, “Ngươi nói phó hội trưởng của chúng ta?!” “Đúng.” “Ngươi, ngươi quen biết phó hội trưởng của chúng ta? Không thể nào, người quen biết của phó hội trưởng chúng ta không có khả năng có người như ngươi.” Nữ hài lùi lại nửa bước, thân thể nghiêng ra sau lại đánh giá Giang Khải.
Ngoại trừ nhếch nhác thì chỉ có vẻ bình thường không có gì lạ.
“Tiểu nha đầu, ngươi không thể chỉ nhìn bề ngoài!” Giang Khải lời lẽ thấm thía nói, “Làm phiền ngươi gọi nàng đi ra, nếu nàng không ở đây, gọi Hồ Ngôn, Nguyễn Ngữ, Triệu Thiết Toàn… Tóm lại, tùy tiện gọi một nguyên lão là được.” Những người này đều do mình đưa vào, tất nhiên sẽ biết mình.
“Ây…” Mặc dù nữ hài kia hơi ghét bỏ Giang Khải nhưng cũng làm trọn phận sự, suy nghĩ rồi nói, “Vậy ngươi chờ chút, ta đi gọi người đến.” Không lâu sau, nữ hài dẫn theo một nam tử đi ra.
“Đinh thần, người này nói hắn là bằng hữu của Hà hội trưởng.” Giang Khải nhíu mày nhìn người mà nữ hài dẫn ra, hơi quen mặt, gọi là gì nhỉ…
Người tới chính là Đinh Kiếm, Thầy phong thủy, coi Hồ Ngôn là thần tượng, từng theo đám người Giang Khải tham gia Boss chiến, lúc ấy hắn ta còn nhận chức tiểu đội trưởng.
Mấu chốt nhất là, nơi này là Vĩnh hằng khốn thú ngược lao, nói cách khác trừ khi có người thay thế bọn họ, nếu không bọn họ sẽ bị nhốt bên trong mãi.
Có thể nghĩ tình huống của người bị nhốt trong ngược lao tồi tệ đến mức nào, trong lòng bọn họ tuyệt vọng bao nhiêu.
Ánh mắt Lộ Tuấn, Hắc thần, Tô Lam Lam vẫn nhìn chằm chằm tên một người trên bảng danh sách.
[Vệ Ưng: Võ đồ Siêu phàm lục giai cấp 20, Siêu phàm chức nghiệp “Chiến thần”, liên thắng cao nhất 4 trận. Liên thắng hiện tại: 0 trận. 】 [Kiểm tra trạng thái hiện tại của người này, hộ giáp hoàn toàn hư hao, hạn mức thể lực cao nhất giảm xuống 78%, bụng, ngực, phần eo, tất cả có 12 vết thương trí mạng, đùi phải bị thiếu, hai mắt mù. 】 [Chiến tích hôm nay: Chiến bại. 】 Thấy hai chữ cuối cùng, nước mắt của Tô Lam Lam không nhịn được rơi xuống.
Lộ Tuấn nhìn lão Lý một chút, bản thân muốn an ủi vài câu nhưng vừa mở miệng đã phát hiện không nói ra lời, cổ họng nghẹn lại, nếu mở miệng e rằng sẽ bật khóc.
Cả đời tướng quân vinh diệu lại rơi vào kết quả như vậy, sao không khiến người ta đau lòng nhức óc.
Nhưng nhìn chung bảng danh sách này, bên trên có ai không phải có chiến công hiển hách, đã từng xông pha khói lửa vì bảo vệ Hoa Hạ.
Nhưng hôm nay bọn họ lại bị nhốt trong Khốn thú ngược lao, chịu đựng vô tận tra tấn.
Cũng không phải tất cả quốc gia đều áp dụng kế hoạch giống Hoa Hạ.
Đảo quốc chính là một trong số đó, bọn họ phái ra toàn tinh nhuệ!
Trên diễn đàn quốc tế Quỷ Tinh, bài post của người chơi Đảo quốc rất hot.
“Quân đội chúng ta quả nhiên lợi hại, biết rất nhiều quốc gia sẽ phái ra người tuổi già, không có lực chiến đấu gì tiến vào ngược lao, thế là chúng ta làm ngược lại phát ra đội quân tinh nhuệ. Hiện tại người liên thắng cao nhất của chúng ta đã đạt tới 32 trận!” “Nghe nói đám lão già Hoa Hạ kia, liên thắng cao nhất chỉ 10 trận, còn chạy đến lãnh thổ Đảo quốc chúng ta diễu võ giương oai, hiện tại thật thoải mái.” “Ta đoán bên trong còn có dã thú cường đại, nếu không dựa vào thực lực cường giả bên chúng ta hoàn toàn có thể nghiền ép các quốc gia khác, lấy 100 liên thắng không hề có vấn đề.” “Sau khi những lão già kia quay về càng phế vật hơn, theo ý ta, Hoa Hạ, nước E, nước C gì đó phái ra những rác rưởi này đi góp cho đủ số kia, thấy Đảo quốc chúng ta cứ trực tiếp nhận thua là được, tránh phải chịu khổ!” Đối mặt với lời mỉa mai của các người chơi Đảo quốc, rất nhiều người chơi phái ra lão binh lập tức liên hợp lại cùng khởi xướng khẩu chiến.
Đáng tiếc, khẩu chiến là khẩu chiến, trên mạng có ồn ào hơn cũng không thay đổi được việc các lão binh vẫn chịu đựng sự tra tấn vô tận.
…
Nửa tháng sau, cuối cùng Giang Khải đã về khu 18.
Tuy nói Vô tận luyện ngục là không gian nửa hư cấu nhưng thời gian vẫn trôi qua như thường, trong thời gian hơn một năm này, tóc của Giang Khải đã dài ra, trên môi cũng mọc ra chút râu.
Lúc hắn đi vào Chủ Thần công hội, đang chuẩn bị tiến vào trụ sở lại bị mấy khuôn mặt mới ở cửa chặn lại.
Một nữ hài tuổi còn nhỏ trong số đó cau mày, vẻ mặt ghét bỏ nhìn Giang Khải, “Vậy cũng quá không chú trọng vẻ ngoài đi… Này, thật xin lỗi tiên sinh, nếu ngươi muốn gia nhập Chủ Thần công hội thì đến bên cạnh xin đi, không phải hội viên của chúng ta thì không thể tiến vào trụ sở.” Giang Khải nhíu mày, từ lúc nào Chủ Thần lại có yêu cầu nghiêm khắc như thế?
Chờ chút, hình như mình là hội trưởng mà… Cũng được, vừa nhìn mấy người trẻ tuổi này cũng biết đều là người mới, mình căn bản chưa từng gặp, không biết mình cũng bình thường.
“Ách, Thi Thi có ở đây không?” “Thi Thi? Thi Thi nào?” Nữ hài cau mày hỏi.
“Hà Thi Thi!” “Hà Thi…” Nữ hài đột nhiên trợn to mắt, “Ngươi nói phó hội trưởng của chúng ta?!” “Đúng.” “Ngươi, ngươi quen biết phó hội trưởng của chúng ta? Không thể nào, người quen biết của phó hội trưởng chúng ta không có khả năng có người như ngươi.” Nữ hài lùi lại nửa bước, thân thể nghiêng ra sau lại đánh giá Giang Khải.
Ngoại trừ nhếch nhác thì chỉ có vẻ bình thường không có gì lạ.
“Tiểu nha đầu, ngươi không thể chỉ nhìn bề ngoài!” Giang Khải lời lẽ thấm thía nói, “Làm phiền ngươi gọi nàng đi ra, nếu nàng không ở đây, gọi Hồ Ngôn, Nguyễn Ngữ, Triệu Thiết Toàn… Tóm lại, tùy tiện gọi một nguyên lão là được.” Những người này đều do mình đưa vào, tất nhiên sẽ biết mình.
“Ây…” Mặc dù nữ hài kia hơi ghét bỏ Giang Khải nhưng cũng làm trọn phận sự, suy nghĩ rồi nói, “Vậy ngươi chờ chút, ta đi gọi người đến.” Không lâu sau, nữ hài dẫn theo một nam tử đi ra.
“Đinh thần, người này nói hắn là bằng hữu của Hà hội trưởng.” Giang Khải nhíu mày nhìn người mà nữ hài dẫn ra, hơi quen mặt, gọi là gì nhỉ…
Người tới chính là Đinh Kiếm, Thầy phong thủy, coi Hồ Ngôn là thần tượng, từng theo đám người Giang Khải tham gia Boss chiến, lúc ấy hắn ta còn nhận chức tiểu đội trưởng.