Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 949

topic

Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 949 :Người mới không biết
Đinh Kiếm cau mày nhìn về phía Giang Khải, hắn ta cũng cảm thấy đối phương khá quen, “Tiểu huynh đệ, ngươi là…” Giang Khải lắc đầu, “Ta là Giang Khải.” Phốc!
Tiểu cô nương người mới bên cạnh lập tức không nhịn được, cười ra tiếng.
“Ha ha ha, ngươi còn Giang Khải, ngươi nói ngươi là hội trưởng Chủ Thần chúng ta? Chẳng lẽ ngươi không biết hội trưởng của chúng ta đã bị hại rồi sao?” “Bị hại?” Giang Khải trợn to mắt, “Không đến mức đó chứ.” “Ngươi cũng không biết chuyện này? Hắn có rất nhiều kẻ thù, nghe nói bị người ta nhốt lại.” Giang Khải thở dài một hơi, đúng là hắn bị nhốt nhưng không phải bị kẻ thù nhốt.
Ngược lại Đinh Kiếm vẫn đang cố gắng nhớ lại điều gì đó, cuối cùng hắn ta ngẩng đầu lên, sau khi cẩn thận đánh giá Giang Khải, ánh mắt lập tức thay đổi.
Trong mắt là vẻ không tưởng tượng nổi, hoảng sợ!
Giang Khải cũng lập tức nghĩ ra, “Ta nhớ ra rồi, ngươi gọi là… Đinh Kiếm đi. Thầy phong thủy kia.” “Gọi Đinh thần!” Nữ hài sửa lại, “Một tiểu hài tử như ngươi, hiện tại Đinh thần đã là giai đoạn Chiến Thần.” “Im miệng!” Đinh Kiếm đột nhiên quát to một tiếng, “Ngươi biết ngươi đang nói chuyện với ai không!” Nói xong, Đinh Kiếm vội vàng đi đến bên cạnh Giang Khải, “Tiểu nha đầu này là người mới, ngài đừng trách nàng.” Nữ hài thấy phản ứng của Đinh thần lập tức ngạc nhiên, đường đường Đinh thần lại gọi người trẻ tuổi này là “ngài”? Hơn nữa nhìn dáng vẻ còn rất kích động, ngay cả giọng nói cũng đang run rẩy.
Giang Khải mỉm cười, “Ta không chấp nhặt như vậy… Tiểu nha đầu, nhớ lời của ta, người không thể nhìn bề ngoài.” “Đinh Kiếm, đám người Thi Thi đâu? Đưa ta vào đi.” “Phó hội trưởng, Hồ bộ trưởng và Nguyễn bộ trưởng đều không ở đây, bọn họ đến khu 3 trông coi phân hội bên đó, Triệu bộ trưởng và Âu Dương bộ trưởng ở khu 1, hiện tại đám người Xuân Lan đang ở Thiên Huyền công hội, liên minh cổ võ sắp họp.” “Hội trưởng, cuối cùng ngài đã quay về, trong khoảng thời gian này xảy ra rất nhiều chuyện… A đúng, nhìn ngài phong trần mệt mỏi như vậy, vẫn nên về sân sau nghỉ ngơi đi.” Giang Khải khẽ nhíu mày, hiện tại đám người này cũng bận rộn như vậy hả?
Công hội phát triển lớn cũng không tiện, không tìm được người.
“Đúng rồi, Vong Trần có ở đây không?” “Ở! Hơn một năm nay hắn vẫn ở trong công hội, nói phải chờ ngài trở về.” Cũng may tên này còn ở đây.
“Được, không cần đi theo ta, ta tự đi vào được, ngươi làm việc đi.” Nói xong, Giang Khải tự đi vào trụ sở.
Chờ sau khi Giang Khải tiến vào trụ sở, nữ hài vừa rồi mới dám lên tiếng, nàng tóm lấy tay áo Đinh Kiếm, đôi mắt trợn to, giọng điệu vô cùng khiếp sợ nhưng lời nói lại nhỏ như muỗi kêu, “Đinh thần, ngài, ngài vừa, gọi hắn là gì? Hội trưởng!?” Đinh Kiếm trợn mắt nhìn nữ hài, “Đương nhiên là hội trưởng! Đã rất lâu rồi không gặp được lão nhân gia này, trong khoảng thời gian này tất cả mọi người nói Chủ Thần không có người đáng tin, hiện tại lão nhân gia đã quay về rồi! Quá tốt rồi!” “Đúng rồi, Lộ đại ca nói, hội trưởng quay về thì phải đi báo cho hắn trước tiên, ta phải nhanh đi nói cho hắn biết.” Nói xong, Đinh Kiếm kích động quay về trụ sở.
Nữ hài đứng tại chỗ, hóa đá một lúc lâu.
Cho đến lúc này, nàng mới vô thức nghĩ đến, “Hội trưởng! Trời ạ, hắn thật sự là Giang Khải hội trưởng!” “Chiến Thần Hoa Hạ bất tử, đã quay về!” …
Giang Khải phát hiện quy mô trụ sở Chủ Thần lại lớn hơn, nhưng căn nhà gỗ nhỏ của hắn vẫn ở chỗ cũ, chắc Hà Thi Thi cố ý giữ lại cho hắn.
Trong lương đình ở vườn hoa của nhà gỗ nhỏ, một bóng dáng cô độc đang ngơ ngác nhìn cầu nhỏ nước chảy, hoa nở hoa tàn bên ngoài đình.
“Khải đội, một năm một tháng, sao ngươi còn chưa về… Ngươi đến Vô tận luyện ngục, có phải cũng giống như Vĩnh hằng khốn thú ngược lao, phải chịu sự tàn phá vô tận?” “Đều là ta vô dụng, không được, dù là hận ý tràn ngập thì ta cũng phải cứu ngươi ta!” Nói xong, Vong Trần lấy ra Tu la kính.
Không biết đây đã là lần thứ mấy hắn ta có suy nghĩ này, thông qua Tu la kính tiếp tục cường hóa thực lực của mình, mặc kệ sau cùng mình biến thành dáng vẻ gì, nhất định phải tiến vào Vô tận luyện ngục!
Đúng vào lúc này, một giọng nói quen thuộc vang lên sau lưng hắn ta.
“Vong Trần, làm gì thế?” Vong Trần vừa nghe được giọng nói này, cả người nhảy dựng lên như là lò xo.
Lúc hắn ta quay người thấy Giang Khải, càng sợ hãi đến không nói ra lời.
Giang Khải nhìn Vong Trần, mỉm cười đi tới, đặt đá nguyên thần lên chiếc bàn đá trước mặt Vong Trần, “Bất ngờ không, vui vẻ không! Ta đã về!” “Khải đội, ngươi, ngươi lại đi ra từ Vô tận luyện ngục! Phủ nam kia nói Vô tận luyện ngục dùng để rèn luyện Tu la Siêu phàm thất giai, ngươi lại ra được!” Giang Khải cười nói, “Đúng là hơi khó, nếu sau này ngươi vào đó tu luyện nhất định phải chuẩn bị tâm lý thật tốt…” “Không nói những thứ này nữa, tảng đá này cho ngươi, nhớ kỹ, đừng bị những người khác mê hoặc, buông bỏ hận ý trong lòng, chỉ cần làm chính ngươi vẫn có thể mạnh lên!”