Xuyên Nhanh Công Lược: Định Chế Boss Vai Ác Có Một Không Hai - Chương 721

topic

Xuyên Nhanh Công Lược: Định Chế Boss Vai Ác Có Một Không Hai - Chương 721 :Thí chủ khoan đã (34)

Chương 721: Thí chủ khoan đã (34)

 

Yêu được cung phụng hương khói?

 

Huyền Thanh chưa bao giờ nghe nói qua chuyện như vậy, vô cùng nghiêm túc nghe Tô Mộc nói, giống như học sinh trong lớp chuyên chú nghe giáo viên giảng bài.

 

Cụ thể con yêu này từ đâu tới, Tô Mộc không biết.

 

Lan gia vì sao phải cung phụng, Tô Mộc cũng không biết.

 

Cô biết chỉ có Lan gia đang cung phụng yêu, yêu này được Lan gia hương khói nhiều năm, pháp lực cao cường, trở thành thần bảo hộ của Lan gia, Lan gia tích đức làm việc thiện, tu vi của nó cũng càng thêm cao cường.

 

Tại thời điểm bọn họ bước vào Lan gia hôm nay, nửa phần cũng không có cảm nhận được khí tức của con yêu này.

 

Nhưng lúc rời đi, bản tính yêu Tô Mộc nhận ra một tia khí tức không dễ phát hiện.

 

Nếu cô không phải là một con yêu, không phải trời sinh mẫn cảm, rất khó nhận ra.

 

Đây cũng là nguyên nhân vì sao pháp sư pháp lực cao cường Huyền Thanh này vẫn không có cảm giác.

 

Yêu kia có thể ẩn nấp hơi thở, sau khi hóa thành hình người, cho dù Huyền Thanh lướt qua, cũng khó có thể phát hiện.

 

"Cung phụng yêu làm thần bảo hộ..."

 

Huyền Thanh yên lặng đem việc này ghi nhớ ở đáy lòng, tính toán chờ lần sau về chùa hỏi sư phụ và trụ trì.

 

"Đa tạ thí chủ báo cho, bần tăng lại có thêm một phần kiến thức."

 

Đưa hạt đậu phộng đã bóc trên tay cho cô, móng vuốt của cô nâng lên và nhét nó vào miệng.

 

Nhìn bộ dáng nhỏ bé này của cô, thật sự là nhìn bao nhiêu lần cũng sẽ không cảm thấy chán ngấy.

 

"Bất quá, làm như vậy, có hậu quả phản phệ."

 

"Hậu quả phản phệ gì?" Một bộ dáng không biết xấu hổ hỏi, Huyền Thanh chờ Tô Mộc giải đáp.

 

"Con nối dõi." Tô Mộc nhàn nhạt nói.

 

Huyền Thanh sáng tỏ gật đầu, lại than nhẹ một câu.

 

Hai người lại nói chuyện một chút những lời không quan trọng.

 

Trong lúc đó Huyền Thanh vẫn bóc đậu phộng cho Tô Mộc, thấy cô ăn nhiều, còn đưa nước cho cô.

 

Tô Mộc được hắn hầu hạ...

 

Cuối cùng...

 

Huyền Thanh nhìn cô nằm trên bàn, cái bụng phình to, bật cười.

 

Tô Mộc liếc hắn một cái, mang theo một chút trách cứ.

 

Cùng hắn tán gẫu, bất tri bất giác liền ăn nhiều, căng bụng đến có chút khó chịu.

 

Móng vuốt nhỏ sờ sờ bụng.

 

Huyền Thanh nhìn móng vuốt của cô từng chút từng chút v**t v* bụng, bất giác đưa tay qua, chạm vào bộ lông mềm mại kia, sau đó chính là cái bụng cứng rắn.

 

Nhẹ nhàng xoa cho cô.

 

"Sợ là ăn quá nhiều."

 

Hắn vẫn lột, cô vẫn ăn, hắn còn tưởng rằng cô đói đến hoảng, kết quả cô lại ăn mất kiểm soát, căng cứng đến mức quá giới hạn.

 

Sau khi xoa một hồi, Huyền Thanh mang theo Tô Mộc đi ra ngoài một chút, nói là cho cô tiêu thực.

 

Trời chạng vạng, Tô Mộc cũng vẫn còn no, Huyền Thanh một mình ăn bữa tối.

 

Một người một yêu nghỉ ngơi một lát, nhìn sắc trời dần dần tối.

 

Huyền Thanh chuẩn bị xong muốn đi, lúc chuẩn bị gọi Tô Mộc, lại phát hiện cô núp nhanh ở cửa sổ, nhắm mắt lại, hô hấp đều đều, tựa hồ ngủ thiếp đi.

 

Suy tư một phen, vẫn không đánh thức cô, mà là đem cô thu vào trong kim bát.

 

Như thế mang theo cô cùng đi về phía Lan gia.

 

Trên đường Huyền Thanh nhìn kim bát trong tay mình, mơ hồ có thể thấy được trong kim bát cô đang an ổn ngủ.

 

Cái kim bát này, dường như sau khi nàng đến, trở thành tổ của nàng.

 

Bất đắc dĩ khẽ thở ra một hơi.

 

Nếu sư phụ biết được, mình thế nhưng đem kim bát ông tặng cho nàng ở, không biết sẽ cảm nghĩ như thế nào.

 

Lần sau trở về chùa, lại thỉnh thêm một tội danh nữa.

 

Lan gia càng ngày càng gần.

 

Xa xa, vào ban đêm, Huyền Thanh rõ ràng thấy được chủ trạch Lan gia phát ra bạch quang nhàn nhạt, đây là yêu lực, người bình thường nhìn không thấy.

 

Đây chính là do con yêu Lan gia cung phụng phát ra.

 

Đợi đến gần Lan gia, Huyền Thanh nhắm mắt lại, cảm ứng yêu lực xung quanh Lan gia.