Xuyên Nhanh Công Lược: Định Chế Boss Vai Ác Có Một Không Hai - Chương 722

topic

Xuyên Nhanh Công Lược: Định Chế Boss Vai Ác Có Một Không Hai - Chương 722 :Thí chủ khoan đã (35)

Editor: Tieen

 

Chương 722: Thí chủ khoan đã (35)

 

Huyền Thanh đang tìm địa điểm thích hợp để vào Lan gia.

 

"Thả ta ra đi." Giọng nói lười nhác của Tô Mộc từ trong kim bát truyền ra, rõ ràng là vừa mới tỉnh ngủ.

 

Giải khai kết giới, đầu Tô Mộc gục xuống ở bên cạnh kim bát, ngước mắt nhìn Huyền Thanh: "Đưa tay ra."

 

Huyền Thanh ngoan ngoãn vươn tay kia ra.

 

Trên tay còn có dấu răng nhàn nhạt.

 

Đây là Tô Mộc lưu lại.

 

Tô Mộc cắn một cái móng vuốt của mình, sau đó dùng máu chính mình vẽ một cái phù ở lòng bàn tay Huyền Thanh.

 

"Ấn lên trán ngươi."

 

Hắn làm theo.

 

Vết máu kia in ở trên trán.

 

Giống như một cái bông hoa trên trán.

 

Huyền Thanh vốn là thanh tú bất phàm, điểm xuyết này, tăng thêm vài phần diễm sắc, giống như ma cùng thần hợp thể khí chất mẫu thuẩn.

 

Tô Mộc nhìn hắn, bắt gặp đôi mắt màu hổ phách của hắn, móng vuốt nhỏ câu câu.

 

Huyền Thanh hiểu được ý tứ của cô, cô đây là kêu hắn tiến mặt lại gần.

 

Cúi xuống trước mặt cô.

 

Tô Mộc còn mang theo móng vuốt nhỏ có vết máu in ở sườn mặt hắn.

 

Sườn mặt của Huyền Thanh in móng vuốt cô.

 

Nho nhỏ, rất đáng yêu.

 

"Đóng dấu." Tô Mộc dùng một giọng điệu nghiêm trang nói.

 

Nhưng Huyền Thanh lại cảm thấy chỗ sườn mặt bị móng vuốt của cô ấn dấu có chút nóng lên.

 

Hắn chưa từng phát giác, vành tai mình hơi đỏ lên.

 

Tô Mộc vẽ phù chú, là vì che dấu hơi thở của Huyền Thanh.

 

Lấy hơi thở thú loại tiến vào Lan gia, sẽ làm cho yêu quái pháp lực cao cường kia cho rằng là động vật nào đó xông nhầm mà thôi.

 

"Đa tạ thí chủ, vết thương trên tay người, bần tăng băng bó cho người một phen."

 

Huyền Thanh nắm lấy móng vuốt nhỏ đầy vết máu của cô, xé cổ tay áo, làm thành mảnh vải, sau đó băng bó vết thương cho cô.

 

Tô Mộc tùy ý để hắn nghiêm túc băng bó, kỳ thật chút vết thương này đối với cô mà nói cũng không tính là gì, qua mấy ngày nữa cũng khôi phục.

 

Khó có được hắn chủ động, Tô Mộc cũng tùy ý hắn.

 

Chờ sau khi băng bó, Huyền Thanh nhìn móng vuốt băng bó xong.

 

Ách...

 

Bó thành một quả bóng ...

 

Tô Mộc rút lại móng vuốt của mình, nhàn nhạt nói: "Đa tạ."

 

Huyền Thanh tay nắm chặt bên môi lúng túng ho khan một tiếng.

 

"Bần tăng lại băng bó cho thí chủ một lần nữa."

 

Chỉ vì móng vuốt của cô quá nhỏ, một miếng vải nhỏ quấn thành một quả bóng.

 

"Không cần, bó rất tốt."

 

Cửu Thiên Tuế: 【 ... 】

 

Ký chủ, xin hãy chạm vào bảo vật trong vòng tay không gian của cô để nói  ranhững lời này!?

 

Lương tâm có đau không?

 

Tô Mộc cùng Huyền Thanh bước vào Lan gia.

 

Ban đêm phần lớn người Lan gia đã tiến vào giấc ngủ, nhưng trong đại sảnh có thi thể Lan Ý, vẫn có mấy người canh giữ như trước.

 

Lúc Huyền Thanh còn đang suy nghĩ làm thế nào, người đã bị một đạo thân ảnh màu trắng bạc kia đánh ngất xỉu.

 

Huyền Thanh: "..."

 

A di đà phật, thiện tai thiện tai, đợi việc này chấm dứt, hắn nhất định phải trở về chùa chịu phạt, lại trước mặt Phật Tổ thỉnh tội.

 

"Còn thất thần làm gì?" Tô Mộc quay đầu lại nhìn Huyền Thanh, sau đó chuẩn bị nhảy lên quan tài đã đóng, bị Huyền Thanh ngăn cản lại.

 

"Thí chủ, đợi bần tăng niệm một đoạn an hồn."

 

Vốn quấy rầy vong hồn đã thật sự không nên, cho nên trước đó, vẫn cần phải đọc một đoạn trước.

 

Tô Mộc ngồi xuống vai hắn, chờ hắn đọc xong.

 

Sau đó pháp trượng của Huyền Thanh xuất hiện, đem nắp quan tài xốc lên.

 

"Thí chủ, phi lễ chớ nhìn." Huyền Thanh nhẹ giọng nói với Tô Mộc.

 

Tô Mộc xoay người trên vai hắn, đưa lưng về phía hắn.

 

Huyền Thanh thật cẩn thận vén cổ áo Lan Ý ra, kiểm tra vết thương trước ngực hắn một phen.

 

Nhìn như bị vũ khí sắc bén ngộ thương, vết thương chỉnh tề, thoạt nhìn có chút đã lâu.

 

Thật sự giống như ngỗ tác nha môn cùng Lan đại thiện nhân nói.

 

Vết thương này dường như chỉ là vết thương do Lan Ý nhiều năm trước gây ra mà thôi, cũng không có gì đặc biệt.