Địa Ngục Chi Vương Thiên Tài Kiều Phi - Chương 106
topicĐịa Ngục Chi Vương Thiên Tài Kiều Phi - Chương 106 :Thứ Nàng Muốn
Tần Lục vùng vẫy tuyệt vọng, nhưng đôi mắt hắn nhanh chóng vô hồn, ý thức tan biến.
Hòa Hy lạnh lùng hỏi:
“Nói cho ta biết, vì sao Phu nhân Nạp Lan lại sai người đến bắt ta phải hồi gia?”
Tần Lục mở to đôi mắt vô cảm, đáp từng chữ:
“Phu nhân không muốn Nhị tiểu thư cưới công tử nhà họ Chu, nhưng danh tiếng của Nhị tiểu thư đã bị hủy hoại, nhà họ Chu không chịu bỏ qua. Vậy nên Phu nhân nảy ra kế dùng mận thế đào, để Tam tiểu thư thế chỗ Nhị tiểu thư gả cho công tử nhà Chu. Khi đó sẽ nói rằng chính người yêu mến công tử Chu, lột quần áo hắn, thật ra là Tam tiểu thư Nạp Lan. Như vậy Nạp Lan họ và nhà Chu vẫn có mối quan hệ thân thích, danh dự của Nhị tiểu thư cũng không bị tổn hại.”
À ra là vậy.
Khóe môi Hòa Hy nhếch lên một nụ cười khinh bỉ.
“Chu Trọng Bá là thằng béo tàn nhẫn lại ngu dốt, lại còn trăng hoa… Phu nhân Nạp Lan dựa vào đâu nghĩ rằng ta sẽ chịu bằng lòng thay Nhị tiểu thư gả cho hắn?”
Tần Lục đáp:
“Ta không biết. Phu nhân chỉ nói Phu nhân có phương pháp bảo đảm, dù Tam tiểu thư có không tình nguyện cũng phải thành thân.”
Nghe xong hết mọi điều Tần Lục kể, Hòa Hy rút những chiếc kim vô hình ra, rồi thả hắn ra một bên.
Gíap nhất quỳ lạy trước mặt Hòa Hy:
“Công tử, có cần tôi thu dọn chỗ này không?”
Hòa Hy gật đầu, nhìn giáp nhất kéo Tần Lục tàn phế đi như một con chó chết, ánh mắt không hề lay động.
Khi nàng quay lại, bắt gặp ánh mắt sững sờ của Bạch Hổ.
“Tiểu thư Nạp Lan, người...người chẳng phải vô tu vi sao? Sao có thể điều khiển ý thức người khác được?”
Hòa Hy quay về chỗ ngồi, nhấc lên tách trà, uống một ngụm rồi nói phớt:
“Ngươi quên nghề của ta rồi sao? Miễn là nắm rõ cơ cấu thân thể người, tự nhiên có thể sai khiến người khác theo ý.”
Tim Bạch Hổ run rẩy sợ hãi. Toàn thân cậu căng như dây đàn, trong mắt lộ rõ sự vừa thán phục vừa khiếp sợ.
Đúng vậy! Tiểu thư Nạp Lan chính là thiên tài y thuật từng cứu gãy kinh mạch Công tử Âu dương. Một kẻ tầm thường như Tần Lục sao đáng để lọt vào mắt nàng.
Nhưng một người phàm phu vô tu vi chỉ dựa vào hiểu biết về cơ thể để điều khiển ý chí một cao thủ võ giả… Tiểu thư thật là đáng kinh ngạc. Nhưng tuyệt đối đừng nói to, nói ra người người sẽ kinh hãi.
“A, thật đúng là người xứng để Chủ Tử si mê.”
Nghĩ vậy, Bạch Hổ nhìn Hòa Hy với ánh mắt ngưỡng mộ, vội nói:
“Người Nạp Lan dám bắt nạt Tiểu thư, lại còn muốn lừa Tiểu thư gả cho thứ rác rưởi nhà họ Chu. Xử tội như vậy thiếu gì, đáng chết vạn lần. Để ta đi dạy cho chúng một bài học cho biết tay.”
Hòa Hy mỉm cười lạnh, liếc cậu một cái khiến Bạch Hổ sợ tái. Lắc đầu, nàng nói:
“Không cần. Ta đã quyết sẽ hồi Nạp Lan phủ. Phu nhân muốn ta gả cho Chu Trọng Bá sao? Ta sẽ chiều theo; hơn nữa, ta sẽ báo đáp ân tình của bà một cách thỏa đáng.”
“Làm sao có thể?!” Bạch Hổ gào lên, nét lo lắng hiện rõ trên mặt:
“Chủ Tử nhất định không cho ngươi gả cho người khác, người là của Chủ Tử...”
Dưới ánh mắt lạnh lùng của Hòa Hy, cậu bỗng câm lặng, lùi lại hai bước vì sợ.
Bạch Hổ đau lòng vô cùng. Rõ ràng mình là cao thủ kim đan, vậy mà đối diện Tiểu thư không tu vi, sao vẫn thấy bộ oai nghi của mình chẳng có ý nghĩa gì? Lại còn thấy hơi run sợ!
Hòa Hy bảo Tiểu Lệ gói thức ăn cho Bạch Hổ, rồi lạnh lùng khịt mũi:
“Người ta muốn gả cho ai là quyền của ta. Những kẻ biến mất không một lời, chẳng báo trước cho ta, có tư cách gì quyết định vận mệnh của ta?”