Lầu Trên Lầu Dưới - Chương 78

topic

Lầu Trên Lầu Dưới - Chương 78 :Tôi sẽ cứng

Vu Hướng Tây tham gia cuộc thi thiết kế sáng tạo cơ khí quốc gia dành cho sinh viên đại học, hàng ngày cậu phải chạy đến trường, buổi tối phải đến các câu lạc bộ cao cấp hoặc quán Bar để bán rượu, về đến nhà đều gần một hai giờ, hai người chỉ có thể gặp mặt một chút vào buổi sáng ở cửa tiểu khu, hầu như buổi tối không gặp mặt.

Phó Nhàn Linh lái xe đi mua chút đồ ăn, sau đó đỗ xe ở dưới lầu công ty Vu Hướng Tây, chờ cậu khoảng một giờ, mới nhìn thấy cậu lái xe trở về, ghế phó lái còn có một nữ đồng nghiệp, cậu dừng xe vào chỗ, sau đó lấy di động ra xem tin nhắn.

Cách một khoảng  Phó Nhàn Linh thấy nữ đồng nghiệp hơi ngượng ngùng nói với Vu Hướng Tây gì đó, cậu lắc lắc đầu, chỉ vào di động sau đó đi qua một bên.

Phó Nhàn Linh thấy di động réo lên, cô nhìn, là Vu Hướng Tây gọi tới.

“Alo” Cô nghe.

“Chị, chị không trả lời tôi.” Lúc cậu quay đầu, bỗng nhiên nhìn thấy xe Phó Nhàn Linh, đôi mắt bỗng dưng phát sáng, khoé môi cong lên, lộ cả đôi răng khểnh đáng yêu.

Phó Nhàn Linh nhịn không được cười rộ lên, đem hoa hồng cầm lên đặt ra phía sau.

Chàng trai cúp điện thoại, chạy như bay đến chỗ xe cô, mở cửa ghế lái phụ ra, cười tiến đến trước mặt cô, đặt môi lên hôn lên môi cô.

“Đến lúc nào, sao không nói với tôi, đợi lâu chưa?” Cậu vừa hôn vừa hỏi, mồ hôi trên trán đều cọ lên mặt cô.

Cô cười lau mồ hôi cho cậu:”Chưa, sao lại nhiều mồ hôi như vậy.”

“Ông chủ bảo dẫn nhân viên mới cùng đi, cô ta mặc váy ngắn, tôi mở điều hoà số lớn, thì cô ta thấy lạnh, để cô ta ngồi phía sau, cô ta lại không ngồi, chỉ có thể tăng điều hòa lên.”

Cậu lùi ra một chút, lấy tay nâng mặt cô lên nhìn nhìn, lại hôn tới:”Chị, tôi rất nhớ chị, chị có nhớ không.”

Phó Nhàn Linh cười khẽ một tiếng:”Quan tâm cô ấy như vậy, không sợ cô ấy thích cậu?”

“Người thích tôi rất nhiều.” Vu Hướng Tây mút môi cô:

“Tôi chỉ thích mình chị.”

“Tự luyến như vậy?”

Cô bật cười, ngón tay cởi cổ áo sơ mi của cậu, ngón trỏ lướt qua yết hầu cậu, nhẹ nhàng sờ xuống dưới, Vu Hướng Tây nắm chặt đầu ngón tay cô, thở khẽ nói:”Chị, làm như vậy…tôi sẽ cứng.”

Phó Nhàn Linh cười xích lại gần, hôn lên yết hầu cậu một chút, sau đó buông cậu ra, chỉ chỉ chỗ ngồi phía sau:”Mua cho cậu đồ ăn, ăn đi.”

“Chị, muốn đi sao?” Cậu ôm người kéo vào trong ngực, cách áo sơ mi đều cảm nhận được nhiệt độ cơ thể :

“Ở lại một lát nữa rồi đi.”

Phó Nhàn Linh vuốt tóc cậu:”Mệt không? Muốn nghỉ ngơi một lát không.”

“Không muốn.” Cậu cọ vào cổ cô: “Cứ muốn ôm chị như vậy.”

Phó Nhàn Linh cười mặc cậu ôm, nhẹ nhàng nhắm mắt lại, một cái tay hưởng thụ bộ tóc mềm mại của cậu.

Vu Hướng Tây ngủ ít, đoán chừng chưa được năm tiếng đồng hồ, ban ngày ở trường học đều ăn là bánh bao nhân thịt, người gầy đi không ít, cơ bắp càng thêm săn chắc.

Mười phút đồng hồ qua nhanh, Phó Nhàn Linh nhìn thời gian, đang muốn nói chuyện, nghe thấy tiếng hít thở đều đều của Vu Hướng Tây, cô nghiêng đầu nhìn, chàng trai tựa trên vai cô, ngủ thϊếp đi.

Cô không cử động nữa, không bao lâu, điện thoại Vu Hướng Tây kêu lên, cô cầm lên nhận, là nữ đồng nghiệp trên xe lúc nãy.

“Vu Hướng Tây, ông chủ tìm cậu.”

“Được, cậu ấy lên ngay.”

Lúc Phó Nhàn Linh nói chuyện, Vu Hướng Tây đã tỉnh, cậu vuốt ve mặt cô, giúp cô bóp vai:

“Đè đau chị rồi?”

Phó Nhàn Linh cúp máy, lúc này mới đưa cho cậu:”Không sao, ông chủ tìm cậu.”

“Vậy phải đi lên rồi.”

Trước khi đi Vu Hướng Tây, lại hôn lên môi cô một chút.

Cậu cầm đồ ăn đi đến tầng hai mươi, nữ đồng nghiệp đang đợi ở cửa ra vào, hơi nhăn nhó hỏi cậu:

“Vu Hướng Tây, vừa mới…nghe điện thoại của cậu là ai vậy? không phải bạn gái cậu chứ?”

Kỳ thật cô nàng có nghe thấy tiếng Vu Hướng Tây, chỉ là có chút không thể tin được cậu có thể nói ra lời tình tứ như vậy.

Rõ ràng là rất chói lọi, con người trong sáng, làm sao lại…lúc  nói ra câu nói đó, có mấy phần gợi tình trêu người.  

Vu Hướng Tây cười gật đầu: “Đúng vậy.”

Cô nói cậu có thể có ý khác.

Đúng vậy, đầu tiên cô nói là bạn gái của cậu, không lâu sau, sẽ là vợ của cậu.