Lầu Trên Lầu Dưới - Chương 77

topic

Lầu Trên Lầu Dưới - Chương 77 :Muốn hôn hôn

Phó Nhàn Linh dần thích nghi với nhịp lcủa công việc, đồng nghiệp cũng quen với việc “Chồng” cô mỗi ngày cố định đưa bữa trưa cùng hoa hồng đến, có cả trà sữa và đồ tráng miệng vào buổi chiều, vì ai gặp cũng sẽ có phần, cho nên không ít đồng nghiệp đối với người “Chồng” chưa từng gặp mặt này của cô rất có hảo cảm.

Mẹ chồng không biết từ chỗ nào thăm dò biết cô làm việc ở toà nhà Long Hà, mua rất nhiều đồ ăn từ khách sạn cao cấp, tìm người đóng gói mang qua, còn chia cho cả đồng nghiệp Phó Nhàn Linh.

Một nhóm đồng nghiệp ghen tỵ muốn chết:”Gan ngỗng! Ôi trời ơi! Chị Phó, chị thật quá hạnh phúc!”

Bà Trương cười chào mọi người:”Bình thường phải giúp đỡ cho tiểu Nhàn, vất vả cho mọi người quá, cảm ơn, mọi người nếu thích thì ăn nhiều một chút, bên kia còn có cả đồ uống.”

Bà mua nhiều nước trái cây, vì Phó Nhàn Linh chỉ thích uống nước ép trái cây tươi, bà mua một lần gần năm mươi phần, bảo tài xế kiêm trợ lý đưa đến.

Không lâu sau, trong đám đồng nghiệp đều hỏi:

“Chị Phó có phải là phu nhân nhà giàu,  ra ngoài xã hội trải nghiệm cuộc sống không?”

“Nhất định là được gả vào hào môn đó! aa!”

“Tôi cảm thấy cô ấy không phải gả vào hào môn, mà là nhà cô ấy có tiền! Cô không thấy bạn thân của cô ấy sao? Lần trước cô ấy mang cho chị Phó cái thùng rác 6 vạn…Tôi cảm thấy mình còn không đáng giá bằng cái thùng rác đó…”

“Đúng vậy, chị Phó cũng rất có tiền, chỉ là rất khiêm tốn, quần áo hay bất cứ thứ gì đều nhìn không ra thương hiệu, có vẻ như xe và túi xách là bạn thân tặng…ặc, tôi cũng muốn có bạn thân như vậy!”

“Tôi thì khác, tôi muốn chồng như chị ấy, bạn thân, mẹ chồng chị ấy, a, đúng, tôi còn muốn một gương mặt như chị Phó.”

“Ha ha ha ha ha ha!”

Phó Nhàn Linh đưa bà Phó đến phòng khách, hai người ngồi ăn với nhau một chút, cả quá trình mẹ chồng đều không nhắc đến Trương Tuyền Phong, chỉ hỏi cô ăn uống được không.

Bà không muốn phá vỡ bức tường này, Phó Nhàn Linh cũng không chủ động nắc đến, ăn cơm xong, mẹ chồng lại đưa cho cô một chiếc chìa khoá:”Nghe nói con đi xe của Hiểu Hiểu, mẹ vừa mua một chiếc xe mới cho con, ở ngay dưới lầu công ty, con xem một chút, nếu không thích, mẹ đổi cái khác cho con.”

“Mẹ, không cần.” Phó Nhàn Linh không nhận:”Mẹ biết mà, sau này cũng không cần nữa.”

Bà Trương hôm nay đã trang điểm, so với ngày thường đậm hơn một chút, nhìn gần mới phát hiện sắc mặt bà có chút tiều tuỵ: “Tiểu Nhàn, con nghe mẹ nói, mẹ không phải tới để khuyên con, con có quyết định sao mẹ đều ủng hộ, mẹ chỉ muốn mua ít đồ cho con, con nhận đi.”

Phó Nhàn Linh vẫn không nhận, bà Trương lại lấy từ trong túi ra một phần giấy tờ, bà đem toàn bộ tài sản dưới tên Trương Tuyền Phong để lại cho cô, còn có một căn nhà ở chỗ khác của Trương Tuyền Phong, một chiếc xe thể thao, một chiếc xe bình thường.

“Tiểu Nhàn, bản thỏa thuận ly hôn lúc trước nó ký mẹ xé rồi, con nhìn xem phần này, không có vấn đề gì hãy ký đi.”

Phó Nhàn Linh nhìn qua không hiểu lắm:”Mẹ?”

“Đàn ông đã ngoại tình, thì nên ra khỏi nhà.”

Bà Trương nhìn cô nói:”Con không nên cho nó một xu nào cả.”

Phó Nhàn Linh không nghĩ tới bà sẽ vì mình mà làm đến mức này.

Cô vẫn lắc đầu từ chối:”Mẹ, con không cần, con thực sự không cần tiền của anh ấy, cái gì cũng không cần.”

Bà Trương khẽ thở dài, đi qua ôm cô:”Con gái ngốc, con quá hiền, nó mới bắt nạt con như vậy.”

Phó Nhàn Linh chua xót:”Con thật sự không cần tiền.”

Thứ cô muốn, hắn không cho được.

Lúc tan ca, Phó Nhàn Linh gặp Trương Tuyền Phong ở cửa, hắn cau mày hút thuốc lá.

Phó Nhàn Linh không muốn tránh né đi ra gặp hắn:”Có chuyện gì sao?”

“Mẹ tôi tìm cô rồi đúng không? Có phải để cô ký lại giấy ly hôn không “

Hắn có vẻ mặt không vui hỏi.

“Đúng nhưng tôi không ký.” Phó Nhàn Linh nhìn đồng hồ:”Vẫn còn chuyện sao? Tôi phải đi rồi.”

Trương Tuyền Phong sửng sốt một chút:” Cô không ký?”

“Đúng, không tin anh có thể gọi hỏi mẹ anh.”

Phó Nhàn Linh nói xong, không nhìn hắn, đi lấy xe, cô vẫn đi xe Thôi Hiểu, ghế phó lái để một bó hồng, trong xe nhạc chuông cô cài cho Vu Hướng Tây vang lên, lời bài hát:

“Đổi tôi đến yêu em đi, tôi yêu em nhất, tôi nâng niu em trong lòng…”

Cô cười nhẹ mở di động ra nhìn, Vu Hướng Tây gửi tin nhắn cho cô:

[Chị, hôm nay mệt quá, muốn hôn chị.]