Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1116
topicMệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1116 :Chết thảm
Tuy Giang Khải còn nợ một khoản tiền lớn nhưng hắn còn phải chờ quân đội đón cha con Chiba quay về, liền tiến về đại bản doanh Chủ Thần công hội ở khu 18 chờ hai bằng hữu mới này.
Đám người Hà Thi Thi lại không trở về cùng với Giang Khải, mà dẫn một đám nhân viên nòng cốt quay về trụ sở Chủ Thần ở khu giao giới Đảo quốc.
Sau khi Giang Khải quay về, mọi người cũng thở phào một hơi.
Nhưng Giang Khải làm loạn ở khu 4 Đảo quốc cũng không biết có làm ảnh hưởng đến việc làm ăn của Chủ Thần không, cho nên bọn họ nhất định phải quay về tọa trận.
Đến tối, Hà Thi Thi tổ chức một buổi tiệc nhỏ.
“Trải qua mấy tháng cố gắng của mọi người, hiện tại tiền dự trữ của Chủ Thần chúng ta đã có 800 ức tinh tệ.” Hà Thi Thi tuyên bố tin tức tốt này.
“Nhưng mọi người cũng biết Giang Khải nợ 3000 ức, cộng thêm quân đội Đảo quốc bồi thường 1000 ức, hắn còn thiếu 2000 ức.” “Kế hoạch của ta là còn có bốn tháng, Chủ Thần chúng ta tăng thêm người, nghĩ hết cách gom đủ 1500 ức, 500 ức còn lại, ta cảm thấy Giang Khải có thể tự kiếm được, thật sự không kiếm được thì chúng ta đi mượn giúp hắn.” Hồ Ngôn nhíu mày nói, “Hiện tại lợi nhuận của chúng ta không lớn bằng trước đó, tuy nói còn bốn tháng nhưng muốn gom 700 ức cũng hơi khó.” Hà Thi Thi gật đầu, “Ta biết rất khó nhưng Giang Khải không có những người khác để dựa vào, nếu chúng ta không giúp được hắn vậy ai có thể giúp hắn?” “Trong khoảng thời gian này ta sẽ cố gắng gặp mặt người phụ trách công hội Đảo quốc, nghĩ cách kéo thêm một số đơn đặt hàng lớn.” “Tuy Giang Khải không được hoan nghênh, nhưng ta tin tưởng bọn họ sẽ không từ chối việc kiếm tiền.” “Được.” Sau khi tan họp, mọi người quay về chỗ ở của mình nghỉ ngơi, Hà Thi Thi lại chưa quay về.
Nàng kiểm tra nhà kho một lần, nơi này có đệ tử Chủ Thần trông coi cả ngày lẫn đêm, tiếp theo lại có nhân viên kế toán thẩm tra đối chiếu sổ sách, thống kê một số đồ vật không dễ bán.
Mấy năm nay sự phát triển của Chủ Thần đột ngột tăng mạnh, nhưng trước đó Chủ Thần mở hai phân hội phải chia một nhóm lớn thành viên ra ngoài, hiện tại nhân viên bên Chủ Thần vẫn hơi thiếu thốn.
Mãi đến đêm khuya, Hà Thi Thi dụi mắt đặt sổ sách xuống, một thân một mình đi trong sân.
Nhớ đến mấy ngày trước Giang Khải làm loạn khu 4 Đảo quốc, Hà Thi Thi đột nhiên nở nụ cười.
“Mọi người đều nói lần này ngươi hành động khác với trước kia, thật ra ngươi vẫn là ngươi, cũng như lần trước một mình ngươi chạy đi tham gia công hội đánh cược điểm tích lũy.” “Điều khác biệt là lúc trước thực lực của ngươi còn chưa đủ mạnh mẽ, bây giờ ngươi đã lộ ra tiềm chất bá chủ một phương.” Nghĩ tới đây, Hà Thi Thi hít sâu một hơi.
Hội trưởng đã mạnh như vậy, nhưng xếp hạng công hội lại có sự chênh lệch rất lớn với thực lực của hội trưởng.
“Không được, vẫn phải nhanh chóng phát triển Chủ Thần! Giang Khải, ngươi không có chỗ dựa nhưng ta chắc chắn sẽ khiến Chủ Thần trở thành chỗ dựa kiên cường nhất của ngươi!” Đúng vào lúc này, trong nhà kho đột nhiên lóe lên một bóng đen, chạy thoáng qua trước mặt Hà Thi Thi.
Sau khi Hà Thi Thi phát hiện nghiêm nghị quát một tiếng, “Ai!” Sau đó nàng nhanh chóng đuổi theo.
Nơi này là khu giao giới Đảo quốc, có quân đội Hoa Hạ, Đảo quốc đóng quân, ai dám trộm cắp ở chỗ này!
Tốc độ của người kia cũng không nhanh, Hà Thi Thi nhìn đúng cơ hội ném ra mấy cái phi tiêu.
Một cái phi tiêu trong số đó thành công đánh trúng đạo tặc, người kia vội vàng vòng vào đường nhỏ chạy trốn đến biên giới khu giao giới.
Nhắc đến cũng kỳ quái, cũng không biết hôm nay đội ngũ quân đội tuần tra ban đêm ở khu giao giới đã chạy đi đâu.
Hà Thi Thi thấy đối phương bị thương còn chạy ra khỏi khu giao giới, hơi do dự.
“Không đúng, hơi kỳ quái…” Dù nàng quá xui xẻo vẫn không gặp được đội ngũ tuần tra ban đêm, nhưng ở biên giới khu giao giới sao lại không có thủ quân Đảo quốc chứ! Điểm này đã rất khác thường.
“Có lẽ đối phương muốn dụ ta rời khỏi khu giao giới!” Hà Thi Thi hơi híp mắt lại, sau khi liên tục cân nhắc cũng không tiếp tục đuổi theo.
Hà Thi Thi đứng ở biên giới khu giao giới quan sát một số trạm gác gần đó, xác định không có thủ quân liền quyết định không đuổi theo nữa.
Ngay lúc nàng quay người chuẩn bị trở về, đột nhiên có một bóng đen xuất hiện ở sau lưng nàng.
“Lại không cắn câu, chẳng trách có thể kinh doanh Chủ Thần tốt như vậy, đầu óc thật không đơn giản.” Người kia nói vào bên tai Hà Thi Thi xong, khẽ quát một tiếng, “Phệ tâm mê hồn!” Hà Thi Thi lập tức cảm thấy trong đầu trống rỗng, thân thể mất khống chế đi ra bên ngoài khu giao giới…
Lúc Hà Thi Thi mở mắt ra phát hiện ba người áo đen đứng trước mặt, trên dưới cả người bọn họ bao bọc cực kỳ chặt chẽ, chỉ lộ ra một đôi mắt.
Còn mình đã bị dây thừng trói lại tay chân, không cách nào động đậy.
Trong ba người áo đen này hình như là một nữ hai nam, hai nam một cao một thấp, cao khoảng 1m82, thấp cũng trên dưới 1m78.
Đám người Hà Thi Thi lại không trở về cùng với Giang Khải, mà dẫn một đám nhân viên nòng cốt quay về trụ sở Chủ Thần ở khu giao giới Đảo quốc.
Sau khi Giang Khải quay về, mọi người cũng thở phào một hơi.
Nhưng Giang Khải làm loạn ở khu 4 Đảo quốc cũng không biết có làm ảnh hưởng đến việc làm ăn của Chủ Thần không, cho nên bọn họ nhất định phải quay về tọa trận.
Đến tối, Hà Thi Thi tổ chức một buổi tiệc nhỏ.
“Trải qua mấy tháng cố gắng của mọi người, hiện tại tiền dự trữ của Chủ Thần chúng ta đã có 800 ức tinh tệ.” Hà Thi Thi tuyên bố tin tức tốt này.
“Nhưng mọi người cũng biết Giang Khải nợ 3000 ức, cộng thêm quân đội Đảo quốc bồi thường 1000 ức, hắn còn thiếu 2000 ức.” “Kế hoạch của ta là còn có bốn tháng, Chủ Thần chúng ta tăng thêm người, nghĩ hết cách gom đủ 1500 ức, 500 ức còn lại, ta cảm thấy Giang Khải có thể tự kiếm được, thật sự không kiếm được thì chúng ta đi mượn giúp hắn.” Hồ Ngôn nhíu mày nói, “Hiện tại lợi nhuận của chúng ta không lớn bằng trước đó, tuy nói còn bốn tháng nhưng muốn gom 700 ức cũng hơi khó.” Hà Thi Thi gật đầu, “Ta biết rất khó nhưng Giang Khải không có những người khác để dựa vào, nếu chúng ta không giúp được hắn vậy ai có thể giúp hắn?” “Trong khoảng thời gian này ta sẽ cố gắng gặp mặt người phụ trách công hội Đảo quốc, nghĩ cách kéo thêm một số đơn đặt hàng lớn.” “Tuy Giang Khải không được hoan nghênh, nhưng ta tin tưởng bọn họ sẽ không từ chối việc kiếm tiền.” “Được.” Sau khi tan họp, mọi người quay về chỗ ở của mình nghỉ ngơi, Hà Thi Thi lại chưa quay về.
Nàng kiểm tra nhà kho một lần, nơi này có đệ tử Chủ Thần trông coi cả ngày lẫn đêm, tiếp theo lại có nhân viên kế toán thẩm tra đối chiếu sổ sách, thống kê một số đồ vật không dễ bán.
Mấy năm nay sự phát triển của Chủ Thần đột ngột tăng mạnh, nhưng trước đó Chủ Thần mở hai phân hội phải chia một nhóm lớn thành viên ra ngoài, hiện tại nhân viên bên Chủ Thần vẫn hơi thiếu thốn.
Mãi đến đêm khuya, Hà Thi Thi dụi mắt đặt sổ sách xuống, một thân một mình đi trong sân.
Nhớ đến mấy ngày trước Giang Khải làm loạn khu 4 Đảo quốc, Hà Thi Thi đột nhiên nở nụ cười.
“Mọi người đều nói lần này ngươi hành động khác với trước kia, thật ra ngươi vẫn là ngươi, cũng như lần trước một mình ngươi chạy đi tham gia công hội đánh cược điểm tích lũy.” “Điều khác biệt là lúc trước thực lực của ngươi còn chưa đủ mạnh mẽ, bây giờ ngươi đã lộ ra tiềm chất bá chủ một phương.” Nghĩ tới đây, Hà Thi Thi hít sâu một hơi.
Hội trưởng đã mạnh như vậy, nhưng xếp hạng công hội lại có sự chênh lệch rất lớn với thực lực của hội trưởng.
“Không được, vẫn phải nhanh chóng phát triển Chủ Thần! Giang Khải, ngươi không có chỗ dựa nhưng ta chắc chắn sẽ khiến Chủ Thần trở thành chỗ dựa kiên cường nhất của ngươi!” Đúng vào lúc này, trong nhà kho đột nhiên lóe lên một bóng đen, chạy thoáng qua trước mặt Hà Thi Thi.
Sau khi Hà Thi Thi phát hiện nghiêm nghị quát một tiếng, “Ai!” Sau đó nàng nhanh chóng đuổi theo.
Nơi này là khu giao giới Đảo quốc, có quân đội Hoa Hạ, Đảo quốc đóng quân, ai dám trộm cắp ở chỗ này!
Tốc độ của người kia cũng không nhanh, Hà Thi Thi nhìn đúng cơ hội ném ra mấy cái phi tiêu.
Một cái phi tiêu trong số đó thành công đánh trúng đạo tặc, người kia vội vàng vòng vào đường nhỏ chạy trốn đến biên giới khu giao giới.
Nhắc đến cũng kỳ quái, cũng không biết hôm nay đội ngũ quân đội tuần tra ban đêm ở khu giao giới đã chạy đi đâu.
Hà Thi Thi thấy đối phương bị thương còn chạy ra khỏi khu giao giới, hơi do dự.
“Không đúng, hơi kỳ quái…” Dù nàng quá xui xẻo vẫn không gặp được đội ngũ tuần tra ban đêm, nhưng ở biên giới khu giao giới sao lại không có thủ quân Đảo quốc chứ! Điểm này đã rất khác thường.
“Có lẽ đối phương muốn dụ ta rời khỏi khu giao giới!” Hà Thi Thi hơi híp mắt lại, sau khi liên tục cân nhắc cũng không tiếp tục đuổi theo.
Hà Thi Thi đứng ở biên giới khu giao giới quan sát một số trạm gác gần đó, xác định không có thủ quân liền quyết định không đuổi theo nữa.
Ngay lúc nàng quay người chuẩn bị trở về, đột nhiên có một bóng đen xuất hiện ở sau lưng nàng.
“Lại không cắn câu, chẳng trách có thể kinh doanh Chủ Thần tốt như vậy, đầu óc thật không đơn giản.” Người kia nói vào bên tai Hà Thi Thi xong, khẽ quát một tiếng, “Phệ tâm mê hồn!” Hà Thi Thi lập tức cảm thấy trong đầu trống rỗng, thân thể mất khống chế đi ra bên ngoài khu giao giới…
Lúc Hà Thi Thi mở mắt ra phát hiện ba người áo đen đứng trước mặt, trên dưới cả người bọn họ bao bọc cực kỳ chặt chẽ, chỉ lộ ra một đôi mắt.
Còn mình đã bị dây thừng trói lại tay chân, không cách nào động đậy.
Trong ba người áo đen này hình như là một nữ hai nam, hai nam một cao một thấp, cao khoảng 1m82, thấp cũng trên dưới 1m78.