Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1506
topicMệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1506 :Rèn luyện thiên phú
Từ Lệ không biết thân phận thật của Giang Khải, tuy nàng cũng rất đau lòng nhiều kinh nghiệm như vậy nhưng đã là người ta giết tất nhiên phải cho người ta.
Giang Khải lại không quá quan tâm những kinh nghiệm này, kinh nghiệm một con dã thú không đạt được cao như vậy, nhưng từ trước đến nay lúc Giang Khải thăng cấp đều là xoát theo bầy.
Nhưng tỷ muội Từ gia đều đã max cấp, cũng không thể lãng phí kinh nghiệm, hắn cũng không từ chối, đến lúc đó lấy được bảo vật lại đền bù chút tổn thất cho hai tỷ muội là được.
Nhân thần sơ cấp, tăng lên một cấp cần 10 ức, số điểm kinh nghiệm này còn chưa đủ cho hắn thăng cấp.
Sau khi cướp được thiên phú thứ nhất, Giang Khải càng vô cùng nhiệt tình, hắn nhìn sa mạc vô biên vô tận trước mặt, khóe miệng hơi nhếch lên, khẽ cười một tiếng,"Nơi này khác đặc biệt, mọi người cẩn thận chút, chúng ta tiếp tục đi vào trong xem còn có cái gì."
Theo ba người Giang Khải đi sâu hơn, bọn họ cũng phát hiện trong sa mạc toàn là Sa trùng thú!
Gần một giờ, bọn họ đã gặp bảy con Sa trùng thú.
Sau khi có kinh nghiệm lần đánh giết đầu tiên, đương nhiên Giang Khải sẽ không dễ dàng bị công kích Thời chi khích mê hoặc.
Nhưng hắn cũng phát hiện lựa chọn đầu tiên của mình hoàn toàn là cách đánh giết Sa trùng thú nhanh nhất, vì khôi giáp của bọn chúng vô cùng cứng rắn, đồng thời có được hỏa diễm cực mạnh và năng lực phòng ngự chân khí, cho dù gặp công kích của Giang Khải cũng chỉ bị tổn thương nguyên thần.
Năng lực phòng ngự cường đại như vậy, muốn đánh giết từ phần ngoài cần tốn rất nhiều thể lực và thời gian.
Hơn nữa những Sa trùng thú này đều có năng lực Thời chi khích, cho dù Giang Khải có đề phòng vẫn khiến người ta cảm thấy đau đầu.
Nhưng càng là thế thì Giang Khải càng thả chậm tốc độ đánh giết, không lựa chọn đánh giết Sa trùng thú từ.
Những Sa trùng thú này có được năng lực Thời chi khích, cũng là người tốt nhất cùng hắn luyện tập Thời chi khích.
Thế là, Từ Diễm và Từ Lệ càng xem không hiểu công kích của Giang Khải, công kích của đôi bên cho người ta một loại cảm giác cực kỳ quỷ dị, cứ như hình cảnh trước mắt là một bộ phim điện ảnh vừa đi vừa về xoay tròn, khi thi chạy nhanh, khi thì chạy chậm.
Thật sự hoàn toàn không mò ra rốt cuộc bọn họ tiến công lúc nào, ai ở vị trí nào...
"Tỷ, ta... Có phải ta sinh ra ảo giác rồi không?" Từ Lệ vẻ mặt mơ hồ,"Nếu đây là thật, ta cảm thấy ta đã không thể hiểu được trận chiến của bọn họ."
Từ Diễm còn tốt hơn chút, nàng biết người mặt nạ là Giang Khải, nếu là Giang Khải vậy mọi chuyện còn dễ hiểu hơn chút, dù sao số kỳ tích mà tên này sáng tạo cũng không phải một hai cái...
"Ai, không hiểu cũng rất bình thường, thực lực của bọn họ vốn vượt xa sự hiểu biết của chúng ta, tóm lại chỉ cần người mặt nạ có thể thắng là được, chúng ta không cần quan tâm những cái khác."
Nếu nói hư hư thực thực, Giang Khải là người trong nghề ở phương diện này, ở phương diện này Sa trùng thú hoàn toàn không phải đối thủ của Giang Khải.
Sau khi đánh giết con Sa trùng thú thứ hai, thiên phú có thể cướp bóc của con Sa trùng thú này cũng chỉ có một cái Thời chi khích.
Vốn Giang Khải nghĩ có thể cướp đoạt ba thiên phú Thời chi khích hay không, vậy hắn có thể dự trữ chín lần công kích Thời chi khích, nhưng kết quả thiên phú giống nhau chỉ có thể cướp đoạt một cái.
Nhưng Giang Khải vẫn tìm được một Bug nhỏ, chỉ cần hắn lại cướp đoạt thiên phú Thời chi khích, ba lần Thời chi khích mà hắn đã sử dụng sẽ thiết lập lại, có thể sử dụng lần nữa.
500 vạn thuộc tính với thuộc tính trên mười chữ số của Giang Khải có lực hấp dẫn không quá lớn, huống chi cướp đoạt thuộc tính cũng có hạn mức cao nhất, hôm nay không cướp vậy mai cướp là được.
Thế là Giang Khải dứt khoát mỗi lần đều cướp bóc thiên phú Thời chi khích, lợi dụng cơ chế không ngừng thiết lập lại, lặp đi lặp lại sử dụng Thời chi khích.
Nơi này có Sa trùng thú, Giang Khải có thể không ngừng làm quen sử dụng Thời chi khích.
Tuy Sa trùng thú không rơi đồ, ngay cả xác cũng không thể mang đi nhưng kinh nghiệm của Giang Khải lại là một đường đột nhiên tăng mạnh.
Hơn nửa ngày sau, sắc trời tối xuống, Giang Khải đã tăng tới nhân thần sơ cấp cấp 10!
Đêm khuya ở Thời chi thần cảnh, nhiệt độ giảm xuống, đám người Giang Khải mơ hồ thấy phía trước có một vài kiến trúc đổ nát liền quyết định qua đêm ở đó.
Giang Khải lấy ra một số củi gỗ bình thường dựng đống lửa, Từ Lệ dựa vào một cột đá sụp đổ tàn khuyết bên cạnh tránh né bão cát, đã ngủ say.
Từ Diễm vẫn chưa ngủ, nàng ngồi trước đống lửa thỉnh thoảng lén lút nhìn Giang Khải.
"Các đó, ngươi muốn ngủ chút không?" Từ Diễm hỏi.
Giang Khải mỉm cười,"Không cần, ngược lại là ngươi đã mệt mỏi cả ngày, ngươi ngủ chút đi, có ta trông coi thì có thể yên tâm."
Từ Diễm lại không buồn ngủ chút nào, nàng nhìn về phía Giang Khải, nói,"Ta phát hiện hình như ngươi đã học được loại năng lực nào đó của những Sa trùng thú kia..."
Giang Khải lại không quá quan tâm những kinh nghiệm này, kinh nghiệm một con dã thú không đạt được cao như vậy, nhưng từ trước đến nay lúc Giang Khải thăng cấp đều là xoát theo bầy.
Nhưng tỷ muội Từ gia đều đã max cấp, cũng không thể lãng phí kinh nghiệm, hắn cũng không từ chối, đến lúc đó lấy được bảo vật lại đền bù chút tổn thất cho hai tỷ muội là được.
Nhân thần sơ cấp, tăng lên một cấp cần 10 ức, số điểm kinh nghiệm này còn chưa đủ cho hắn thăng cấp.
Sau khi cướp được thiên phú thứ nhất, Giang Khải càng vô cùng nhiệt tình, hắn nhìn sa mạc vô biên vô tận trước mặt, khóe miệng hơi nhếch lên, khẽ cười một tiếng,"Nơi này khác đặc biệt, mọi người cẩn thận chút, chúng ta tiếp tục đi vào trong xem còn có cái gì."
Theo ba người Giang Khải đi sâu hơn, bọn họ cũng phát hiện trong sa mạc toàn là Sa trùng thú!
Gần một giờ, bọn họ đã gặp bảy con Sa trùng thú.
Sau khi có kinh nghiệm lần đánh giết đầu tiên, đương nhiên Giang Khải sẽ không dễ dàng bị công kích Thời chi khích mê hoặc.
Nhưng hắn cũng phát hiện lựa chọn đầu tiên của mình hoàn toàn là cách đánh giết Sa trùng thú nhanh nhất, vì khôi giáp của bọn chúng vô cùng cứng rắn, đồng thời có được hỏa diễm cực mạnh và năng lực phòng ngự chân khí, cho dù gặp công kích của Giang Khải cũng chỉ bị tổn thương nguyên thần.
Năng lực phòng ngự cường đại như vậy, muốn đánh giết từ phần ngoài cần tốn rất nhiều thể lực và thời gian.
Hơn nữa những Sa trùng thú này đều có năng lực Thời chi khích, cho dù Giang Khải có đề phòng vẫn khiến người ta cảm thấy đau đầu.
Nhưng càng là thế thì Giang Khải càng thả chậm tốc độ đánh giết, không lựa chọn đánh giết Sa trùng thú từ.
Những Sa trùng thú này có được năng lực Thời chi khích, cũng là người tốt nhất cùng hắn luyện tập Thời chi khích.
Thế là, Từ Diễm và Từ Lệ càng xem không hiểu công kích của Giang Khải, công kích của đôi bên cho người ta một loại cảm giác cực kỳ quỷ dị, cứ như hình cảnh trước mắt là một bộ phim điện ảnh vừa đi vừa về xoay tròn, khi thi chạy nhanh, khi thì chạy chậm.
Thật sự hoàn toàn không mò ra rốt cuộc bọn họ tiến công lúc nào, ai ở vị trí nào...
"Tỷ, ta... Có phải ta sinh ra ảo giác rồi không?" Từ Lệ vẻ mặt mơ hồ,"Nếu đây là thật, ta cảm thấy ta đã không thể hiểu được trận chiến của bọn họ."
Từ Diễm còn tốt hơn chút, nàng biết người mặt nạ là Giang Khải, nếu là Giang Khải vậy mọi chuyện còn dễ hiểu hơn chút, dù sao số kỳ tích mà tên này sáng tạo cũng không phải một hai cái...
"Ai, không hiểu cũng rất bình thường, thực lực của bọn họ vốn vượt xa sự hiểu biết của chúng ta, tóm lại chỉ cần người mặt nạ có thể thắng là được, chúng ta không cần quan tâm những cái khác."
Nếu nói hư hư thực thực, Giang Khải là người trong nghề ở phương diện này, ở phương diện này Sa trùng thú hoàn toàn không phải đối thủ của Giang Khải.
Sau khi đánh giết con Sa trùng thú thứ hai, thiên phú có thể cướp bóc của con Sa trùng thú này cũng chỉ có một cái Thời chi khích.
Vốn Giang Khải nghĩ có thể cướp đoạt ba thiên phú Thời chi khích hay không, vậy hắn có thể dự trữ chín lần công kích Thời chi khích, nhưng kết quả thiên phú giống nhau chỉ có thể cướp đoạt một cái.
Nhưng Giang Khải vẫn tìm được một Bug nhỏ, chỉ cần hắn lại cướp đoạt thiên phú Thời chi khích, ba lần Thời chi khích mà hắn đã sử dụng sẽ thiết lập lại, có thể sử dụng lần nữa.
500 vạn thuộc tính với thuộc tính trên mười chữ số của Giang Khải có lực hấp dẫn không quá lớn, huống chi cướp đoạt thuộc tính cũng có hạn mức cao nhất, hôm nay không cướp vậy mai cướp là được.
Thế là Giang Khải dứt khoát mỗi lần đều cướp bóc thiên phú Thời chi khích, lợi dụng cơ chế không ngừng thiết lập lại, lặp đi lặp lại sử dụng Thời chi khích.
Nơi này có Sa trùng thú, Giang Khải có thể không ngừng làm quen sử dụng Thời chi khích.
Tuy Sa trùng thú không rơi đồ, ngay cả xác cũng không thể mang đi nhưng kinh nghiệm của Giang Khải lại là một đường đột nhiên tăng mạnh.
Hơn nửa ngày sau, sắc trời tối xuống, Giang Khải đã tăng tới nhân thần sơ cấp cấp 10!
Đêm khuya ở Thời chi thần cảnh, nhiệt độ giảm xuống, đám người Giang Khải mơ hồ thấy phía trước có một vài kiến trúc đổ nát liền quyết định qua đêm ở đó.
Giang Khải lấy ra một số củi gỗ bình thường dựng đống lửa, Từ Lệ dựa vào một cột đá sụp đổ tàn khuyết bên cạnh tránh né bão cát, đã ngủ say.
Từ Diễm vẫn chưa ngủ, nàng ngồi trước đống lửa thỉnh thoảng lén lút nhìn Giang Khải.
"Các đó, ngươi muốn ngủ chút không?" Từ Diễm hỏi.
Giang Khải mỉm cười,"Không cần, ngược lại là ngươi đã mệt mỏi cả ngày, ngươi ngủ chút đi, có ta trông coi thì có thể yên tâm."
Từ Diễm lại không buồn ngủ chút nào, nàng nhìn về phía Giang Khải, nói,"Ta phát hiện hình như ngươi đã học được loại năng lực nào đó của những Sa trùng thú kia..."