Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1507

topic

Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1507 :Rèn luyện thiên phú (2)
Giang Khải nhìn Từ Diễm một chút, nhẹ gật đầu,"Thật ra là một loại thiên phú có liên quan với thời gian, hình dung như thế nào đây, đơn giản cũng là để công kích của ngươi vượt qua thời gian sớm hoặc muộn."
Từ Diễm suy nghĩ một lúc lâu, cuối cùng đã hiểu ra.
"Hóa ra là vậy!"
Giang Khải nói,"Ta đoán thiên phú này có liên quan với Thời chi thần cảnh, nhưng bây giờ chúng ta còn chưa tìm được cái gọi là bảo vật, còn có thời gian hai ngày, xem có thể có phát hiện gì không."
"Đúng rồi, cái đó... Hội trưởng, ta còn có một nghi ngờ."
"Cái gì?"
"Hôm nay ngươi giết mấy chục con Sa trùng thú, sao còn có thể lấy được kinh nghiệm? Dù là Siêu phàm bát giai, có nhiều điểm kinh nghiệm như vậy cũng phải max cấp, huống chi ngươi đã đạt tới Siêu phàm bát giai rất lâu rồi."
Giang Khải mỉm cười, nữ hài này vẫn rất cẩn thận.
Nhưng Giang Khải không định nói cho nàng biết quả nhiều chuyện.
Hắn không trả lời, ngược lại chuyển đề tài,"Đúng, ngày đó Mục thần nói đã phát hiện Thần mộ số bảy, khiến toàn cầu xuất hiện rất nhiều người thức tỉnh, đây là có chuyện gì?"
"Ồ, ta cũng không biết cụ thể, nhưng ta nghe nói có thể là trong Thần mộ số bảy có rất nhiều nguyên thần thần minh, từ khi mọi người phát hiện Thần mộ số bảy tương đương với thả ra những nguyên thần này." Từ Diễm vừa cố gắng nhớ lại vừa nói,"Chính là... Còn có cách nói thần căn gì đó, có người nói những nguyên thần đó sẽ tìm người chưa hoàn toàn mất thần căn để bám theo, cứ vậy trở thành người thức tỉnh."
Giang Khải khẽ nhíu mày, hỏi,"Chuyện khi nào?"
"Khoảng một tháng sau khi ngươi rời khỏi Hoa Hạ. Sau đó thật sự xuất hiện rất nhiều người thức tỉnh, nghe nói rất nhiều quốc gia còn vì chuyện này muốn tổ chức lại Bán thần chi chiến nhưng bị phủ quyết. Chỉ có điều, địa vị nước lãnh đạo của Hoa Hạ biến thành kỳ hạn mười năm. Lần tiếp theo cần phải thông qua Bán thần chi chiến để quyết định nước lãnh đạo mới."
Giang Khải hừ lạnh một tiếng, hắn đã sớm lĩnh giáo trình độ không biết xấu hổ của một vài quốc gia.
Lại nói, mình ở lại Balu tộc gần một năm, bên ngoài lại xảy ra nhiều chuyện như vậy.
"Thần mộ số bảy được phát hiện ở đâu?"
"Ở trong lãnh địa nước Y."
Giang Khải không khỏi nhíu mày, lần trước phát hiện Thần mộ số ba là do Tứ thần gia tộc Đảo quốc tìm ra, dường như bọn họ cũng là Thần thị giả, Giang Vô Địch tham gia Bán thần chi chiến cũng là đại diện cho Y quốc, lúc ấy đại ca nói nhất định phải ngăn cản ba quốc gia, trong đó có Y quốc!
Chẳng lẽ hai chuyện này là trùng hợp sao?
Hình như người nắm giữ Thần mộ cũng không phải người quân đội, ngược lại là Thần thị giả hoặc Cuồng nhiệt giả...
Vậy bọn họ thả ra nhiều nguyên thần thần minh như vậy, chẳng lẽ là vì tăng cường thực lực của nhân loại?
Hiển nhiên không có khả năng!
Vậy ý đồ của bọn họ là gì?
"Được, ta đã biết, cảm ơn ngươi nói cho ta biết những thứ này."
"Không cần cảm ơn... Thật ra ta và muội muội cũng vì ngươi mới gia nhập Chủ Thần." Từ Diễm xấu hổ nói,"Còn có một việc, ngươi, ngươi đừng trách ta lắm miệng."
"Hả? Sao thế, chuyện gì?"
Từ Diễm do dự một lúc lâu, cuối cùng lấy hết can đảm nói,"Chúng ta, rất nhiều người Hoa chúng ta đều hy vọng ngươi quay về, thật đấy..."
Giang Khải nghe xong không nói gì nhưng đôi mắt hơi nhòe đi, hắn quay đầu nhìn về phương xa.
"Ngủ đi." Hắn thản nhiên nói. ...
Sáng sớm hôm sau, Từ Lệ bị mùi thơm đánh thức, lúc nàng mở mắt ra đã thấy trước mặt đặt thịt nướng thơm ngào ngạt.
"Tỉnh rồi, ăn xong chúng ta tiếp tục." Giang Khải nói xong lại đứng dậy, đi xem xét tình hình xung quanh.
Từ Lệ nhìn lén tỷ tỷ,"Ai, ngươi thấy hắn ăn cơm chưa?"
Từ Diễm nhíu mày hỏi,"Làm gì?"
"Ăn cơm cũng nên tháo mặt nạ chứ, ngươi thấy dáng vẻ của hắn ra sao không?"
Từ Diễm chỉ có thể qua loa nói,"Không thấy... Ngươi đừng suy nghĩ nhiều, dù sao hắn là người đáng tin."
"Sao ngươi biết! Lần trước bị người ta lừa còn chưa nhớ sao?"
"Ôi chao, hắn rõ ràng không cùng một loại người với Trương Hạo, trong khoảng thời gian này ngươi còn không nhận ra sao?"
"Con người không thể nhìn bề ngoài!" Từ Lệ lải nhải,"Thực lực của tên này khoa trương như vậy, ta thật sự không nghĩ ra ai có thể đạt đến trình độ của hắn, dù là hội trưởng của chúng ta hình như cũng không lợi hại như hắn!"
"Ta cảm thấy đừng có quá nhiều liên quan với hắn."
Từ Diễm rất muốn hói hắn chính là hội trưởng, sở dĩ ngươi cảm thấy hội trưởng không mạnh bằng hắn, đó là vì hội trưởng lại mạnh lên!
Nhưng nàng đã đồng ý với Giang Khải không nói cho bất kỳ kẻ nào, ngay cả Lệ Lệ thì nàng cũng phải giữ bí mật.
Không lâu sau, Giang Khải đã quay về.
Hắn bước trên mặt đất, rõ ràng nơi này càng rắn chắc hơn mặt đất ở khu sa mạc, hơn nữa đêm qua cũng không có Sa trùng thú xuất hiện.
"Chắc chúng ta sắp rời khỏi sa mạc." Giang Khải nói.
Từ Lệ lau miệng, đứng lên nói,"Ăn xong, chúng ta đi thôi."
Ba người lên đường, tiếp tục đi sâu vào Thời chi thần cảnh.