Xuyên Thành Con Gái Của Nữ Chính Trong Truyện Ngược - Chương 59

topic

Xuyên Thành Con Gái Của Nữ Chính Trong Truyện Ngược - Chương 59 :Anh ấy bị thương rất nặng (1)
“Khai mau, rốt cuộc ai sai mày đến? Hôm nay ông không đánh chết mày bằng cái chổi này thì không phải họ Lâm!”

“Mẹ kiếp, dù có chết tao cũng không tha cho mày!!”

Vương Cường vốn đã đau đến đứng không vững, giờ lại bị Lâm Tiểu Chu quất như đập gián, khiến hắn hét lên không ngừng, tiếng rêи ɾỉ thảm thương chẳng khác gì Hạ Vũ Hà bị Dung ma ma đâm kim.

Triệu Diễn nhìn tên côn đồ mặt mũi bầm dập, khóe miệng chảy máu, không khỏi mềm lòng: “Đừng đánh nữa, cảnh sát sắp tới rồi.”

Nhưng Lâm Tiểu Chu đang nổi cơn thịnh nộ, làm gì quan tâm nhiều thế, cứ đánh tiếp!

Dám làm hại anh em tao! Tao đánh chết mày!

Chỉ khi cảnh sát đến nơi, Lâm Tiểu Chu mới chịu dừng tay, vội vàng chạy vào phòng, tìm hộp thuốc bị vứt xó bao lâu.

Nhưng cậu không biết cách băng bó cầm máu, may mắn thay có nữ cảnh sát tốt bụng giúp đỡ, băng bó cho Triệu Diễn.
“Anh Lâm, cánh tay của anh Triệu thật ra không cần băng bó đâu.” Nữ cảnh sát nhẹ nhàng nói.

Có lẽ do Triệu Diễn dính máu của Vương Cường nên trông có vẻ nghiêm trọng, nhưng thực ra cánh tay của anh chỉ bị một vết xước nhỏ, dán băng cá nhân là đủ.

Đáng thương thay, Vương Cường là tội phạm mà lại bị thương nặng hơn cả nạn nhân.

Lâm Tiểu Chu giữ vẻ mặt nghiêm túc, kiểm tra cánh tay Triệu Diễn kỹ càng, lúc đó mới an tâm.

Trên đường đến đồn cảnh sát làm biên bản, Triệu Diễn khẽ mỉm cười.

Vương Cường đã rình rập bên ngoài nhà Lâm Tiểu Chu suốt mấy ngày, hoàn toàn không biết dư luận đã thay đổi, và nữ thần của hắn mới thực sự là một "trà xanh" chính hiệu.

Cố ý gây thương tích thì chắc chắn không thoát khỏi vòng pháp luật.

Sau khi rời đồn cảnh sát, trời đã khuya, Lâm Tiểu Chu định bảo Triệu Diễn ở lại nhà mình qua đêm. Nhưng khi bật đèn lên, căn hộ thuê của cậu đã tan hoang.
Bị phá hoại hoàn toàn.

Cửa sổ bị người ta dùng đá đập vỡ, mảnh kính vương vãi khắp nơi. Ngoài tường, đầy những hình vẽ bậy, kèm theo dòng chữ "Kid là cặn bã", "Streamer rác rưởi, chết đi"…

Xem ra trong mấy ngày trước khi sự thật được phơi bày, đã có những "người hùng" đến bày tỏ sự “kính trọng” dành cho Lâm Tiểu Chu theo cách của họ.

“Chậc, xem ra tối nay không thể ở đây rồi.” Lâm Tiểu Chu đi một vòng quanh nhà, nhún vai tự giễu.

Triệu Diễn ho khẽ một tiếng: “Ở đây không an toàn, cậu tạm thời đến ở nhà tôi đã.”

Ánh mắt anh nhìn Lâm Tiểu Chu, giấu kín một tia chờ mong.

Lâm Tiểu Chu gãi đầu: “Được thôi, để tôi thu dọn đồ đạc. Từ giờ phiền anh rồi! Hehe.” Nói xong, cậu vội vàng chui vào phòng thu xếp hành lý.

Triệu Diễn cảm thấy vô cùng vui vẻ.

Hành lý của Lâm Tiểu Chu không nhiều, cậu chỉ mang theo vài bộ quần áo là xong.
Hai người gọi một chiếc taxi, thẳng tiến đến căn hộ của Triệu Diễn. Cố Mạn Tích nghe tin Triệu Diễn và Lâm Tiểu Chu bị tấn công, lo lắng không yên.

Nhìn thấy hai người bình an trở về, cuối cùng cô cũng thở phào nhẹ nhõm. Tuy vậy, Cố Mạn Tích vẫn chưa hoàn toàn yên tâm, nên đã gọi bác sĩ gia đình đến kiểm tra.

Bác sĩ riêng của Triệu Diễn tên là Phương Chính, ngoài 30 tuổi, dáng vẻ thư sinh, điềm đạm. Trước đây, anh từng phục vụ trong cùng một đơn vị quân đội với Triệu Diễn, sau khi xuất ngũ, Phương Chính làm việc tại một bệnh viện tư ở kinh đô và cũng là bác sĩ riêng của Triệu Diễn.

“Ngồi xuống, để tôi kiểm tra cánh tay của cậu.” Phương Chính đẩy nhẹ gọng kính.

Lâm Tiểu Chu lập tức đè Triệu Diễn xuống ghế sofa, nhanh chóng tuôn ra một tràng: “Lão Triệu hôm nay bị người ta dùng dao rạch trúng tay, chảy máu nhiều lắm! Máu thì cầm lại rồi, nhưng mà tôi không yên tâm, anh kiểm tra kỹ cho anh ấy với, mà còn chân của lão Triệu nữa, hôm nay anh ấy đá thằng kia mấy cú liền, tôi sợ anh ấy bị gãy xương mất, anh kiểm tra luôn đi!”